HỒN QUÊ 1
Quê này đã ngấm trọn hồn xưa
Biết giãi bày sao để gọi vừa
Mảnh đất nuôi tình sung mãn dựa
Hương đồng trỗi vóc mặn mà đưa
Chìm xao xuyến trải men nào tận
Mộng gắn liền theo cõi khả thừa
Lỡ giấc mơ đời thương ngoảnh lại
Soi nhìn bóng cũ chạnh chiều thưa.
Mai Thắng
200919
★ Bài xướng của Dung Nguyên
QUÊ TÔI
Ngõ hẹn thu vàng chẳng khác xưa
Người ơi nỗi nhớ kể sao vừa
Hoài trông ngả ấy sầu tim đợi
Mãi ở nơi này thấm lệ đưa
Ngó nẻo nhà tranh tình vẫn nặng
Về bên mái cọ nghĩa đâu thừa
Quê đầy kỉ niệm lòng luôn giữ
Dẫu chỉ hoa bìm với giậu thưa…
16/9/2018
DUNG NGUYÊN
★ Bài họa của Thạch Hãn
NHẶT NẮNG
Anh ngồi đợi ở bến đò xưa
Sóng rã bờ chao gió thổi vừa
Lũ nhạn bên bờ vươn cánh đẩy
Con thuyền giữa biển níu buồm đưa
Sầu thu kẻ đợi niềm yêu thiếu
Khổ mộng người đi nỗi nhớ thừa
Tiếc cũng không còn duyên phận hẩm
Ta về nhặt nắng giữa chiều thưa ./.
LCT 17/09/2018
Thạch Hãn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét