Hỡi người bạn quý của tôi ơi!
Nếu đã khuyên nhau hãy hiểu đời
Mỗi cảnh mỗi người từng số phận
Có đâu mơ tưởng chuyện xa vời.
Lăn lóc kể ra tạm đủ rồi
Dòng đời vô cảm hững hờ trôi
Nhục vinh thương hận theo lòng lắng
Chất ngất tâm tư giữa đất trời.
Thì thế là đời đấy bạn ơi!
Chẳng than chẳng trách chuyện qua rồi
Chỉ mong nghiền ngẫm làm bài học
Ứng xử hay hơn cái lẽ đời.
Thời gian còn lại chẳng là bao
Một chút tấc hơi cũng nặng sầu
Đã trót buông mình gây thống hận
Nặng lòng đau nhói lúc lìa nhau.
Mất hết đôi tay chẳng có gì!
Lòng tìm thanh thản để ra đi
Nhìn quà di sản sao không xót
Phải hỏi làm gì? được ích chi?
Tạo hóa sinh ra ai chẳng già
Tuổi già nhìn lại chặng đường qua
Sẵn lòng tha thứ chung hòa giải
Vẫn quyết không quên nẻo chính tà.
Nguyễn Đắc Thắng
(20150410)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét