03 tháng 11 2021

E19. Con Đường Về Quê

<E.19~Mùa Dịch> 


1. VỀ QUÊ

Nhìn quanh dở khóc lại im cười
Lặng lẽ ăn nằm khóa cửa bươi
Giãn cách bao lần chưa giải nghiệt
Ngồi không mấy bận khiển trây lười
Khung tù bó chặt chừng thiên khổ
Cảnh ruộng bu nghèo vẫn khí tươi
Vốn chẳng hè nhau mà cũng dịp
Đường chen cát bụi lẫn con người.


2. CON ĐƯỜNG VỀ QUÊ

Gió tạt về xuôi những nẻo đường
Đi tìm tiếng gọi gửi niềm thương
Miền quê bám trụ cùng chung dưỡng
Lẽ sống hồi nguyên vận tỏ tường
Một dãy sơn hà căng tách mảng
Dăm thành phố thị tản mù sương
Đồng sâu ruộng cả đành bâu víu
Để lướt ngày qua chuỗi đoạn trường


3. MƯA ĐỔ ĐƯỜNG VỀ

Dùm xin giảm giận nhé ông trời
Những lúc đau buồn nhẹ đổ rơi
Cảnh chợ tiêu điều giăng giãn cách
Đường xe lặng lẽ khóa van lời
Mưa dầm trút lệ sầu nhân chuyển
Nắng bủa nung lòng lệch cỗ phơi
Tận mắt mà xem tuồng uyển ngữ
Đừng ban cuộc sống khổ khôn rời.


4. CŨNG PHẢI VỀ QUÊ

Bó cẳng còn đang lưỡng lự về
Tung hoành lũ dịch cản đường lê
Tiền khan cứu trợ đầy xương xẩu
Cảnh khó ngồi co nghiệm não nề
Nghỉ bạ bên lề mong cấp quẫn
Ăn nhờ nghĩa chặng nén buồn thê
Đồng sâu gánh khổ chờ qua vận
Niệm tưởng an lành nghĩ đến quê.


5 MIỀN QUÊ THỜI DỊCH

Một dãy nương đồng bủa xóm quê
Từ muôn khó nhọc chẳng yên bề
Gieo mùa gặt lúa ngàn gian khổ
Nấu gạo nuôi đời bữa thoảng khê
Đã chọn duyên nghề xoay trở kiếp
Tùy bươn viễn xứ lượng thay lề
Ai bày khối thảm đầy thiên độc
Nhiễu hại dân tình quả đáng chê.


6. SINH NHẬT MÙA COVID

Tung hoành lũ dịch đốn bề vơi
Đặt cỗ dường e khó chuyển lời
Khắc khoải ngày sinh nào đã chọn
Vui mừng hạn báo chẳng hề khơi
Xưa bày những dịp say tình đến
Đảm diễn vòng tua mặc sức mời
Nghĩ bụng còn thua thằng vid hiểm
Thôi đành xướng họa điểm lần chơi.


7. CHÍCH VẮC XIN

Thôi đành đợi nữa, hết chờ xin
Phải chịu gồng gân khéo giữ gìn
Quá mũi hai rồi ôm tập dở
Chong lần lượt gỡ vớ niềm tin
Đoàn quân giải thoát còn lo chạy
Lẽ sống tồn sinh bảo nhận nhìn
Luật đã quy rành tiêm đủ vắc(cin)
Bươn làm tháo hiểm vẫn đòi pin


8. CÁCH LY

Gắn khẩu trang gìn phải nhớ cho
Thừa hai mét giữ khoảng ra trò
Khi thằng Vũ Hán còn chu mỏ
Đến lũ đen tà (delta) chẳng kịp ho
Giãn cách nằm im tiu nghỉu ngó
Thân già cố thủ lắt lay dò
Ân trời vượt thoát xin cầu tỏ
Tháo được khung đời mãi quắp co

Mai Thắng 
(2021/11-)

01 tháng 11 2021

Tuổi Xế Chiều

<D.789><Tuổi Lão> 



TUỔI XẾ CHIỀU

Buồn leo ngẫu chọn tóc mi già
Gió chuyển mưa gào vẫy gọi ta
Mỏi gối hờn thân thành chuỗi mộng
Chồn chân ngại vóc lẫn men ngà
Đang chờ khúc phổ êm đềm trỗi
Đã ngấm cung huyền tản mạn xa
Cuộn nét hồn nhiên dòng vẫn chảy
Thời yêu, tuổi lão, ánh dương tà.

Mai Thắng – 211003

-------------------------------
• Bài xướng của Thạch Hãn (Lê Cảnh Tiến)

CHIỀU XẾ

Nghĩ lại buồn cho cái tuổi già
Mây sầu gió muộn khổ lòng ta
Nhiều đêm mỏi gối hờn thu lạnh
Lắm bữa chồn chân tủi mộng ngà
Cạn nỗi đêm cùng ly tửu đắng
Khô dòng lệ với khoảnh trời xa
Nhìn con nước vẫn xuôi bờ chảy
Cảm thấy đời như bãi nắng tà ./.
LCT O3/1O/2O21

Cẩm Sắt - Lý Thương Ẩn

<C.075~Dịch Hán thi> 

CẨM SẮT - LÝ THƯƠNG ẨN


★ Nguyên bản

錦瑟 
錦瑟無端五十弦,
一弦一柱思華年.
莊生曉夢迷蝴蝶,
蜀帝春心托杜鵑.
滄海月明珠有淚,
藍田日暖玉生煙.
此情可待成追憶,
只是當時已惘然.
李商隐

★ Phiên âm Hán Việt

CẨM SẮT
Cẩm sắt vô đoan ngũ thập huyền
Nhất huyền nhất trụ tư hoa niên
Trang Sinh hiểu mộng mê hồ điệp
Thục Đế xuân tâm thác đổ quyên
Thương hải nguyệt minh châu hữu lệ
Lam điền nhật noãn ngọc sinh yên
Thử tình khả đãi thành truy ức
Chỉ thị đương thời dĩ võng nhiên.
Lý Thương Ẩn

★ Dịch nghĩa (của Thi Viện)

ĐÀN GẤM
Đàn gấm chẳng vì cớ chi mà có năm mươi dây
Mỗi dây mỗi trụ đều gợi nhớ đến thời tuổi trẻ
Trang Chu buổi sáng nằm mộng thành bươm bướm
Lòng xuân của vua Thục đế gửi vào chim Đỗ Quyên
Trăng chiếu sáng trên mặt biển xanh, châu rơi lệ
Ánh nắng ấm áp chiếu vào hạt ngọc Lam Điền sinh ra khói
Tình này đã sớm trở thành nỗi nhớ nhung về dĩ vãng
Cho đến bây giờ chỉ còn lại nỗi đau thương.

★ Dịch thơ

ĐÀN GẤM

- Thất ngôn
Đàn gấm năm mươi sợi kết dây
Mỗi dây mỗi trục tuổi hoa đầy
Trang Chu dõi bướm ngơ hồn mộng
Thục Đế hoài xuân hóa cuốc gầy
Ánh biển trăng vàng châu nhỏ lệ
Ngọc Lam* nắng ấm khói hòa mây
Sinh tình tự cảnh thời luôn nhớ
Lại nỡ buông lờ để khó khuây

- Lục bát
Kết tròn số sợi năm mươi
Mỗi dây mỗi trục hoa tươi tuổi chờ
Trang Chu dõi bướm còn ngơ
Thục Vương hóa cuốc bên bờ bể dâu
Trăng soi biển, lệ thành châu
Ngọc Lam tỏa vệt khói màu bay lên
Tình xưa nhớ mãi nào quên
Giờ đây dỗ giấc ngủ yên ngậm ngùi.

Nguyễn Đắc Thắng - 210922