TÌNH KHÚC ĐÔNG TÀN
Trời mây khẽ chạnh xót xa về
Cảnh cũ âm thầm bóng miệt quê
Ruộng cả tươi màu luôn đãi lúa
Đường êm mướt nhựa chả thay lề
Âu tìm hướng tản cần buông giữ
Đã thoát thân rồi vượt đuổi mê
Bếp lửa ngày xưa gìn dưỡng lại
Chiều đông ấp ủ vạn muôn bề.
NĐT 241222
---------
★ Bài xướng của Bụi Thời Gian
KHÚC TÌNH ĐÔNG
Ở tận trời xa mãi ngóng về
Mây sầu tĩnh mịch góc buồn quê
Hồn hoang lạc giữa chiều không lối
Cõi mộng tàn trên phố chẳng lề
Chạm nỗi đêm nằm nghe lá đổ
Thương đời mẹ khóc vỡ bờ mê
Ngồi đây nhớ lại ngày đông cũ
Bếp lửa nghèo chen những bộn bề ./.
LCT 22/12/2O24
-----o0o-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét