Vịnh thơ theo ảnh
TRĂNG NẰM ĐÁY CỐC
Hãi thật sao nào ẩn dưới li?
Nằm chen kín kẽ sợ ai ghì?
Bên ngoài lặng lẽ soi dò xét
Cạnh đáy im lìm dỗ ngủ đi
Sáo vẩn vơ hoà âm lãng mạn
Hồn canh cánh tạc vẻ kiêu kì
Đêm về cố đợi Chàng Trương kể
Hỏi Mị Nương nàng đã nhớ chi?
Mai Thắng - 241122
---------------
★ Bài xướng của Hoành Trần
(Thơ viết theo ảnh)
TRĂNG ĐÙA ĐÁY CỐC
Tìm trăng trăng trốn khiến sầu bi
Thèm uống mà sao ngại lắm khi
Sợ vỡ trăng loang tràn đáy cốc,
Lại lo Hằng khóc rạn thành ly,
Dễ đâu có được duyên tình ấy
May lắm mới nên cảnh diệu kỳ!
Lóng lánh vàng mơ đầy diễm ảo,
Người xem quyến luyến khó rời đi!
Hoành Trần - 22/11/24
-------------
★ Bài họa của Peter Đồng
VẦNG TRĂNG CHẾT ĐUỐI
Trăng bỗng từ đâu lặn đáy ly
Trăng chìm huyền ảo một đôi khi
E người sóng sánh đành từ giã
Ngại họ tròng trành dỗi biệt ly
Rượu cạn khô bầu sầu oán khúc
Trăng côi đáy cốc hận duyên kỳ
Soi hình đối bóng mơ nàng Mỵ
Tiếng sáo năm nào lịm tắt đi
Peter Đồng
--------------
★ Bài họa của Bụi Thời Gian
TUỔI GIÀ & TÌNH YÊU
Mở ngõ vô chùa thấy đại bi
Đêm ngồi đảnh lễ có nhiều khi
Chìm mơ tửu nhập trăng đầy cốc
Dỗi mộng thơ trào nước đủ ly
Biết tuổi xuân tàn lo chỗ lạ
Rồi cơn gió đẩy ngại âm kỳ
Bên nàng bỗng thấy hồn lơ lửng
Được cũng không cần cứ bỏ đi
LCT 22/11/2O24
TRĂNG ĐÙA ĐÁY CỐC
Tìm trăng trăng trốn khiến sầu bi
Thèm uống mà sao ngại lắm khi
Sợ vỡ trăng loang tràn đáy cốc,
Lại lo Hằng khóc rạn thành ly,
Dễ đâu có được duyên tình ấy
May lắm mới nên cảnh diệu kỳ!
Lóng lánh vàng mơ đầy diễm ảo,
Người xem quyến luyến khó rời đi!
Hoành Trần - 22/11/24
-------------
★ Bài họa của Peter Đồng
VẦNG TRĂNG CHẾT ĐUỐI
Trăng bỗng từ đâu lặn đáy ly
Trăng chìm huyền ảo một đôi khi
E người sóng sánh đành từ giã
Ngại họ tròng trành dỗi biệt ly
Rượu cạn khô bầu sầu oán khúc
Trăng côi đáy cốc hận duyên kỳ
Soi hình đối bóng mơ nàng Mỵ
Tiếng sáo năm nào lịm tắt đi
Peter Đồng
--------------
★ Bài họa của Bụi Thời Gian
TUỔI GIÀ & TÌNH YÊU
Mở ngõ vô chùa thấy đại bi
Đêm ngồi đảnh lễ có nhiều khi
Chìm mơ tửu nhập trăng đầy cốc
Dỗi mộng thơ trào nước đủ ly
Biết tuổi xuân tàn lo chỗ lạ
Rồi cơn gió đẩy ngại âm kỳ
Bên nàng bỗng thấy hồn lơ lửng
Được cũng không cần cứ bỏ đi
LCT 22/11/2O24
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét