KHÚC TRÌ - LÝ THƯƠNG ẨN (813-858)
★ Nguyên bản
曲池
日下繁香不自持
月中流豔與誰期
迎憂急鼓疏鐘斷
分隔休燈滅燭時
張蓋欲判江灩灩
回頭更望柳絲絲
從來此地黃昏散
Trong ngày mùi hương không tự lưu giữ được
Ánh trăng chiếu rọi vẽ đẹp theo kỳ hẹn với ai
Buồn ngấm sâu khi trống thúc mau, chuông lơi chậm
Thời chia cắt đến khi đèn tàn lụn, đuốc tắt rồi.
Giương lọng định đi thì mặt hồ dậy sóng,
Quay đầu nhìn lại thấy tơ liễu phất phơ.
Từ xưa nơi đất này vào những buổi chiều,
Chẳng tin rằng cầu sông này là nơi chia ly mãi.
HỒ KHÚC TRÌ
Hương ngày thoáng tản tự nhòa đi
Thoảng giữa màu trăng ước định kì
Trống giục chuông lơi buồn kéo đến
Đèn tàn đuốc lụn báo chia li
Giương dù rảo bước … hồ lay gợn
Ngoái cổ vờ trông … liễu với trì
Những buổi hoàng hôn in tiễn biệt
Tin cầu ắt chẳng sẽ hoài ghi.
Mai Thắng
曲池
日下繁香不自持
月中流豔與誰期
迎憂急鼓疏鐘斷
分隔休燈滅燭時
張蓋欲判江灩灩
回頭更望柳絲絲
從來此地黃昏散
未信河梁是別離
李商隱
★ Phiên âm
KHÚC TRÌ
Nhật hạ phồn hương bất tự trì
Nguyệt trung lưu diễm dữ thuỳ kỳ
Nghinh ưu cấp cổ sơ chung đoạn
Phân cách hưu đăng diệt chúc thì
Trương cái dục phan giang liễm liễm
Hồi đầu cánh vọng liễu ty ty
Tòng lai thử địa hoàng hôn tán
Vị tín hà lương thị biệt ly..
LÝ THƯƠNG ẨN
Lý Thương Ẩn 李商隱 (813-858) tự Nghĩa Sơn 義山, hiệu Ngọc khê sinh 玉谿生, người Hà Nội, Hoài Châu (nay là phủ Hoài Khánh, tỉnh Hà Nam) xuất thân trong một gia đình quan lại nhỏ sa sút. Thuở thiếu thời giỏi văn thơ, nhưng đường hoan lộ không thành đạt, cuộc sống nhiều long đong khốn khổ cho đến cuối đời và mất năm 46 tuổi.
Lý Thương Ẩn cùng với Đỗ Mục được người đương thời gọi là “tiểu Lý – Đỗ (Lý Bạch – Đỗ Phủ). Ông để lại nhiều loại văn thơ và nổi tiếng nhất là những bài thơ Vô đề diễn tả tâm lý tình cảm nam nữ tự nhiên và sâu sắc.
Lý Thương Ẩn cùng với Đỗ Mục được người đương thời gọi là “tiểu Lý – Đỗ (Lý Bạch – Đỗ Phủ). Ông để lại nhiều loại văn thơ và nổi tiếng nhất là những bài thơ Vô đề diễn tả tâm lý tình cảm nam nữ tự nhiên và sâu sắc.
* Khúc Trì là tên một cái hồ ở huyện Ninh Dương, tỉnh Sơn Đông.
★ Dịch nghĩa
Trong ngày mùi hương không tự lưu giữ được
Ánh trăng chiếu rọi vẽ đẹp theo kỳ hẹn với ai
Buồn ngấm sâu khi trống thúc mau, chuông lơi chậm
Thời chia cắt đến khi đèn tàn lụn, đuốc tắt rồi.
Giương lọng định đi thì mặt hồ dậy sóng,
Quay đầu nhìn lại thấy tơ liễu phất phơ.
Từ xưa nơi đất này vào những buổi chiều,
Chẳng tin rằng cầu sông này là nơi chia ly mãi.
★ Dịch thơ
Hương ngày thoáng tản tự nhòa đi
Thoảng giữa màu trăng ước định kì
Trống giục chuông lơi buồn kéo đến
Đèn tàn đuốc lụn báo chia li
Giương dù rảo bước … hồ lay gợn
Ngoái cổ vờ trông … liễu với trì
Những buổi hoàng hôn in tiễn biệt
Tin cầu ắt chẳng sẽ hoài ghi.
Mai Thắng
190902
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét