Nhãn

Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thơ Tự Do -8 chữ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thơ Tự Do -8 chữ. Hiển thị tất cả bài đăng

13 tháng 5 2022

Lời Hội Ngộ

<F.010~Miền Ký Ức> 


LỜI HỘI NGỘ

Bạn từ nơi cách nửa vòng trái đất
Trở về đây thăm lại chốn quê nhà
Biển trời bao la …
Tình quê chất ngất.
Đường dài vạn dặm …
Cảm chén quan hà.

Người bạn hữu …
Băm mấy năm xa cách
Dáng người xưa in đậm nét thời gian
Lời mail trao không bằng giờ gặp mặt
Tay xiết tay hơi ấm tỏa lan ran.

Cuộc sống ly hương
Cuộc đời ở lại
Rượu lạt quê nghèo
Vị đắng - men cay
Ly cụng ly nhắc chuyện qua dầu dãi
Mừng thật mừng uống mãi chẳng hề say.

Trời quê hương mênh mông mà bé nhỏ
Đón người về vài góc xó đơn sơ
Làng quê xưa,
Mái trường thân yêu cũ
Thay đổi nhiều vẫn còn chút nét xưa.

Tình quê hương thiết tha mà bình dị
Tiệc rượu xuề xòa đãi ngộ người thân
Tâm sự lan man
Lời không trọn ý
Hoài vọng bình thường một chuyến về thăm.

Tuổi chúng ta buổi chiều tà bóng xế
Kiếp ly hương an phận với gia đình
Đời ở lại chuỗi ngày qua lặng lẽ
Gậm nhấm niềm thất bại nỗi buồn tênh.

Nguyễn Đắc Thắng (2009) 

17 tháng 4 2022

Về Huế Với Chị

<F.076~Tình Bạn Hữu>


VỀ HUẾ VỚI CHỊ

Ồ chắc chắn tôi sẽ đi với chị
Để một lần được ghé đất thần kinh
Để xôn xao nhìn mấy nét cung đình
Đền lăng tẩm, áo mệnh quan lụng thụng

Về quê chị tôi muốn ăn tô bún
Tại quê hương tạo nước súp nồng cay
Món chân giò mềm một chút vừa nhai
Đời lãng tử ấp yêu từng miếng nhỏ

Thịt thăn đỏ tươi hồng ôi ngọt quá
Chuối bắp mềm, rau muống xắt cuộn co.
Thêm rau thơm xà lách độn mô mô
Nước mắm mặn mặn vừa vừa thôi đó!

Nhớ cha mạ món răng mà chẳng nhớ
Phải chăng là bánh nậm chạo tôm nì.
Tôi không ăn bánh lọc dai như ri
Mà cho chọn dĩa bánh bèo tôm chấy.

Bánh ít kẹp ram giòn dù ngon mấy?
Chưa từng ăn và cả bánh lá gai.
Bánh su sê cho tôi xin được hai,
Chia một cái cho chị ngồi bên nớ.

Ăn ngon quá … triền sông đêm đẹp hớ
Dẫn xem trăng và thưởng thức chè Cồn
Hương trăng đêm pha hương vị bắp non,
Ngắm Vỹ Dạ, Trường Tiền ghi kỷ niệm.

Câu hò Huế ai cất lên ngọt lịm
Khúc sông dài vang vọng giữa ngàn sao
Lòng bâng khuâng chợt hỏi đây là đâu
Đi hay ở … con thuyền trôi vô định!

Mai Thắng 
(Đồng Tháp – 20150417) 

Về Thăm Đồng Tháp

<F.075~Tình Bạn Hữu>


VỀ THĂM ĐỒNG THÁP

Nếu chị muốn ghé về thăm Đồng Tháp
Tôi sẽ chèo xuồng đưa chị ngắm sen
Giữa bình minh khi nắng sớm vừa lên
Gió mát dịu xoa, má hồng thắm lại

Mận Hòa An với đất lành trĩu trái
Nem Lai Vung nhấm thử trước mua quà
Thăm vườn hồng Sa Đéc rực trời hoa
Thơ Cao Lãnh tạc thù cùng thi hữu

Mở khai vị đưa cay Hồng Sen Tửu
Cá nướng trui cuốn cặp lá sen non
Đọt xoài thanh xen lẫn ngó sen giòn
Rượu thấm thấm … hồn say say mộng đẹp

Nếu cảm nghĩa hãy lên xe đi tiếp
Nếu cảm tình mời ở lại tắm trăng
Cửu Long Giang sóng nước nhẹ mơn man
Phà hơi mát bóp xoa tròn giấc ngủ

Mai Thắng (20150416) 

Tình Khúc Chiều

<F.188~Tiết Khí>


TÌNH KHÚC CHIỀU

Tôi vẫn muốn ngắm dòng sông chảy mãi
Để thuyền tình lơ lững giữa dòng trôi
Để sóng nước khua mái chèo êm ả
Để vui buồn nỗi nhớ chẳng phai phôi

Tôi vẫn sống những tháng ngày bình lặng
Mơ mây chiều rừng núi dệt vần thơ
Mơ bóng nắng mang theo hương lòng ấm
Mơ đường chiều bước nhỏ dậy niềm mơ

Tôi vẫn mượn đường phây làn sóng ảo
Gửi tâm tình thương mến ẩn rèm tơ
Gửi ý nguyện mơ màng vang tiếng hát
Gửi đêm dài giấc ngủ mộng phương chờ

Tôi vẫn hát vang vang lời điệp khúc
Điệu bo (lê) rô rung động bóng trăng mờ
Điệu vọng cổ khơi nỗi lòng da diết
Điệu ru hò khắc khoải gọi hồn ngơ

Tôi vẫn nhớ những đêm dài tăm tối
Bóng mây đen mờ mịt sắc thu vàng
Bóng nắng hạ đốt tiêu mầm hy vọng
Bóng hoang tàn nhuộm phủ cõi miên man!

Mai Thắng  (170415)

17 tháng 12 2017

Ban Mai Trong Bệnh Viện

<F.221~Cuộc Sống> 


BAN MAI TRONG BỆNH VIỆN

Chút ánh loé hé nhìn ra cửa sổ
Gió len vào nghe lành lạnh se se
Vệt mờ giăng cây cỏ chớm tan nhoè
Tia nắng yếu đang lên dần điểm sáng

Tách cà phê ngát thơm hương khoái sảng
Vết thương nằm yên ả đợi ngày qua
Ngồi check face thưởng thức những màu hoa
Tiếng chân rộn bên hành lang trở rộn

Người y tá mang máy đo hửng sớm
Kiểm nhịp tim luồng huyết áp đầu ngày
Chị dọn phòng vất vả bước xoay xoay
Cô phát thuốc lời ngọt ngào căn dặn

Vị bác sĩ mỗi hai ngày một bận
Khám và kê toa thuốc trị lâm sàng
Những bệnh nhân nhũn nhặn nỗi cưu mang
Giương mắt đón phép ân mầu ban tặng

Ngồi bên song ngẫm đời trôi lẳng lặng
Bệnh vừa qua thử thách lẽ sinh tồn
Những cuộc đời bình dị nếp đời suông
Đang gắn bó tự tấm lòng nhân bản

Việc nhân thế muôn người muôn kiếp nạn
Luôn cần nhau giảm nhẹ những thương đau
Chút quan tâm lời âu yếm ngọt ngào
Gieo nghìn sắc vạn hoa vào cuộc sống

Từ nhiệm vụ, không nợ nần, khuấy động
Tự thâm tâm ấp ủ sẵn tình thương
Tự bản năng nuôi dưỡng nếp thiện lương
Tự cuộc sống bươi quào duyên nghiệp định

Xin cảm ơn những tấm lòng hướng thiện
Gìn lòng nhân giữ nếp sống thuận hoà
Giữa TA - NGƯỜI, CHO - NHẬN khúc hoan ca
Tình nhân bản, tình ta, tình xã hội

Mai Thắng  
171105

26 tháng 10 2016

Bóng Chiều

<F.115~Tiết Khí>


BÓNG CHIỀU

Tia ráng yếu góc trời chiều ửng đỏ
Lạnh se se lan toả bóng hoàng hôn
Mưa đi qua thoáng gợn chút tâm hồn
Quảng trường vắng nở tươi màu hoa lá!

Phút sẩm tối bóng đêm về vội vã
Đèn công viên mờ ảo dệt lung linh
Gió lang thang tâm trạng gã si tình
Hương mát dịu khơi nỗi niềm sâu lắng!

Bên ghế đá ngẫm đời qua lẳng lặng
Thương đời em năm tháng sống đơn côi
Thương đời ta những giấc mộng nửa vời
Đêm khắc khoải miên man dòng tâm sự!

Ta say khướt phút giây sầu tư lự
Đời dở dang nghịch cảnh cũng dở dang
Chẳng phong trần mà hận tủi đa mang
Ta sẽ đợi! … Em ơi … ngày tương ngộ!

MT - 20151025

--------------------------
& Bài xướng của Mùa Thu (Tường Vân)

BÓNG CHIỀU

Chiều buông xuống ánh hồng như lựu đỏ
Rượu lưng bầu chưa ấm buổi hoàng hôn
Ly khách ơi ! Có nghe lạnh cõi hồn
Sao cứ để trái tim đầy băng giá ?

Người về đâu mà bước chân vội vã
Để cho tôi trĩu nặng mấy cung sầu
Nhìn dáng ai lững thững bước qua cầu
Miền ảo ảnh giữa đôi bờ tối sáng

Ngoài xa đó sương mờ giăng lãng đãng
Tôi nghe lòng se sắt nỗi niềm riêng
Chén men cay chưa vơi nỗi ưu phiền
Đêm khắc khoải miên man niềm tâm sự

Một chút thôi cũng nghe sầu tư lự
Kiếp phong trần người đã mấy lần say ?
Bến Tương buồn chuyên chở cả tình ai
Ly khách hỡi ! Tôi mong ngày tái ngộ !

Mùa Thu.
23/10/15

--------------------------
& Bài họa của Nguyên Nhật (Tiến Cảnh)

MIỀN TRĂNG CŨ

Ánh trăng đêm lững lờ con nước đỏ
Bến ân tình dào dạt đắm lời hôn
Nghe bâng khuâng xao xuyến cõi linh hồn
Màn sương phủ để lòng ai lạnh giá

Em vế đâu bỏ tình đi vội vã
Bến tương tư thắm đượm mấy cung sầu
Ai bâng khuâng ai bước vội qua cầu
Đom đóm tối chập chờn đêm lóe sáng

Giọt ngâu bay hay tình rơi lãng đãng
Tâm sự buồn bãng lãng tấm lòng riêng
Ngươi cho ta nếm trãi những ưu phiền
Đêm còn đọng gối mềm câu tâm sự

Góc trời người từng bước chân lưỡng lự
Buổi hẹn hò chưa cạn chén men say
Em bỏ tình còn lại chỉ mình ai
Tìm đâu nữa gót hài đêm tao ngộ ./.

Nguyên Nhật
23/10/2015

--------------------------
& Bài họa của Do Ngo

TƯƠNG NGỘ

Lòng ngơ ngẩn má hồng ai đo đỏ.
Chợt thương thầm muốn ngỏ tiếng cầu hôn.
Dạ chơi vơi lặng rũ cả tâm hồn.
Đông chưa đến sao bồn chồn lạnh giá.

Lòng ái ngại có dám hôn vồn vã.
Để cho anh nghiêng ngả nỗi muộn sầu.
Anh vờ lơ đãng đếm những nhịp cầu.
Đôi chân bước nhiệm mầu trong ánh sáng.

Anh sẽ đợi đến một ngày quang đãng.
Sẽ nguyện mình xứng đáng cuộc tình riêng.
Cuộc tình duyên sẽ xoá hết muộn phiền.
Niềm hạnh phúc vô biên cùng thế sự.

Anh sẽ đến cùng em không lưỡng lự.
Một cuộc đời vinh dự đắm hồn say.
Một mối tình không phải dễ cho ai.
Em đợi nhé một ngày mai tương ngộ.

October 23,2015,21:45

------------------------------
& Bài họa của Ngọc Liên

PHÔI PHAI

Đông lại đến cả rừng phong nhuộm đỏ
Tiếng chuông nào vang vọng lúc hoàng hôn
Gió lắt lay nghe quạnh vắng tâm hồn
Đêm xuống vội cho niềm riêng buốt giá.

Mảng ký ức tìm về sao rệu rã
Sắt se lòng lã chã những giọt châu
Dấu yêu ơi đã lỡ một nhịp cầu
Thì xin gửi mộng đầu cho năm tháng.

Đã biết trước gió ngàn năm phiêu lãng
Mây dỗi hờn chỉ chuốc lấy sầu thêm
Ánh trăng khuya lặng lẽ rụng bên thềm
Bao kỷ niệm êm đềm nay cũng hết.

Mộng tình hỡi từ nay xin giã biệt
Chút men nồng có đáng để ta say
Giữa dòng đời xin đừng nhắc tên ai
Để nỗi nhớ phôi phai màu quên lãng.

Ngọc Liên
24.10.15

--------------------------
* Reply của Mùa Thu

Dốc đời anh đã bao lần loang lổ
Mà bước chân trĩu nặng nỗi thăng trầm
Dở dang rồi một giấc mộng trăm năm
Ngày hội ngộ biết bao giờ anh nhỉ ... hihi ...

--------------------------
* Reply của Mai Thắng

Cũng chỉ một lần thôi đầy loang lỗ
Bước đường xa còn bao nỗi thăng trầm
Ta chờ nhau … bất kể bao tháng năm
Ngày hội ngộ … một ngày nao … sẽ đến!

21 tháng 9 2016

Gửi Tấm Chân Tình

<F.165~Họp Mặt>

Kỷ niêm ngày họp mặt Vườn Thơ Thẩn lần 2

ngày 14/09/2016 tại Vĩnh Long



GỬI TẤM CHÂN TÌNH - DƯ ÂM 1

Ta ngây ngất ngày yêu thương họp mặt
Chẳng hoa niên mà vẫn cứ lan man
Gió heo may vương chút nắng chiều tàn
Thuyền sông Vĩnh kết hồn thơ khát vọng

Tay nắm chặt lắc lay như nhắc mộng
Mắt nhìn nhau tha thiết nói nhiều hơn
Đất Miền Tây một góc nhỏ giang sơn
Hồn rộng mở phương trời xa thân thuộc

Chân cứ nhấc ngập ngừng mà khó bước
Bước đi rồi nhớ từng phút trôi trôi
Đường không xa trang mạng cũng lên rồi
Niềm san sẻ sưởi ấm lòng cô lữ

Nơi đất khách tấm chân tình viễn xứ
Dõi quê nhà hồn hãnh cảm lâng lâng
Góp tình thơ góp trọn mảnh ân cần
Năm sau nữa hẹn nhau thêm nhiều nữa!

Nguyễn Đắc Thắng
20160917

----------------------------------------------

DƯ ÂM 2 - NỖI HOÀI MƠ
Ấp ủ lòng son chẳng bất ngờ
Duyên thành chả lắm để hoài ngơ
Tình chân được mấy lần cơ hội
Lợi lộc là bao khoảng hạp giờ
Cứ đến sum vầy cho thỏa mộng
Ra về quyến luyến tạo cầu mơ
Tình thầy nghĩa bạn sao vừa đủ
Tránh cảnh lâm ly chuỗi tiếc vờ!

Nguyễn Đắc Thắng  

08 tháng 3 2016

Tình Cô Mẫu Giáo

<F.135~Tình Bạn Hữu> 

Tăng Cô giáo Phương Nga

Quà Ngày tám Tháng Ba
Một chút gì để nhớ
Một chút gì không xa!


Ảnh cô giáo Phương Nga (áo trắng)

TÌNH CÔ MẪU GIÁO

Anh có hỏi vì sao làm cô giáo?
Em mĩm cười chưa thể đáp lời anh
Mắt long lanh nhìn chiếc lá trên cành
Em khẻ hát một bài ca mẫu giáo

Ngày đi học nhìn đàn em ngổ ngáo
Tuổi rất cần được chăm sóc thương yêu
Nét vui tươi trên vẻ mặt yêu kiều
Tung tăng giởn vui đùa ngoài lớp học.

Bàn tay nhỏ vẫy chào như mời mọc
Mắt ngây thơ như hạt ngọc long lanh
Đôi môi hồng nhỏ nhắn nụ hoa xinh
Cười thỏa thích những tiếng cười trong trẻo

Buổi tập hát đôi má bầu nũng nịu
Lời cao cao vành môi nhỏ cong cong
Điệu nhạc vui bàn tay uốn xoay vòng
Chân nhún nhảy nhấp nhô theo nhịp sóng

Ngày nắng ấm quê hương đầy khát vọng
Những tinh hoa của đất nước tương lai
Em thầm nuôi giấc mộng ấp yêu này
Mơ ước ấy có làm anh xao xuyến?

Phương Nga + Mai Thắng

15 tháng 2 2016

Ngày Xuân Họp Mặt

<F.036~Tình Bạn Hữu>
 

Ảnh chụp nội bộ Cựu học sinh THKP

NGÀY XUÂN HỌP MẶT

Mình gặp lại sau thời gian chia cách
Rượu tương phùng khó nói hết tình sâu
Tuổi sáu mươi thời gian qua thật mau
Khuôn mặt dạn dày, mái đầu bạc trắng

Gọng kính lão che mắt mờ trĩu nặng
Đôi má bầu giờ hóp háp nhăn nheo
Hơn bốn mươi năm xa mái trường yêu
Thuở chia tay không một lời từ biệt

Sắc phượng đỏ thắm pha màu luyến tiếc
Chiến tranh buồn thôi thúc bước chân đi
Thời gian dài bao thảm cảnh phân ly
Còn được gặp thầm cảm ơn duyên số

Ngồi điểm lại những mặt mừng rạng rỡ
Gác đau thương vào góc khuất cuộc đời
Kể nhau nghe chuyện giông bão đất trời
Thăm hỏi đến gia đình và con cháu

Cái xiết tay thật êm hay thật bạo
Cái vỗ vai rúng động cả thân người
Cười nói huyên thiên, xen phút nghẹn lời
Nhớ những đứa hôm nay không có mặt

Đứa bỏ mình trong chiến tranh u uất
Đứa lìa đời vì cuộc sống gian nan
Đứa ly hương vùng đất mới xa ngàn
Đứa kham khổ với số phần bất hạnh
+
Ngồi bên nhau để hòa niềm kiêu hãnh
Nhờ phước phần tạo hóa cho gặp nhau
Bất kể phân chia cảnh sống nghèo giàu
Bất kể kẻ quyền cao, người lam lũ

Ta có chung giấc mộng đời ấp ủ
Hết chiến tranh hưởng cảnh sống thanh bình
Thoát đói nghèo ươm tưới những mầm xanh
Xóa bất hạnh vươn mình trong nắng mới

Vẫn còn những cảnh đời không mong đợi
Tự chiến tranh, tự hoàn cảnh đau thương
Ta chung tay dìu dắt bước lên đường
Cùng thắp sáng tình học trò nhân bản

Để vun đắp thế hệ sau xán lạn
Cho cháu con dõng dạc đỉnh vinh quang
Và lòng ta vui thú tháng năm tàn
Ngày họp mặt ngập tràn niềm thương mến.

Nguyễn Đắc Thắng -
(2014-02)






02 tháng 2 2016

Ngày Họp Mặt 2016

<F.126~Miền Ký Ức>

KỶ NIÊM HỌP MẶT K4/72 TẠI SÀI GÒN NGÀY 31/01/2016


Thôi nâng ly chúc mừng còn gặp mặt
Gặp lần sau vui lần nữa nhiều hơn



NGÀY HỌP MẶT 2016

Ta về đây chung vui ngày họp mặt
Bụi đường xa hòa lẫn bụi thành đô
Bóng hoàng hôn len góc phố hoen mờ
Khúc nhạc rộn nhớ ơi bài thao diễn!

Trời ửng rạng lớp sương mờ đẫm hiện
Tiếng ca vang trỗi mạnh khúc quân hành
Nhịp chân rền rầm rập chạy xa quanh
Lời điệp khúc hằn sâu hồn chiến sĩ

Đèn mờ tối nhớ sao bao trò khỉ
Bốc thư nhà đuổi bắt để tìm vui
Cứ đùa dai để ngắm mặt mếu cười
Giờ quen thói ghẹo những em phục vụ!

Nhìn áo tím nhớ xưa Vườn Tao Ngộ
Ngày cuối tuần rộn rã những màu hoa
Đường đồi dài rồng rắn lượn xa xa
Niềm an ủi của lần đầu xa xứ

Thôi bỏ đấy thấy mặt nhau đã đủ
Uống cái đi thăm hỏi hạ hồi sau
Uống lâng lâng ta nhắc chuyện xem nào
Đời chiến bại nhắc niềm đau xứng đáng!

Nhắc những đứa khi xưa chung số phận
Nhóm tha hương cuộc sống đã huy hoàng
Những cuộc đời còn lại, nỗi gian nan -
- vì cuộc sống, hôm nay không hiện diện

Xin một phút lặng yên … mà tưởng niệm
Và tiếc thương - những đứa đã đi rồi!
Thằng này này … bỏ xác ở biển khơi
Thằng đó đó … bị tật nguyền hành hạ

Có một số vẫn còn … mà xa lạ
Bặt tin lâu không có dịp gặp nhau
Ngày hôm nay mình gom được là bao
Mười mấy đứa trên hai trăm ngày cũ

Thôi phần phước đã do trời định số
Biết sao hơn đất nước lẫn con người!
Còn gì không màu ráng ửng xa xôi
Có đợi bước chân ta hòa khúc hát!

Thôi nâng ly chúc mừng còn gặp mặt
Gặp lần sau vui lần nữa nhiều hơn
Cố tìm nhau dẫu để ngắm hoàng hôn
Để vui vẻ … cùng nhau ta vui vẻ!

Ngày mai đây đường đời chia lối rẽ
Như lần xưa chia bước buổi ra trường
Để tan hàng mỗi đứa ở một phương
Nhưng sẽ khác … lần này ta đã khác!

Nguyễn Đắc Thắng
20160131

03 tháng 11 2015

Cổ Tích

<F.117~Cuộc Sống>

Ừ ! Có lẽ ...

Em nên là cổ tích
Để lòng ta ôm ấp trọn niềm mơ



CỔ TÍCH

Ừ ! Có lẽ ...
Em nên là cổ tích
Để lòng ta ôm ấp trọn niềm mơ
Bốn mùa qua luôn gối mộng mong chờ
Ngày nắng mới vần thơ hoa mỹ dệt

Ừ ! Cứ thế ...
Ta trải lòng tha thiết
Đợi ngày vui đón tiếp ánh xuân sang
Lá hoa tươi vươn khí sắc rộn ràng
Như lòng mẹ thơm ngon từng giọt sữa

Ừ ! Vẫn thế ...
Ta chắc lòng để hứa
Buổi hạ về nắng táp những màu hoa
Tiếng ve kêu nhắc nhở nỗi buồn xa
Dìm ký ức chuỗi ngày đau xót ấy.

Ừ ! Dẫu thế ...
Ta sẵn lòng nếm trải
Buổi sang mùa lay chuyển ngọn thu phong
Giọt mưa ngâu canh cánh nỗi hoài mong
Cơn bão nổi ngầm mang mầm xanh mới.

Ừ ! Cứ mặc...
Ta bền lòng chờ đợi
Đông răn đe không khuất phục con người
Gió bạo cuồng tan tác lá vàng rơi
Bón phân đất cây đời thêm sức sống!

Mai Thắng
20151103
----------------------------------------
★ Bài xướng của FB Mùa Thu

CỔ TÍCH

Ừ ! Có lẽ...
Em chỉ là cổ tích
Để bốn mùa XUÂN HẠ cứ thầm mơ
Rồi THU sang ai đó có mong chờ
Mà anh mãi một ĐÔNG đầy sương tuyết

Ừ ! Cứ để...
Tháng ngày trôi mải miết
HẠ đi rồi sẽ tiếp nối thu sang
Con đường xưa tràn ngập sắc lá vàng
Thoảng trong gió vấn vương mùi hoa sữa

Ừ ! Có phải...
Anh đã quên lời hứa
Một chiều rơi nức nở lá THU vàng
Chút tình buồn ai rẽ lối sang ngang
Còn đâu nữa những ngày thơ mộng ấy

Ừ ! Cứ trải...
Nỗi buồn lên trang giấy
Để đêm về tràn ngập cảnh ĐÔNG phong
Cuối trời tây người có thấy chạnh lòng
Khi tuyết trắng đã rơi đầy phố nhỏ

Ừ ! Cứ mặc...
Ngày XUÂN hờ hững đó
Tuổi hoa niên không trở lại bao giờ
Cơn gió chiều tan tác cánh phong rơi
Người yêu hỡi.. bơ vơ niềm tâm sự!

Mùa Thu
31/10/15
------------------------------------------------
★ Bài hoạ của FB Do Ngo

MỐI TÌNH XƯA

Ừ … chẳng lẽ em chỉ là chuyện tích
Anh là người sẽ dịch những mộng mơ
Đôi vần thơ để thoả nỗi đợi chờ
Xua cái lạnh mịt mờ trời băng tuyết.

Ừ … lạ nhỉ sao em còn hờn miết
Mùa Hạ về bất diệt đến Đông sang
Ai chờ ai một kỷ niệm hoa vàng
Giờ đã mất thiên đàng...thơm hương sữa.

Ừ … chẳng phải anh quên lời thề hứa
Mối tình xưa vẫn chửa nhuộm hoa vàng
Nên cõi lòng hàng trăm nẻo ngổn ngang
Anh vẫn mãi mơ màng về thuở ấy.

Ừ … hãy trải u hoài trên mảnh giấy
Để đêm về lẩy bẩy ngọn hàn phong
Góc trời xa ai đó thấy nao lòng
Có còn đợi chờ trông em gái nhỏ.

Ừ … để mặc khung trời yêu thuở đó
Mối tình xưa đã bỏ tự bao giờ
Để mộng vàng lã chã giọt sầu rơi
Qua ngày tháng rã rời nhân thế sự.

Do Ngo
November 01,2015
------------------------------------------------
★ Bài hoạ của FB Nguyên Nhật

TRẢ LẠI EM

À ! Thôi thế
Cũng như là điển tích
Cuộc tình mình vỡ kịch trắng niềm mơ
Tháng năm trôi không hy vọng vẫn chờ
Như tối sáng trăng tròn rồi lại khuyết.

À ! Thôi được
tháng ngày dong ruỗi miết
Đông lại về bỏ mặc bóng thu sang
Bỏ quên đi chiếc lá xác xơ vàng
Rơi lác đác cuối chiều mây trắng sữa.

À ! Thôi nhé
Biết còn chi để hứa
Nắng rồi tan còn nữa áng mây vàng
Như con đò bỏ bến để sang ngang
Người mất biệt lệ tàn mùa trăng ấy.

À! Thôi vậy
Tình buồn như trang giấy
Nét mực nhòa khép lấy cánh thư phong
Góc yêu thương cạn tới đáy tâm lòng
Để người đợi mõi mòn căn gác nhỏ.

À ! Có lẽ
quên nhau từ dạo đó
Câu yêu thương bỏ ngõ đến bây giờ
Để tháng ngày trăn trở góc thu rơi
Xin trả lại những lời đêm tâm sự.

Nguyên Nhật
1/11/2015



★ Bài hoạ của FB Phạm Văn Phú

CÒN ĐÂU ?!?

Ừ ! Đúng vậy.. Anh chỉ là trầm tích
Gặp em rồi nên dịch chuyển thành thơ
Ngày xưa kia sao lại quá hững hờ
Để cuộc sống thờ ơ đầy gió tuyết.

Ừ ! Cứ thế.. đời trôi đi biền biệt
Thu đã tàn luyến tiếc lúc Đông sang
Lại hoài thương ký ức đã hanh vàng
Rồi vọng mãi nồng nàn mùi hương sữa.

Ừ ! Còn nữa.. những lời xưa hẹn hứa
Ai đã quên mộng ước chứa thu vàng
Để bây giờ lặng lẽ ở bến ngang
Đầy tâm sự ngỡ ngàng ngày xưa ấy.

Ừ ! Cứ để..nỗi buồn như hoa giấy
Hãy bay đi theo mãi với Thu phong
Bao buồn đau chất chứa ở trong lòng
Sẽ tan hết nhớ mong người yêu nhỏ.

Ừ ! Có lẽ..những ngày bên em đó
Dẫu khạo khờ chưa ngỏ được lời yêu
Để bây giờ tiếc nuối với bao điều
Yêu vụng dại như chưa yêu gì cả.

Phạm Văn Phú
01.11.2015
------------------------------------------------
★ Bài hoạ của FB Ngọc Liên

KHÔNG LÀ CỔ TÍCH

Thôi có lẽ, tại em nghiền truyện tích
Nên suốt ngày hết mộng rồi đến mơ
Buổi xuân qua vẫn mong có ai chờ
Rồi đông lạnh vu vơ tìm hoa tuyết.

Thôi cứ để, tình nồng đi đi miết
Xuân qua rồi thì hạ sẽ lại sang
Lá trên cây cũng tới lúc chuyển vàng
Thu kéo đến ngập tràn hương hoa sữa.

Mà chắc tại, ngày xưa anh đã hứa
Rằng mãi yêu dẫu nắng có hanh vàng
Có đâu ngờ tình ấy lại rẽ ngang
Để em tiếc một thời xa xăm ấy.

Thôi thì cứ, để tình vương trên giấy
Mặc thu về lá nhuộm đỏ rừng phong
Hay đông sang ngọn gió tái tê lòng
Thì em vẫn còn chờ trên lối nhỏ.

Thôi hãy mặc, cho tình ai bỏ ngỏ
Xuân sang chưa hay hạ đến nãy giờ
Thu có còn xào xạc lá vương rơi
Thời gian vẫn mãi không là cổ tích.

Ngọc Liên

13 tháng 9 2015

Về Đâu Em Bé Ơi?

<F.102~Xã Hội>

Bé lọ lem … vũ khúc … ánh đèn mờ
Hay gọi mớ … tuổi thơ ơi bất hạnh!




VỀ ĐÂU EM BÉ ƠI?

Này em bé - chiếc gùi vai nặng trĩu
Mắt vô tư lạ lẫm ngó đăm chiêu
Con đường dài trước mặt có bao điều
Đang chờ đợi gót chân em bé nhỏ!

Này em bé – cái nơi em đến đó?
Bàn chân thô con đường đất bao xa
Ở nơi kia có được một mái nhà
Hay khí lạnh gầm cầu ru giấc ngủ!

Này em bé – cái nơi em đến đó?
Có bếp hồng hâm nóng lại thức ăn
Có bàn tay chăm sóc của người thân
Hay món cặn nhét đầy no giấc ngủ!

Này em bé – cái nơi em đến đó?
Có một nơi ngồi học để thầm mơ
Bé lọ lem … vũ khúc … ánh đèn mờ
Hay gọi mớ … tuổi thơ ơi bất hạnh!

Maithang
20150904

02 tháng 9 2015

Vu Lan Nghĩ Về Mẹ

<F.096~Miền Ký Ức>

Chỉ đến khi chạm đến đáy nỗi buồn
Mới chợt cảm một mơ hồ vị ngọt




VU LAN NGHĨ VỀ MẸ

Chỉ đến khi chạm đến đáy nỗi buồn
Mới chợt cảm một mơ hồ vị ngọt
Mới chợt hiểu những ngày qua thiếu sót
Tình cảm mẹ hiền ngấm giọt yêu thương.

Chỉ đến khi chạm đến đáy chán chường
Mới chợt ngấm từng lời ru tiếng hát
Mới chợt nhớ thèm những dòng nước mát
Mẹ thường ngày tắm gội lúc còn thơ.

Chỉ đến khi chạm đến đáy bơ phờ
Mới da diết nhớ vòng tay của mẹ
Mới nghe ấm nồng từng hơi thở khẽ
Nuôi vóc hình con trẻ vạn lo toan.

Chỉ đến khi chạm đến đáy nguy nàn
Mới cảm nhận thiêng liêng dòng sửa ấm
Mới biết được mẹ không hề xao lãng
Suốt cuộc đời luôn bảo vệ cho con.

Nguyễn Đắc Thắng
20150827

17 tháng 8 2015

Anh Còn Nợ Em

<F8.091~Miền Ký Ức>

Nợ em … nợ đến bao giờ … trả hết …
Đến bao giờ … anh trả hết! … Em ơi!




ANH CÒN NỢ EM

Anh còn nợ em … một buổi chiều thu
Nắng nghiêng bóng đổ dài trên đường vắng
Từ khoảng xa dưới hàng cây thầm lặng
Gió thổi bồng quay cuộn dáng đơn côi.

Anh còn nợ em … chỉ một lời thôi
Khi nhung nhớ dâng đầy niềm cảm xúc
Phút im lặng không phai nhòa ký ức
Bóng thời gian hằn đậm thức hư vô.

Anh còn nợ em … giây phút mong chờ
Đêm lặng lẽ có ai nhờ chuyển giúp
Tự xa thẳm ngân vang lời thổn thức
Giai điệu buồn day dứt bóng đêm sang.

Anh còn nợ em … lời nói muộn màng
Để đưa tiễn hồn em đêm ly biệt
Nợ em … nợ đến bao giờ … trả hết …
Đến bao giờ … anh trả hết! … Em ơi!

Mai Thắng
20150811

------------------------------- 
* Bài xướng của FB Ngọc Liên 



ANH CÒN NỢ EM

Anh nợ em một lần bước chung đôi
Khi chiều xuống lá rơi đầy ngõ vắng
Đông qua chưa mà đời sao tĩnh lặng
Bến mong chờ hoang lạnh trái tim côi.

Anh nợ em một lần vuốt tóc thôi
Để nghe lòng chơi vơi niềm cảm xúc
Ta tìm về một miền trong ký ức
Nối câu thề cõi thực với hư vô.

Gom bao nhiêu thương nhớ lẫn mong chờ
Em gửi lại nhờ mây trời chuyển giúp
Anh ở đâu có nghe lòng thổn thức
Khi sương chiều trở lạnh lúc thu sang.

Và nợ em lời yêu dẫu muộn màng
Những hẹn thề chép đầy trang nhật ký
Rồi mai đây trên nẻo đường thiên lý
Có bao giờ anh muốn trả cho em ?

Ngọc Liên
08.08.15

---------------------------- 

Bài họa của Chiều Thu



ANH CÒN NỢ

Anh còn nợ ...Một lời yêu đã nói
Tiếng ngọt ngào giờ đau nhói con tim
Ủ nồng nàn vào cõi lặng loang chìm
Để nỗi nhớ im lìm bên ngõ vắng.

Anh còn nợ ... Cả khoảng trời đầy nắng
Vòng tay đan êm lặng buổi hoàng hôn
Nghe nhịp con tim rộn rã đập dồn
Rồi thổn thức bồi hồi bao nhung nhớ .

Anh còn nợ....tháng ngày dài trăn trở
Lời yêu thương thuở ấy đã từng trao
Ủ nồng nàn tha thiết mãi dâng trào
Lèn hơi thở vào tim hồng lưu luyến.

Anh còn nợ...chiều thu lòng xao xuyến
Những vần thơ tha thiết nỗi chờ mong
Để ngày trôi em vẫn mãi ngóng trông
Mối tình nồng còn vương hoài kỷ niệm

Anh còn nợ … Em
... một khoảng trời yêu
Anh hằng nói ...
đã bao nhiêu lần nhỉ?

Chiều Thu 279