NỖI NHỚ NIỀM YÊU
Dường bao thế sự diễn quên cười
Với những xem thường vẻ đẹp tươi
Đã cảm niềm vui chừng có một
Mà vương nỗi khó vọt lên mười
Nguồn tư tưởng dệt bâu giằng xé
Nếp tự do tìm phải giũa bươi
Lúc trẻ cuồng mê lời vỗ biện
Già đau khổ lụy kiếp con người.
Mai Thắng – 190713
-------------
♠ Bài xướng của No Đinh Văn
NỖI NHỚ NGƯỜI YÊU
Đã bốn ngày qua chẳng tiếng cười
Cho dù cảnh đẹp lá cành tươi
Mà lưu đến não niềm vui một
Lại vấn vào thân nỗi khổ mười
Chỉ trách xuân đời nay mấy chục
Hay hờn tuổi kiếp đã vài mươi
Nhìn sơ cứ ngỡ thời non trẻ
Đổ lệ đìu hiu tưởng nhớ người
No Đinh Văn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét