<D.260~Xã Hội>
GÁNH HÀNG RONG
Bên hè ngã vật buổi ban trưa
Giấc ngủ say mê chẳng thiếu thừa
Gót ngọc phơi hàng rong nghỉ sức
Thân ngà úp mặt nón che mưa
Cưu mang lắm hẽm năm dài bám
Lặn lội bao đường tháng lụn đưa
Xã hội thiên đàng vơ vẫn mãi
Oằn vai mấy nữa bảo đang vừa!
Mai Thắng – 170920
--------------------------------
Các bài họa trên facebook
--------------------------------
1. GÁNH HÀNG RONG
Bên hè phố thị buổi trời trưa
Một gánh hàng rong mệt có thừa
Gót nhỏ em chìm trong quãng nắng
Vai gầy chị khuất giữa màn mưa
Niềm đau ẩn dưới lời ru muộn
Giấc ngủ mơ về nhịp võng đưa
Nón lá che nghiêng đời tất bật
Mà thương tuổi hạ nói sao vừa.
Ngọc Liên 20.09.17
----------------------------
2. GÁNH HÀNG RONG
Quang gánh trên vai sớm tối trưa
Quanh năm vất vả chẳng dư thừa
Chân trần rảo bước khi ran nắng
Vai nhỏ gánh gồng lúc nặng mưa
Lam lũ cuộc đời thân chẳng quản
Vui mừng phận gái phúc còn đưa
Trưa hè mệt nghỉ nằm đầu phố
Giấc ngủ vô tư thấy cũng vừa.
Xuân Phương 20-9-2017
-------------------------
3. MỘNG KÊ VÀNG
Ảnh cũ năm nào chớp buổi trưa
Này cơn ngủ ập thẹn chi thừa
Êm đềm thích nhé lờ dung hạnh
Vất vả quen rồi mặc nắng mưa
Nữ sĩ Hồ treo vần thực tả
Cụ Huy Cận trỗi nhạc sầu đưa
Hoàng Lương Nhất Mộng kề bên gánh
Hạnh phúc mà đo biết mấy vừa
Kim Trần
-----------------------------
4. HÀNG RONG
Tiếng vẫn vang đều mặc nắng trưa
Người qua kẻ lại thấy như thừa
Do vì áo gạo mà phơi nắng
Cũng bời cơm tiền phải dãi mưa
Nhớ cảnh ân tình câu hỏi bán
Mơ ngày hạnh phúc tiếng chào đưa
Hàng rong một nét riêng thành thị
Cái đẹp văn mình chả thấy vừa.
21/9/2017
DUNG NGUYÊN
--------------------------
5. QUÃNG VẮNG
Quãng vắng em về một sớm trưa
Lòng nghe chất nặng nỗi đau thừa
Anh còn chật hẹp đời cơm áo
Nó mãi hao gầy cảnh nắng mưa
Mãn hạ con ve sầu lá đổ
Sang mùa chiếc võng đợi người đưa
Tàn thu gió lạnh buồn xao xác
Chạnh nỗi niềm riêng nói chẳng vừa !
Tường Vân 23/9/17