<D.606~Thiên Nhiên Cảnh Vật>
HÒN VỌNG PHU
Trơ hằn mãi tạc dáng hoài trông
Hiện vóc người thương cảnh ẵm bồng
Nắng tỏa đìu hiu thời vãn hạ
Sương dầm lặng lẽ buổi đầu đông
Chìm trong khói mịt hương tình cũ
Tưởng giữa ngàn xa vó ngựa hồng
Vẫn xạc xào rơi từng lá nhỏ
Âu nghiền cảm thấu nỗi đời không?
Mai Thắng
200714
--------------------------
★ Bài xướng
CHUYỆN XƯA
Ải vắng chồng đi, vợ mãi trông
Chiều êm, lặng lẽ với tay bồng
Tình xưa...vẫn nhớ lời minh thệ
Nghĩa nặng...đành quên thuở má hồng
Ngõ nhỏ, đêm dài thêm cuối hạ
Đồi cao, bão lạnh suốt tàn đông
Cùng con hóa thạch ngàn năm lẻ
Tích cũ còn ghi chuyện tủi lòng!
Thy Lệ Trang
--------------------------
★ Các bài họa
--------------------------
1. HÒN VỌNG PHU
Chàng xuôi vạn lý, kẻ hoài trông
Đỉnh vợi ngàn năm nhẫn dáng bồng
Dẫu phải dầm mưa ròng tháng hạ
Không sờn chấp lạnh cả mùa đông
Ngày đêm vẫn vẹn câu vàng đá
Nắng lửa tàn phai phận liễu hồng
Cảm nỗi Trời cho nàng hóa tượng
Trần gian tích cũ động muôn lòng
CAO BỒI GIÀ
11-07-2020
--------------------
2. ÔM CON HÓA ĐÁ
Tiễn biệt chàng đi thiếp ở, trông...
Cùng con bé bỏng cũng theo bồng
Tình yêu thoạt nở đà thua thắm
Chỉ tía vừa se đã nhạt hồng
Lạc lõng, tiêu điều nơi núi lạ
Bơ phờ lạnh lẽo chốn phòng đông
Mong chàng vạn thuở thân thành đá
Nhỏ lệ ngàn thu, thấu nỗi lòng...
Thanh Hoà
--------------------------
3. HÒN VỌNG PHU
Ngàn năm dõi mắt mỏi mòn trông
Tuyết đổ, mưa bào đã triệu đông
Trĩu nhớ chồng xa, hoài vọng tưởng
Ngùi thương trẻ dại, mãi ôm bồng
Người xưa hẳn đã vùi sương lạnh
Tích cũ nào phai nhạt vẻ hồng
Đẹp mãi lòng trinh ngời sử sách
Tình chung sỏi đá cũng ghi lòng
Sông Thu
(12/07/2020)
--------------------------
4. HÒN VỌNG PHU
Chàng đi tự ấy mỏi mòn trông
Chạnh nỗi niềm đau trẻ bế bồng
Lặng lẽ mây chiều vương sắc đỏ
U hoài mắt lệ đẫm môi hồng
Không sờn sấm động sầu mưa bão
Chẳng nệ đêm về não gió đông
Tuyết phủ vùi thân người mãi vọng
Nghìn thu tích cũ cảm thương lòng!
Mailoc
-------------------------------------
★ Các bài họa trên facebook
-------------------------------------
1. VỌNG PHU
Lặng lẽ bao ngày cảnh đứng trông
Dầm mưa dãi nắng tận non bồng
Muôn đời lạnh lẽo thương hồn trống
Những buổi âm thầm oán chợ đông
Bởi nghĩa luôn tròn hôm gió lộng
Mà đêm sóng cuộn giữ tâm hồng
Xuân còn mãi đợi ai về cổng
Đá tạc lên người hỏi biết không?
Trần Hằng Nga
-------------------------
2. CẢNH VỌNG PHU SẦU
Đã vạn năm dài mỏi mắt trông
Hoành sơn mẫu tử thế tiên bồng
Âm thầm dõi cả ngày mưa hạ
Lặng lẽ ôm hoài Buổi gió đông
Vó ngựa nào phi về nẻo cũ
Vừng dương ấy đợi tỏa tia hồng
Thương chồng thấy tủi cùng con dại
Cảnh vọng phu sầu nghĩ thấu không …?
28/07/2020 – H V
Nguyễn Mạnh Tiến
--------------------------
3. HÒN VỌNG PHU
Vách thẳm non ngàn nỗi vọng trông
Dầm mưa dãi nắng cảnh tay bồng
Mong ngày thổn thức sầu oi hạ
Dỗi buổi mơ màng nhớ lạnh đông
Ngõ quạnh thờ ơ màu cỏ biếc
Đường xa lặng lẽ áng mây hồng
Thương người thiếu phụ trung trinh hỡi!
Gió trải sương vờn rũ mộng không?
Ai Thuy Tran
28/7/2020.
--------------------------
4. MONG CHỜ
Ở giữa non đầu đứng lặng trông
Hình dung thục nữ với con bồng
Đang chờ mỏi mắt trong chiều Hạ
Mãi đợi se lòng cuối buổi Đông
Vật vã trên ngàn mây phủ trắng
Sầu tư lũng quạnh tuyết pha hồng
Năm dài tháng tận nào đâu quản
Phải đến muôn đời dạ cũng không!
Ngọc Ánh Nguoideplongyen
28/07/2020
--------------------------
5. NHẪN NẠI
N.M.H-2204
Mẹ dưỡng con hiền hiếu thảo trông
Thành ra tượng đá vững tay bồng
Mưa rào đứng chững qua mùa hạ
Gió bụi kiên trì sưởi giữa đông
Tất phải duyên tình đâu chịu sẫm
Cùng nhau số phận chẳng tô hồng
Mong chờ nhẫn nại trường sinh tỏ
Bảo vệ non ngàn quyến rũ không
28-07-2020 N.M.H
Nguyễn Mạnh Hoàng
--------------------------
6. NGHẸN LÒNG
Quên mùa vẫn cố đợi và trông
Để mẹ hằng nom nách ẵm bồng
Dỗi gợn mây vàng thăm thẳm núi
Căm luồng gió lạnh hững hờ đông
Ngàn cơn bĩ cực neo hồn đắng
Vạn ngã trần ai phủi ái nồng
Ngẫm đá trơ mòn gieo cảnh mộng
Muôn đời chửa thấy nghẹn lòng không .
Đặng Thuận
--------------------------
7. LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ
Góc bể chân trời quặn nỗi trông
Người ơi! đã thỏa chí tang bồng
Phơi niềm cách trở âm thầm Hạ
Ẩn bến tao phùng lạnh lẽo Đông
Muối mặn gừng cay tròn nẻo cũ
Tình quen nghĩa lạ chéo tơ hồng
Linh hồn tượng đá không sầu tủi
Vọng đến bao giờ hỏi bõ không?
Hong Mai
--------------------------
8. NỖI NIỀM
Xa trường vắng lặng mỗi mình trông
Đứa nhỏ nhìn theo nghĩa nặng bồng
Dõi ánh trăng vàng đêm tỏ mộng
Xem làn gió dịu lửa bừng Đông
Ngày qua tháng tủi ươm hồn cũ
Tuổi ngóng tình chan dệt bữa hồng
Khóc những niềm riêng hờn kỷ niệm
Ơi Chàng có hiểu nỗi lòng không
Hường Xưa
--------------------------
9. MỘT THOÁNG HÒN VỌNG PHU
Bao mùa lệ chảy đắng lòng trông
Giọt mãi dài theo dáng nhỏ bồng
Chốn cũ đang mờ quanh buổi hạ
Vai gầy dẫu ấm cảnh chiều đông
Vì thương vạn thuở gìn tâm sáng
Bởi hết ngàn năm giữ phận hồng
Cũng tạc nên người muôn kiếp ở
Lưng trời gửi bóng não nề không.
VanThoVu_
30/07/2020
--------------------------
10. CÓ RÕ KHÔNG
Bởi vợ xa chồng mới dõi trông
Từ hôm thiếp đã ẳm con bồng
Năm dài chẳng thấy người trong mộng
Tháng rộng không nhìn kẻ giữa đông
Mãi vọng nhưng nào đâu thể sống
Hoài mơ hỏi dễ được duyên hồng
Lâu ngày hóa thạch hồn tan rỗng
Ở tận chân trời có rõ không?
1/8/2020 -
Hữu Long
2 nhận xét:
Tuyệt vời !
Thật tuyệt vời !
Đăng nhận xét