<D.885><Tuổi Lão>
THƯ VIẾT CHO MÌNH
Chửa chết đâu mà giỡn tại sao
Người ơi nhớ lại mỗi khi nào
Xua mù váng phủ tan lần lữa
Duỗi nhụy hoa xòe nở biết bao
Viễn xứ bình an gìn cảnh tượng
Miền quê khó nhọc giữ sân đào
Ôm lòng vững đặt niềm tin tưởng
Há ngại chi là những tổn hao
Há ngại chi là những tổn hao
Dù muôn biến động chẳng thay màu
Khung trời cách trở đường bay đẹp
Biển nước khơi trùng lượng nỗi đau
Mộng sẵn sàng trao ngày cảm ấy
Lòng thanh thản dệt lối mơ nào
Không cần nghĩ ngợi nhiều e quẩn
Sẽ khoác thêm màng gửi đợt sau.
Mai Thắng - 221023
------------------
★ Bài xướng của Thy Lệ Trang
THU VIẾT CHO NGƯỜI
Người ơi! Tình đã chết rồi sao?
Vai mới kề vai có lẽ nào!
Môi ấm còn nồng hương trái cấm
Dạ sầu đã vỡ giấc chiêm bao
Tuyết sương thầm lặng phai mày trúc
Son phấn xanh xao nhạt má đào
Gió bão cuồng xoay...đêm nguyệt tận
Hoang tàn để lại những hư hao!
Hoang tàn để lại những hư hao!
Rướm máu hồn thu...lá đổi màu
Sóng nước chôn sâu dòng lệ tiễn
Cung đàn khuấy động mảng lòng đau
Tự tình đã lỡ nghìn năm trước
Hội ngộ còn chăng một kiếp nào?
Ai mượn Tràng Khanh *gieo khúc Phượng
Cho nàng họ Trác **nhớ ngàn sau !
Thy Lệ Trang
*Tràng Khanh: Tư Mã Tương Như
**Trác Văn Quân
------------
★ Bài họa khác của Sông Thu (xin góp họa)
NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI
Chẳng lẽ người đành quên thật sao ?
Thân thương kỷ niệm tháng năm nào
Đồi Thông Hai Mộ...yêu nào kể
Thung Lũng Tình Yêu...say xiết bao !
Ánh mắt nồng nàn khơi ánh mộng
Môi hôn đắm đuối ửng môi đào
Lời thề gắn bó bên bờ suối
Cứ ngỡ ngàn đời chẳng tổn hao
+
Cứ ngỡ ngàn đời chẳng tổn hao
Mà may tất cả đã phai màu
Người đi...bóng dáng xa mờ nhạt
Ta khóc...tâm hồn quặn đớn đau
Chẳng lẽ suốt đời trong nỗi ấy
Có chăng một thoáng giữa đêm nào
Tương phùng phút chốc cơn mê ảo
Đâu dám mong gì ở kiếp sau
Sông Thu
( 21/10/2022 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét