Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thân Hữu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thân Hữu. Hiển thị tất cả bài đăng

24 tháng 12 2016

Ngoại xưa 10

<H.14><Góc Thân hữu>

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA




10. BÔNG GÒN TRẮNG
+
Bấc về se lạnh sắp tàn đông
Thay lá cây gòn nở trắng bông
Dơi quạ ưa hoa đêm bấu cánh
Chim ruồi thích mật sáng vờn lông
Con thơ nách kẹp băng bao xóm
Giỏ xách vai mang lội mấy đồng
Đặt cọc ra giêng chờ rám vỏ
Hái về lột suốt rất dày công.
+
Ngồi bên xem lột thúng gòn bông
Nhột mũi át xì quá khổ công
Nào suốt, nào quây người thợ thở
Rồi cân, rồi chở bạn hàng trông
Thân gầy vai gánh oằn lưng vợ
Chân yếu lưng mang thấu dạ chồng
Mây trắng ngang trời con ngỡ mẹ
Trên đầu đang đội thúng gòn bông.
Thuận,24/09/2016.
------------^^^----------



Cảm tác của Dung Nguyên

CÁNH VÕNG MẸ RU

Ầu ơ !

cánh võng mẹ ru
Êm đềm như gió mùa thu dịu dàng
Quê mình đồng lúa mênh mang
Cánh cò bay lả bên hàng tre xanh
Dòng sông uốn khúc chảy quanh
Mẹ như cô Tấm hiền lành thảo thơm
Thân gầy khô tựa cọng rơm
Tháng ba khoai sắn thay cơm chẳng nề.

Dung Nguyên

----------------------
Đối họa của Lâm Mỹ Thuận

MẸ XƯA

Ngày xưa !
mẹ hát ví dầu
Ví qua ví lại ví trâu vô chuồng
Cơm nghèo mỗi buổi chiều buông
Mẹ gom lá đốt khói tuôn tận trời
Lạ nhìn nước mắt mẹ rơi
Mẹ đâu có khóc con ơi khói vào
Nay cơm hương gạo chợ Đào
Mẹ không đốt lá khói nào mắt cay.

Thuận, 21/08/2016.
----------------------



& Chia sẻ của Mai Thắng

NGÀY GIỖ ĐẦU NHỚ MẸ

Đêm tĩnh lặng con vẫn nằm thao thức
Để lắng nghe âm vọng tiếng đêm ru
Như thấy lại bóng mẹ yêu giận dỗi
Tay cầm roi răn dạy đứa con hư.
+
Bao ký ức chợt hiện về tràn ngập
Tình cảm mẹ hiền, kỷ niệm ngày qua
Chuyện sinh tử khó thoát vòng định mệnh
Vẫn nặng lòng đau xót cuộc chia xa.
+++
Con nhớ lại chuyện ngày xưa mẹ kể
Ngoại thương cha gả mẹ giữa chiến trường
Mẹ sanh con giữa vùng quê chạy loạn
Con ọt èo mẹ cơ cực nhiều hơn.
+
Cha mất sớm cảnh nhà thêm túng quẫn
Mẹ tảo tần nuôi dưỡng hai con thơ
Sớm tinh mơ nấu cháo gà bán chợ
Trưa nắng nồng đội thịt dặm đường xa.
+
Dù khốn khó vẫn nuôi con ăn học
Mong cho con chút vốn chữ phòng thân
Chiến tranh kéo dài ngày thêm ác liệt
Con trưởng thành lòng mẹ lắm lo toan.
+
Con từ giã bút nghiên vào binh nghiệp
Mẹ buồn lòng lo lắng chẳng an tâm
Đời dân quê đường xa xăm bỡ ngỡ
Chốn quân trường lặn lội một lần thăm.
+
Ngày ra quân con vào vùng đất dữ
Tim mẹ hiền bấn loạn những hung tin
Nỗi bất an hiện dần lên màu tóc
Tiếng súng nhiều mẹ cầu nguyện thâu đêm.
+
Ngày hoà bình con sa chân tù tội
Mẹ bền lòng nuôi trẻ chẳng oán than
Từ chốn xa xôi vùng kinh tế mới
Vẫn trở về thăm trẻ để ủy an.
+
Ngày tháng qua mẹ lưng còng mắt yếu
Con mảng lo chuyện sinh kế gia đình
Mẹ tiếp tục chuỗi hy sinh thầm lặng
Vui tuổi già trong đạo hạnh kệ kinh.
+
Lần đi này mẹ ra đi mãi mãi
Phút chia xa không giữ được dài lâu
Lời thương yêu gửi trao giờ ly biệt
Nỗi thu buồn đọng lại những ngày sau.
+
Con cố giữ lệ vẫn long khóe mắt
Hiểu lẽ đời chuyện sinh ký tử quy
Hiểu lòng mẹ dành cho con tất cả
Phận làm con phụng dưỡng mẹ khôn bì.
+
Cuộc tan hợp an bày theo duyên số
Chuyến ra đi như một chuyến về hưu
Lời nguyện cầu ở bên kia thế giới
Cõi niết bàn mẹ thanh thản tiêu dao.
+++
Bên di ảnh khói hương hoà bóng mẹ
Giữa cuộc đời sinh dưỡng tạc lòng con
Ngàn năm sông cạn đá mòn
Tình thương từ mẫu - vết son vững bền.

Uyên Du - 20130603

16 tháng 12 2016

Ngoại xưa 9

<H.13><Góc Thân hữu>

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA




GÓA PHỤ THƠ NGÂY

Anh dẫn chị về quê ngoại chơi
Dừa tươi em hái để dâng mời
Vuốt ve bà thích dâu xinh đẹp
Ngắm nghía ông khen rể tuyệt vời
Máy hát vẳng tai buồn vĩnh cách
Người nghe thấm dạ khổ đầy rơi
Tim thương sơn nữ Phà Ca vỡ
Tình chết Mộng Long uất nghẹn lời.
+
Từ đó mọi người vẫn ghẹo chơi
Mộng Hồng, Phà Tím đúng duyên trời
Hành trang ngày tiễn bao lời nghẹn
Áo gỗ hôm về lắm lệ rơi
Phủ mộ hoa đưa bài điếu vãng
Rền tai súng biệt xác thây phơi
Thơ ngây góa phụ bên gò mả
Đã quá khuya rồi, chị...chị ơi !

Thuận,23/09/2016.
* Sơn nữ Phà Ca và Mộng Long là hai nhân vật chính trong vở cải lương Người Vợ Không Bao Giờ Cưới.
* Anh ba Lâm Thủ, tên ở nhà là Hồng, bạn gái anh chỉ biết tên là Tím
------------------------


& Bài chia sẻ của Uyên Du

NGƯỜI EM NĂM CŨ

Tình cờ tôi gặp lại em
Áo hồng đang bước lên thềm quán thơ
Rõ ràng đâu phải là mơ!
Bao nhiêu kỷ niệm xa xưa hiện về…
+++
Ta chợt ngỡ ngàng đến ngẩn ngơ
Trời ơi người ấy tự bao giờ!
Về đây thăm lại người xưa cũ?
Em bước lên thềm như giấc mơ.
+
Có phải là em … em đấy không?
Con đường chiều vắng gió bay lồng
Những tia nắng yếu theo chân nhỏ
Những giọt mồ hôi đọng má hồng.
+
Tóc rối bồng bềnh theo gió bay
Nón nghiêng áo giật bóng vươn dài
Chiều buông nắng tắt lòng sôi rộn
Thương quá áo hồng em ngất ngây.
+
Đêm chốn đồn sâu lặng ngắm sao
Một bình trà nhỏ đắng cồn cào
Em không quen đắng nhưng cùng uống
Để trải cùng anh đêm thức thâu.
+
Bát cháo nhái bằm vị ngọt sao!
Tự lòng thuộc hạ mến dành trao
Em nghe sờ sợ nhưng cùng nhấm
Hương vị tình thương đám lính nghèo.
+
Đêm vẫn oi nồng sau trận mưa
Bầu trời dần rạng ánh sao thưa
Sân phơi ghế bố nhìn sao lánh
Em hỏi sao nào được gọi vua?
+
Anh bật chỉ vào … đây! chính ta
Nàng là hoàng hậu của sao sa
Nhớ vua đi kiếm và đang gặp …
“Khóa chặt tay anh để giải hòa!”
+
Canh đã về khuya đêm thấm lạnh
Hỏa châu lấp lóe góc trời xa
Vài tiếng súng buồn đêm lặng lẽ
Từng giờ phiên gác cũng trôi qua.
+++
Em đến cùng ta chung cảnh ngộ
Mảnh đời khốn khó nỗi đơn côi
Em cho tất cả mà chưa nhận
Để nợ lòng ta đến suốt đời.
+
Ngày tháng dài qua ta vẫn nhớ
Bể dâu in đậm cuộc tình hờ
Em đi lần ấy rồi đi biệt
Ta khắc trong tim một bóng chờ!

Uyên Du
20150422

09 tháng 12 2016

Ngoại xưa 8

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



8. CON SÁO CHÓP

Bắt trong bọng gáo ở ranh đồng
Chóp nhỏ ra ràng mới đủ lông
Cặm cụi vót tre quên cả tối
Xăm soi tìm dế quá hừng đông
Lòng con háu hức vui chim sáo
Mắt ngoại đăm chiêu ngắm chiếc lồng
Tuổi trẻ ham chơi lười biếng học
Sau này chẳng có chữ thành công.
+
Anh* về nghỉ phép ngoại mừng trông
Đảo mắt nhìn qua thấy chiếc lồng
Xa nhủ thôi đừng tìm dế ruộng
Gần khuyên chớ thích bắt chim đồng
Nhà chưa vững mạnh tay cày giỏi
Nước lúc suy vong chí khí hồng
Con chóp thỏa vờn không mấy chốc
Tin về...anh trọn nợ non sông !!!

Thuận, 22/09/2016.

------------------------
& Bài chia sẻ của Uyên Du

TÌNH QUÊ

Bình minh ửng rạng góc trời thanh
Sợi nắng ban mai chiếu dệt mành
Lúa trỗ đòng lên thay sắc mới
Đê tràn nước thả chạy vòng quanh
Không màng áo mão thì thôi mặc
Chẳng kể vàng son cũng tạm đành
Nghĩa nặng tình sâu đời đạm bạc
Câu hò điệu lý quãng đồng xanh!

Uyên Du
20160723

-------------
* Người anh thứ ba Lâm Thủ (tên gọi ở nhà là Hồng), chết tại Đức Hòa tỉnh Hậu Nghĩa năm 1965.

29 tháng 11 2016

Vườn thu

THƠ MAI LỘC (CALI)
Một chút buồn vương cuối tuần



VƯỜN THU

Rừng thu vàng, chiều về man mác
Lá xạc xào ngơ ngác mắt nai .
Tà dương hiu hắt phai phai
Trên cành chiêm chiếp lạc loài kêu thương .

Công viên chiều buồn vương trong nắng
Quạnh hơi thu ghế vắng đìu hiu,
Hồ thu in bóng rừng chiều
Trăng non lặng lẽ mỹ miều vành cung .

Sương thu mờ chập chùng mây khói
Lá trên cành mòn mỏi thời gian
Xoay xoay trong gió phủ phàng
Lạnh lùng một kiếp gió ngàn cuốn đi

Vườn xơ xác, sầu bi cánh bướm
Tuổi vàng đâu ? tóc nhuộm sương thu .
Một mình trong gió vi vu
Hư vô một cõi, mịt mù phù vân .

Cánh chim ngàn bâng khuâng cánh mỏi
Trăng tần ngần le lói trong sương
Ai ngồi đếm lịch vấn vương ?
Thì thôi buông thả, vô thường trần gian !
Mailoc
Cali 11-18-16



& Chia sẻ của Mai Thắng

THU BUỔI GIAO MÙA

Như thể mùa đông cũng vẫn chưa!
Sẵn sàng ngăn chặn gió thôi đùa
Thu ơi em hãy còn rơi lá!
Người hỡi trời không chịu dứt mưa!
Bóng ráng gom hờn chôn uất hận
Màn đêm im lặng ngấm buồn xưa
Xin cho những phút tâm bình thản
Tưởng vọng niềm đau mấy chẳng thừa!
Mai Thắng
141017

Ngoại xưa 7

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



7. BÀ TÔI

Từ hồi nhỏ xíu mới hai ba
Như trẻ mồ côi sống với bà
Níu áo lui thui trong góc bếp
Vin quần lúc thúc trước hiên nhà
Mến thương ngoại tán nghiền cơm nhuyễn
Nũng nịu con mò bú vú da
Vỗ đít mắng yêu thằng háu đói
Cười khà tội nghiệp ... nó không cha.
+
Rồi theo năm tháng trẻ lần xa
Đêm ngắm hỏa châu sáng hướng nhà
Hỏa tiển phóng càn tim thắt lại
Bom bừa trút vội lệ buồn sa
Tản cư bà quýnh quên trầu thuốc
Chạy giặc ông run bể ấm trà
Ơi hỡi cao xanh người có biết
Nỗi lòng đất nước chuỗi can qua ?!

Thuận,20/09/2016.
------------------------


& Chia sẻ của Uyên Du

BẦU VÚ MẸ

Ôi bầu vú mẹ đẹp dường bao!
Tạo hóa sẵn dành ưu ái trao
Dòng sữa ngọt ngào nuôi thúc lớn
Vòng tay mơn trớn gợi nôn nao
Từ lòng ngực ấm hồn thơ dậy
Cảm giọt thương yêu vóc dáng trào
Nhân loại sinh tồn tình mẫu tử
Ghi vào thiên chức thượng tầng cao.

Uyên Du
150317

22 tháng 11 2016

Ngoại xưa 6

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



6. ỐC ĐẮNG LÁ VÔNG

Thèm ăn tráng cuốn mấy hôm rày
Ngoại nhắn con về buổi sáng nay
Hầm cá xanh trong đầy ốc đắng
Nọc trầu vàng mởn lắm vông dày
Bà pha mắm loãng vừa chua ngọt
Ông giã ớt hồng đúng mặn cay
Gai quýt nhẹ nhàng ghim lể ruột
Láng tròn trắng mập cở đầu tay.
+
Vừa trông khó cưỡng muốn dùng ngay
Bánh tráng lá vông ốc đắng bày
Người lớn gật đầu chem chép mặn
Trẻ con chảy mũi hít hà cay
Hương đồng thanh trí vài câu hát
Cỏ nội dịu lòng mấy vận say
Khấn nguyện ai về quê nấy ở
Bình yên tươi đẹp nước non này.

Thuận,19/09/2016.
------------------------


& Bài chia sẻ của Dung Nguyên

PHẬN HÈN

Rêu bò...cọc ốc hỏi vì đâu
Một kiếp trầm luân phải bắc cầu
Sức yếu nên đành không dẩu mỏ
Thân mềm bởi vậy chẳng khoe râu
Chui trong vỏ cứng thường im miệng
Rúc dưới bùn đen ước nhẹ đầu
Lũ vạc luôn rình khua khoắng mỏ
Thôi thì trốn biệt có gì đâu.

Dung Nguyên,
26/09/2016

------------------------
& Bài chia sẻ của Uyên Du

BÔNG SÚNG

Với Sen cùng họ sống đồng hoang
Đậm nét đơn sơ đẹp ngỡ ngàng
Trải tán lá tròn vòng lá nhỏ
Vươn đài hoa trắng nhụy hoa vàng
Vượt trời xuyên nước thân thanh đạm
Cắt lọn quấn khoanh mắm sẵn sàng
Chung thủy tình quê miền Đất Tháp
Thiên ban đặc sản Cửu Long Giang!

Uyên Du
20141130

14 tháng 11 2016

Ngoại xưa 5

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



5. GÁNH NƯỚC

Xúc rữa vừa xong đứng lớn rồi
Toàn thân khởi động bắt đầu thôi
Chỉnh dây uốn gánh cầm hai ngáng
Khỏa nước gồng vai chạy một hồi
Mái vú sáu lu chưa ngừng nghỉ
Da bò bốn khạp đã châm bồi
Lóng phèn cái vại kê ngoài ngõ
Máng gáo lau đôn lữ khách ngồi.
+
Lu khạp ngoài trong gánh cả rồi
Trà đường tự thưởng tiếp liền thôi
Mấy mươi chậu kiểng mầm vươn nhú
Vài chục nọc trầu nhánh nẩy sôi
Thắt ruột sông buồn dần cạn lỡ
Đau lòng nước khổ bập bềnh trôi
Đêm đêm tiếng súng hoài vang vọng
Tổ quốc nguy nàn réo gọi tôi.
Thuận,18/09/2016
-----------^^^----------


& Cảm tác của Dung Nguyên

CÂU CHUYỆN NHỎ CỦA TÔI

Hạn hán không mưa lúa nghẹn rồi
Thay trời tát nước giữ đồng thôi
Chùng chân lạch trũng ghìm ba cọc
Vững góc bờ cao vục mấy hồi
Bụng thắt lưng còng xoay gót lội
Dây chùn ngỏng cán đẩy gầu trôi
Chuyên cần ruộng đã dềnh cao nước
Suốt buổi say sưa chẳng dám ngồi
+
Suốt buổi say sưa chẳng dám ngồi
Bao ngày ráng sức đổ mồ hôi
Hoài mong đến vụ bông đầy hạt
Mãi ước sang canh ngọn chắc gồi
Bản nhỏ người vui cùng giã gạo
Rừng xanh chuối đỏ nảy thêm chồi
Miền sơn cước vẫn tưng bừng hội
Chuyện của quê mình chỉ thế thôi.
21/9/2016
DUNG NGUYÊN
-----------^^^----------


& Cảm tác của Uyên Du

TƯỚI THUỐC

Nhớ thuở bần hàn ra tưới thuốc
Trên vai nặng trĩu đôi gàu nước
Chân đi thoăn thoắt chạy như bay
Gót lỡ lừng khừng không thể lướt
Thất nghiệp lo toan cuộc sống còn
Dày công tính toán con đường bước
Gồng lưng khệnh khạng gánh từng ngày
Thu hoạch giá bèo rơi tuốt luốt!
Uyên Du
20150711

Ngậm ngùi

Họa thơ của Thầy Mai Lộc
nhớ về những ngày kỉ niệm ở trại tị nạn Songkhla



NGẬM NGÙI

Thời gian lặng lẽ bước dần xa
Cảm thấu nhiều hơn nỗi nước nhà
Phố thị cầu an nhìn phá hũy
Bưng biền đói lã ngậm kêu ca
Con đường chuyển hóa còn u ám
Ý chí sinh tồn hé lộ ra
Kinh tụng ru hồn người yếu nhược
Ngậm ngùi màu tóc nhuộm sương pha!

Nguyễn Đắc Thắng
@628~160412

---------------------
Bài xướng của Thầy Mai Lộc

NHỚ SONGKHLA

Vừa đến xứ người bỗng xót xa
Bên kia phương ấy nước non nhà
Songkhla sóng trắng rì rầm vỗ
Quán cóc nhạc buồn não nuột ca
Tin tức người thân mòn mõi ngóng
Lòng quê bãi vắng thẩn thờ ra
Chỉ cần vài tháng ôm sầu nhớ

Đã thấy mái đầu tóc muối pha.

Mailoc
4-12-16

--------------------
Bài họa của Phương Hà

NIỀM ĐAU CÒN MÃI

Bốn mốt mùa hè đã cách xa
Đau thương biến cố ngập quê nhà
Người đi khắc khoải tim hờn tủi
Kẻ ở nghẹn ngào khúc hận ca
Quyến thuộc chia lìa tìm chẳng thấy
Bạn bè ly biệt kiếm không ra
Luỵ bi chất ngất trong tâm khảm

Mái tóc trên đầu sương tuyết pha.

Phương Hà

--------------------
Bài họa của Kim Phượng

THỜI GIAN VÔ TÌNH

Mấy mùa phượng nở mấy mùa xa
Có thấu cùng chăng nỗi nhớ nhà
Ngơ ngẩn trời tây hồn cố xứ
Lạc loài đất mẹ khúc thương ca
Sông Tiền uốn khúc xuôi mình nhớ
Cửa Tiểu thuận dòng theo biển ra
Con sóng dạt bờ không định hướng

Thời gia chồng chất tuyết sương pha

Kim Phượng

--------------------
Bài họa của Song Quang

THỜI GIAN VẪN VÔ TÌNH

Xa cách bao mùa đã cách xa !
Mà sao vẫn nhớ mãi quê nhà ?
Xứ người luôn sống đời cô lữ
Đất Mẹ bao giờ bắt nhịp ca
Mong ngóng tin vui nào chả thấy
Trông chờ xuân mới sẽ tràn ra
Thời gian trôi chảy vô tình thế !
Chồng chất tuổi đời tóc bạc pha

SONG QUANG

09 tháng 11 2016

Ngoại xưa 4

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



4. MÙA NƯỚC NỔI

Tháng tám lũ cao sóng dập dềnh
Lúa xanh nước bạc rộng mông mênh
Xăn quần ông bủa đường câu ó
Bó gối bà lo nước ngập nền
Bầy vịt thảnh thơi ăn lũng dưới
Lũ gà chộn rộn ngủ cành trên
Điển vàng sen đỏ thân cò trắng
Gió nhẹ vờn đưa sóng dập dềnh.
+
Một chiếc xuồng con sóng dập dềnh
Cây sào in bóng đứng chênh vênh
Rổ rau súng tím kia bày sẳn
Tộ mắm lươn vàng múp dọn lên
Giặc đến rừng tràm muôn khiếp sợ
Con rời ruộng lúa kiếp lênh đênh
Mản tù lặng lẽ về quê cũ
Hương khói... lòng đau...sóng dập dềnh !

Lâm Mỹ Thuận



Bài chia sẻ cua Mai Thắng

1. MIỀN QUÊ VÀ NƯỚC LŨ

Nhốn nháo dân làng khắp xóm quê
Mưa từ chửa sáng trút dầm dề
Bờ bao mỏng mảnh nằm run rẩy
Biển sóng mênh mông tắp vỗ về
Lúa chợt ăn năn mùa vụ cuối
Nhà luôn ám ảnh vết chân đê
Ngày xưa nước nổi niềm thân thiện
Sao lũ hôm nay giận dữ hề!
Mai Thắng
@21~110801

2. MÙA NƯỚC ĐỔ

Con nước cuộn cuồn thả sức rơi
Miên man lặn hụp cuốn đua mời
Xuồng len góc khuất triền nương sóng
Tàu nghịch dòng trôi nước tóe trời
Giọng hát ru hò bay quyện gió
Lời ca vọng cổ tỏa ngàn khơi
Âm vang đập chắn nơi nguồn thượng
Dội giấc mơ hòa tiếng sóng bơi!
Mai Thắng
@88~140812

05 tháng 11 2016

Ngoại xưa 3

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



3. HƯƠNG CAU

Hôm nay đến lứa bẻ vườn cau
Cái chuyện leo cây nhỏ rất làu
Mạnh sức rướn cao tay thoắt lẹ
Dẻo nài tuột nhẹ gối xuôi mau
Cơm dày mẹ bán mua đường thuốc
Ruột mủ bà phơi đổi muối màu
Ngòi viết lá tre, bình mực tím
Áo quần sách vở thảy nhờ cau.
+
Tuổi thơ đùa giởn tắm hương cau
Bài vở trường quê học đã làu
Sợ kiếp bần nông lon dế bỏ
Ham đời thầy thợ bút nghiên trau
Đuốc thiêng Bảo Quốc vui tuyên thệ
Tranh sáng An Dân họp vẽ màu
Gảy súng trở về thêm nổi nhớ
Bà đâu...ngoài ngõ... thoảng hương cau !

Thuận,
16/09/2016.

01 tháng 11 2016

Ngoại xưa 2

THƠ LÂM MỸ THUÂN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



2. QUÊ NGHÈO, MẢ TỔ.

Một sáng về thăm xóm nhỏ thương
Từ xa đã thấy ngoại bên đường
Vui chào cổng phủ hồng hoa giấy
Nghiêm đón lối tràn ánh hướng dương
Ông sửa bà mai, o lão trúc
Cháu vun anh sứ, tưới cô hường
Bụng cào mới nhớ vào vo gạo
Cắp rổ, càng cua mọc cuối vườn.
+
Một đĩa càng cua trộn giấm đường
Trứng gà hai quả ớt dầm tương
Hôm nay có gạo ăn là tốt
Bữa tới không khoai đói rất thường
Giận kẻ tranh giành băm đất nước
Yêu người quyết chí giữ quê hương
Chiến tranh ngoại bảo đâu không chết
Mả tổ còn đây chút cảnh vườn.

Thuận,14/09/2016.



Bài cảm tác của Uyên Du

NẤM MỒ

Cần không phải có một ngôi mồ?
Giữ vẹn cho mình mảnh xác khô
Giữa cuộc trần ai gieo đổ nát
Nguồn cơn ý tưởng tựa điên rồ
Là chăng tựu điểm từ nhau rún
Để nhắc lưu tình tận cõi vô
Vĩnh cửu đêm về soi ánh nguyệt
Tình thiêng ẩn niệm dáng cơ đồ!

Uyên Du -
@738~160810

30 tháng 10 2016

Ngoai xưa 1

THƠ LÂM MỸ THUÂN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



1. TIẾNG CHÌA VÔI

Trời còn tối mịt tiếng chìa vôi
Đã gọi ông tôi thức dậy rồi
Bếp củi săn khô vừa nhóm thổi
Ấm sành trên lửa đã reo sôi
Vui tai chim hót tinh thần dưỡng
Đậm lưỡi trà thơm vượng khí bồi
Một sớm giặc về chim bỏ tổ
Ngoại buồn...bình đó...tiếng chìa vôi ?
+
Ngoại buồn nhung nhớ tiếng chìa vôi
Đạn nổ bom rơi kéo đến rồi
Sáng sớm u hoài mơ lửa múa
Chiều tàn im ắng vọng cơm sôi
Ai gieo căm hận quê tàn lụi
Ai rắc đau thương nước dập dồi
Mỏi bước phong trần con trở lại
Bình trà...di ảnh...tiếng chìa vôi !

Thuận,13/09/2016.

17 tháng 12 2015

Giáo Đường Im Bóng

Thơ Giáng sinh của Thầy Mai Lộc
***
Giáo đường lung linh bóng
Hương gió tràn mênh mông
Trên trời cao tiếng hát
Phút thiêng liêng ngập lòng.


Cùng Bạn, 

Noel sắp tới, tôi hồi tưởng lại 3 năm trong trại tị nạn Galang (Indonesia) với 3 lần lễ Noel trong những năm 1981-82-83. Galang, một đảo nhỏ thuộc Tanjung Pinang, được Indonesia cho xây dung một nơi tạm cư dành cho người tị nạn Việt Miên Lào. Nơi đây có ngôi giáo đường nhỏ được xây trên ngọn đồi, có tượng Đức Mẹ, có Cha Dominici người Ý, có những gương mặt thân thương bà con tị nạn, thấp thoáng những mái tóc huyền, những đôi mắt nhung sầu, với những mối tình nho nhỏ đến rồi đi, thật đẹp, thật buồn và khó quên. (các em trai hay gọi Galang tình xù). Đêm Noel nơi đây cũng vang vang những bản thánh ca thật bùi ngùi, thấm thía, khiến nhớ quê nhà vô cùng. 

Hôm qua, nằm nghe lại bản Giáo Đường Im Bóng của Nguyễn Thiện Tơ, với lời của Phi Tâm Yến sao mà phê qúa chừng , cảm xúc thật nhiều mặc dù tôi là người ngoại đạo. Xin chuyển đến bạn bài cảm tác của tôi đẻ nhớ về Giáng Sinh ở Galang năm xưa, cũng nhân đây mời qúi bạn nghe lại bản Giáo đường Im Bóng diển tả bởi hai danh ca Thái Thanh và Anh Ngọc nhé !( xem You tube bên dưới) 

Chúc tất cả một mùa Giáng Sinh Đầm Ấm , Tươi Vui Hạnh Phúc bên gia đình con cháu .
Thân mến
Mailoc




GIÁO ĐƯỜNG GALANG

Giáo đường lung linh bóng
Hương gió tràn mênh mông
Trên trời cao tiếng hát
Phút thiêng liêng ngập lòng.

Bên tượng Mẹ kính yêu
Đôi mắt sầu đăm chiêu
Trái tim từ sâu thẵm
Đã ban ơn thật nhiều.

Thánh giá xa vời lắm
Theo gió chuông chiều ngân
Tiếng A-men trầm lắng
Hồn thánh thót mưa dầm.

Dáng xinh xinh tiên kiều
Êm ái tiếng kinh chiều
Muôn hoa đèn lấp lánh
Sao nghe lòng hắt hiu.
+
Nay, giáo đường im bóng
Tôi lặng thầm mong ngóng
Đôi mắt huyền nhung trong
Còn vương mãi tơ lòng.

Gió, tóc huyền lay lay
Tôi nhớ nàng như say
Bài thánh ca đêm ấy
Ngàn đời thật khó phai.

Lá rơi rơi mơ hồ
Mối duyên xưa xa mờ
Ôi! làm tôi xao xuyến
Thuyền xa rồi bến mơ.

Biết tới đâu tìm kiếm
Sóng mắt huyền nhung trong
Phút thần tiên quá ngắn
Lưu luyến mãi không cùng!

Mailoc
15-12-15
(Cảm tác qua bài hát Giáo Đường Im Bóng của Nguyễn Thiện Tơ)



★ Bài chuyền thể lục bát của Đỗ Chiêu Đức

GIÁO ĐƯỜNG IN BÓNG

Giáo đường in bóng lung linh
Gió hương tràn ngập nghe tình mênh mông
Trời cao tiếng hát vút không
Phút thiêng liêng bỗng ngập lòng cô liêu

Ngước nhìn tượng mẹ kính yêu
Xa xăm đôi mắt đăm chiêu bên trời
Trái tim sâu thẳm tình người
Đã ban ơn khắp cho đời ngát hương.

Cao cao trên nóc thánh đường
Tiếng chuông theo gió gió luồn đưa chuông
A-men trầm lắng u buồn
Hồn như tắm gôi ơn nhuần Chúa ban.

Dáng xinh trong buổi chiều tàn
Yêu kiều gió quyện qua làn tóc ai
Cầu kinh nho nhỏ bên tai
Đêm sao lắp lánh cho dài ngẩn ngơ.

Giáo đường im bóng ơ hờ
Lặng thầm tôi nhớ ai chờ ai mong
Nhìn trời ánh mắt ai trong
Nghe như xao xuyến tơ lòng vấn vương.

Gió lay lay tóc người thương
Nhớ nàng tôi nhớ nhớ dường như say
Thánh ca dìu dịu bên tai
Tình tôi lãng đãng khó phai ngàn đời.

Mơ hồ trông lá rơi rơi
Mối duyên xưa đã xa rời bến mơ
Lòng ôi, xao xuyến bơ phờ
Thuyền mơ rời khỏi bến mơ mất rồi!

Biết đâu tìm kiếm bên trời
Mắt huyền tựa sóng thu rơi mộng vàng
Phút thần tiên ngắn vội tan
Luyến lưu lưu luyến bàng hoàng niềm tây!

Đỗ Chiêu Đức
16-12-2015




★ Lời bài hát Giáo Đường Im Bóng của Nguyễn Thiện Tơ

Lời 1:

Nhớ tới đêm đầy ánh sáng
Hương trong gió tràn mênh mang
Giây phút như ngừng thôi rơi
Tiếng kinh muôn lời
Dáng xinh xinh bao tiên kiều
quỳ ngân Thánh kinh ban chiều
Trong giáo đường đêm Noel ấy
ngàn đời tôi mến yêu

Tiếng A men đều âm u
Hòa theo gió vàng đêm thu
làm xao xuyến tâm hồn quá
Thời khắc mơ

Thánh giá xa vời lắm với chuông chiều ngân
Hồn thánh thót mưa dầm buồn tới âm thầm
Nơi giáo đường im bóng tôi thầm mong ngóng
Đắm đuối trên làn sóng mắt nàng huyền mơ