25 tháng 4 2015

Người Em Năm Cũ

<F7.077~Miền Ký Ức> 

Tình cờ tôi gặp lại em
Áo hồng đang bước lên thềm quán thơ
Rõ ràng đâu phải là mơ!
Bao nhiêu kỷ niệm xa xưa hiện về…




NGƯỜI EM NĂM CŨ
1
Tôi chợt ngỡ ngàng đến ngẩn ngơ
Trời ơi người ấy tự bao giờ!
Về đây thăm lại người xưa cũ?
Em bước lên thềm như giấc mơ.
2
Có phải là em … em đấy không?
Con đường chiều vắng gió bay lồng
Những tia nắng yếu theo chân nhỏ
Những giọt mồ hôi đọng má hồng.
3
Tóc rối bồng bềnh theo gió bay
Nón nghiêng áo giật bóng vươn dài
Chiều buông nắng tắt lòng sôi rộn
Thương quá áo hồng em ngất ngây.
4
Đêm chốn đồn sâu lặng ngắm sao
Một bình trà nhỏ đắng cồn cào
Em không quen đắng nhưng cùng uống
Để trải cùng anh đêm thức thâu.
5
Bát cháo nhái bằm vị ngọt sao
Tự lòng thuộc hạ mến dành trao
Em nghe sờ sợ nhưng cùng nhấm
Hương vị tình thương đám lính nghèo.
6
Đêm vẫn oi nồng sau trận mưa
Bầu trời dần rạng ánh sao thưa
Sân phơi ghế bố nhìn sao lánh
Em hỏi sao nào được gọi vua?
7
Anh bật chỉ vào … đây! chính ta
Nàng là hoàng hậu của sao sa
Nhớ vua đi kiếm và đang gặp …
"Khóa chặt tay anh để giải hòa!”
8
Canh đã về khuya đêm thấm lạnh
Hỏa châu lấp lóe góc trời xa
Vài tiếng súng buồn đêm lặng lẽ
Từng giờ phiên gác cũng trôi qua.
9
Em đến cùng ta chung cảnh ngộ
Mảnh đời khốn khó nỗi đơn côi
Em cho tất cả mà chưa nhận
Để nợ lòng ta đến suốt đời.
10
Ngày tháng dài qua ta vẫn nhớ
Bể dâu thêm đậm cuộc tình hờ
Em đi lần ấy rồi đi biệt
Ta khắc trong tim một bóng chờ!

Nguyễn Đắc Thắng
150422

----------------- 
@ Bài cảm tác của Phương Hà (Sông Thu)

Bài thơ nhẹ nhàng, lãng mạn và thoáng buồn. Một ánh sao xanh trên bầu trời Đường Thi tím sẫm! Sông Thu xin góp bài thơ mời các bạn đọc giải sầu ...

EM VÀ ANH
1
Em đã giận anh mấy buổi trời
Vì anh lỡ giỡn gọi :"Mình ơi"!
Người đâu suồng sã không tôn trọng
Vừa mới quen nhau đã thế rồi!
2
Anh đón bên đường gọi :"Chị ơi!
Cho tôi xin lỗi một đôi lời"
Quay sang liếc xéo, em dằn dỗi:
"Tôi lão, chẳng cần ai nhắc tôi"!
3
Anh trao chiếc quạt :"Quạt đi này
- hạ hỏa rồi nghe tôi nói đây"!
Em hất tay ra, nhìn thật bén
Trương Phi - ám chỉ ác ghê thay!
4
Anh đi lẽo đẽo bước song hành
Cắm cúi làm thinh, em bước nhanh
Anh rảo chân theo, em đứng lại
Làm anh lỡ trớn, phải đơn hành!
5
Anh pha mực tím, viết thư xanh
Vẽ một đôi chim đậu ngọn cành
Ghi ký tự hoa tên mỗi đứa
Em cười - chim vút tận trời xanh!
6+
Môi cười mà mắt sáng long lanh
Đánh bạo, anh cầm tay rất nhanh
Lạ nhỉ, má đào sao ửng đỏ
"Người ta nhìn đó, thả ra anh"!
7
Lời trách sao nghe quá ngọt ngào
Anh càng nắm chặt, cũng không sao
Bàn tay run rẩy trong tay ấm
Anh khẽ gọi Em ... dạ xuyến xao!
8
Bốn mươi năm trọn sống bên nhau
Vẫn tiếng Anh Em rất ngọt ngào
Dù lúc giận hờn hay mỏi mệt
Những lời âu yếm vẫn luôn trao
9
Phút giây tử biệt, chỉ nhìn nhau
Tay nắm trong tay, mắt lệ trào
Lời chẳng thốt ra, nghe rất rõ
Anh!... Em!... lời nghẹn giữa tim đau!

Sông Thu

---------------- 
@ Bài họa của Như Thu

Anh Thắng chia sẻ bài thơ tình ngọt ngào ghê, nhưng đoạn kết thì buồn thật! Sáng nay trời mưa nhẹ, NT lười ko đi bộ, vào check mail thấy gia đình HG tưng bừng vui quá! NT cũng xin chia sẻ bài thơ tự do nữa nha! Chúc cả nhà an vui. NT

KHÓ QUÊN…

Ta gắng quên thời tuổi mộng mơ
Quên đêm trăng sáng dạ mong chờ
Không còn nhung nhớ hay trông đợi
Dõi mắt mong người gửi cánh thơ.

Quên một buổi chiều lất phất mưa
Quên lời hò hẹn cổng trường xưa
Sân trường vắng bóng người qua lại
Thương dáng anh còn đứng dưới mưa .

Xa cách bao năm nhớ dáng xưa
Dỗi hờn chi nữa cũng bằng thừa
Phút giây xao xuyến lòng thương nhớ
Thầm hỏi người ơi trở lại chưa?

Thời gian năm tháng vẫn dần trôi
Mái tóc bạc phơ, da lại mồi
Đêm vắng riêng mình ôn kỷ niệm
Mơ màng cùng nhấp rượu giao bôi...

Như Thu




------------------- 
@ Bài họa của Thanh Trương

Hai Thanh góp bài họa ngắn, đọc cho vui nhé
(Gửi cô em quá cố ở Canada)

TÌNH SẦU

Gặp em khi ấy, tuổi còn thơ
Chớm nở tình ta tự bao giờ!
Thấm thoát thời gian về dỉ vảng
Lòng còn ký ức cả trời mơ

Riêng anh chẳng biết nhớ em không?
Mái tóc, bờ vai, cơn gió lồng
Cao vút dáng ai thêm quyến rũ
Lòi ca thơm ngọt đọng môi hồng

Rồi có những chiều áo trắng bay
Đường xưa lối cũ bóng em dài
Anh mãi nhìn em bên hè phố
Đêm đến hồn chìm mộng ngất ngây.

Những đêm đông lạnh chẳng trăng sao
Vẫn nhớ em hoài, dạ cồn cào
Một ấm trà xanh, hồn mộng ước
Cùng em trò chuyện trắng đêm thâu.

Chưa có một lần gặp lại nhau
Sao mà em vội vã về đâu!
Trần gian để lại nhiều nhung nhớ
Chiều tà, đêm lạnh, én lẻ sầu...

Thanh Trương

------------------- 
@ Bài cảm tác của Hải Rừng

Tặng cho người còn nhìn thấy được một màu hồng, hạnh phúc lúc tình yêu mới lớn để quên đi những bất hạnh của đời sống nhiễu nhương qua bễ dâu.

ĐÓ LÀ EM

Làm sao anh vẫn cứ vẫn thương em
Cứ thương em như ngày tháng êm đềm
Không chút sóng gió không chút buồn phiền
Trong khi anh ngậm đắng với nỗi niềm.

Thương em thương em bởi ‘đó là em
Của ngày nào tiếng sét còn trong tim
Anh vẫn tưởng tình yêu là phép mầu
Cảm hóa nhân gian cảm hóa lòng em.

Lời của em hôm nay không còn như
Vô tư hồn nhiên mà nhiều trách cứ
Bởi tình yêu không còn còn không em
Hay đã mất theo mây trôi vần vũ.

Những chiều buồn bơ vơ bởi vì đâu
Tình của em không như thuở ban đầu
Anh vẫn chờ xôn xao mùa thu đến
Ghế đá công viên lá đổ mưa ngâu.

Dòng sông cũ bến đò xưa hò hẹn
Nước lững lờ vẫn trôi với thời gian
Bởi ‘đó là em’ là dòng sông đó
Tình của anh vẫn êm đềm tháng năm.

Làm sao anh vẫn cứ vẫn thương em
Bởi anh chỉ nhìn dấu yêu thầm kín
Nhìn cuộc đời thơ ngây lúc mới yêu
Không nỗi niềm mà bởi ‘đó là em.'

Hải Rừng
Oakland, 23 Dec 2011

------------------ 
@ Bài cảm tác của Độc Hành

GỌI TÊN EM

Em! Cho tôi gọi tên em thêm lần nửa
Cho nổi lòng nhung nhớ đươc nguôi khuây
Mới quen nhau tôi thầm tiếc những ngày
Xa vắng quá – làm sao tôi quên được.

Bóng dáng em diễm kiều tha thướt
Len lén vào ngự trị cõi lòng tôi
Mới gặp nhau tôi xúc động bồi hồi
Lưu luyến mãi muốn không rời em nữa

Những thời gian xa cách!
Không gian của riêng tôi tàn úa
Nhớ thương tôi nhỏ lệ xuống thành thơ
Bởi yêu em nên nói mấy cho vừa
Gói tém trọn tình tôi trong trang giấy

Không biết em có nhận giùm hay chẳng lấy
Đây! mối tình trong sạch của đời tôi…

ĐỘC HÀNH

-----------------------------------------
@ Bài họa của Mạnh Trương

Không khí thi-hội quá vui hứng, tớ xin tham gia theo chân huynh Hai-Thanh,
góp vui với bạn Thắng cùng thi-hữu. Đinh-Tà

TÌNH THƠ

Thương em từ thuở hãy còn thơ
Sáu mươi năm trải đến bây giờ
Thời gian em ơi nào thấm thoát
Đằng đẵng năm tháng dài trong mơ .

Một thuở trường xưa em nhớ không
Những đêm văn nghệ bóng trăng lồng
Anh còn nghe vẳng lời em hát
Và bóng hình em bên lửa hồng.

Đường về thôn cũ gió chiều bay
Em qua cầu nổi bóng ngã dài
Mây chiều lơ lửng trên sông nước
Anh đứng chờ em dạ ngất ngây.

Vườn quê lồng lộng bóng trăng sao
Tiếng dế than thở, tiếng cào cào
Đôm đốm lập loè bên bụi rậm
Hai đứa cùng nhau những đêm thâu.

Rồi một ngày kia bỗng xa nhau
Anh biết em đi chẳng về đâu
Lặng lẽ lòng anh niềm nhung nhớ
Vĩnh viễn tim anh một bóng sầu

Mạnh-Trương

-----------------------------------------
@ Bài cảm tác của Trần Văn Hạng

Xin góp vui. Đọc để gợi nhớ và xin mời. Trước hết là người chủ xướng và ...

TÌNH TA

Em trăng tròn đầy đặn
Ta mười sáu ngu ngơ
Học với nhau một lớp
Cùng chung lối đi về

Chưa một lần trao đổi
Chưa một lần nắm tay
Chỉ mắt nhìn đắm đuối
Lúng túng buổi tan trường

Đời lắm điều nghiệt ngả
Nỗi bất hạnh ùa về
Ta đột ngột bỏ trường
Tình đi vào thiên thu...

Trần Văn Hạng



@ Bài họa của Thy Lệ Trang

Sáng nay TLT dậy muộn hơn ngày thường vì hôm qua bị cảm. Thật lạ lùng ... Nguyên một mùa đông dài lạnh ngắt tỉnh queo, nay ấp áp lại bị sổ mũi. Tuy nhiên đọc thơ bạn Thắng và bài họa của Thanh Huynh ngọt ngào quá làm TLT không thể làm ngơ được phải chia sẻ chút tâm tình .

CHUYỆN TÌNH BUỒN...

Mười lăm thuở ấy rất ngu ngơ
Tình đến hồn nhiên chẳng hẹn giờ
Tan học em về qua gác nhỏ
Có chàng thi sĩ đợi... như mơ !

Em giấu bạn bè đấy biết không?
Vui nghe chim hót ở trong lồng
Thương con bướm trắng bay ngoài ngõ
Xao xuyến nhìn gương má ửng hồng

Rồi một chiều mưa hoa lá bay
Người đi theo tiếng gọi sông dài
Lời thơ vẫn đẹp vầng trăng cũ
Tình vẫn dạt dào...vẫn ngất ngây...

Xa cách nhưng lòng vẫn nhớ nhau
Bao năm chờ đợi có gì đâu
Lá vàng em ép vào trang vở
Thủ thỉ cho vơi những lúc sầu.
+++
Người đã về sâu lòng huyệt lạnh
Để lại hồn em nỗi xót xa
Hơn bốn mươi năm... đời bão nổi...
Tưởng chừng ...kỷ niệm ...mới vừa qua..!!!

Thy Lệ Trang

CHÚC CẢ NHÀ VUI TƯƠI VÀ AN LÀNH...TLT

-----------------------------------------
@ Bài cảm tác của Trương Văn Lũy

Chùm thơ DẤU CHÂN HỌC TRÒ

Xuân

Cánh én đổ về chao lối ngõ
Nao nao tuổi mộng lén vào xuân
Đối kính xem mình còn bé nhỏ
Mà sao trong dạ đã bồn chồn

Đôi má ai nào tô điểm phấn
Căng tròn mòng mộng ửng hương men
Mi cong chưa hề đem nét kẻ
Mắt xanh chao đảo giữa trời xuân

Nụ duyên nào tô màu son đỏ
Hồn nhiên, tươi tắn nhoẻn môi cười
Bàn tay mềm nâng niu cánh lá
Vuốt cành mai rực rỡ ánh xuân



Nhạc ve sầu râm ran nỗi nhớ
Tà áo mung lung trước sân trường
Trang nhật ký vương màu mực tím
Lời chia ly buổi học cuối cùng

Bước vào đời đôi chân nhỏng nhẹo
Lối mòn đi đan riết bạt ngàn
Hương tinh khiết ao sen nắng hạ
Gió nồm nam vương tóc bay bay

Với tương lai nỗi lòng khao khát
Bốn phương trời mây nước dẩng dâng
Dấu kỷ niệm dày thêm quyển tập
Những hạ về hoa phượng rưng rưng

Thu

Dẩu chưa hứng mưa ngâu trước mái
Cây ngô đồng vợi nắng hoàng hôn
Nhẹ nhàng ngọn lá rơi bên cỏ
Buồn thênh thang làn gió heo may

Trăng tháng tám mơ màng lối ngõ
Giỏi bóng chinh phu tự bao giờ?
Nghe nghĩa địa dế mèn hợp tấu
Bản tình ca gian diú khúc nôi…

Con đường làng dư vang nhịp bước
Tấp tểnh tới trường buổi thu sang
Thu lại thu chôn vùi ký ức
Ngờ ngợ tay nâng đóa cúc vàng

Đông

Những cơn gió hắt hiu thêm tội
Mảnh khăn trời gói vội ngọn đông
Lớp đóng bừng thầy trò tha thít
Mặt bảng đen nét phấn rung rung

Đêm về khuya nêm dày bột rét
Cả bầu trời trốn biệt ánh sao
Bài sử kí bày ra trước mặt
Nến lung linh chả rỏ trang nào

Khẻ ngoài hiên ngọn bàng rơi rớt
Bỏng gựt mình chỉ thấy mình thôi
Nghe mênh mang đồng xa canh vạc
Chập chờn lau trắng rộ ven đồi….

Trương Văn Lũy

-----------------------------------------
@ Bài cảm tác của Võ Đình Cử

Sáng nay Hoàng Vũ mở Email thấy vườn thơ TÌNH của tuổi mộng mơ hay tuyệt nên HV kính tặng đến quý vị bài TÌNH của tuổi già đương thời.

TÌNH BẤT TẬN

Mỗi lần vuốt nhẹ mái tóc mây em
Anh cảm thấy tình yêu nở trở lại
Thật đắm say như tuổi thơ khờ dại
Vẫn nồng nàn ấm áp với thời gian.

Tuổi đã cao nhưng tình không bị xói mòn
Đôi ta ngỏ cùng nhau ngàn lời âu yếm
Thật khó tả hết khi lòng xao xuyến
Để lấp đầy khoảng trống trải cô đơn.

Mỗi khi anh lại thấy em giận hờn
Đó là lúc tình ta càng thắt chặt
Biết bao ghim gút chuyện đời lặt vặt
Yêu chân thành nên đã dễ bỏ qua.

Năm mươi năm cưới vàng thật đậm đà
Tuổi càng cao tình lại càng tha thiết
Tóc bạc màu lòng yêu càng da diết
Biển tình rộng nên không thể lấp đầy

Từ tuổi già cho đến tuổi thơ ngây
Thì tình yêu không bao giờ yên ngủ
Vì cuộc sống thiếu những gì chưa đủ
Nên đôi ta vẫn chưa được thỏa long.

Võ đình Cử
23-4-2015

Không có nhận xét nào: