<D.254~TY Văn Nghệ>
Quốc gọi đêm về vang khắc khoải
Đàn ơi tiếng nhạc thiết tha cầu!
TIẾNG ĐÀN BẦU
Canh khuya chợt trỗi tiếng đàn bầu
Gối quạnh đêm về chạnh lắng sâu
Điệu bắc ngân đều “xê líu” hận
Dây nam luyến mãi “xự xang” sầu
Dập dồn chiến trận hồn tan mảnh
Ảo não khuê phòng lệ rướm châu
Khúc quyện hòa âm chìm lãng đãng
Đèn buông ánh tỏa mộng ban đầu!
+
Đèn buông ánh tỏa mộng ban đầu!
Điệu bỗng chen trầm khúc đảo câu
“Dốc chủy” đưa lời hoa nhạt sắc
“Cung thương” nhấm rượu bóng phai mầu
“Hò” rao cánh nhạn chìm thân lẻ
“Cống” láy hôn hoàng lịm ảnh sâu
Quốc gọi đêm về vang khắc khoải
Đàn ơi tiếng nhạc thiết tha cầu!
Mai Thắng
170114
------------^^^------------
& Bài xướng của Dung Nguyên
TIẾNG ĐÀN BẦU
Một sợi dây tơ gắn chặt bầu
Tay mềm khẽ vít khúc luồn sâu
Du dương sắc hạ mùa đơm lá
Thánh thót chiều xuân nắng ủ mầu
Nhịp lỗi cho đời đau tấc dạ
Cung hời tiễn bạn nặng dòng châu
Chiều mưa tiếng nhạc buồn day dứt
Quán cũ ngày xưa … nhớ buổi đầu.
+
Quán cũ ngày xưa … nhớ buổi đầu
Nghe lòng muốn nói chẳng nên câu
Chàng đi mấy độ hoa vàng lỡ
Thiếp ở bao năm trái nặng sầu
Luyến cảnh trao lời ươm nghĩa cả
Tàn canh ngỏ ý hẹn tình sâu
Mà lay bổng tiếng cho hồn ngẩn
Rạo rực người ơi thỏa ước cầu.
170112
DUNG NGUYÊN
<L.176~Cảnh Vật>
Cho hồn sông nước lâng lângCho tình đất mẹ bâng khuâng đêm tàn
CHÀO
Chào em cánh bướm vàng ngâyGọi hương mùa nhớ say say men tìnhNụ hoa nồng thắm hương trinhTình hoa gửi bột phấn tinh cho đời
Chào em ngọn gió ngàn khơiVề qua ruộng lúa thắm tươi nạ đòngLúa oằn sai ngọn trĩu bôngGió đem ẩm mát cho đồng mãi xanh
Chào em những áng mây lànhNằm phơi ngáng cản trời hanh nóng cuồngĐàn chim soãi cánh ngàn phươngIn nền mây trắng tàng vương bóng chiều
Chào em sợi nắng ngàn phiêuXua tan bóng tối mang yêu cho đờiNắng đi đến cuối chân trờiXuyên hàng lá biếc soi người tình chung
Chào em giọt mưa mông lungTải dòng nước mát tự trùng dương xaTải lên đồng ruộng mái nhàTải tình gắn bó hiền hòa yêu thương
Chào em ngọn thủy triều vươnCho dòng nước mát khơi nguồn triều dângCho hồn sông nước lâng lângCho tình đất mẹ bâng khuâng đêm tàn
Chào em ánh nguyệt cung HằngÁnh vàng soi lối đêm vàng đó đâyHoa quỳnh nở rộ hương sayHoa tình nở rộ đêm ngây tiếng lòng.
Mai Thắng -
170105
<D.253~Thơ Xuân>
Tạo hóa trao Xuân lời thuyết phục
Hoa Xuân mãi mãi kết hồng ân!
KHÚC TÌNH XUÂN
Nàng Xuân diễm lệ ngự dương trần
Xuân của muôn loài cả thế nhân
Gót dạo hài Xuân len khắp ngõ
Hương hòa vạn vật tẩm tình Xuân
Xanh màu lá mới Xuân bừng thắm
Ấm tiết Xuân tươi bước cảm gần
Tạo hóa trao Xuân lời thuyết phục
Hoa Xuân mãi mãi kết hồng ân!
Mai Thắng
170101
------------^^^------------
Bài họa của Ngọc Liên
XUÂN ĐỜI
Xuân đã về đây giữa lối trần
Ngọt ngào Xuân mặc áo tình nhân
Nàng Xuân dạo gót nơi vườn liễu
Cánh nhạn chao mình ở ngõ Xuân
Cúc ngẩn ngơ chào Xuân bất tận
Xuân âu yếm đón mộng xa gần
Mai Đào kết nụ Xuân hồng thắm
Một khúc Xuân đời đẹp nghĩa ân .
Ngọc Liên
01.01.17
------------^^^------------
Bài họa của Tường Vân
KHÚC TÌNH XUÂN
Nàng Xuân lộng lẫy gót chân trần
Đón chúa Xuân về đẹp thế nhân
Rộn rã Xuân hồng len ngõ trúc
Êm đềm bướm thắm dạo vườn Xuân
Thầm mong cánh nhạn mang Xuân đến
Khẽ ước tình Xuân thắp mộng gần
Thiếp hỏi bao giờ Xuân sẽ chín
Chàng rằng Xuân mới vẹn tròn ân!
Tường Vân -
1/1/17
<D.252><Thơ Xuân>
Nạn ách quay cuồng cơn bão nộ
Tai ương xuẩn động dấu người pha
ĐẦU NĂM KHAI BÚT
Tháng lụn năm tàn cũng phải qua
Niềm đau gửi lại vẫn chưa nhòa
Âm thầm bóng lịm hồn thiêng rủ
Khắc khoải xuân tìm vệt ráng pha
Cảm món quà trao dành lớp trẻ
Buồn di sản thẹn tủi thân già
Non sông thảm nạn còn vương vất
Chén trải tâm tình ta chúc ta!
+
Tâm tình một phút để thương ta
Cố tạo niềm vui bóng tuổi già
Nạn ách quay cuồng cơn bão nộ
Tai ương xuẩn động dấu người pha
Cay tròng giả dối lòng tham bạo
Xót chuỗi u mê não thấm nhòa
Đã trải nghìn năm đời lệ thuộc
Nghe chừng vướng đọng chửa đi qua!
Mai Thắng
170103
-------------^^^------------
& Bài xướng cho năm mới của Thầy Danh Hữu
Bài 1- ĐẦU NĂM KHAI BÚT
Một năm lại đã lướt trôi qua,
Mộng lớn đâu đây, há nhạt nhòa ?
Chớ nại lực tàn, đâm biếng nhác;
Dẫu không sức vóc, cố xông pha !
Nhìn quanh thế giới, nhiều tay lão ...
Ngoảnh lại chúng mình, một lủ già.
Đâu phải tại trời không ngó lại;
Nghĩ buồn năm phút, vận dân ta.
(Paris, 01.01.2016)
Bài 2 - CÓ CHI ĐÁNG ĐỂ BUỒN
Năm cũ đi rồi, năm mới qua;
Bao nhiêu ký ức sắp phai nhòa.
Chuyện xưa vẫn đấy, nào quên dễ;
Cuộc diện còn đây, há dám pha !
Đất nước gặp hồi gieo vận bĩ,
Tang thương lắm lúc hận thân già !
Muốn xoay đại cuộc tâm cần vững,
Buồn chỉ làm thêm nhụt chí ta.
Danh Hữu
(Paris, 04.01.2017)
-------------^^^------------
CÁC BÀI HỌA TRÊN FACEBOOK
& Bài họa của Kim Trần
XUÂN LẠI VỀ Ư?
Xuân đời quá nửa đã dần qua
Kỷ niệm nhiều trang ướt nhạt nhòa
Tấu khúc còn dâng tê tái hiện
Khẽ khàng nhẩm giọt đắng vừa pha
Hay gì thả vận gieo tình lẻ
Đoảng nữa nhìn gương đếm nét già
Ngộ mãi mà tâm nào thức tỉnh
Nay thì tự thú với lòng ta
+
Dẫu nhận ta vừa xét xử ta
Nhưng sao vẫn tiếc kiếp mau già
Hanh vàng quyện quánh đầy thu nhỉ
Bạc cả tâm rồi sắc trắng pha
Lịch xé đời vơi trầm chửa thoả
Xuân sang niệm cũ bám đâu nhòa
Hiên ngoài gió lộng lùa song rét
Chợt nhủ thôi đành một kiếp qua
Kim Trần
-------------^^^------------
Bài họa của Dung Nguyên
CẢM XÚC ĐẦU NĂM
Giá lạnh đông hàn đã sắp qua
Phùn giăng khắp nẻo tựa sương nhòa
Màn mây trắng đục sườn non tỏa
Giọt nước no tròn sợi tuyết pha
Đón tết nhành mai nào sợ nhạt
Chào xuân đóa mận chẳng e già
Vườn xưa rạo rực chồi non nảy
Để chút hương tình nhuộm thắm ta
+
Để chút hương tình nhuộm thắm ta
Đừng hay não muộn tuổi thêm già
Ân dầy vạn thuở cây nhiều lộc
Phúc ấm ngàn đời cội lắm hoa
Thuận ý chừa tham sầu ấy vợi
Thành tâm bớt oán hận kia nhòa
Xua điềm rủi xúi mừng năm mới
Trí vững an lòng vận xấu qua.
5/1/2017
DUNG NGUYÊN
-------------^^^------------
Bài họa của Mỹ Bình
SAN SẺ ĐẦU NĂM
Vui buồn lặng lẽ chuyển dời qua
Tất cả thời gian sẽ nhạt nhoà
Lúa trải đường thôn đồng ngã đỏ
Thơ tràn ngõ phố điện vàng pha
Hình vui cứ ngỡ đàn con trẻ.
Tuổi thật thì ra mấy "lão già" . ..
Xướng họa làm thơ cười thỏa nhãn
Men nồng sẻ sớt bạn cùng ta .
MB - 6/12/2017
-------------^^^------------
& Bài xướng cuối năm của Thầy Mai Lộc
CHIỀU CUỐI NĂM
Chỉ còn vài khắc một năm qua
Bỗng thấy chơi vơi lệ nhạt nhoà
Lòng khách thời gian đà khắc khoải
Tình quê năm tháng cũng phôi pha
Vườn xưa hiu hắt buồn trăng úa
Đất mới sầu thương mỏi mắt già
Lạnh lẽo chiều buông sương trắng xóa
Giao thừa man mác chiếm hồn ta !
Mailoc
Cali 12-31-2016
-------------^^^------------
& Bài họa của Đỗ Chiêu Đức
CHIỀU CUỐI NĂM
Vài khắc nữa thôi năm lại qua,
Khuyên người bớt thảm lệ thôi nhòa.
Thời gian đằng đẵng tình quê nhạt,
Năm tháng lạnh lùng tóc muối pha.
Mấy kẻ dửng dưng lòng viễn xứ ?
Nào ai hờ hững tấm thân già ?
Thôi thì cuộc thế, nhân sinh thế,
Xin hãy vui cùng bạn với ta !
Đỗ Chiêu Đức
Chiều 12-31-2016
-------------^^^------------
& Bài họa của Phương Hà
CUỐI NĂM CẢM THÁN
Biết rằng năm tháng sẽ trôi qua
Sao vẫn khôn ngăn giọt lệ nhòa
Gương mặt nhăn nheo, quầng mắt lõm
Mái đầu thưa thớt, muối tiêu pha
Còn đâu rạng rỡ niềm vui sống
Chỉ thấy ưu tư nét cỗi già
Quyến thuộc, bạn bè dần tản mác
Đêm về trằn trọc ngẫm thương ta.
Phương Hà
-------------^^^------------
Bài họa của Mai Xuân Thanh
ĐÓN TẾT TÂY LỊCH
Lịch Tây tờ chót một ngày qua
Năm mới pháo bông mắt lệ nhòa
Thổn thức quê cha đời viễn xứ
Bâng khuâng đất mẹ tóc sương pha
Nhìn về chốn cũ đau lòng trẻ
Ngó lại nơi xưa xót dạ già
Bạn hữu đi dần do bệnh tật
Kẻ còn người mất nặng lòng ta.
Mai Xuân Thanh
Ngày 31 tháng 12 năm 2016
-------------^^^------------
& Bài họa của Song Quang
GIAO THỪA CẢM TÁC
Thời khắc giao thừa sắp điểm qua
Bồi hồi,ký ức chửa phai nhòa
Quê Cha bỏ lại thương chưa nhạt
Đất Mẹ mang theo nhớ trộn pha
Làng củ bến phà giờ vắng bóng
Bạn xưa còm cỏi tấm thân già
Khi về có lẻ người quên tớ
Thui thủi một mình rượu nhớ ta
Song Quang
(giao thừa năm 2016)
-------------^^^------------
Bài họa của Thái Huy
TỘI CHI, VUI LÊN...
Đã lâu chưa nhỉ, mới hôm qua
Có phải mây đâu bảo sẽ nhòa
Thời khắc tới lui thôi mặc kệ
Con người sống chết cũng coi pha
Bạn cần tận hưởng khi còn khỏe
Tớ muốn dong chơi dẫu đã gìa
Thấy chứ kia đời nhiều quyến rủ
Tội chi giam hãm cái thân ta.
Thái Huy,
Jan-01-17
-------------^^^------------
Bài họa của Cao Linh Tử
ĐỜI !
Lắm chuyện vui buồn thế cũng qua
Có khi nhớ rõ có khi nhòa
Đầu xanh sớm trải ngày bom réo
Bữa thiếu từng trông nước mắt pha
Được mất quay cuồng năm tháng trẻ
Còn chăng rệu rã tấm thân già
Hưng vong thế sự đều tan biến
Hãy tự an bình ta biết ta !
Cao Linh Tử
2/1/2017