MƯA ĐÊM XUÂN SÓT
Tàn canh khẽ phát điệu mưa sầu
Lẳng lặng im nằm ngấm nỗi đau
Nhỏ nhẹ như dòng thơ giẫm dấu
Rền êm tựa khúc phổ ngâm đầu
Phơ màu bạc thếch soi vần thảo
Dã mắt thâm quầng đuổi mộng sau
Cứ dịp xuân về thêm tuổi lão
Và nghe trỗi mạnh tiếng tim nhàu.
Mai Thắng – 190310
★ Bài xướng của Lê Giao Văn (Sen Đất Tháp)
THỨC VỚI ĐÊM GIAO MÙA
Lắng đọng canh khuya thấm nỗi sầu
Cựa mình- khởi động chiếu chăn đau
Đêm thao thức rớt đôi tàn lửa
Gối lặng thầm hôn mấy tuổi đầu
Tóc chẻ hai màu, hanh nắng trước
Mắt tròng mấy độ, lạnh mưa sau
Bao mùa lui tới- chừa ta lại
Chợt thấy đèn khuya ánh đỏ nhàu
Lê Giao Văn.
★ Bài hoạ của FB Văn Be Ngo
GIỌT LỆ NĂM NÀO
Những ngày phiêu bạt ở phương nào ?
Lãng tử bước đời chân thấp cao!
Mưa lệ tàn canh sầu ảo não,
Đêm xuân giọt nước mắt dâng trào!
Nhớ xưa mạc vận lần thay áo?
Bỏ phố lên rừng tay cuốc, dao.
Địa ngục trần gian qua có dạo,
Giờ đây cọng tóc đã phai màu!
London 10.03.19
★ Bài hoạ của Bằng Lăng
MỘNG ẢO
Thành cổ còn vương giọt nắng sầu
Như vừa khắc lại vết tình đau
Năm dài áo lụa phai màu dấu
Tháng rộng phong sương bạc mái đầu
Ước hẹn rồi xây tròn duyên hảo
Ưu phiền sẽ xoá trọn đời sau
Dường như mộng đó là hư ảo
Để trái tim son chợt úa nhàu
BL 12.3.19
★ Bài hoạ của Phương Lê (Mây Hồng - SĐT)
ĐÀNH VẬY
RẢ RÍCH mưa khuya đếm nhịp SẦU
A DUA theo gió cợt niềm ĐAU
(GIÓ MƯA hợp soạn bài song TẤU
ẾCH NHÁI đồng ca khúc dạo ĐẦU):
ĐÃ DÁM không chui qua cửa HẬU
THÌ ĐÀNH khó trụ lại mai SAU
MAY RA chỉ nhận toàn xương XẨU
HOẶC GIẢ đồng lương hẻo nát NHÀU!
MA 130319
Tú Ghẻ-TrạngLụi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét