Nhãn

Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thơ Lục Bát. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thơ Lục Bát. Hiển thị tất cả bài đăng

07 tháng 12 2016

Vần Yêu

<L.170~Cuộc Sống>

Đường yêu trải dải lụa hồng
Tình yêu trải giấc mơ nồng em ơi!




VẦN YÊU

Vần yêu ấp ủ lời thơ
Lời yêu ấp ủ mảnh tơ bềnh bồng
Mùi hương hòa quyện gió lồng
Mùi men nhẹ dỗ giấc nồng êm say
Bóng chiều sợi khói bay bay
Đường chiều sợi ráng lắt lay giục lòng
Đường yêu trải dải lụa hồng
Tình yêu trải giấc mơ nồng em ơi!

Mai Thắng
161206

24 tháng 11 2016

Nửa Này Nửa Kia

<L.157~Cuộc Sống>

Nửa này chợt bỗng bồi hồi

Nửa kia chợt cảm xa xôi ngàn trùng!



NỬA NÀY NỬA KIA

(Thơ cảm họa)

Nửa chiều ráng sắp buông rồi
Nửa bên ghế đá em ngồi cô đơn
Nửa này cảm nét buồn hơn
Nửa kia để mặc gió mơn tóc thề
Nửa lần tìm lối quay về
Nửa cơ hội rớt trời mê ngập ngừng
Nửa này cảm tiếng người dưng
Nửa kia cảm thấy bâng khuâng góc trời
Nửa tình vớt mảng chiều rơi
Nửa ôm vá lại mảng đời dở dang
Nửa này phủ bóng hôn hoàng
Nửa kia lặng ngắm chiều tàn dần trôi
Nửa này chợt bỗng bồi hồi
Nửa kia chợt cảm xa xôi ngàn trùng!

Mai Thắng
160722

------------^^^------------
& Cảm tác của Tường Vân

MỘT NỬA YÊU THƯƠNG

Nửa chiều ngơ ngẩn hồn ta
Nửa vầng mây lạnh la đà nhẹ trôi
Nửa em chợt thấy bồi hồi
Nửa dường như nhớ bờ môi anh chờ
Nửa hồn thơ bỗng ngẩn ngơ
Nửa đêm tỉnh giấc thẫn thờ nhớ anh
Nửa yêu nửa giận sao đành
Nửa tim em nguyện trao anh trọn đời
Nửa nào anh lỡ đánh rơi
Nửa kia còn lại rã rời rồi đây
Nửa chung rượu đắng vơi đầy
Nửa ly tình ấm vừa say quá đà
Nửa cung nhạc , nửa lời ca
Nửa thơ em dệt gấm hoa cuộc tình !

Tường Vân 
20/7/16


------------^^^------------
& Cảm họa của Cảnh Xê

NỬA HỒN TRĂNG LẠNH

Nửa chừng người đã quên ta ...
Nửa như muốn níu nửa thà để trôi
Nửa ngây dại nửa bồi hồi
Nửa như ngóng đợi nửa thôi chẳng chờ
Nửa đêm tỉnh giấc ngu ngơ
Nửa hồn trăng lạnh mây mờ phương anh
Nửa thương nửa dỗi hổng đành
Nửa yêu nửa ghét ... năm canh giận đời
Nửa chiều tia nắng buông rơi
Nửa vần thơ lạc xa rời từ đây
Nửa ly nước đổ ....khó đầy
Nửa cơn mê muội gọi mưa lỡ đà ...
Nửa đời lạc khúc tình ca
Nửa nay thôi nhé buông xa chữ tình

Cảnh Xê
19/7/2016

------------^^^------------
& Cảm họa của Nguyễn Châm

PHÔI PHAI

Nửa đời bỗng nát tình ta
Nửa mùa thơ dại nay đà lãng trôi
Nửa đêm tiếng nấc liên hồi
Nửa tim quặn thắt, nửa môi lạnh chờ
Nửa ly xóa giọt tình ngơ
Nửa cay, nửa đắng thẩn thờ hồn anh
Nửa muốn thác lại chưa đành
Nửa gom tất thảy ngày xanh trả đời
Nửa hồn bên mộ châu rơi
Nửa đường chia cách rã rời từ đây
Nửa âm lạnh, nửa dương đầy
Nửa bay cõi phật trời mây di đà..
Nửa tìm chôn khúc tình ca
Nửa phôi phai hết...làm ma cuộc tình.

Nguyễn Châm
20/07/16

17 tháng 11 2016

Chiều Bên Cánh Ngọc Lan

<L.151~Cảnh Vật>

Khơi lòng những phút băn khoăn

Gìn lòng những lúc mưa giăng giọt buồn!


CHIỀU BÊN CÁNH NGỌC LAN

Chiều về bên cánh Ngọc Lan
Màu hoa thanh khiết nồng nàn hương trinh
Dịu dàng búp nhỏ tay xinh
Những chồi lan trắng vươn mình chào em
Nắng chiều như trải lụa mềm
Cho Miền Hạ Trắng đắm chìm thiên thu
Cho đêm đọng lại mây mù
Cho bình minh thoảng lời ru ngọt ngào
Cho ngày gợi tưởng xôn xao
Cho tình rộn rịp chuyển màu yêu thương
Cho đời gối mộng ngàn phương
Cho hồn lạc lối trùng dương khơi ngàn
Cho dòng máu thắm chứa chan
Quê hương hận tủi vô vàn khó khăn
Khơi lòng những phút băn khoăn
Gìn lòng những lúc mưa giăng giọt buồn!

Mai Thắng 
20160714



& Sáng tác của Ngọc Liên

TÌNH CỦA HOA.

Mưa hạ về bừng nở cánh Ngọc Lan
Hương thanh khiết nồng nàn vương cánh trắng
Tình hoa gửi dịu dàng hơn sắc nắng
Thoảng trong chiều xa vắng nỗi cô liêu .

Mưa thì thầm như kể chuyện tình yêu
Từng búp nhỏ loài Ngọc Lan xinh xắn
Vẫn chờ đợi một ngày giăng mây trắng
Người trở về cho nốt lặng thành thơ .

Giữa lối trần hoa ấp ủ niềm mơ
Thêu hẹn ước gửi tình vào trong gió
Thầm khấn nguyện cho người nơi phương đó
Mãi an lành hạnh phúc với thời gian .

Cơn mưa chiều xao xuyến cánh Ngọc Lan
Làn hương thoảng với bao điều chưa nói
Tình hoa đó vẫn ngập đầy trên lối
Vấn vương hoài bối rối mảnh lòng ai .

Ngọc Liên
16.06.16



& Bài họa của Tường Vân

MIỀN HẠ TRẮNG

Chiều buông mình bên những khóm Phong Lan
Ngoài song cửa dịu dàng màu hoa trắng
Có chiếc lá nhẹ rơi trong chiều nắng
Chợt nghe niềm trống vắng chút hoang liêu

Em ngập ngừng cúi nhặt cánh hoa yêu
Anh ngơ ngẩn từng chiều bên rẫy sắn
Gió vẫn trải lang thang Miền Hạ Trắng
Chiều tắt rồi nắng cũng lặng vào thơ

Đêm lại về sương đọng góc trăng mơ
Vài chiếc lá hững hờ rơi trước gió
Cà phê đắng giọt buồn bên quán nhỏ
Khúc nhạc tình còn đó Bóng Thời Gian

Mưa lạnh lùng ướt đẫm cánh Phong Lan
Có chiếc lá khẽ khàng đan tóc rối
Ngoài xa kia cánh chim nào lạc lối 
Chợt nghe lòng bổi hổi phút vào yêu !

Tường Vân
16/6/16

09 tháng 11 2016

Điệu Nhớ

<L.140~Cuộc Sống> 

Người ru điệu nhớ thương người

Anh ru điệu nhớ trong ngời mắt em!



ĐIỆU NHỚ

Mùa xưa tím rực bằng lăng
Đường xưa áo trắng băn khoăn qua cầu
Đường đời vạn néo về đâu
Đường thơ vẫn nhớ tím màu bằng lăng
Nắng ru điệu nhớ vùng vằng
Chiều ru điệu nhớ tím giăng góc trời
Người ru điệu nhớ thương người
Anh ru điệu nhớ trong ngời mắt em!

Mai Thắng
160420

31 tháng 10 2016

Ước Gì?

<L.108~Cuộc Sống> 


ƯỚC GÌ ?

Ước gì tôi được là mưa
Rửa cho sạch bụi mới vừa bám theo
Để em đảo mắt mè nheo
Ai cần chi để tài leo rửa dùm
Ước gì tôi hóa bụi lùm
Để em vào núp ngắm chùm mưa sa
Bốn phương đều hãy là nhà
Một phương facebook của ta … của người!

Mai Thắng
161031

29 tháng 6 2016

Vớt Mảnh Chiều Rơi

<L.103~Cuộc Sống>

Ai cùng vớt mảnh chiều rơi
Nghe hoàng hôn hát tấc hơi cuối cùng!



VỚT MẢNH CHIỀU RƠI

Đêm khuya ngắm nửa vầng trăng
Bình minh ngắm nửa băn khoăn góc trời
Cũng là mảnh vá nửa vời
Trải hồn ấm lạnh dòng đời nổi trôi
Ai cùng vớt mảnh chiều rơi
Nghe hoàng hôn hát tấc hơi cuối cùng!

Mai Thắng
20150716

-------------------
Bài sáng tác (xướng) của Kim Oanh



VỚT MẢNH NỬA VỜI

Sông khuya vớt nửa vầng trăng
Bình minh hứng lại nửa ngăn mặt trời
Loanh quanh hớt mảnh nửa vời
Lênh đênh níu giữ hoa đời nổi trôi
Mịt mờ bóng ngã chiều rơi
Hoàng hôn nhặt nỗi tàn hơi bàng hoàng.

Kim Oanh

15 tháng 6 2016

Không Đề

<L.127~Cuộc Sống> 


KHÔNG ĐỀ

Tôi đi tìm cái chi chi
Cuối đời chửa thấy - thấy gì cũng đau
Người gieo trúng phải trái sầu
Trời gieo trúng phải mái đầu bạc phơ!

Nguyễn Đắc Thắng
20160130

★ Sáng tác trên FB Nguyễn Ngọc Thúy
(30/12/2016)

Tình rằng có kẻ tìm chi
Gió đông như nhủ điều gì mà đau
Trời đem sương nhuộm trắng sầu
Người đem mây phủ bạc màu duyên xưa.
Ngọc Thúy. 

★ Comment của Mộng Du Tuyết Trinh

Tìm chi tuổi đã bạc phơ
Chỉ thêm mệt mỏi bơ phờ đấy thôi
MDTT

Muốn không cũng lỡ tìm rồi
Rồi ra mới biết dòng trôi của đời!
MT

 ★ Họa của Hoanh Trần

Tìm chi ai hỏi tìm chi,
Đời trôi tự hỏi cài gì làm đau?
Mắc chi cứ mang nỗi sầu,
Cho mây đến nhuộm mái đầu trắng phơ!
HT

  Comment của Châu Thạch

Bạc phơ thì cứ bạc phơ
Mái đầu càng bạc làm thơ càng nhiều
Càng nhiều thì lại càng yêu
Đắc câu minh triết, Thắng điều phàm nhân./.
CT 

  Reply Châu Thạch

Khi mang lệnh đến phàm trần
Đến nơi tỉnh giấc cân phân mọi điều
Tình cờ cảm thấy hồn phiêu
Điều chi chửa rõ điều yêu dính rồi!
MT 

Thất Thểu Ca

<L.146~Thơ Vui>

Thương con cóc chẳng kêu than

Tiếng uềnh lạc giọng tiếng oang lạc loài


THẤT THỂU CA

Ngồi buồn bắt cóc làm thơ!
Lấy thêm mấy vận lờ quờ (L-Q) đem ngâm
Ơ ầu … gió lộng cành trâm
Lá bay nhè nhẹ sang thăm vườn điều
Ngày hanh giọt nắng liêu xiêu
Chiều buông giấc ngủ cô liêu đêm dài
Có gì không ở tương lai?
Còn gì không hỡi tháng ngày đi hoang?
Quê hương đất mẹ điêu tàn
Vết ngầm độc tố tràn lan mọi miền
Dài cơn nắng hạn oan khiên
Cửu Long cạn nước tưới chuyền ngày sau
Những con đập chắn thượng đầu
Những lòng ích kỷ gieo sầu cuối sông
Ngậm ngùi nhìn nước biển Đông
Len vào sâu thẳm nội đồng không tan
Thương con cóc chẳng kêu than
Tiếng uềnh lạc giọng tiếng oang lạc loài
Còn đâu huyền thoại kiện trời!

Mai Thang
20160610 



★ Cảm tác của FB Mộng Bình

Xưa oan thì cóc kiện trời
Cùng cua, cáo, hổ nên trời xin thua
Ngày nay cóc muốn đi thưa
Nhưng vì các bạn còn chưa đồng lòng
Một mình cóc kiện không xong
Việc gì cũng phải chung lòng mới nên.

Mộng Bình

14 tháng 6 2016

Tình Người Thái Nguyên

<L.145~Cuộc Sống>

Trời xa lòng nặng nhớ nhung

Pha bình trà nóng nhớ vùng chè xanh.



CẢM TÁC TÌNH NGƯỜI THÁI NGUYÊN

Bài thơ là nét tuyệt vời
Như ly trà ấm tình người phương xa
Hương rừng thêm góp ngàn hoa
Tình em ướp tẩm vị trà trinh nguyên
Lời thơ như một lời nguyền
Ướp hương trà Thái gá duyên sen Đồng
Theo gương Chàng Cốc Nàng Công
Hương trà gắn kết tấm lòng thủy chung
Trời xa lòng nặng nhớ nhung
Pha bình trà nóng nhớ vùng chè xanh.

Mai Thang
20160609
-----------------------------------
★ Sáng tác của Dung Nguyên

TÌNH NGƯỜI THÁI NGUYÊN

Hai tay nâng chén em mời
Ly trà ướp đậm tình người Thái Nguyên
Hồ xanh vẫn giữ lời nguyền
Sông là dòng lệ mắt huyền nàng Công.
Vị trà đắng anh biết không?
Đó là đất Mẹ mặn nồng hương yêu
Mà em vun xới mỗi chiều
Gửi vào trong đất tình yêu xứ trà
Tạo nên vị chát đậm đà
Hương thì nhẹ dịu thoảng ra mọi miền
Ủ xanh tích truyện lưu truyền
Nàng Công chàng Cốc lời nguyền thủy chung.
Anh về liệu có nhớ nhung?
Nơi miền đất Thái một vùng chè xanh
Trà thơm hương vị ngọt lành
Tình người cũng thế lịch thanh hiền hòa
Còn em người đất xứ trà
Vị dù hơi chát nhưng mà ngọt lâu.
Nơi này nghĩa nặng tình sâu
Anh đến em sẽ.. móc câu pha.. mời!

DUNG NGUYÊN
9/6/2016



-----------------------------------
★ Comment & Reply
-----------------------------------

Anh đứng giữa thảm chè xanh
Một vùng trời đất trong lành mộng mơ
Tình người ấm áp dìu thơ
Vị chè ngọt dịu ngẩn ngơ lòng người...
Dung Nguyên

Một mình đứng giữa trời xanh
Giữa vườn chè rộng nắng hanh mắt mờ
Trông về đồi vắng ngẩn ngơ
Nhớ người viễn xứ hồn thơ thẩn thờ!
Mai Thắng

Vì đâu anh lại ngẩn ngơ?
Vì đâu anh lại thẫn thờ nhớ nhung
Người xa cách trở muôn trùng
Bến bờ thì rộng thuyền dừng nơi nao?
Dung Nguyên

Vườn trà thanh thản làm sao
Màu trà xanh thẳm như trao lời mời
Nghe làn gió lộng ngàn khơi
Tiếng rì rào mách khoảng trời dừng chân!
Mai Thắng



Anh đi lên núi tưới chè tươi
Bình ống không mang đứng ngẩn người
Nhìn ngắm mấy cô qua cặp kính
Đồi chè không tưới vẫn xanh tươi
Xuân Phương

Đồi chè không tưới vẫn xanh tươi
Vẫn cảm cần thêm chút sức người
Hai gánh cùng chia niềm vất vả
Thời gian còn lại để yêu đời!
Mai Thắng

29 tháng 12 2015

Năm Tàn

Chuyện xưa năm cũ buồn tênh
Ngày mai một tuổi bạc thêm mái đầu.



NĂM TÀN

Đông về lạnh co ro chăn ấm
Tưởng không bằng dậy ngắm trời không
Mỗi mùa mỗi vẽ mênh mông
Mùa đông vẫn ấm khi lòng mở toang.

Bên bếp hồng củi đang tí tách
Ấm áp càng được cạnh người thân
Cuộc đời một thoáng bâng khuâng
Thời gian thắm thoát năm dần qua mau.

Ngoài hiên vắng lao xao lá đỗ
Chiếc cuối cùng cũng bỏ cành trơ
Buồn vui lẫn lộn thẩn thờ
Cuối đời đất khách ai ngờ ngồi đây.

Mộng trở về như mây như khói
Tình quê hương một khối nào tan
Nhớ nhà da diết năm tàn
Mộ phần cha mẹ nghĩ càng xót xa.

Ngồi giờ lâu bình trà lạnh ngắt
Nơi quê người hiu hắt nhớ quên
Chuyện xưa năm cũ buồn tênh
Ngày mai một tuổi bạc thêm mái đầu.

Mailoc
Cali 12-28-15

27 tháng 12 2015

Có Ai?

<L.121~Cuộc Sống>

Có ai yêu mấy vần thơ?

Cho tôi gửi tặng mộng mơ … dâng đời!



CÓ AI ?

Có ai níu ánh trăng thề?
Cho tôi xin hỏi đem về cho ai?
Có ai giữ ánh trăng cài?
Cho tôi xin hỏi tóc mai đâu rồi?
Có ai đành để trăng trôi?
Cho tôi giữ lại màu phôi tóc nàng!
Có ai quá chuyến đò ngang?
Cho tôi xin gửi trăng vàng cùng đi!
Có ai uống rượu chia li?
Cho tôi gửi tặng tình si một thời!
Có ai nhặt tuyết sương rơi?
Cho tôi gửi tặng nụ cười vu vơ!
Có ai yêu mấy vần thơ?
Cho tôi gửi tặng mộng mơ … dâng đời!

Nguyễn Đắc Thắng
151227

----------------
Bài họa của Kim Oanh (AUS)

CÓ NGƯỜI !

Có người xõa mái tóc thề
Nhờ làn gió gửi hương về bên ai
Có người cửa khép then cài
Quên trời hừng sáng nắng mai lên rồi
Có người lặng ngắm mây trôi
Bóng in bạc thếch phai phôi tình nàng
Có người phụ rẩy sang ngang
Hững hờ duyên phận vội vàng bước đi
Có người nhấp chén sầu ly
Say mèm vùi gốc cây si suốt thời
Có người nhặt cánh hoa rơi
Đêm trăng tơ tưởng mỉm cười vu vơ
Có người gối mộng dệt thơ
Chép trang ký ức ôm mơ trọn đời

Kim Oanh (AUS) 






16 tháng 7 2015

Chiều Thu

<L.086~Vần Thu Cảm>

Chiều thu hong mảnh nắng vàng

Trời hong mấy mảnh thời gian nhọc nhằn



CHIỀU THU

Chiều thu hong mảnh nắng vàng
Trời hong mấy mảnh thời gian nhọc nhằn
Anh hong mảnh gấp băn khoăn
Em hong mảnh vá vết hằn lòng anh.

Chiều thu ngọn gió lay mành
Hoàng hôn lay mảnh trăng thanh đêm dài
Tình em lay bóng đêm say
Gió mang hương mát để lay đêm buồn.

Chiều thu nhỏ giọt mưa tuôn
Giọt rơi thềm vắng giọt luồn vào tim
Giọt lăn theo vết chân chim
Giọt chui vào núp lòng em dỗi hờn.

Chiều thu hong sợi nhớ thương
Sợi dài sợi vắn sợi vương mắt chờ
Sợi len vào cuốn vận thơ
Sợi say mộng đẹp giấc mơ an lành.

Mai Thắng
20150708

18 tháng 6 2015

Giăng Tơ

<L.050~Cuộc Sống>

Nhện giăng tơ để bắt mồi

Em giăng những sợi tơ đời bắt anh! 



GIĂNG TƠ

Nhện giăng tơ để bắt mồi
Em giăng những sợi tơ đời bắt anh!
Gửi mây giữ hộ lòng thành
Phân đường phổ rộng để dành riêng em
Lời thơ thao thức hằng đêm
Nhớ người thục nữ bên thềm ngày qua
Thả hồn theo ánh dương xa
Trọn đời soi mãi vóc ngà thân thương
Năm dài ngày nắng đêm sương
Sợi tơ buộc lạt - lòng vương khôn rời!

Mai Thắng
20141018 

------------------------------------ 
Comment của FB Ngọc Anh Nguyễn Thị  

Ai đâu sao khéo giăng tơ
Để tôi lỡ dại bơ phờ vì tơ
Bao giờ thoát nợ trời ơi
Để tôi rộng bước xa rời đường tơ  

Ngọc Anh

---------------------- 
 Comment của FB Xuân Phương Trần

Viết nối tiếp với bác Thắng 

 Nhện giăng tơ để bắt mồi
Ta giăng những sợi tơ đời biết nhau
Chẳng cần đến những quả cau
Chẳng cần đến những lá trầu vàng cay
Biết nhau qua những trang phây
Câu thơ mãi đọng ấm say lòng người
Trao nhau thăm hỏi nụ cười
Làm cho cuộc sống mãi ngời ngời xanh! 

Xuân Phương 

---------------------------------
Comment của FB Mùa Thu

Nhện buồn nên nhện giăng tơ
Mồi đâu chẳng vướng, nào ngờ vướng anh
Để thơ em mãi chòng chành
Tơ lòng mấy sợi, chân anh buộc vào ! Hihi.....

Mùa Thu
 Vui với bài thơ Lục Bát rất hay của chú ạ ! 

27 tháng 5 2015

Hạ Buồn

<L.008~Thương Hạ Ca>

Hạ về buồn lắm bạn ơi

Làm thơ con cóc đọc chơi đỡ buồn 



HẠ BUỒN

Hạ về buồn lắm bạn ơi
Làm thơ con cóc đọc chơi đỡ buồn …

Chao ôi thơ hạ buồn hơn
Nỗi buồn giăng mắc chập chờn tháng năm
Ngày dài viễn cảnh tối tăm
Ngồi buồn nhớ chuyện xa xăm thuở nào

Tháng tư nắng nóng lên cao
Lòng như oặn thắt nỗi đau tột cùng
Cái giây phút ấy hãi hùng
Tuyệt đường sa bước lao lung ngậm hờn

Nắng mưa ai rõ nguồn cơn
Chóng chầy là việc thế gian bốc đồng
Gẫm như là chuyện Tái Ông
Được ngựa mất ngựa cái vòng quẩn quanh

Hên xui nào thấu sự tình
Biết sao số phận đã dành sẵn cho
Còn trời còn đất còn lo
Còn người còn việc được thua sá gì!

Dẫu sau cũng rán cười khì
Vui buồn thì cũng như ri mất rồi
Dòng đời trăm nẻo ngược xuôi
Giữ lòng thanh thản sống vui đời thường

Phận nghèo một nắng hai sương
Gửi hồn mơ buổi quê hương chuyển mình.

Nguyễn Đắc Thắng
140420

16 tháng 4 2015

Rượu - Tình - Phây

<L.074~Thơ Vui>

Rượu say chưa đã nên ghiền

Tình say chưa đã nên phiền vẩn vơ



RƯỢU - TÌNH - PHÂY

Rượu say chưa đã nên ghiền
Tình say chưa đã nên phiền vẩn vơ
Buồn nhìn con nhện giăng tơ
Sợi thương mất mối sợi chờ lộn dây
Lang thang mấy cõi trời mây
Duyên đưa tìm đến sân phây rộn ràng
Sắc hoa màu áo ngỡ ngàng
Hồn thương giẫm lối hôn hoàng phân vân
Ngại ngùng những thoáng bâng khuâng
Sợi phây mắc níu gót chân lữ hành!

Nguyễn Đắc Thắng - 150414

-----------------------------------
Bài hoạ của FB Hoành Trần

THƠ GHIỀN

Thơ ai hay quá đọc ghiền,
Đôi khi muốn họa sợ phiền bá vơ,
Nhưng vì lòng vướng nhiều tơ,
Cứ nhớ cứ đợi cứ chờ mối dây,
Hồn như bay bổng lên mây,
Ai ngờ đang ở mạng phây rõ ràng,
Bao nhiêu mộng mị non ngàn,
Tan trong thoáng chốc bàng hoàng phù vân!
Thôi thì còn chút bâng khuâng,
Sẻ chia cho đỡi cuồng chân bởi hành.

Nhatthuyh

--------------------------------
Bài hoạ của FB Mùa Thu

VU VƠ

Men cay chuốt mãi thêm ghiền
Chừng nghe mấy nỗi ưu phiền vu vơ
Lòng buồn rối rắm dường tơ
Mà sao tình cứ hững hờ buông dây
Hoàng hôn tím cả bóng mây
Để cho duyên đó với đây buột ràng
Lang thang gió núi mây ngàng
Mà rồi sợi nhớ lại quàng chân anh
Tình ơi sao cứ chòng chành
Bâng khuâng lữ khách không đành rời chân!

Mùa Thu
14/4/15

--------------------------------------
Bài hoạ của FB Điều Giản Dị

TÌNH PHÂY

Đừng lo sợ sẽ bị ghiền,
Vào phây xóa bớt ưu phiền, bơ vơ
Không còn trăm mối tằm tơ
Không còn thất vọng, đợi chờ dằng dây
Tha hồ đi gió về mây
Chia thơ, sẻ ảnh, sân phây rộn ràng
Mỗi người mỗi vẻ mơ màng
Như phụng cỡi gió như hoàng gặp vân
Có gì mà phải bâng khuâng
Cứ vui quên hết bước chân lữ hành!

Điều Giản Dị
Ngày 15/4/2015

----------------------------------------
Bài hoạ của Như Thu USA (HG)

THƠ - EM - MỘNG

Lời thơ nồng ấm anh ghiền!
Nỗi niềm thấu hiểu… sao phiền vu vơ?
Lòng sầu rối rắm như tơ
Mong ai thỏ thẻ đợi chờ xe dây
Chiều qua gọi gió hỏi mây
Phải người nơi ấy vườn fây buộc ràng?
Tiếc sao bậu chẳng ngó ngàng
Đêm khuya tỉnh giấc…bàng hoàng…phù vân
Người quay bước…dạ bâng khuâng…
Con tàu cặp bến đón chân du hành.

Như Thu

-------------------------------------
Bài hoạ của Kim Oanh (VTT)

LÃO TỬU – TRĂM NĂM – GIAO MỘNG

Lão tửu chưa nếm đã ghiền
Chưa say sao lại ưu phiền vẩn vơ
Bén duyên đậm vị mối tơ
Giao bôi đính ước hẹn chờ kết dây
Ngất ngưỡng lúy túy đường mây
Trăm năm giao mộng phây phây rỡ ràng
Giật mình tỉnh giấc ngỡ ngàng
Trăng tàn gối chiếc bàng hoàng phù vân
Bình minh hồn mãi bâng khuâng
Bóng người đáy cốc níu chân độc hành!

Kim Oanh
Australlia