Nhãn

26 tháng 10 2016

Bóng Chiều

<F.115~Tiết Khí>


BÓNG CHIỀU

Tia ráng yếu góc trời chiều ửng đỏ
Lạnh se se lan toả bóng hoàng hôn
Mưa đi qua thoáng gợn chút tâm hồn
Quảng trường vắng nở tươi màu hoa lá!

Phút sẩm tối bóng đêm về vội vã
Đèn công viên mờ ảo dệt lung linh
Gió lang thang tâm trạng gã si tình
Hương mát dịu khơi nỗi niềm sâu lắng!

Bên ghế đá ngẫm đời qua lẳng lặng
Thương đời em năm tháng sống đơn côi
Thương đời ta những giấc mộng nửa vời
Đêm khắc khoải miên man dòng tâm sự!

Ta say khướt phút giây sầu tư lự
Đời dở dang nghịch cảnh cũng dở dang
Chẳng phong trần mà hận tủi đa mang
Ta sẽ đợi! … Em ơi … ngày tương ngộ!

MT - 20151025

--------------------------
& Bài xướng của Mùa Thu (Tường Vân)

BÓNG CHIỀU

Chiều buông xuống ánh hồng như lựu đỏ
Rượu lưng bầu chưa ấm buổi hoàng hôn
Ly khách ơi ! Có nghe lạnh cõi hồn
Sao cứ để trái tim đầy băng giá ?

Người về đâu mà bước chân vội vã
Để cho tôi trĩu nặng mấy cung sầu
Nhìn dáng ai lững thững bước qua cầu
Miền ảo ảnh giữa đôi bờ tối sáng

Ngoài xa đó sương mờ giăng lãng đãng
Tôi nghe lòng se sắt nỗi niềm riêng
Chén men cay chưa vơi nỗi ưu phiền
Đêm khắc khoải miên man niềm tâm sự

Một chút thôi cũng nghe sầu tư lự
Kiếp phong trần người đã mấy lần say ?
Bến Tương buồn chuyên chở cả tình ai
Ly khách hỡi ! Tôi mong ngày tái ngộ !

Mùa Thu.
23/10/15

--------------------------
& Bài họa của Nguyên Nhật (Tiến Cảnh)

MIỀN TRĂNG CŨ

Ánh trăng đêm lững lờ con nước đỏ
Bến ân tình dào dạt đắm lời hôn
Nghe bâng khuâng xao xuyến cõi linh hồn
Màn sương phủ để lòng ai lạnh giá

Em vế đâu bỏ tình đi vội vã
Bến tương tư thắm đượm mấy cung sầu
Ai bâng khuâng ai bước vội qua cầu
Đom đóm tối chập chờn đêm lóe sáng

Giọt ngâu bay hay tình rơi lãng đãng
Tâm sự buồn bãng lãng tấm lòng riêng
Ngươi cho ta nếm trãi những ưu phiền
Đêm còn đọng gối mềm câu tâm sự

Góc trời người từng bước chân lưỡng lự
Buổi hẹn hò chưa cạn chén men say
Em bỏ tình còn lại chỉ mình ai
Tìm đâu nữa gót hài đêm tao ngộ ./.

Nguyên Nhật
23/10/2015

--------------------------
& Bài họa của Do Ngo

TƯƠNG NGỘ

Lòng ngơ ngẩn má hồng ai đo đỏ.
Chợt thương thầm muốn ngỏ tiếng cầu hôn.
Dạ chơi vơi lặng rũ cả tâm hồn.
Đông chưa đến sao bồn chồn lạnh giá.

Lòng ái ngại có dám hôn vồn vã.
Để cho anh nghiêng ngả nỗi muộn sầu.
Anh vờ lơ đãng đếm những nhịp cầu.
Đôi chân bước nhiệm mầu trong ánh sáng.

Anh sẽ đợi đến một ngày quang đãng.
Sẽ nguyện mình xứng đáng cuộc tình riêng.
Cuộc tình duyên sẽ xoá hết muộn phiền.
Niềm hạnh phúc vô biên cùng thế sự.

Anh sẽ đến cùng em không lưỡng lự.
Một cuộc đời vinh dự đắm hồn say.
Một mối tình không phải dễ cho ai.
Em đợi nhé một ngày mai tương ngộ.

October 23,2015,21:45

------------------------------
& Bài họa của Ngọc Liên

PHÔI PHAI

Đông lại đến cả rừng phong nhuộm đỏ
Tiếng chuông nào vang vọng lúc hoàng hôn
Gió lắt lay nghe quạnh vắng tâm hồn
Đêm xuống vội cho niềm riêng buốt giá.

Mảng ký ức tìm về sao rệu rã
Sắt se lòng lã chã những giọt châu
Dấu yêu ơi đã lỡ một nhịp cầu
Thì xin gửi mộng đầu cho năm tháng.

Đã biết trước gió ngàn năm phiêu lãng
Mây dỗi hờn chỉ chuốc lấy sầu thêm
Ánh trăng khuya lặng lẽ rụng bên thềm
Bao kỷ niệm êm đềm nay cũng hết.

Mộng tình hỡi từ nay xin giã biệt
Chút men nồng có đáng để ta say
Giữa dòng đời xin đừng nhắc tên ai
Để nỗi nhớ phôi phai màu quên lãng.

Ngọc Liên
24.10.15

--------------------------
* Reply của Mùa Thu

Dốc đời anh đã bao lần loang lổ
Mà bước chân trĩu nặng nỗi thăng trầm
Dở dang rồi một giấc mộng trăm năm
Ngày hội ngộ biết bao giờ anh nhỉ ... hihi ...

--------------------------
* Reply của Mai Thắng

Cũng chỉ một lần thôi đầy loang lỗ
Bước đường xa còn bao nỗi thăng trầm
Ta chờ nhau … bất kể bao tháng năm
Ngày hội ngộ … một ngày nao … sẽ đến!

Không có nhận xét nào: