MƯA VỜN ÁO MỎNG
Khi tà áo mỏng nhọc nhằn mưa
Ướt sũng làm sao khép mảng thừa
Mặc cảm thân ngà đang diễn hớ
Phơi bày vóc ngọc đủ tường chưa
Đừng mơ dạ nhủ sinh thèm khát
Cẩn nghĩ lòng say đáp dụng chừa
Những vẻ hồn nhiên càng bất tận
Khu vườn ngự uyển kín miền bưa
Mai Thắng
230306
* bưa : Vừa thỏa.
* bưa : Vừa thỏa.
Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa (thơ Hàn Mặc Tử)
------------------
★ Bài xướng của Quế Hằng
------------------
★ Bài xướng của Quế Hằng
ÁO MỎNG DÍNH MƯA
Vóc Ngọc vô tình bị dính mưa,
Phong phanh áo mỏng lộ ra chưa.
Tan lòng kẻ nọ đôi đường thiếu,
Xót dạ người kia mấy khoảnh thừa.
Dù móm trời cho no vẫn muốn,
Dẫu tàn đất thí chết không chừa.
Hỡi ai có của xin đừng đề,
Vóc Ngọc vô tình bị dính mưa.
QUẾ HẰNG
Vóc Ngọc vô tình bị dính mưa,
Phong phanh áo mỏng lộ ra chưa.
Tan lòng kẻ nọ đôi đường thiếu,
Xót dạ người kia mấy khoảnh thừa.
Dù móm trời cho no vẫn muốn,
Dẫu tàn đất thí chết không chừa.
Hỡi ai có của xin đừng đề,
Vóc Ngọc vô tình bị dính mưa.
QUẾ HẰNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét