26 tháng 4 2021

Bạc Mộ - Đỗ Phủ

<C.062-HT.22><Hán Thi>
Bài thơ: BẠC MỘ 
Tác giả: ĐỖ PHỦ (712-770) 
Thể thơ: ngũ ngôn bát cú



★ Nguyên bản

薄暮
江水長流地
山雲薄暮時
寒花隱亂草
宿鳥擇深枝
舊國見何日
高秋心苦悲
人生不再好
鬢發白成絲。
杜甫


★ Phiên âm Hán Việt 

BẠC MỘ 
Giang thủy trường lưu địa
Sơn vân bạc mộ thì
Hàn hoa ẩn loạn thảo
Túc điểu trạch thâm chi.
Cựu quốc kiến hà nhật
Cao thu tâm khổ bi
Nhân sinh bất tái hảo
Mấn phát bạch thành ti.
Đỗ Phủ

* Câu chót còn có dị bản là 鬢發自成絲 (Mấn phát tự thành ti): đầu tóc "tự nó trở thành như tơ",

★ Dịch nghĩa

Chiều Nhạt Nắng
Khi nước sông đang chảy qua nơi nầy,
Thì núi mây đã chìm trong chiều nhạt nắng.
Những đóa hoa lạnh lẽo nép mình vào trong cỏ rối,
Những con chim chiều chọn cành rậm để qua đêm.
Quê xưa ngày nào mới thấy lại
Trời thu cao vòi vọi mà lòng ta thì áo não
Đời người khó mà có được dịp vui trở lại,
Nên chi đầu tóc cứ bạc trắng như tơ!

★ Dịch thơ

CHIỀU NHẠT NẮNG

Dòng nước sông tuôn chảy
Non chiều phủ áng mây
Hoa nương vào bụi cỏ
Chim nấp dưới tàn cây
Nước cũ ngày nao gặp
Thu buồn nỗi lặng vây
Dịp vui nào đến nữa
Râu tóc bạc từ đây.
÷÷÷÷÷
- Lục bát
Nước sông cuộn chảy nơi này
Ráng chiều lịm tắt giữa mây núi ngàn
Hoa vào cỏ rối nép hàn
Chim qua đêm dưới những tàn lá xanh
Quê xưa mộng gặp khó thành
Thu vòi vọi nỗi buồn tênh giấc hòe
Niềm vui đã hết mong gì
Tóc râu đã trắng màng chi … tơ vò!

Mai Thắng
210425

Không có nhận xét nào: