<F.016><Miền Ký Ức>
Khơi gợi niềm đau cứ cuộn trào!
THƯƠNG CA NGÀY HẠ
Thuở ấy hạ về rộn tiếng ve
Tình ca xao động những ngày hè
Tuổi thơ lưu luyến thời chung lớp
Cuộc chiến thúc thôi giã bạn bè!
Ngày ấy hạ về đầy cánh phượng
Sắc vàng tươi thắm tiễn người trai
Ra đi để nhớ phương trời cũ
Mộng nét hoa thêu vạt áo dài!
Có lúc hạ về dừng trước cổng
Hàng cồng còn đó, phượng vẫn tươi
Sân trường vẫn rộn giờ tan lớp
Áo trắng thơ ngây vẫn mĩm cười!
Thì bổng hạ về vang tiếng thét
Đất trời chuyển động khúc bi thương
Không gian mặt đất tan từng mảng
Từng mảng tai ương rắc nẻo đường!
Là lúc hạ về bên chấn sắt
Vòng rào khép chặt những mầm xanh
Ngoài trời lửa hạ đang hun đốt
Những giấc mơ hoa mới tượng hình!
Từ ấy hạ về màu ảm đạm
Đêm dài lắm mộng thuở hồng hoang
Nắng thiêu trơ gót chân đồ đá
Địa ngục dương trần mớ hổn mang!
Từ lúc hạ về đầy thảm trạng
Cuộc đời là những cuộc đào sinh
Tiếng ve thay tiếng kinh cầu nguyện
Đưa tiển người đi dặm hải trình!
Những lúc hạ về trong lẳng lặng
Âm vang sóng biển vẫn hoà dâng
Thời gian trôi mãi không chờ đợi
Lỡ những thời cơ ngậm uất hờn!
Dẫu lúc hạ về ươm nắng nhạt
Vết hằn ngày hạ nén tâm sâu
Tiếng ve vào hạ kêu ra rã
Khơi gợi niềm đau cứ cuộn trào!
Nguyễn Đắc Thắng
(100401)
2 nhận xét:
Nhớ thủa học trò quá anh Đắc Thắng ơi!
Cám ơn chị đã ghé thăm. Người nào có đi học hết thời trung học, không ai là không nhó cái thuở ấy cả chị Giản Dị ơi! Chúc sức khỏe và hạnh phúc
Đăng nhận xét