<D.500><Thương Hạ Ca>
KHÚC HẠ VỀ ĐÊM
Ráng đỏ phai dần vãn vệt xuyên
Tầng không lịm lắng ảnh mơ huyền
Ngày hanh nhễ nhại mây giàn tuyến
Tối thoảng âu sầu giọng đỗ quyên
Giữa khoảng sao trời bao ước nguyện
Về cung nhược thuỷ mấy con thuyền
Vần thơ điệp khúc tình say huyễn
Thảo nét an lành mộng giữ nguyên.
Mai Thắng – 190412
★ Bài xướng của Ngọc Liên
NỖI CHIỀU
Em về nẻo ấy nỗi chiều xuyên
Để bước thời gian nhuốm lụy phiền
Gió đã qua mùa đơn cánh Nhạn
Trăng giờ giã bạn lẻ tình Quyên
Bờ xưa vẫn đợi từng con sóng
Bến cũ nào thương những chiếc thuyền
Vật đổi sao dời ai dám chắc
Ân nồng một thuở có còn nguyên?
Ngọc Liên
★ Bài hoạ của Tường Vân
GIỌT NẮNG BÊN THỀM
(Cú trung đối)
Giọt nắng bên thềm đã nhẹ xuyên
Dường nghe lắng đọng chút ưu phiền
Có ghen mới hiểu lòng Quân Tử
Gió lạnh đêm buồn tiếng Đỗ Quyên
Nửa mảnh duyên chiều say mặc khách
Nghìn thu biển sóng đợi con thuyền
Hôm qua ướm hỏi vầng trăng cũ
Một khối tim nồng có giữ nguyên?
Tường Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét