02 tháng 9 2016

Người Cao Lãnh

<D.183~Tình Quê>

Nghìn năm đất dưỡng người Cao Lãnh
Khởi nét điêu tàn cảm nhận chưa!




NGƯỜI CAO LÃNH

Lại nhớ miền quê những buổi mưa
Bão giông thắm gội những thân dừa
Khi mùa chở nắng tràn thôn mở
Lúc nước nâng xuồng gọi sóng đưa
Đập chắn nguồn ngăn càng lộ hiểm
Đồng khô hạn ngấm mấy cho vừa
Hồn thiêng đất giục người Cao Lãnh
Khởi nét điêu tàn cảm nhận chưa!

Mai Thắng
160828



★ Bài xướng của Nam Bình

NGƯỜI CAO LÃNH

Tôi về Cao Lãnh một chiều mưa
Sóng vỗ lao xao mấy rặng dừa.
Thuyền đã xa bờ không bến hẹn
Em còn đứng đợi chuyến đò đưa
Ngực căng tròn mộng tình như đã
Tóc xõa bờ thương tuổi chớm vừa
Ngơ ngẩn hồn ai sa biển ái
Hỡi người Cao Lãnh lãnh ai chưa.

Nam Bình



★ Bài họa của Lâm Mỹ Thuận

1. NGƯỜI CAO LÃNH.

Một buổi chiều thu lất phất mưa
Xa em bến nước bóng cây dừa
Trảo nha trước ngõ hầm hừ đón
Con vợ trong nhà não nuột đưa
Đất nước suy vong buồn mấy đủ
Gia đình khốn khổ khóc bao vừa
Này ông Cao Lãnh dù không bãnh
Cũng lãnh đôi người đẹp ý chưa.

2. CAO LÃNH QUÊ TÔI

Quê tôi Cao Lãnh nắng và mưa
Êm ả ven sông rợp bóng dừa
Khách đến hương sen hồng quyện đón
Bạn về nhạc lúa ngọc trầm đưa
Anh hùng Thiên Hộ công đâu nhỏ
Danh sĩ Quang Diêu tiếng chẳng vừa
Ông Đỗ Công Tường khai lập chợ
Chết thay dân chúng tự hào chưa.

Lâm Mỹ Thuận
28/8/2016



★ Bài họa của Dung Nguyên

CHÁN ÔNG TRỜI

Mùa này nẻo Thái chỉ toàn mưa
Nước trắng trào tuôn ngược lá dừa
Vội vã bên đường xe máy chạy
Âu sầu dưới phố gánh hàng đưa
Nhà thành vũng chảy nhìn không nổi
Ngõ hóa dòng trôi chẳng thấy vừa
Rõ chán ông trời gây lũ lụt
Ngồi dòm hạ giới hả lòng chưa.

Dung Nguyên
25/8/2016

Không có nhận xét nào: