SAU NGÀY GIÔNG BẢO
Thu gần nhếch miệng tiễn mùa trôi
Chuỗi dập vùi tuôn cảm thán ngồi
Thực thảm căng bồng bâu lõm mắt
Hoang tàn kéo lệch trễ vành môi
Còn bao kịch bản không chờ diễn
Hỏi bấy niềm tin vững chộp nhồi
Nếu bảo thời gian thay viễn vọng
Xin lòng thoát cảnh bạc màu vôi.
Mai Thắng
240928
------------------
★ Bài xướng của Lê Cảnh Tiến
SAU NGÀY GIÔNG BÃO
Những giọt sương mềm chảy xuống môi
Thềm khuya lặng lẽ trắng đêm ngồi
Nghe sầu đọng lắng buồng tim vỡ
Để mộng mơ chìm vũng nước trôi
Bếp lửa tàn hương vì bão dập
Dòng thu dậy sóng bởi mưa nhồi
Quê nghèo mẹ nửa mùa trăng khóc
Hận bể gian trần đã trắng vôi ./.
LCT 23/O9/2O24
------------------
★ Bài họa của Hương Lan
HẬU BÃO LỤT
Bão lụt qua rồi lệ đẫm trôi
Làm thân rã mộng giũ nơi ngồi
Tâm rầu một bữa xua chìm mặt
Dạ nẫu bao ngày giũa đọng môi
Cũng tại triền khơi làm ngập trỗi
Còn do bãi lộng vẫn tuôn nhồi
Bao người lội vũng chân thầm lặng
Lạnh lẽo thôn làng thẫm bọt vôi
23.09.2024
Hương Lan
------------------
★ Bài họa của Hường Xưa
NỖI KHỔ
Lệ đẫm bao lần chảy xuống môi
Vầng trăng quạnh quẽ dáng ai ngồi
Cơn sầu thắt chặt buồng tim trỗi
Giấc ngủ sôi trào cõi dạ trôi
Ngập bão màn đêm chìm lửa né
Dầm mưa cửa chớp vỡ sương trồi
Quê mình bố mẹ bơ phờ tủi
Nỗi khổ sao hoài bám chặn vôi
Hường Xưa
------------------
★ Bài xướng của Lê Cảnh Tiến
SAU NGÀY GIÔNG BÃO
Những giọt sương mềm chảy xuống môi
Thềm khuya lặng lẽ trắng đêm ngồi
Nghe sầu đọng lắng buồng tim vỡ
Để mộng mơ chìm vũng nước trôi
Bếp lửa tàn hương vì bão dập
Dòng thu dậy sóng bởi mưa nhồi
Quê nghèo mẹ nửa mùa trăng khóc
Hận bể gian trần đã trắng vôi ./.
LCT 23/O9/2O24
------------------
★ Bài họa của Hương Lan
HẬU BÃO LỤT
Bão lụt qua rồi lệ đẫm trôi
Làm thân rã mộng giũ nơi ngồi
Tâm rầu một bữa xua chìm mặt
Dạ nẫu bao ngày giũa đọng môi
Cũng tại triền khơi làm ngập trỗi
Còn do bãi lộng vẫn tuôn nhồi
Bao người lội vũng chân thầm lặng
Lạnh lẽo thôn làng thẫm bọt vôi
23.09.2024
Hương Lan
------------------
★ Bài họa của Hường Xưa
NỖI KHỔ
Lệ đẫm bao lần chảy xuống môi
Vầng trăng quạnh quẽ dáng ai ngồi
Cơn sầu thắt chặt buồng tim trỗi
Giấc ngủ sôi trào cõi dạ trôi
Ngập bão màn đêm chìm lửa né
Dầm mưa cửa chớp vỡ sương trồi
Quê mình bố mẹ bơ phờ tủi
Nỗi khổ sao hoài bám chặn vôi
Hường Xưa