<D.254~TY Văn Nghệ>
Quốc gọi đêm về vang khắc khoảiĐàn ơi tiếng nhạc thiết tha cầu!
TIẾNG ĐÀN BẦU
Canh khuya chợt trỗi tiếng đàn bầu
Gối quạnh đêm về chạnh lắng sâu
Điệu bắc ngân đều “xê líu” hận
Dây nam luyến mãi “xự xang” sầu
Dập dồn chiến trận hồn tan mảnh
Ảo não khuê phòng lệ rướm châu
Khúc quyện hòa âm chìm lãng đãng
Đèn buông ánh tỏa mộng ban đầu!
+
Đèn buông ánh tỏa mộng ban đầu!
Điệu bỗng chen trầm khúc đảo câu
“Dốc chủy” đưa lời hoa nhạt sắc
“Cung thương” nhấm rượu bóng phai mầu
“Hò” rao cánh nhạn chìm thân lẻ
“Cống” láy hôn hoàng lịm ảnh sâu
Quốc gọi đêm về vang khắc khoải
Đàn ơi tiếng nhạc thiết tha cầu!
Mai Thắng
170114
------------^^^------------
& Bài xướng của Dung Nguyên
TIẾNG ĐÀN BẦU
Một sợi dây tơ gắn chặt bầu
Tay mềm khẽ vít khúc luồn sâu
Du dương sắc hạ mùa đơm lá
Thánh thót chiều xuân nắng ủ mầu
Nhịp lỗi cho đời đau tấc dạ
Cung hời tiễn bạn nặng dòng châu
Chiều mưa tiếng nhạc buồn day dứt
Quán cũ ngày xưa … nhớ buổi đầu.
+
Quán cũ ngày xưa … nhớ buổi đầu
Nghe lòng muốn nói chẳng nên câu
Chàng đi mấy độ hoa vàng lỡ
Thiếp ở bao năm trái nặng sầu
Luyến cảnh trao lời ươm nghĩa cả
Tàn canh ngỏ ý hẹn tình sâu
Mà lay bổng tiếng cho hồn ngẩn
Rạo rực người ơi thỏa ước cầu.
170112
DUNG NGUYÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét