01 tháng 1 2016

Tờ lịch cuối cùng

<D.148><Tiết Khí>

Ngồi nhìn những cảnh đời ngang trái

Há nghĩ bây giờ buổi thái lai?



TỜ LỊCH CUỐI CÙNG

Phải tám tờ thêm mới bảy hai
Mừng cho tuổi tạm sánh cùng ai
Ngồi nhìn những cảnh đời ngang trái
Há nghĩ bây giờ buổi thái lai?
Dẫu thấy nhà vươn thành phố rộng
Nhưng còn mảnh vá vệt đường sai
Bao nhiêu sự việc trong mờ ảo
Phơi bóng hãi hùng chẳng dễ khai!

Mai Thắng
20151231

---------^^^--------
Bài xướng của Hương Trâm

TỜ LỊCH CUỐI CÙNG

Mai nầy, ba mốt (31) tháng mười hai
Tờ lịch cuối cùng, chẳng đợi ai!
Kết thúc một năm tròn...dĩ vãng
Nghênh chào nguyên kỷ đẹp tương lai
Thành tâm soát lại muôn điều đúng
Nhã ý thu hồi mấy việc sai
Nhắc "nhỏ" bà con mình..."cảnh báo"
Hoàng, Trường giặc Hán cướp công khai!

Hương-Trâm
31/12/2015

-----------------
& Bài họa của Phamanhoa

MỪNG TUỔI BẠN

Thấm thoát đà sang tuổi bảy hai
Bạn ta quả thật chẳng thua ai
Mặt mày sáng sủa như dân ngoại
Tướng tá phương phi tợ giống lai
Giặc Khựa co đầu van được bái
Quân Tàu mọp cổ lạy xin sai
Nghe đồn vẫn cứ ham theo gái
Muốn hỏi e rằng chẳng chịu khai.

Đồ lô - phamanhoa

-----------------
& Bài họa của Hoành Trần

CHÚC MỪNG BÁC HÒA

Chúc mừng bác Phạm có bà hai
Thì cũng gần bên mà ngỡ ai
Mới ngó cứ như từ nước ngoại
Trộm nhìn sao giống thuộc dân lai
Khá khen lão bói vào xem đúng
Rất tuyệt đức thầy phán chẳng sai
Cất kỷ mấy lâu chừ đã lộ
Bị người tra khảo sợ nên khai.

Hoành Trần
31/12/15

X62. Bài Thơ Cuối Năm

<D.147><Thơ Ca Cuộc Sống>
"... Tình nhớ bùi ngùi đêm lạnh lẽo
Ngậm ngùi tha thiết lệ chơi vơi ..."



CHÉN RƯỢU TÀN NĂM

Ta rót vào đây chén rượu đời
Chờ người muốn uống để cùng vui
Bàn tay dẫu trắng bầu khôn cạn
Chút nghĩa còn sơ ý vẫn mời
Gửi gắm thân tình xoa cách biệt
Hàn huyên thế sự khỏa đầy vơi
Nhìn năm tháng lụn say lòng khát
Những buổi chung đường bước sóng đôi.

Mai Thắng
151229

-------------- 
& Bài xướng của Thy Lệ Trang

BÀI THƠ CUỐI NĂM

Còn lại mình ta ngẫm sự đời
Hỏi người phương đó có gì vui?
Tình yêu thuở trước dù chưa nói
Ánh mắt ngày xưa đã rõ mời
Tình nhớ* bùi ngùi đêm lạnh lẽo
Ngậm ngùi* tha thiết lệ chơi vơi
Bỗng dưng bắt gặp trong tiềm thức
Em nắm tay chàng...vai sánh đôi...

* Tên những bản nhạc

Thy Lệ Trang
28/12/2015

-------------- 
& Các bài họa của nhóm Hoàng Gia

1. MƠ... 

(Gởi một người)

Mới đó mà nay đã một đời (*)
Cõi trần cho dẫu lắm niềm vui
Xứ người cảnh trí luôn chào đón
Đất mẹ vườn quê vẫn gọi mời
Hối hả hành trang lòng rạo rực
Bồi hồi tấc dạ lệ đầy vơi
Mong ngày hội ngộ người trong mộng
Và được cùng nàng bước sóng đôi .

(*)Thơ Phương Hà

Thục Nguyên

-------------- 

2. CHUNG ĐÔI

(Tặng Ông Xã)

Xua tan phiền muộn ở trên đời
Rong ruổi nẻo đường ắt hẳn vui
Biển cả bao la còn quyến luyến
Làng quê mộc mạc mãi chào mời
Trường xưa thân ái lòng luôn nhớ
Dốc nhỏ êm đềm trí chẳng vơi
Hạnh phúc bên chàng tình gắn bó
Tuổi già hai đứa vẫn chung đôi.

Như Thu

------------- 

3. ÔN LẠI

Thức giấc nửa khuya nhớ chuyện đời
Bảy mươi năm lẽ mấy lần vui?
Thuở còn thiếu nữ tràn mơ ước
Đến lúc vu quy hết đón mời
Trang sách lật qua lòng tiếc nuối
Tâm tư ghi lại lệ đầy vơi
Giữa đêm tĩnh lặng nằm suy ngẫm
Những buổi hẹn hò ta có đôi!

NS

-------------- 

4. NHÌN LẠI

Cơ khổ nào hơn chuyện ở đời
Có bao giờ được phút yên vui
Ấu thơ thiếu vắng lời thân thiết
Tuổi lớn mơ say tiếng gọi mời
Cuộc sống ngày đêm sao tẻ lạnh
Nhân sinh năm tháng cứ đầy vơi
Âm thầm tự hứa…đừng tơ tưởng
Ngẫm lại thương mình... phận rẽ đôi!

Trịnh Cơ
ngoại ô Paris 28/12/2015

-------------- 

5. ĐÔI VẦN CUỐI NĂM

Năm hết xòe tay nhẩm sổ đời
Bao nhiêu khổ hạn lẫn buồn vui
Men cay chẳng muốn mà cam nếm
Vị đắng không mong vẫn bị… mời
Sự hỉ tơ hồ nghe thấp thoáng
Nỗi sầu vất vưởng thấy đầy vơi
Ngoài vườn dăm nụ mai thầm hé
Hy vọng cùng mơ lại sóng đôi.

CAO BỒI GIÀ
29-12-2015

-------------- 

6. BUỒN CHI

Già lão buồn chi cái sự đời
Một thời trai trẻ đã nhiều vui
Vinh hoa phú quý bao người đón
Ô nhục cùng đinh chẳng kẻ mời
Danh vọng con người dù bé thấp
Nghĩa tình bạn hữu vẫn đầy vơi
Vui chơi tuổi hạc cùng trăng gió
Thơ rượu bạc đầu mãi đũ đôi.

Văn Thanh

------------- 

7. CỨ VUI

Hơi đâu kể lại chuyện trong đời
Tết đến mừng xuân hãy cứ vui
Quá khứ cho qua không nhắc nhở
Tương lai sẽ tới chẳng đua mời
Bình tâm tự tại tràn đầy phúc
Yên trí như nhiên lụy sớm vơi
Thương kiếp u mê nhiều sám hối
Tình đầu trắc trở mộng lìa đôi

Hải Rừng
28/12/2015

------------- 

8. TÌNH TRĂNG NƯỚC

Trăng nước cơ duyên của cuộc đời
Ngàn sau đầu bạc nguyện an vui
Người phương nắng hạ còn mong mỏi
Kẻ chốn mưa sương vẫn đợi mời
Cuộc sống vô thường làm hối tiếc
Nhân sinh đây đó tự đầy vơi
Trang thơ lật lại càng chua xót
Trăng nước đôi bờ đã cách đôi.

Trương Văn Luỹ

29 tháng 12 2015

Năm Tàn

Chuyện xưa năm cũ buồn tênh
Ngày mai một tuổi bạc thêm mái đầu.



NĂM TÀN

Đông về lạnh co ro chăn ấm
Tưởng không bằng dậy ngắm trời không
Mỗi mùa mỗi vẽ mênh mông
Mùa đông vẫn ấm khi lòng mở toang.

Bên bếp hồng củi đang tí tách
Ấm áp càng được cạnh người thân
Cuộc đời một thoáng bâng khuâng
Thời gian thắm thoát năm dần qua mau.

Ngoài hiên vắng lao xao lá đỗ
Chiếc cuối cùng cũng bỏ cành trơ
Buồn vui lẫn lộn thẩn thờ
Cuối đời đất khách ai ngờ ngồi đây.

Mộng trở về như mây như khói
Tình quê hương một khối nào tan
Nhớ nhà da diết năm tàn
Mộ phần cha mẹ nghĩ càng xót xa.

Ngồi giờ lâu bình trà lạnh ngắt
Nơi quê người hiu hắt nhớ quên
Chuyện xưa năm cũ buồn tênh
Ngày mai một tuổi bạc thêm mái đầu.

Mailoc
Cali 12-28-15

Chén Rượu Đời

<D.146~Rượu Trà> 

Trăng tàn chén cạn bình trơ đáy

Đâu giọt yêu thương ở cuối đời?



CHÉN RƯỢU ĐỜI

Hãy rót đi mà bạn của tôi
Thêm người san sẻ chút niềm vui
Giọt thương vét cạn cho say quắc
Giọt nhớ trầm ngâm để gượng cười
Giọt đắng ưu tư dòng thế sự
Giọt cay ứ nghẹn mép vành môi
Hợp tan yêu hận là quy luật
Giọt cuối cũng xong chén rượu đời!

Mai Thắng

---------------^^^-------------
& Bài xướng của Phương Hà 

CHÉN RƯỢU ĐỜI

Đêm lạnh rượu nồng, tôi với tôi
Nhấp từng giọt một những buồn vui
Giọt mừng hội ngộ, rưng rưng khóc
Giọt hận tình phai, ngất ngưởng cười
Giọt đắng, giọt cay tràn khóe mép
Giọt thương, giọt nhớ lịm bờ môi
Trăng tàn chén cạn bình trơ đáy
Đâu giọt yêu thương ở cuối đời?

Phương Hà

X61. Tàn Đông

<D.145><Những Ngày Đông Lạnh>
"... Càng ôn kỷ niệm khơi hằn trán
Bỗng hiểu ngày qua sắp cạn đời ..."



TÀN ĐÔNG

Năm còn chỉ đợi đến giờ rơi
Ngộ cảnh tàn đông khó diễn lời
Lá ủ màu khô tìm bãi hạ
Mưa bào nhánh cỗi lộ cành tơi
Càng ôn kỷ niệm khơi hằn trán
Bỗng hiểu ngày qua sắp cạn đời
Giấc mộng dần xa mà vẫn tỏ
Tâm lòng hụt hẫng ngắm chiều phơi!

Nguyễn Đắc Thắng

--------------
★ Bài xướng của Mai Lộc

MÙA ĐÔNG

Tờ lịch cuối cùng sắp sửa rơi
Thời gian thắm thía chẳng nên lời
Chim non chiêm chiếp cành trơ trọi
Cúc lạnh mơ hồ cánh tả tơi
Tí tách bếp hồng khơi kỷ niệm
Mịt mùng mây xám khóc mưa đời
Bao năm đất khách ôm thương nhớ
Đông tới não nề tóc trắng phơi !

Mailoc
Cali 12-25-15



★ Các bài họa của Vườn Thơ Thẩn

1. TÀN ĐÔNG

Đông tàn xuân đến tuyết ngừng rơi
Thắm thoát thời gian luống nghẹn lời
Cúc rả nhụy tàn mai chớm nở
Cây trơ cành nhánh lá vàng tơi
Lòng quê khoắc khoải bao năm tháng
Đất khách lang thang suốt nửa đời
Xuân mới ước mong mong ước mới
Thỏa lòng hoài vọng ruột gan phơi!

Đỗ Chiêu Đức

----------------

2. THẪN THỜ XUÂN

Trên cành còn đọng giọt sương rơi
Nắng múa mừng vui với vạn lời
Gió bấc âm thầm mang lạnh trốn
Nắng xuân rạng rỡ nét mê tơi
Bao đàn bướm lượn vờn cây lá
Những cánh hoa lay hé nụ đời
Chẳng hiểu mình buồn hay luyến tiếc
Khi ngày qua kéo tuổi già phơi.

Quên Đi

----------------

3. ĐỪNG ĐẾN XUÂN ƠI !

Đã cuối mùa đông lá vẫn rơi
Nghẹn ngào không thốt nổi ra lời
Khi nhìn thiên hạ còn cơ cưc
Lúc thấy dân tình mãi rách tơi
Kẻ bệnh nan y thân bạc phước
Người nghèo kiết xác số tàn đời
Thôi xuân đừng đến làm chi nữa
Cho cảnh đau lòng thêm bóc phơi!

Phương Hà

----------------

4. MÙA ĐÔNG NĂM NẦY

Ba ngày gió rít lẫn mưa rơi
Mây xám buồn giăng biếng mở lời
Cữ sáng chung trà hương dược thảo
Cơm chiều canh bắp lá mồng tơi
Rộn ràng sa sã vang đầu xóm
Loáng thoáng hoàng hôn phủ cuối đời
Đã mấy năm rồi đông ít lạnh
Nắng đầy sân vắng lúa vàng phơi

Cao Linh Tử
26/12/2015

----------------

5. SẦU ĐÔNG

Thoáng nhìn bông tuyết trắng rơi rơi!
Đã thấy sầu dâng tỏ it lời
Năm tháng vô tình trôi mãi miết
Tiết trời thay đổi dạ buồn tơi
Cảm hoài gió bấc ngày Đông giá
Tê tái heo may lạnh buốt đời
Đất khách mỏi mòn bao kỷ niệm
Tấm thân lận đận mấy sương phơi !

Lý Lệ Mai

Vịnh Hoa Mùa Đông

<P.053~Thiên Nhiên Bốn Mùa>

VỊNH HOA MÙA ĐÔNG


    TÙNG TRÚC MAI còn gọi là TUẾ HÀN TAM HỮU (Ba người bạn của cuối năm lạnh lẽo). Ý nói cuối năm là mùa Đông lạnh lẽo, mặc cho sương rơi tuyết phủ, ba loại cây nầy vẫn xanh tốt như thường.
Ngoài 3 loại chính như trên còn một số cây và hoa khác xuất hiện trong mùa đông của thơ văn như Tre, Đào, Liễu …

    Xin mời xem các cảm nhận của Vườn Thơ Thẩn trong các bài vịnh dưới đây



★ TÙNG

Năm tháng dãi dầu sắc chẳng phai
Mặc cho mưa gió cứ bào mài
Thân cành sừng sững uy nghi đứng
Oai !

Phương Hà
25/12/2015



TRÚC

Mỗi độ đông về phơi dáng trúc
Giá băng đánh suốt mà không gục
Bền lòng chống chỏi với thời gian
Phục!

Nguyễn Đắc Thắng



MAI 1
 
Sương tuyết đầu cành vẫn chẳng phai
Đọt non xanh nụ đúng xuân nay
Hoa nở năm tai mang ngũ phúc
Mai !

Đỗ Chiêu Đức



MAI 2

Nếu bóng Xuân về vắng bóng ai!
Hình như...lòng cảm mối u hoài
Rượu,trà,lân,pháo nhưng còn thiếu
Cành MAI !

Song Quang



MAI 3

Không phải may mà được gọi may
Tết không thể thiếu cánh hoa này
Tỉa cành, vun bón chờ khai nhụy
Mai!

Lão Trần

• Các loại khác



TRE

Đứng thẳng bốn mùa bóng mát che
Khi thì trước ngõ lúc sau hè
Cột kèo rổ rế thang cầu khỉ
Bè !

Cao Linh Tử



ĐÀO

Đầu xuân mà thiếu cánh hoa nào
Là Tết dường như chưa tới sao!
Dậy đất pháo lân, tươi sắc thắm
Đào !

Mai Xuân Thanh



★ LIỄU

In bóng mặt hồ gió phất phơ
Dáng ngọc xinh tươi tóc rũ bờ
Vương tôn tay bút tơ lòng nhả
Thơ !

Mailoc

28 tháng 12 2015

X60. Thơ xuân 2016

<D.144><Thơ Xuân>
Thơ xuân Vườn Thơ Thẩn 2016 



XUÂN 2016

Chẳng biết cơ gì để định thân
Từ khi lãnh lệnh đáo dương trần
Dòng đời cuốn bốc chơi trò khỉ
Sự thế căng đày bức thảo nhân
Lý tưởng - niềm tin luôn khuấy động
Tình yêu - hận oán vẫn chờ phân
Mùa xuân hợp diễn trường ca khúc
Vũ điệu quay cuồng rất khó cân!

Nguyễn Đắc Thắng
20151210

---------------
♣ Bài xướng của Đỗ Chiêu Đức

VỊNH BÍNH THÂN 2016

Đứng hàng thứ chín thuộc chi Thân
Đại Thánh Tề Thiên giáng xuống trần
Ấn Độ khỉ thần phò thánh đế
Hoa Kỳ vượn chúa lụy giai nhân
Tâm viên ý mã khôn an trụ
Ruột đứt lòng sầu khó giải phân
Cây ngã hồ tôn đi tứ tán
Thái bình vui hưởng lấy chi cân!

Đỗ Chiêu Đức
08/12/2015
(Phần chú thích xem ờ cuối bài)

---------------
★ CÁC BÀI HOẠ

1. HÃNH DIỆN TUỔI THÂN
Tặng những người tuổi Thân* 

Sao phải ngậm ngùi ta tuổi Thân?
Mười hai con giáp ở dương trần
Khôn lanh nhất hạng là anh khỉ
Giống hệt loài người ấy dã nhân
Mặt mũi khôi ngô tròn chín bậc
Dáng hình thon gọn vẹn mười phân
Trí mưu vượt trội so cầm thú
Tình cảm bầy đàn không dễ cân!

Phương Hà

(*) Ca dao tục ngữ có câu:
“Người ta tuổi ngọ tuổi mùi
Riêng tôi lại phải ngậm ngùi tuổi thân”

------------- 

2. BẠCH VIÊN TÔN CÁC

Năm Ất Mùi qua đến Bính Thân
Nhớ xưa nàng khỉ bén duyên trần
Kiếp Tiên mắc đoạ mang hình thú
Cửa Phật tu hành hoá mỹ nhân
Nhan sắc Bạch Viên đâu dễ sánh
Danh tài Tôn Các khó bì phân
Trai thanh gái lịch nên chồng vợ
Dẫu tục và tiên vẫn xứng cân.

Quên Đi

-----------

3. TỦI THÂN TỰ HỌA

Suy tính phận mình cũng tủi thân
Sinh ra sống giữa cỏi hồng trần
Lọt lòng,cha mẹ đà ly tán
Khôn lớn,nương nhờ kẻ nghĩa nhân
Bương chải vào đời đành tự lập
Học hành trể nải khó tranh phân
Bính Thân sắp đến già thêm tuổi
Đạo lý làm người nghĩ khó cân

SONG QUANG

-----------

4. THÂN…TÔI

Mở mắt Giáp Thân nay Bính Thân
Bảy hai tuổi trọn giữa dương trần
Trải nhiều sóng gío-tuồng tro bụi
Chuốc lắm đa đoan-phận thế nhân
Ngước mặt nhìn đời than mất gốc
Dang tay nhớ bạn cảnh chia phân
Làm sao dây nhỉ tìm an lạc?
Bởi lẽ Vui,Buồn lệch cán cân.

Thái Huy
12-09-15

------------

5. KHỈ THÂN !

Thân khỉ trong rừng chỉ khỉ thân!
Trần ai phủ miết tóc ai trần !
Rủi may chỉ tính trung bình cộng
Lỗ lã luôn chồng cấp số nhân
Mộc Đức xuôi dòng đang tiệm cận
La Hầu xỏ lá bỗng ly phân
Nhiều khi muốn xách mình đem bán
Khổ nỗi xác phàm chả đủ cân!

Cao Linh Tử
10/12/2015



★ CHÚ THÍCH CỦA BÀI XƯỚNG:

1. Tề Thiên Đại Thánh : Chuyện Tề Thiên... là chuyện hoang đường trong Tây Du Ký cuả Ngô Thừa Ân, nói về một con khỉ đá lanh lợi thông minh, học được phép tiên, làm loạn cả long cung, âm tào địa phủ và làm náo loạn cả thiên đình. Cuối cùng Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng phải chịu thua mà phong cho chức " Ông Thánh lớn ngang bằng trời " là : TỀ THIÊN ĐẠI THÁNH !

2. Ấn Độ khỉ thần : Ấn Độ với thần khỉ Hanuman là một nhân vật trong thần thoại Hindu được kể lại trong sử thi Ramayana. Theo sử thi, Hanuman đã giúp đỡ cho người anh hùng là Vua Rama trong cuộc chiến chống lại vua quỷ Ravana. Hanuman là người giúp đỡ vua đắc lực nhất, trung thành với vua nhất.

3. Hoa Kỳ vượn chúa : King Kong là tên một con ác thú khổng lồ (giống loài khỉ đột) được hư cấu trong nhiều loại tác phẩm, đặc biệt là điện ảnh. King Kong nổi tiếng khắp thế giới từ bộ phim cùng tên năm 1933, và tiếp tục được làm lại vào 1976 và 2005. 
        King Kong sinh sống trên Đảo Đầu Lâu (Skull Island), ở đâu đó trên Ấn Độ Dương và được cư dân nơi đây thờ cúng như một quái vật ăn thịt linh thiêng. Một đoàn làm phim từ New York lặn lội đường xa đến đây vì nghe nói có nhiều sinh vật huyền bí trên đảo này, do đó sẽ có cơ hội tạo những cảnh quay ngoạn mục. 
        Cô diễn viên Ann Darrow xinh đẹp bị bắt cóc và đem ra tế Kong. Con khỉ đột chẳng những không ăn thịt Ann mà còn thích thú và yêu mến nàng. Mọi người trên tàu đi giải cứu Ann, trong đó hăng hái nhất là nhà viết kịch bản Jack Discroll, người yêu của cô. Đạo diễn Carl Denham nhân cơ hội đó bẫy nó đem về New York. Ông ta gọi nó "Kong– vị vua (King) của thế giới".
        King Kong được đem ra trình diễn cho khán giả có máu mặt ở Manhattan ( Mã Nhật Tân, một khu phố lớn nổi tiếng ở New York ) như là một "Kỳ quan thứ tám của thế giới". Ann lại không đến dự vì phản đối hành động tàn ác đó. Kong phá tan nhà hát trình diễn, thoát ra tìm Ann. Nó đại náo toàn bộ khu đô thị lộng lẫy xa hoa, khiến xe cộ, nhà cửa đổ bể tan hoang. Ann xuất hiện kịp thời, Kong lại bị mê hoặc bởi sắc đẹp của nàng, giống như trong truyện Giai nhân và Quái thú (Beauty and the Beast). Nhưng quân đội ập đến, Kong bế Ann bỏ chạy lên tòa nhà Empire State cao nhất thời đó (trong phim năm 1976 là tòa WTC). Các phi cơ chiến đấu liên tục bắn nó, mặc cho Ann gào khóc ngăn cản. Cuối cùng King Kong gục ngã và rớt xuống đất, chết một cách đau đớn. Carl Denham lặng lẽ thốt lên "Con Quái thú không chết vì bị bắn, mà chết vì Giai nhân".

4. Tâm viên ý mã : Tâm Viên Ý Mã 心猿意馬 ", để chỉ TÂM và Ý không đồng bộ, không ăn khớp với nhau, vừa muốn làm việc nầy, vừa muốn làm việc nọ, tâm ý hoang mang không quyết định được. Theo kinh văn Duy Ma Cật, thì Phật Giáo cho là lòng của chúng sinh không có ổn định, như lòng của con vượn và ý của con ngựa vậy, luôn luôn động đậy và hướng ngoại, khó mà an trụ cho được !

5. Ruột đứt lòng sầu : là VIÊN TRƯỜNG THỐN ĐOẠN 猿腸寸斷 (Ruột của con vượn đứt ra từng tấc một), Ta nói là "Ruột thắt từng cơn" hay "Đứt từng khúc ruột" theo tích sau đây :
Sách Sưu Thần Ký đời Tấn, Quyển 22 ghi : Xứ Đông Hưng đất Lỗ, thuộc Quận Lâm Xuyên, có ngưới vào núi bắt được một vượn con mang về. Vượn mẹ chạy theo đến nhà. Người nầy trói vượn con trên cây trong sân. Vượn mẹ trông thấy, quỳ xuống van xin, giơ tay tự tát vào má mình. Người đó chẳng những không tha còn giết chết vượn con. Vượn mẹ trông thấy, kêu khóc thảm thương, rồi lộn đầu xuống đất mà chết. Người đó bèn mỗ bụng vượn mẹ ra, thì thấy ruột đã bị đứt từng khúc một. Nên, thành ngữ nầy dùng để chỉ sự nhớ thương bi thiết, hoặc qúa mức đau lòng mà " Đứt từng đoạn ruột "!

6. Cây ngã hồ tôn đi tứ tán : là " Thọ đão hồ tôn tán ! 樹倒猢猻散 !" Có nghĩa : Cây đã ngã rồi thì lũ khỉ cũng sẽ tan hàng ! Theo tích sau đây :
Trong sách Thuyết Phù được biên soạn bởi Đào Tông Nghi, trong đó có một câu truyện như sau :
Vào thời Nam Tống , có người tên là Tào Vịnh, vì có quan hệ mật thiết với Thừa Tướng lúc bấy giờ là Tần Cối nên được phong làm quan lớn. Mọi người đều a dua theo ông ta để được phong quan, duy chỉ có em vợ cuả ông ta là Lệ Đức Tân, người rất chính nghĩa, không thích a dua, thà chịu giữ chức thư lại nhỏ nhoi ở địa phương chứ không về hùa với ông anh rễ. Tào Vịnh rất giận, ra lệnh cho quan huyện địa phương gây áp lực và làm khó ông em vợ cứng đầu nầy, nhưng Lệ Đức Tân vẫn không khuất phục.
Sau khi Tần Cối chết, những người theo hùa với ông ta đều bị rơi đài. Tào Vịnh cũng bị biếm đến đất Tân Châu của vùng Quảng Đông. Lúc nầy, Lệ Đức Tân mới làm một bài phú có tựa là " Thọ Đão Hồ Tôn Tán Phú 樹倒猢猻散賦 ". Nội dung châm biếm những người a dua với Tần Cối như là lũ khỉ, dựa hơi Thừa Tướng để tác oai tác phúc. Nay cây đã ngã rồi thì lũ khỉ nhóc cũng phải tan hàng mà thôi. Tào Vịnh đọc bài phú tức đến ói máu, nhưng cũng không làm gì được cái ông em vợ chính trực kia !!!