27 tháng 5 2015

Chuyến Tàu Cuộc Đời

<D.010><TC Tuổi Lão> 

Bốn mùa thay tiết trong vòng xoáy

Ta cuốn cô đơn gửi tháng ngày!



CHUYẾN TÀU CUỘC ĐỜI

Ta đã từ đâu lạc cõi này?
Làm người thơ thẩn giữa trời mây
Tàu đưa một đoạn rồi sang chuyến
Ga đón chặng dừng để phủi tay
Thảng thốt đường đời cơn sốc ngợp
Dật dờ cuộc sống tiếng cười vay
Bốn mùa thay tiết trong vòng xoáy
Ta cuốn cô đơn gửi tháng ngày!

Nguyễn Đắc Thắng
140809

------------------ 
 Các bài họa

1. HỌA CHUYẾN TÀU CUỘC ĐỜI

Ngỡ ngàng chân lạc bước nơi này
Ngơ ngẩn lặng người ngắm áng mây
Định mệnh an bài đừng nhắm mắt
Số phần dẫu định chớ buông tay
Con tàu chuyển hướng sân ga đổ
Cuộc sống bon chen nghiệp trả vay
Quá khứ đau buồn xoay tít mãi
Hành trình hạnh phúc thoảng bao ngày.

Phương Nga
17/5/2015

-----------------------

2. CƯỜI LÊN ĐI

Đã lỡ lạc chân đến chốn này?
Xem đời tựa những đám vân mây,
Mặc cho số phận làm tan cửa,
Cứ kệ ân tình khiến trắng tay.
Vì nợ đã mang nên cố trả,
Hay duyên đang níu ráng mà vay.
Cười lên bỏ hết bao phiền toái,
Còn được nhiêu năm phải quí ngày!

Nhatthuyh

-------------------

3. XÓT XA

Hoàng hôn nhuộm tím cả nơi này
Lặng lẽ bên đời một bóng mây
Cứ ngỡ ân tình vương sóng mắt
Đâu ngờ mộng ước khuất tầm tay
Thời gian vội xoá câu thề hẹn
Dĩ vãng phai dần chữ nợ vay
Kỷ niệm hôm xưa đành giấu kín
Niềm đau xa xót biết bao ngày.

Ngọc Liên
19/05/2015

-------------------
 Bài nguồn tác

CHUYẾN TÀU CUỘC ĐỜI

Dạo :

Cuộc đời môt chuyến tàu
Người lên xuống lao xao
Đồng hành chỉ một đoạn
Chia tay tại ga nào ?
+
Đời người giống cuộc hành trình tàu hỏa
Kẻ lên tàu người vội vã xuống ga
Vừa oa oa đã được khách mẹ cha
Ôm ấp lấy trong tình yêu sức sống.

Ơn vời vợi như trời cao đất rộng
Không âu lo khách dệt mộng thiên đường
Có biết đâu mọi sự lẽ vô thường
Đầy thách đố vui cuời và nước mắt.

Tàu có lúc đường hư máy trục trặc
Ngạc nhiên nầy, buồn thãm khác ga kia
Người an vui kẻ nức nở chia lìa
Mắt chưa ráo đã bên người đon đả.

Còi lanh lãnh xuyến xao người vội vã
Khách ùa lên cũ mới ghế dưới trên
Tranh giành nhau nhốn nháo cảnh bon chen
Người muôn mặt bức tranh đời muôn thuở.

Có nhiều khách ta thương ta cứ ngỡ
Suốt hành trình người ở mãi bên ta
Lại giả từ, ta hụt hẫng xót xa
Lòng chợt hiểu: ngồi bên nhau một đoạn

Cùng một chuyến buồn vui nhờ có bạn
Người yêu đời kẻ bất mản chuyến đi
Người vừa lên quày qủa xuống tức thì
Có kẻ dạo vài ga rồi biệt dạng.

Có những khách cô đơn buồn lẽ nhạn
Cũng có người chán nản kẻ ngồi bên
Để lạnh lùng ghế trống khách buồn tênh
Đời là thế lòng người hay thay đổi.

Điều mầu nhiệm mà ta thường tự hỏi
Ta là ai? sao bỗng tới cõi nầy?
Xuống ga nào? chẳng rõ cũng chẳng hay
Thật bí mật! nhưng tràn đầy thú vị.

Điều cần thiết ta nên luôn trang bị
Một tình thương tri kỷ suốt chuyến đi
Đem bao dung lòng bác ái từ bi
Để chia sẻ một khi người cần đến.

Trong khoảnh khắc con tàu lại đổ bến
Bạn đồng hành ai xuống? lúc nào đây?
Trong tiếng còi thê thảm bóng đêm dầy
Một tiếng nấc nghẹn ngào giây phút cuối.

Cư xử đẹp để lòng vơi tiếc nuối
Cám ơn người xin thứ lỗi lâu nay.
Xin cùng nhau hãy siết chặt vòng tay
Thực hiện một hành trình đầy ý nghĩa.

Chúc Hành Trình Bình An. Have a nice trip.

Mailoc
Cali 8- 8 - 14

Ngày Họp Mặt

<D.009~Ký Ức>

Công tội luận bàn nguồn lịch sử

Niềm vui trân quý những ngày này.



NGÀY HỌP MẶT

Ta từ binh biến trở về đây
Vá mảnh poncho ghép áo dầy
Phủ phận lưu đày tàn chiến trận
Ngoi mình đứng dậy gặp hôm nay
Thôi thù thôi oán thôi buồn tủi
Họp mặt họp lòng họp dựng xây
Công tội luận bàn nguồn lịch sử
Niềm vui trân quý những ngày này.

Nguyễn Đắc Thắng
20150522

15 tháng 5 2015

Thương Ca Ngày Hạ

<F.016><Miền Ký Ức>

Tiếng ve vào hạ kêu ra rã
Khơi gợi niềm đau cứ cuộn trào!




THƯƠNG CA NGÀY HẠ

Thuở ấy hạ về rộn tiếng ve
Tình ca xao động những ngày hè
Tuổi thơ lưu luyến thời chung lớp
Cuộc chiến thúc thôi giã bạn bè!

Ngày ấy hạ về đầy cánh phượng
Sắc vàng tươi thắm tiễn người trai
Ra đi để nhớ phương trời cũ
Mộng nét hoa thêu vạt áo dài!

Có lúc hạ về dừng trước cổng
Hàng cồng còn đó, phượng vẫn tươi
Sân trường vẫn rộn giờ tan lớp
Áo trắng thơ ngây vẫn mĩm cười!

Thì bổng hạ về vang tiếng thét
Đất trời chuyển động khúc bi thương
Không gian mặt đất tan từng mảng
Từng mảng tai ương rắc nẻo đường!

Là lúc hạ về bên chấn sắt
Vòng rào khép chặt những mầm xanh
Ngoài trời lửa hạ đang hun đốt
Những giấc mơ hoa mới tượng hình!

Từ ấy hạ về màu ảm đạm
Đêm dài lắm mộng thuở hồng hoang
Nắng thiêu trơ gót chân đồ đá
Địa ngục dương trần mớ hổn mang!

Từ lúc hạ về đầy thảm trạng
Cuộc đời là những cuộc đào sinh
Tiếng ve thay tiếng kinh cầu nguyện
Đưa tiển người đi dặm hải trình!

Những lúc hạ về trong lẳng lặng
Âm vang sóng biển vẫn hoà dâng
Thời gian trôi mãi không chờ đợi
Lỡ những thời cơ ngậm uất hờn!

Dẫu lúc hạ về ươm nắng nhạt
Vết hằn ngày hạ nén tâm sâu
Tiếng ve vào hạ kêu ra rã
Khơi gợi niềm đau cứ cuộn trào!

Nguyễn Đắc Thắng
(100401)

Tình Nghĩa Phu Thê

<D.008~Gia Đình>

Lê Thị Tuyết Mai + Nguyễn Đắc Thắng

Thời gian kết lại đôi hồn lão
Góp mối duyên thừa gửi ánh sao!



TÌNH NGHĨA PHU THÊ

Nhìn tóc bạc màu cảm tuổi cao
Nghĩa ân chồng vợ biết là bao!
Nhọc nhằn công việc ngày quay cuống
Háo hức tâm tình đêm giải lao
Mấy chục năm trời vun xới giữ
Bấy nhiêu hương lửa đã dành trao
Thời gian kết lại đôi hồn lão
Góp mối duyên thừa gửi ánh sao!

Mai Thắng
20150226

14 tháng 5 2015

Sinh nhật Uyển Du 4

<D.007~Thơ Sinh Nhật> 

Mừng sinh nhật UYỂN DU 4

Hôm nay sinh nhật thứ tư rồi
Cháu gái lớn dần thêm tuổi vui



SINH NHẬT UYỂN DU 4 & 1,2,3

Hôm nay sinh nhật thứ tư rồi
Cháu gái lớn dần thêm tuổi vui
Lớp học theo nề cô hướng dẫn
Công viên kết nhóm bạn cùng chơi
Hồn nhiên quậy phá ran buồn ngứa
Nũng nịu làm duyên rộn khóc cười
Tạm đủ ba lần quà ước nguyện
Năm này nội tặng nụ hồng tươi!

Nguyễn Đắc Thắng
20150511

-----------------------
& Các bài họa

1. HỌA TẶNG SINH NHẬT CHÁU UYỂN DU

Cháu gái Uyển Du đã lớn rồi
Cô mừng sinh nhật chúc con vui
Ngày ngày đến lớp ca rồi hát
Tối tối về nhà khóc lại chơi
Liếng thoắng nô đùa trêu mẹ hét
Dễ thương biểu diễn chọc ông cười
Ngây thơ học hỏi bao điều lạ
Giúp cả nhà luôn rạng nét tươi.

Phương Nga
11/5/2015
---------------------------

2. CHÚC MỪNG SINH NHẬT CHÁU UYỂN DU

Uyển Du bốn tuổi nét xinh rồi
Phấn khởi nô đùa thỏa sức vui
Sáng sáng bà đưa vào lớp học
Chiều chiều nội dẫn đến viên chơi
Yêu hoa đứng cạnh ông nheo chụp
Tạo dáng làm duyên bé mỉm cười
Ngoan ngoãn cả nhà ai cũng quý
Mừng sinh nhật cháu bó hoa tươi!

Xuân Phương
11 -5 -2015



& Ghi lại các sinh nhật trước

1. THÔI NÔI UYỂN DU

Tròn năm cháu gái tuổi thôi nôi
Bài học ngồi bò đã thuộc rồi
Bước ngã bước nghiêng đi tập tễnh
Miệng chu miệng chúm dọn liên hồi
Cười vang hí hước người vui ghẹo
Khóc mếu mum ma bụng đói thôi
Đêm ngủ ngon say ngày hiếu động
Mắt tròn đen lánh nét nguyên khôi!

NĐT - 120511

--------------------

2. SINH NHẬT UYỂN DU 2

Sinh nhật năm này cháu được hai
Thời gian chóng vánh một vòng quay
Líu lo tập nói câu nhiều chữ
Bạo dạn ra chân bước xoải dài
Tinh nghịch xới tung từng ngóc ngách
Bày trò lục lạo suốt đêm ngày
Bé thơ trong sáng và năng động
Nếp sống gia đình vui hẳn thay!

NĐT - 130511

---------------------

3. SINH NHẬT UYỂN DU 3

Sinh nhật năm này cháu được ba
Thời gian vun vút chẳng kề cà
Game (1) bày bấm vuốt tay lay nhẹ
Xe đạp du hành bước dấn xa
Đến lớp học chào gù-mó-nỉn (2)
Thích lòng bật hát lí-đồ-ta (3)
Khi ngoan lúc nũng hoa xoè miệng
Gom hết tình thương một món quà!

Từ tiếng Anh: (1) “game” = trò chơi, (2) “goodmorning” = chào buổi sáng, (3) “little star” = ngôi sao nhỏ, trích tên bài hát mẫu giáo tiếng Anh “Twinkle twinkle little star”

NĐT - 140511

09 tháng 5 2015

Ngày Của Mẹ

<F.033><Tình Gia Đình><8t-2vc>
Lời nguyện cầu ở bên kia thế giới
Cõi niết bàn mẹ thanh thản tiêu dao.


ảnh mẹ Lê Thị Tùng

1. KHÓC MẸ

Mẹ già cỡi hạc quy tiên
Tám mươi hai tuổi thọ duyên hồng trần
Nhớ thời thơ ấu gian truân
Lòng con đau xót ly phân buổi này
Trời cao lớp lớp tầng mây
Mẹ hiền yên vị tầng dày yêu thương
Bên sàn di ảnh khói hương
Bồi hồi tưởng bóng mẹ nương tìm về!

120515

----------------------

2. NGÀY GIỖ ĐẦU NHỚ MẸ

Nằm thao thức giữa đêm trường tĩnh lặng
Con lắng nghe âm vọng những lời ru
Như thấy lại bóng mẹ yêu giận dỗi
Tay cầm roi răn dạy đứa con hư.

Bao ký ức chợt hiện về tràn ngập
Tình cảm mẹ hiền, kỷ niệm ngày qua
Chuyện sinh tử khó thoát vòng định mệnh
Vẫn nặng lòng đau xót cuộc chia xa.
+
Con nhớ lại chuyện ngày xưa mẹ kể
Ngoại thương cha gả mẹ giữa chiến trường
Mẹ sanh con giữa vùng quê chạy loạn
Con ọt èo mẹ cơ cực nhiều hơn.

Cha mất sớm cảnh nhà thêm túng quẫn
Mẹ tảo tần nuôi dưỡng hai con thơ
Sớm tinh mơ nấu cháo gà bán chợ
Trưa nắng nồng đội thịt dặm đường xa.

Dù khốn khó vẫn nuôi con ăn học
Mong cho con chút vốn chữ phòng thân
Chiến tranh kéo dài ngày thêm ác liệt
Con trưởng thành lòng mẹ lắm lo toan.

Con từ giã bút nghiên vào binh nghiệp
Mẹ buồn lòng lo lắng chẳng an tâm
Đời dân quê đường xa xăm bỡ ngỡ
Chốn quân trường lặn lội một lần thăm.

Ngày ra quân con vào vùng đất dữ
Tim mẹ hiền bấn loạn những hung tin
Nỗi bất an hiện dần lên màu tóc
Tiếng súng nhiều mẹ cầu nguyện thâu đêm.

Ngày hoà bình con sa chân tù tội
Mẹ bền lòng nuôi trẻ chẳng oán than
Từ chốn xa xôi vùng kinh tế mới
Vẫn trở về thăm trẻ để ủy an.

Ngày tháng qua mẹ lưng còng mắt yếu
Con mảng lo chuyện sinh kế gia đình
Mẹ tiếp tục chuỗi hy sinh thầm lặng
Vui tuổi già trong đạo hạnh kệ kinh.
+
Lần đi này mẹ ra đi mãi mãi
Phút chia xa không giữ được dài lâu
Lời thương yêu gửi trao giờ ly biệt
Nỗi thu buồn đọng lại những ngày sau.

Con cố giữ lệ vẫn long khóe mắt
Hiểu lẽ đời chuyện sinh ký tử quy
Hiểu lòng mẹ dành cho con tất cả
Phận làm con phụng dưỡng mẹ khôn bì.

Cuộc tan hợp an bày theo duyên số
Chuyến ra đi như một chuyến về hưu
Lời nguyện cầu ở bên kia thế giới
Cõi niết bàn mẹ thanh thản tiêu dao.
+
Bên di ảnh khói hương hoà bóng mẹ
Giữa cuộc đời sinh dưỡng tạc lòng con
Ngàn năm sông cạn đá mòn
Tình thương từ mẫu - vết son vững bền.

20130514

-------------------------------------

3. MỪNG THỌ MẸ TUỔI 80

Mừng thọ mẹ già tuổi tám mươi
Chúng con sung sướng hưởng ân trời
Mẹ là hình tượng người từ mẫu
Thương khó vì con suốt cuộc đời!

Nguyễn Đắc Thắng
(2010)

--------------------------------------

4. TẾT VỀ NHỚ MẸ

Cắm bó hoa tươi cúng mẹ hiền
Tết về ăm ắp nỗi niềm riêng
Tiết đông se lạnh len da thịt
Hương khói bay lên vận ảo huyền
Cõi Niết mẹ vân du lạc cảnh
Phàm trần con khắc tạc nhân duyên
Hai năm chia cách lòng luôn nhớ
Bóng mẹ quyện hòa ánh nến thiêng

Tết 2014

--------------------------------

5. NHỚ MẸ

Ngậm ngùi cách biệt nén thương sầu!
Nơi chốn trời xa lánh bể dâu
Tình mẹ hy sinh cho hết cả
Phận con phụng dưỡng sánh vào đâu
Khói hương di ảnh lồng tâm khảm
Tiếng mõ hồi chuông vọng thức sâu
Ký ức chừng như luôn hiển hiện
Cuộc đời gian khó lệ thành châu!
+
Nơi ấy mẹ về có thích không?
Vùng quê đất Phật sống thong dong
Sinh tiền gian khổ vui cam phận
Dĩ hậu an nhiên thỏa mộng lòng
Tiên giới lánh xa vòng thế tục
Bồng lai hòa nhập hội vân phong
Linh sàn di ảnh lưu hình bóng
Con cháu sum vầy ngẩng mặt trông!

20140225

08 tháng 5 2015

X03. Tiếng đêm

<X.03~Tiét Khí>

 
TIẾNG ĐÊM 

Đêm tiếp hoàng hôn gọi gió ngàn
Từ miền vô định thổi miên man
Phố phường trở lạnh đường khuya vắng
Lối ngõ buồn thiu ánh điện vàng
Nhân ảnh chập chờn hồn lạc lõng
Nỗi lòng u uất bước lang thang
Con thuyền viễn xứ không quay lại
Để bến thầm đau phận lỡ làng!

Nguyễn Đắc Thắng
2014

-----------------------------------
* Các bài họa trên facebook
-----------------------------------

1. NƠI BẢN XA

Cong lưng trỉa bắp ở trên ngàn
Đồi núi trập trùng gió mát man
Thôn bản xa xôi đường quạnh vắng
Nương ngô xanh mướt lúa hoe vàng
Nhởn nhơ thú chạy vòng trên lõng*
Khúc khích bé cười dưới bậc thang
Thất bát được mùa đời vẫn thế
Bình yên thanh tịnh chốn buôn làng!

Xuân Phương
7-5-2015
*lõng: lối đi quen thuộc của thú rừng

------------------------------------

2. GÓT PHIÊU DU

Đứng giữa đồi cao ngắm thượng ngàn,
Làn da gió khẻ vuốt mơn man.
Chân trời khéo vẽ vầng mây tím.
Triền núi vụng tô đốm nắng vàng.
Bỗng thấy lòng ngây chùng lạc lõng,
Chợt mơ hồn lạc lối thênh thang.
Dừng chân phiêu lãng đôi lần nhớ,
Đứng ngẩn vời trông bóng xóm làng.

Nhatthuyh

-----------------------

3. NHỚ QUÊ

Một thuở xa xưa sống giữa ngàn
Chiều về giăng mắc nhớ miên man
Thương trăng quê cũ già gầy cỗi
Chạnh nắng nơi đây héo úa vàng
Rừng thẳm bao la đi mỏi mệt
Thôn buồn quạnh quẽ bước lang thang
Xa quê mới hiểu chiều đông lạnh!
Khắc khoải thâu canh nhớ xóm làng…

Điều Giản Dị
07/5/2015

------------------------

4. QUÊN

Chênh chao đêm với ánh trăng ngàn
Heo hút đầu hè ngọn gió man
Lướt giữa màn sương tranh tối sáng
Trôi theo sóng nước bóng xanh vàng
Nhạt nhòa nhạc tấu rền cung điệu
Thấp thoáng mây vờn nỗi bậc thang
Mãi đắm chìm trong miền ảo ảnh
Mà quên hơi ấm luỹ tre làng !

Nắng Hỏa Tinh 7/5/2015

---------------------------

5. PHỐ BIỂN

Dừng chân trên phố ngắm mây ngàn
Gió lộng biển chiều thoảng mát man
Bóng ráng lụi tàn trời tối sẫm
Màn đêm la61p la1nh ánh trăng vàng
Thuyền con quạnh quẽ trôi về bến
Lữ khách thẫn thờ bước xuống thang
Nghe sóng dạt dào tim nhói buốt
Tâm hồn phiêu bạt đến buôn làng.

Phương Nga
08/5/2015

-----------------------------------------------
* Các bài họa trong Vườn Thơ Thẩn
-----------------------------------------------

6. ĐÊM SƠN CƯỚC

Một cánh chim bay khuất núi ngàn
Rừng cây uốn lượn, gió mơn man
Bước chân quấn quít vương tà áo
Đôi mắt long lanh ngập ánh vàng
Hò hẹn đắm say bên suối vắng
Chia tay lưu luyến dưới chân thang
Tiếng khèn da diết còn theo mãi
Xao động ngàn trăng chốn bản làng.

Phương Hà

------------------------------------

7. CANH MÒN

Bao canh mộng lạc với trăng ngàn
Thế sự vô tình đến dã man
Đày đoạ cuộc đời trong uất nghẹn
Vùi chôn số kiếp giữa mơ vàng
Sử kinh một thuở nhiều mây hội
Danh lợi giờ đây mấy bước thang
Cái học bao năm dòng nước chảy
Tâm mòn chết lặng chốn quê làng.

Quên Đi

------------------------------------

8. CHIỀU LÊN CHÙA

Sơn Tự cheo leo núi bạt ngàn
Mùa thu lá úa rụng cơ man
Thông rừng lặng lẽ vùi sương trắng
Mái ngói xanh xao nhuộm ráng vàng
Tiếng mõ kinh chiều lòng tỉnh thức
Đường mây gió sớm bước thênh thang
Mỗi lần chùa viếng hồn bay bổng
Nghe tiếng chuông ngân nhớ xóm làng.

Mailoc

----------------------------------------

9. TIẾNG ĐÊM

Đây đỉnh sầu Đông bạt núi ngàn
Trời chiều bảng lảng nghĩ lan man
Đường khuya hun hút khơi niềm nhớ
Ngỏ vắng đìu hiu ngập là vàng.
Em vuốt tóc thề hoen mí mắt
Anh nuôi mộng ảo bước lên thang
Đò ngang tách bền còn ai đợi?
Ngơ ngác trời Tây nhớ bản làng.

Nguyễn Cang

--------------------------------------------------------------------------
* Cảm nghĩ về bài thơ : NƠI BẢN XA

Bài thơ nói về con người miền núi chịu thương chịu khó, quanh năm vất vả nhưng rất hồn nhiên vô tư; chỉ bằng 2 từ “cong” và “ khúc khích” cũng đã lột tả hết điều đó. Cảnh vật nơi đây lại càng nên thơ; có nương lúa vàng hoe, có nương ngô xanh mướt; Có thú rừng nhởn nhơ, thật hoang dã! Cảnh và người hòa quyện tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.Và đặc biệt hai câu kết; một lần nữa khẳng định lại cái hồn nhiên vô tư trong trẻo của con người trong khung cảnh thanh bình, yên tĩnh, hoang xơ nơi bản xa.


“Thất bát được mùa đời vẫn thế
Bình yên thanh tịnh chốn buôn làng!”.
Xuân Phương

-----------------------------------------
* Lời cảm tạ trên facebook

Tôi ở phố chợ nên diễn tả cảnh đêm khuya đi lang thang trên đường phố dưới những ánh đèn vàng buồn thiu mà nhớ về một con thuyền viễn xứ đã ra đi không trở lại. Mời các bạn cùng tháp tùng theo tôi để làm một chuyến dã ngoại thú vị mà các bạn thơ đã tặng chúng ta.

Thú vị trước hết là Cô giáo Xuân Phương sẽ dẫn chúng ta lên rừng ngắm mấy con đường làng vắng vẻ có cả lối đi của thú rừng, có mấy đứa bé bản thượng vô tư cười khúc khích dưới chân thang nhà sàn thơ mộng, thưởng thức cảnh thanh bình của buôn làng, dưới làn gió mát mơn man ...

Một người bạn khác là anh Hoanh Tran sẽ dẫn tiếp và đưa chúng ta lang thang về chốn núi rừng hùng vĩ thỉnh thoảng dừng bước chân phiêu lãng ngắm cảnh đồi cao lộng gió mà nhớ về cái bản làng thân yêu của mình. Bài thơ phảng phất hình ảnh của những nhân vật chính trong những truyện tiểu thuyết lãng mạn của Tư Lực Văn Đoàn.

Càng thú vị hơn khi Nhà giáo Điều Giản Dị đã sẵn sàng dàn trải cái tâm trạng nhớ miên man mỗi lúc chiều về bước lang thang trong làng quê buồn quạnh quẽ giữa rừng thẳm bao la để rồi những chiều đông lạnh kéo thâu đêm nằm thao thức nhớ lại bóng trăng gầy cỗi và tia nắng úa vàng, nhớ thương cái làng quê đã xa của mình. Lời thơ hết sức êm đềm, giản dị mà mênh mang như ánh trăng rằm tỏa sáng cảnh đêm bạt ngàn hoang dã.

Bây giờ chúng ta sẽ theo chân anh Nắng Hỏa Tinh để đi tiếp về cái làng quê êm đềm của Miền Nam sông nước với ánh trăng rọi xuyên màn sương như bức tranh tối sáng chen hòa, có làn gió nhẹ thổi mơn man trên làn sóng nước của dòng sông, quyện theo tiếng nhạc tấu rền vút cao lên từ những mái nhà sàn hiển lộ những bậc thang tình cảm.

Lại thêm một cảm giác bất ngờ và thú vị khác nữa khi từ làng quê Nam Bộ, chúng ta lại theo chân Cô giáo mầm non Phương Nga đi tiếp cuộc hành trình đến một ngôi làng biển khi ráng chiều vừa sắp tắt để nhường lại cho ánh trăng vàng lấp lánh trên mặt biển xa xa. Từ những bậc thang bên bờ biển, người lữ khách nhìn bóng những chiếc thuyền con lạc lõng đang quay về bến đậu mà lòng đau nhói, thả hồn phiêu bạt nhớ về buôn làng của mình.

Chúng ta đã thưởng thức những cảnh đẹp rất đa dạng và khác nhau trên mọi miền đất nước. Thật không ngờ cái bài thơ này lại có một sức sống mạnh mẽ, đa dạng song hành với những tình cảm giản dị nhiều sắc thái và sâu lắng đến như vậy. Xin cảm ơn tất cả những tác giả đã tham gia họa.
MT.





* Bài nguồn tác của Thầy Nguyễn Hữu Lộc

Cùng Bạn,

Lật bật lại sắp hết tuần, xin gởi đến Bạn một cảm tác của tôi qua bản nhac của Đức Quỳnh cùng một bài tập đọc trong sách Quốc Văn Giáo Khoa Thư ngày trước.
Lâu, lâu lắm rồi, tôi mới đây tình cờ tình nghe lại được bản nhạc Ba Giờ Khuya, bản nhạc mà từ lâu tôi rất mê của Đức Quỳnh do Trần Văn Trạch diển tả, tôi thích giọng ca trầm ấm, đặc sệt giọng Nam Bộ của TVT. Tôi vội vàng tìm kiếm lời ca và chép xuống gởi đến các bạn để chia sẻ, chắc cũng có nhiều Bạn thích bản nhạc nầy.


BA GIỜ KHUYA


Trời đông lạnh lẽo muôn bề
Buồn nhớ ai đêm dài
Lòng xôn xao vô cùng nhịp theo tiếng chuông
Kìa ! ngoài hè gió lạnh băng
Rồi từng hồi lá vàng rơi
Như gieo tiếng buồn trong đêm vắng
Tiếng dế khóc dường oán thương
Trong sương mờ bóng chim
Bay đi từng lứa đôi tìm nơi tổ ấm.
Nhìn mây mây bay
Nhìn sương sương rơi
Lòng em như tơ vò trăm mối
Chàng ơi hay chăng
Mỗi đêm em nghe
Tiếng chuông từ xa lắng ngân

Nghe xong bản nhạc, tôi bồi hồi nhớ lại tiếng đờn của cái đồng hồ Tây treo tường của ba tôi ngày xưa. Đêm thinh vắng tiếng đàn ngân nga trầm buồn, man mác thắm tận cõi lòng.Từng tiếng bon bon gõ giờ chậm rãi, thật chứa chan, thật não nề, như nhắc ta cái lạnh lùng của thời gian khiến người nghe không khỏi tái tê; tiếng đàn vừa im bặt là tiếp theo tịếng tíc tắc nghe rõ mồn một của cái qủa lắc đong đưa đều đều, buồn thúi ruột ! Tôi cũng còn nhớ những đêm Ba tôi khó ngủ, người bắt ghế, mở cánh cửa đồng hồ rồi buộc lại cái qủa lắc (người miền Nam còn gọi là trứng dái đồng hồ) không cho nó dao động nữa, không cho nó đàn địch nữa để dỗ giấc.

Nơi đây, bây giờ cũng vậy, tôi thường mất ngủ, càng già lại càng khó ngủ và ngủ rât ít, lòng bùi ngùi nhớ lại những đêm ở quê nhà trước 75, tôi nhớ rõ từng tiếng động ban đêm từ trong nhà đến ngoài hè. Nhà tôi ở nữa quê nữa chợ nên nghe tiếng động ban đêm cũng thú vị lắm trong những đêm trằn trọc.

Nhân đây tôi cũng xin chép xuống bài Tiếng Động Ban Đêm trong bộ sách Giáo Khoa Thư lớp Dự Bị để chúng ta cùng nhớ lại bộ sách đã dạy dỗ, chuẩn bị chúng ta ra đời làm người trong nếp sống luân lý đạo đức của người xưa. Bài đọc ngắn gọn dưới đây khơi dậy trong tôi một niềm cảm xúc miên man thời thơ ấu cũng như thời gian đi dạy học tại một tỉnh lẻ xa xôi miền sông nước.



TIẾNG ĐỘNG BAN ĐÊM

Một đêm nằm mãi không ngủ được, tôi lắng tai nghe những tiếng động ở nhà. Ở dưới giường, con mọt nghiến gỗ kèn kẹt như người đưa võng. Ở đầu giường, cạnh cái tủ, chuột chạy sột sạt (rọt rẹt) đưa cạnh mình, muỗi kêu vo vo. Thỉnh thoảng lại nghe tiếng con mối ( thằn lằn ) bắt muỗi. Con nắc nẻ (*) bay xè xè trên vách.

Không những ở trong nhà, mà ở ngoài cũng có tiếng động. Cạnh nhà, gió thổi vào những tàu lá chuối, nghe như mư; ngoài vườn tiếng dế kêu ri rỉ. Trời mới mưa, các chổ trũng (hũm) đầy nước cả, nên cóc và ếch, nhái, đều kêu inh ỏi (vang). Xa xa thì nghe tiếng chó sủa trăng.

(*) con nắc nẻ: một thứ côn trùng thuộc loại bướm.

Dạo:

Lại một đêm khó ngủ,
Giáo Khoa Thư bài cũ đọc vài trang
Tiếng động đêm ngày ấy vẫn tiềm tàng
Đêm viễn xứ miên man trong nỗi nhớ!


TIẾNG ĐÊM NĂM CŨ

Trằn trọc mãi, nằm hoài không chợp mắt
Tôi lắng nghe se sắt tiếng đêm dài
Muỗi vo ve cứ khuấy nhiễu bên tai
Mọt nghiến gỗ như võng ai kèn kẹt.

Trên đầu tủ chuột tung hoành rọt rẹt
Một tiếng choang nát bét! tách trà rơi!
Con thằn lằn chắc luỡi tiếc của đời
Con nắc nẻ xè xè bơi trên vách.

Tiếng dế khóc tỉ tê gần kệ sách
Như hận đời oán trách kiếp phù du
Tiếng cú đêm ma quái giữa âm u
Qua song cửa, vi vu nghe gió thở.

Đêm khó ngủ, tôi mơ màng lăn trở
Chuối xạc xào cứ ngở tiếng mưa rơi
Tre bên hè cọt kẹt khiến rợn người
Xa văng vẳng, buồn ơi nhạc ếch nhái.

Tiếng trẻ khóc, nhà ai thêm tê tái
Tiếng ầu ơ êm ái lẫn thê lương
Tiếng chó tru rờn rợn xé đêm trường
Đồng hồ nhạc trên tường ngân nga điểm.

Linh Sơn Tự, chuông công phu gió quyện
Lòng buồn buồn theo tiếng súng xa xa
Cùng tràng ho sù sụ bác bên nhà
Gà eo óc xót xa bên sông vắng.

Trời gần sáng, một đêm dài thức trắng
Nhưng hồn đêm còn lắng mãi trong tôi
Bản đàn đêm chan chứa đã xa xôi
Đêm đất khách bồi hồi thương đêm cũ.

Mailoc
Cali 6-18-14
(Nhớ những đêm CaoLãnh)

07 tháng 5 2015

Nhớ Rạch Dừa

<F7.003~Miền Ký Ức>

Tặng các bạn K4/72 SQCS


Lòng vương vấn mãi hồn xưa cũ
Gặm nhấm thương đau vẫn tự hào!




NHỚ RẠCH DỪA

Tôi nhớ ngày xưa đến Rạch Dừa
Quân trường xứ biển đẹp như thơ
Dương reo vi vu trời cao thẳm
Hương biển rạt rào thật dễ ưa.

Ngày tháng làm quen với nắng sương
Bài ca thao diễn dậy quân trường
Mồ hôi muối trắng loang vai áo
Tóc ngắn, da ngâm rắn lạ thường.

Những chuyến di hành bước lết lê
Ngày bò hoả lực khắp mình ê
Tay duỗi chim cò trên góc phố
Đêm dài dã ngoại ngắm sao khuya.

Cá mối đứng đầu bảng thực đơn
Su hào, rau muống vẫn thường ngon
Doanh trại rộn ràng giờ thư đến
Nhung nhớ đong đưa giấc ngủ tròn.

Đêm nằm vọng gác đếm thời gian
Tiếc lớp năm mươi* sớm hạ màn
Nhớ cô nàng ấy và mơ ước
Ngày phép cuối tuần, điểm lang thang.

Ba tháng Rạch Dừa trôi qua mau
Băm mấy năm dài cuộc bể dâu
Lòng vương vấn mãi hồn xưa cũ
Gặm nhấm thương đau vẫn tự hào!

Nguyễn Đắc Thắng
20070703
(*) Màn vũ (50% sex) trong đêm văn nghệ hằng tuần



RẠCH DỪA - “vu nu than day”

Rạch Dừa không dạy phòng không
Mà sinh viên học lại đông bất ngờ
Hàng tuần trông lấy vài giờ
Sau màn ca hát đến show cuối ngày
Màn show “vu nu than day”
Giúp đoàn xạ thủ thi tài bắn nhanh!

Nguyễn Đắc Thắng
(2007)

Lời Tâm Tình K4/72

<F.002~TC Ký Ức><8t-2vl>
Người ra đi quê hương là nỗi nhớ
Kẻ ở quê dường cũng mất quê hương



LỜI TÂM TÌNH K4/72

Chúng ta sanh ra nhằm thế kỷ
Lớn lên thời khói lửa nạn binh đao
Áo treilli mình đã chọn chung màu
Đường vạn nẻo quê hương cùng chia bước.

Thời hậu chiến như bầy chim tan tác
Đời bại binh tù tội hoặc đào vong
Phận con người như rơm rác trôi sông
Việc còn – mất, ở - đi là mệnh số.

Người ra đi quê hương là nỗi nhớ
Kẻ ở quê dường cũng mất quê hương
Hãy cùng nhau tìm lại một cội nguồn
Và san sẻ một tình thương bền vững.

Nguyễn Đắc Thắng
20070307

05 tháng 5 2015

Áo tím Vườn Tao ngộ

<D.005><Ký Ức>

Tặng các bạn đồng môn để nhớ về thời Sinh Viên và

Vườn Tao Ngộ thân yêu nơi Học Viện Thủ Đức

Buổi đến thăm anh không hẹn trước
Hồn thương, sắc áo quyện bay bay!



ÁO TÍM VƯỜN TAO NGỘ

Khoảng trời nắng rạng gió bay bay
Hơn bốn mươi năm chợt lóa say!
Doanh trại rộn lòng tin gặp mặt
Đường đồi vẽ rắn lượn hòa mây
Em nghiêng nghịch lá vườn tao ngộ
Áo tím in nền bóng tán cây
Buổi đến thăm anh không hẹn trước
Hồn thương, sắc áo quyện bay bay!

Nguyễn Đắc Thắng
20150409

----------------------------------
* Bài họa của Nhatthuyh

TÌNH VỤT BAY

Nhớ mãi tình xưa đã vụt bay.
Răng chừ ngẫm lại vẫn còn say,
Em về nghiêng nón chờ trong nắng,
Ta đón đèo xe vui nẻo mây.
Mài miệt bao ngày xa góc phố,
Mỏi mong năm tháng lạc ngàn cây.
Để rồi từ đó ôm thương tiếc.
Nhớ mãi tình xưa đã vụt bay.

Nhatthuyh

03 tháng 5 2015

Ly cà phê Tháng Tư

<F7.039><Miền Ký Ức> 



LY CÀ PHÊ THÁNG TƯ

Tháng tư ngồi với ly cà phê
Nhấm nháp tình ve khóc hạ về
Bạn bè mời gọi ngày sum họp
Mình có gì đâu để sẻ chia!

Nắng hạ hanh nồng bên quán nhỏ
Cà phê ngụm đắng nhắc xa xưa
Vết thương đau nhức nằm âm ỉ
Máu ứ trào tuôn phút chuyển mùa!

Sắc phượng vẫn vàng trên lối cũ
Cờ hoa khẩu hiệu choán nghênh ngang
Bởi danh không chính, tâm không thuận
Khuất phục nhau chi chỉ bẽ bàng!

Khi vạn thằng vui, vạn đứa buồn
Làm sao hòa hợp để yêu thương?
Lời lẽ chênh vênh bên thắng cuộc!
Đổi trao lấp liếm khó chung đường.

Nguyễn Đắc Thắng
20140422

01 tháng 5 2015

Quê Hương

<F7.001~Miền Ký Ức>


QUÊ HƯƠNG

Tôi sinh ra và lớn ở đây
Muốn xin được chết cũng nơi này
Quê hương nghèo khổ nuôi tôi lớn
Ấp ủ hồn tôi năm tháng dài.

Thời loạn mẹ sinh cảnh khó nghèo
Lớn lên nhờ dưa mắm canh rêu
Gạo đỏ Cửu Long hồng máu thịt
Nước phèn Đồng Tháp sạm da nâu.

Bên những hàng cau những ngọn dừa
Cầu tre qua rạch bước đong đưa
Cánh đồng bát ngát cò bay lả
Tiếng hát ru hò nhịp võng trưa.

Xa tít đồng xa lúa bạt ngàn
Bình minh nắng sớm tỏa mơn man
Lăn tăn gió lướt trên đầu lúa
Rạng rỡ trời xanh sắc lúa vàng.

Mưa nắng hai mùa tiếp nối nhau
Mùa mưa giông bão nước dâng mau
Lũ về bốn phía trời và nước
Nước cuộn phù sa dưỡng đất màu.

Mấy thằng bạn nhỏ những ngày mưa
Lặn lội ra đồng bắt ốc cua
Thả lưới, giăng câu con nước nổi
Bẫy chim, ví chuột những ngày mùa.

Những buổi đến trường tay cắp sách
Con đường quê nắng bụi mưa bùn
Mấy thằng bạn học vui như pháo
Lưu dấu hoa niên dưới mái trường.


* * *
Non nước bùng lên cảnh lửa binh
Làng quê bom đạn dính đầy mình
Tuổi thơ với những ngày di tản
Ẩn ức căm hờn phải nín thinh.

Tuổi trẻ lớn dần theo chiến tranh
Làng quê không thể sống yên lành
Bước đi từ giã đời nghiên bút
Thầm xót xa mình phận mỏng manh.

Cuộc chiến kéo dài sau đỉnh cao
Vào đời với tuổi mộng mơ nhiều
Sự đời nghiệt ngã, thân cô thế
Đối diện thường xuyên với hiểm nghèo.

Cuộc chiến vụt tàn như định mệnh
thương đau - tổ quốc bị an bày
Cuộc đời chiến bại thân tù tội
Đêm tối âm u phủ bóng dày!

Cái giá hòa bình thật xót xa
Quê hương tàn tạ mỗi ngày qua
Xã hội bần cùng và lạc hậu
Nỗi buồn vô sản khúc bi ca!

Giấc mộng đào sinh cứ sục sôi
Chiếc phao cứu rỗi lững lờ trôi
Số phận đẩy đưa người ở lại
Trò chơi con tạo khéo trêu ngươi!

Cuộc sống âm thầm trôi…vẫn trôi
Cuộc đời đọng lại lắm buồn vui
Nằm đây gặm nhấm đời thất bại
Ngắm ánh sao sa góc cuối trời!

Tôi vẫn còn đây vẫn đợi chờ
Vẫn còn da diết một niềm mơ
Quê hương là cả đời sinh trưởng
Là cả tình yêu phủ bóng mờ!

Nguyễn Đắc Thắng
(2007-04)