<F.044~TC Ký Ức><8t-2vl>
Tàu đến đi, đưa tiễn bóng hoàng hônTa vẫn đợi! …Để chờ cơn gió cuốn!
TA VẪN ĐỢI
Dẫu vô nghĩa nhưng lòng ta vẫn đợi
Tiếng còi tàu hú báo tự xa xa
Bóng con tàu đổ ập giữa sân ga
Và vội vã khi trời còn tỏ rõ
Như đang thiếu chút ảnh hình nào đó
Năm tháng dài cuộc sống bổng bơ vơ
Những đêm buồn khắc khoải nỗi mong chờ
Cơn gió rét tái tê lòng cô lữ
Trong khoảnh khắc con tim buồn héo rũ
Trong thiên thu hòa lẫn sóng mù khơi
Trong cuộc đời ta đã mất em rồi
Trong tất cả là nỗi buồn tiếc nuối
Ta vẫn đợi!... Và dặn lòng... vẫn đợi!
Từng chiều về nơi ga nhỏ cô đơn
Tàu đến-đi đưa tiễn bóng hoàng hôn
Ta vẫn đợi! …Để chờ cơn gió cuốn!
Nguyễn Đắc Thắng
20141006
* Reply cho Ngân Triều
Tạo hóa sinh ra biết đợi rồi!
Làm người phải đợi ít nhiều thôi
Bé thơ đợi mẹ nhè nhè khóc
Hẹn đợi người yêu khó đứng ngồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét