23 tháng 12 2015

E05. Những Vần Thu Cảm

<E.05~Vần Thu Cảm>



1. THU SẦU 1

Nhìn xác lá khô rụng úa vàng
Ngậm ngùi thương cảm mỗi mùa sang
Mưa luôn chực sẵn nơi trời thẳm
Bão vẫn ra oai tự biển ngàn
Đêm lạnh trùm chăn nuôi ước mộng
Ngày ui đợi nắng tỏa dương quang
Thu sầu từ dáng xa xăm cũ
Nối tiếp niềm đau lệ tản hàng.
140902

-------------------

2. THU QUYẾN RỦ

Dòng nước trong veo chảy lượn lờ
Bình minh rực sáng đỉnh đồi mơ
Bướm vờn hoa thắm tình điên đảo
Ong hút mật đầy cánh ngẩn ngơ
Nắng sớm lên cao trời ấm lại
Mây chiều tan hợp mảng xanh lơ
Hoàng hôn níu ráng đan màn tím
Se lạnh đêm thương cảnh sắc mờ.
140902

-------------------

3. THU CẢM 2

Tôi biết anh đi sẽ trở về
Dù đời chất ngất những buồn tê
Súng gươm trả lại thời chinh chiến
Hành lý mang đầy bóng xóm quê
Thế giới bao dung dần hội nhập
Non sông tệ bạc vẫn không nề
Hoàng hôn viễn xứ thêm khao khát
Lữ khách hồi tâm nhất khứ hề!
140906

---------------------

4. THU SẦU 2

Ngày thu sắc úa dợn màu mây
Ngập lối đường xưa xác lá gầy
Lặng lẽ vầng trăng soi bóng đỗ
Lang thang cánh gió thoảng ngàn bay
Trời cao xa thẳm tầng cao vợi
Con nước về xuôi sông nước đầy
Gối mộng đêm dài thầm hỏi mộng
Một mùa tâm sự có còn ai?
140911

--------------------

5. THU CHỜ

Phải chi đừng đến có còn hơn!
Một tiếng thét vang chuỗi ngậm hờn
Màu lá xanh non vương khói ám
Cánh buồm bạc mốc dựng cô đơn
Cuộc đời đang sức dòng đời nghẽn
Sắc áo chưa phai cổ áo sờn
Hoa phượng chạnh lòng ve hốt hoảng
Thu chờ trên những bước đường trơn!
140911

-----------------------

6. THU QUẠNH THIỀN MÔN

Khi ráng chiều in mảnh áo nâu
Tầng không giăng mắc áng mây sầu
Mỏ chuông tụng niệm phiêu hồn thế
Năm tháng trôi qua bạc mái đầu
Kinh Phật chuyên cần ru giấc ngủ
Cửa Thiền kết nạp luyện niềm đau
Bóng đêm lủi thủi trời cô quạnh
Phủi vết bụi đời bám sắc thu!
140914

--------------------

7. ĐÊM CUỐI THU

Cuối thu mà lá vẫn còn rơi!
Mưa sót chiều buông thoảng lạnh rồi
Mở mạng lang thang nguồn cảm lạ
Châm trà nhấm nháp chén đầy vơi
Màn đêm cô độc trôi lầm lũi
Giấc ngủ mơ hồ mộng lẻ loi
Thu đến thu đi và cứ thế
Còn thu chiếc lá vẫn còn rơi!
140920

------------------

8. TRỜI VẪN CÒN THU

Anh ơi trời cũng vẫn còn thu!
Hãy cứ nâng ly tiếp tạc thù
Đất khách lá buồn rơi ngập lối
Quê nhà bão sót đọng sa mù
Hai phương xa cách hai màu nhớ
Một nếp nghĩ non một khối sầu
Dõi bóng hoàng hôn đang xuống vội
Chiều thu gom lá đốt đêm thâu!
140920

--------------------

9. MÙA THU CÒN ĐÓ

Cơn mưa báo hiệu buổi sang mùa
Lối nhỏ vang xào tiếng lá khua
Bóng ráng bâng khuâng nhìn nắng lụn
Hoàng hôn vất vả tản mây lùa
Thời gian hé lộ màu quang ám
Canh bạc rõ rồi lẽ thắng thua
Xót trải đêm dài nhiều ác mộng
Cuộc tình mê muội lắm cay chua.
140920

Mai Thắng 

22 tháng 12 2015

Để gió cuốn đi

<D.138~TY Văn Nghệ> 
Lời trao gói trọn niềm tâm huyết
Hãy để cho làn gió cuốn đi!



ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI (*)

Lúc tập làm thơ hỏi nghĩ gì?
Trải lòng u uẩn một đôi khi
Phong ba con chữ đường mê lộ
Bão táp dòng đời khối thị phi
Cuộc sống vỡ tan bao ước vọng
Tình người đọng lại mấy vần thi
Lời trao gói trọn niềm tâm huyết
Hãy để cho làn gió cuốn đi!

Nguyễn Đắc Thắng
141222

(*) tên bản nhạc của Trịnh Công Sơn

★ Các bài họa 

1. CHẲNG CÒN CHI!

Tớ thích làm thơ chẳng nghĩ gì
Gột lòng cho sạch để phòng khi
Vài câu chia sẻ ghi xiêu vẹo
Đôi chữ ngu ngơ viết ngựa phi
Lếu láo nhiều khi trùng ý nhạc
Vu vơ lắm lúc điệp lời thi
Thế thôi hay dỡ tùy tâm ý
Rồi có một ngày giả biệt đi.

Nhatthuyh
(FB Hoanh Tran)

---------------------

2. CHƠI VUI

Eo ôi! chớ hỏi thích chơi gì?
Sáu bó vui đùa được mấy khi
Sức kiệt quy quỳ xin viễn tẩu
Thân già xạ bắn hết cao phi
Ưa mần thơ phú không cần học
Khoái ghép câu vần chả phải thi
Lướt web đăng bài nhờ cháu nội
Dễ gì nhớ mật khẩu ai đi! (ID)

Cao Linh Tử
22/12/2014

------------------

3. NGỒI CHỜ

Văn chương chữ nghĩa chẳng ra gì
Tuy thế vui buồn cũng có khi
Nguệch ngoạc vài câu xanh gởi bạn
Ngoằn ngoèo đôi nét bạc đầu phi
Thời nay thơ thẫn in-tơ-nét (*)
Thuở ấy lẵng lơ tuổi dậy thì
Hơn chín chục rồi còn mộng mị
Nhọc lòng ngồi đợi đến ngày đi.

Nắng Hỏa Tinh
22/12/2014

18 tháng 12 2015

Trường Tín Cung (Cung Oán 1) - Lưu Phương Bình

<C.004><Giai thoại văn chương> 
Bài thơ: TRƯỜNG TÍN CUNG 
(Cung oán: bài 1)
Tác giả: LƯU PHƯƠNG BÌNH 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC 


        Hầu hết thơ Cung Oán đời Đường đều xoay quanh đề tài của nàng Ban Tiệp Dư, cung Trường Tín, điện Chiêu Dương... đời Hán. Ít có bài thơ nào dám nói thẳng vào hậu cung nhà Đường lắm. Âu cũng là thường tình. Ta đã đọc các bài Thất Ngôn Tứ Tuyệt rồi, bây giờ thì ta đọc Ngũ ngôn Tứ Tuyệt nhé !

長信宮                          TRƯỜNG TÍN CUNG
夢裏君王近,              Mộng lý quân vương cận,
宮中河漢高。           Cung trung hà hán cao.
秋風能再熱,              Thu phong năng tái nhiệt,
團扇不辭勞。           Đoàn phiến bất từ lao !
劉方平                          Lưu Phương Bình


* Chú thích

- Hà Hán : Còn gọi là Ngân Hà, Thiên Hà.
- Từ Lao : là Chối từ lao nhoc, Không chịu được sự lao nhọc.
 - Bất Từ Lao : là Không chối từ sự lao nhọc. Có nghĩa : Sẵn sàng chịu lao nhọc.

* Nghĩa bài thơ

        Trong mơ thấy mình được thân cận với quân vương. Trong cung bây giờ đã vào thu nên dãi Ngân Hà nhìn thấy trên cao. Nếu như gió thu có thể làm cho nóng nực trở lại, thì cây quạt lụa tròn nầy rất sẵn sàng không từ sự lao nhọc mà quạt mát cho vua ngay !
        Qủa thật đáng thương và tội nghiệp vô cùng ! Vua thì ở trên cao như giải Ngân Hà, có thể ngắm được mà không thể với tới được. Và ... Ao ước một điều mà không hề có được, gió thu hiu hắt làm sao có thể nóng lại cho được ?! Cho nên ao ước như không, đành chịu cảnh lẻ loi ở lãnh cung mà không có cơ hội nào thân cận quân vương như trong mộng cho được!

* Diễn nôm

TRƯỜNG TÍN CUNG

Trong mơ vua thân cận,
Vào thu Ngân Hà cao.
Gió thu như nóng lại,
Quạt lụa chẳng từ lao !

- Diễn lục bát

Trong mơ gần gũi quân vương,
Lãnh cung cao ngắm xót thương Ngân Hà.
Gió thu ví nóng lại mà,
Không từ lao nhọc quạt là sẵn đây !
Đỗ Chiêu Đức

        * Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm1972 bài TRƯỜNG TÍN OÁN của Lưu Phương Bình

17 tháng 12 2015

Giáo Đường Im Bóng

Thơ Giáng sinh của Thầy Mai Lộc
***
Giáo đường lung linh bóng
Hương gió tràn mênh mông
Trên trời cao tiếng hát
Phút thiêng liêng ngập lòng.


Cùng Bạn, 

Noel sắp tới, tôi hồi tưởng lại 3 năm trong trại tị nạn Galang (Indonesia) với 3 lần lễ Noel trong những năm 1981-82-83. Galang, một đảo nhỏ thuộc Tanjung Pinang, được Indonesia cho xây dung một nơi tạm cư dành cho người tị nạn Việt Miên Lào. Nơi đây có ngôi giáo đường nhỏ được xây trên ngọn đồi, có tượng Đức Mẹ, có Cha Dominici người Ý, có những gương mặt thân thương bà con tị nạn, thấp thoáng những mái tóc huyền, những đôi mắt nhung sầu, với những mối tình nho nhỏ đến rồi đi, thật đẹp, thật buồn và khó quên. (các em trai hay gọi Galang tình xù). Đêm Noel nơi đây cũng vang vang những bản thánh ca thật bùi ngùi, thấm thía, khiến nhớ quê nhà vô cùng. 

Hôm qua, nằm nghe lại bản Giáo Đường Im Bóng của Nguyễn Thiện Tơ, với lời của Phi Tâm Yến sao mà phê qúa chừng , cảm xúc thật nhiều mặc dù tôi là người ngoại đạo. Xin chuyển đến bạn bài cảm tác của tôi đẻ nhớ về Giáng Sinh ở Galang năm xưa, cũng nhân đây mời qúi bạn nghe lại bản Giáo đường Im Bóng diển tả bởi hai danh ca Thái Thanh và Anh Ngọc nhé !( xem You tube bên dưới) 

Chúc tất cả một mùa Giáng Sinh Đầm Ấm , Tươi Vui Hạnh Phúc bên gia đình con cháu .
Thân mến
Mailoc




GIÁO ĐƯỜNG GALANG

Giáo đường lung linh bóng
Hương gió tràn mênh mông
Trên trời cao tiếng hát
Phút thiêng liêng ngập lòng.

Bên tượng Mẹ kính yêu
Đôi mắt sầu đăm chiêu
Trái tim từ sâu thẵm
Đã ban ơn thật nhiều.

Thánh giá xa vời lắm
Theo gió chuông chiều ngân
Tiếng A-men trầm lắng
Hồn thánh thót mưa dầm.

Dáng xinh xinh tiên kiều
Êm ái tiếng kinh chiều
Muôn hoa đèn lấp lánh
Sao nghe lòng hắt hiu.
+
Nay, giáo đường im bóng
Tôi lặng thầm mong ngóng
Đôi mắt huyền nhung trong
Còn vương mãi tơ lòng.

Gió, tóc huyền lay lay
Tôi nhớ nàng như say
Bài thánh ca đêm ấy
Ngàn đời thật khó phai.

Lá rơi rơi mơ hồ
Mối duyên xưa xa mờ
Ôi! làm tôi xao xuyến
Thuyền xa rồi bến mơ.

Biết tới đâu tìm kiếm
Sóng mắt huyền nhung trong
Phút thần tiên quá ngắn
Lưu luyến mãi không cùng!

Mailoc
15-12-15
(Cảm tác qua bài hát Giáo Đường Im Bóng của Nguyễn Thiện Tơ)



★ Bài chuyền thể lục bát của Đỗ Chiêu Đức

GIÁO ĐƯỜNG IN BÓNG

Giáo đường in bóng lung linh
Gió hương tràn ngập nghe tình mênh mông
Trời cao tiếng hát vút không
Phút thiêng liêng bỗng ngập lòng cô liêu

Ngước nhìn tượng mẹ kính yêu
Xa xăm đôi mắt đăm chiêu bên trời
Trái tim sâu thẳm tình người
Đã ban ơn khắp cho đời ngát hương.

Cao cao trên nóc thánh đường
Tiếng chuông theo gió gió luồn đưa chuông
A-men trầm lắng u buồn
Hồn như tắm gôi ơn nhuần Chúa ban.

Dáng xinh trong buổi chiều tàn
Yêu kiều gió quyện qua làn tóc ai
Cầu kinh nho nhỏ bên tai
Đêm sao lắp lánh cho dài ngẩn ngơ.

Giáo đường im bóng ơ hờ
Lặng thầm tôi nhớ ai chờ ai mong
Nhìn trời ánh mắt ai trong
Nghe như xao xuyến tơ lòng vấn vương.

Gió lay lay tóc người thương
Nhớ nàng tôi nhớ nhớ dường như say
Thánh ca dìu dịu bên tai
Tình tôi lãng đãng khó phai ngàn đời.

Mơ hồ trông lá rơi rơi
Mối duyên xưa đã xa rời bến mơ
Lòng ôi, xao xuyến bơ phờ
Thuyền mơ rời khỏi bến mơ mất rồi!

Biết đâu tìm kiếm bên trời
Mắt huyền tựa sóng thu rơi mộng vàng
Phút thần tiên ngắn vội tan
Luyến lưu lưu luyến bàng hoàng niềm tây!

Đỗ Chiêu Đức
16-12-2015




★ Lời bài hát Giáo Đường Im Bóng của Nguyễn Thiện Tơ

Lời 1:

Nhớ tới đêm đầy ánh sáng
Hương trong gió tràn mênh mang
Giây phút như ngừng thôi rơi
Tiếng kinh muôn lời
Dáng xinh xinh bao tiên kiều
quỳ ngân Thánh kinh ban chiều
Trong giáo đường đêm Noel ấy
ngàn đời tôi mến yêu

Tiếng A men đều âm u
Hòa theo gió vàng đêm thu
làm xao xuyến tâm hồn quá
Thời khắc mơ

Thánh giá xa vời lắm với chuông chiều ngân
Hồn thánh thót mưa dầm buồn tới âm thầm
Nơi giáo đường im bóng tôi thầm mong ngóng
Đắm đuối trên làn sóng mắt nàng huyền mơ

16 tháng 12 2015

Ta là cát bụi

<D.137><TC Tuổi Lão> 
Phút cuối quay về nơi cõi tịnh
Nợ nần chẳng vướng bận vì ai !


Ảnh anh chị Văn Thanh

TA LÀ CÁT BỤI

Giữa cõi đời này ai khác ai?
Kê Khang ngủ giấc được bao ngày
Thời qua ngậm nuốt cơm chan não
Điểm kết nhìn ra số thắng tài
Giọt cảm giọt thương hòa giọt đắng
Men nồng men ái trộn men cay
Chuông vang nhắc nhớ đêm còn lại
Cát bụi ta về chẳng lụy ai?

Nguyễn Đắc Thắng
20151215

------------------------
★ Bài xướng của Văn Thanh

TA LÀ CÁT BỤI
-/-
Ta là cát bụi chốn trần ai
Dương thế phù du chẳng mấy ngày
Phú quý chôn thân ba tấc đất
Công danh vùi xác một quan tài
Ham chi sự thế, đeo sầu khổ
Buông xả cuộc đời, tránh đắng cay
Phút cuối quay về nơi cõi tịnh
Nợ nần chẳng vướng bận vì ai !.

Văn Thanh
10/12/2015 

Chén sầu 2

<D.136><Thơ Ca Rượu Trà> 

Vòng xoay cát bụi hồn phiêu lãng

Vẫn lại quay về điểm trắng tay!

 CHÉN SẦU 

Mượn đỡ men nồng để nhấm cay
Cần cho một chút thử tim này
Lòng côi thẩm thấu ngày qua vội
Cõi thực mơ màng phút đổ say
Dõi bóng rơi chìm cơn ảo hoặc
Tàn canh đối diện mảnh thân gầy
Vòng xoay cát bụi hồn phiêu lãng
Vẫn lại quay về điểm trắng tay!

Mai Thắng
151211

---------------------------
★ Bài xướng của Hường Xưa

NGẪM
-nđt-

Men đời nốc cạn hiểu sầu cay
Rượu thấm càng thương nỗi khổ này
Ái nghĩa giờ đây đành tủi phụ
Ân tình bữa nọ ngóng buồn say
Đêm nằm vắng vẻ lòng lo sợ
Buổi dậy đìu hiu não úa gầy
Vỡ cả duyên rồi đâu thắm đượm
Bây chừ ngẫm lại trắng bàn tay.

Hường Xưa
11/12/2015

15 tháng 12 2015

Chén sầu

<D.135><Thơ Tuổi Lão> 

Vòng xoay cát bụi hồn phiêu lãng

Vẫn lại quay về điểm trắng tay!



CHÉN SẦU

Mượn đỡ men nồng để nhấm cay
Cần cho một chút thử tim này
Lòng côi thẩm thấu ngày qua vội
Cõi thực mơ màng phút đổ say
Dõi bóng rơi chìm cơn ảo hoặc
Tàn canh đối diện mảnh thân gầy
Vòng xoay cát bụi hồn phiêu lãng
Vẫn lại quay về điểm trắng tay!

Mai Thắng
20151211
--------------------------
 Bài xướng của Tường Vân 

CHÉN SẦU

Thơ sầu mấy giọt để lòng cay
Hãy uống cùng em cạn chén này
Giữa cõi đường trần lơi lả đắm
Bên bờ thế sự ngỡ ngàng say
Kia dòng thủy ái mênh mang đổ
Đó mảnh trăng thu héo hắt gầy
Một kiếp trầm luân miền ảo ảnh
Quay về cát bụi trắng đôi tay !

Mùa Thu
8/12/15

 Bài họa của Ngọc Liên

 KHÚC TIÊU SẦU

Một khúc tiêu sầu để đắng cay
Thời gian chẳng xoá nỗi đau này
Thềm Xuân kẻ đợi âu sầu nhớ
Ngõ Hạ người chờ ủ rũ say
Lối cũ còn đây hàng phượng héo
Đường xưa vẫn đó mảnh trăng gầy
Đông về tuyết phủ ân tình lỡ
Mộng ước hôm nào vỗ cánh bay.

Ngọc Liên
09.12.15

★ Bài họa của Nguyên Nhật 

CÒN NHỚ KHÔNG EM ?
-nđt- 

Trở giấc buồn đêm lệ đẫm cay
Tình em đọng giữa gối chăn này
Lần khao khát mộng lòng mê tĩnh
Lỡ ái ân chìm lịm ngủ say
Ngõ lặng ngồi nghe làn gió thở
Hồn hoang lại ngóng mảnh trăng gầy
Mơ chiều dạo bước hoàng hôn trải
Thỏa những năm chờ được nắm tay.

Nguyên Nhật
9/12/2015

14 tháng 12 2015

Mộng Đẹp

<D.134~Thơ Vui> 

Bye nhé ngủ ngon và mộng đẹp

Ngày mai gặp nữa chớ cho ghiền!



MỘNG ĐẸP

Buồn chơi một chút phải đâu ghiền
Hai đứa um sùm bắn tiểu liên
Cuộc chiến trung đông thôi xếp lại
Câu thơ facebook vẫy chào nghiêng
Rượu vơi khuấy đảo dần hoa mắt
Chân bước tung hoành chẳng cữ kiêng
Bai (bye) nhé ngủ ngon và mộng đẹp
Ngày mai gặp nữa chớ cho ghiền!

Nguyễn Đắc Thắng
141214

 Bài xướng của Cao Linh Tử

ĐỐI ẨM

Đối ẩm làm vui chẳng phải ghiền
Mồi chay lại nổ cỡ trung liên
Lời ra hứng khởi chai dần cạn
Rượu hết liêu xiêu đất sắp nghiêng
Nhân thế xưa nay ai chẳng chết
Nghĩa tình cao trọng cớ sao kiêng
Chi giao bần tiện còn không bỏ
Mấy thuở cùng say chẳng phải ghiền.

Cao Linh Tử
14/12/2014

(Tặng Diễm Thy- Nguyễn Đắc Thắng)

13 tháng 12 2015

Nịnh vợ

<D.133><Cảm Xúc> 

Một tiếng say nồng vui đủ nghĩa

Chung lòng chấp nhận nỗi buồn theo!



NỊNH VỢ
-nđt-

Cho dù bỗng vướng nợ đời đeo
Vẫn trả tròn xong cái phận nghèo
Bởi lỡ sinh lầm nơi xóm chợ
Nên đành gánh hẩm bạn bầy heo
Vì thương trót gửi cam gồng chịu
Tự nghĩ cùng yêu phải chống chèo
Một tiếng say nồng vui đủ nghĩa
Chung lòng chấp nhận nỗi buồn theo!

Mai Thắng
20151206

-------------------

★ Bài xướng của Thuận Đăng

NỊNH VỢ
-nđt-

Vất vả thăng trầm giữa chợ đeo
Chồng con nỏ thấu tại luôn nghèo
Ngày xuôi hả bụng ăn mình cá
Bữa ế rêm đầu đảo thịt heo
Bởi nghĩa tao phùng nên dạ gắng
Vì duyên tác hợp để chân chèo
Dù buôn bán khổ nhưng hồn nghĩ
Dẫu cực trăm bề cứ phải theo

Thuận Đăng
05/12/2015

Quê Mẹ

<D.132~Tình Quê>

Kỷ niệm đi vào sâu nếp nghĩ

Tình quê nhắc mãi chẳng dư thừa



QUÊ MẸ

Xuôi đường trở lại đã tàn trưa
Ẩn hiện từ xa giữa bóng dừa
Cuộn khói xoay tròn bên nẻo cũ
Phên rào ngã vẹo góc vườn xưa
Trời Cao Lãnh hẹp khơi lòng mở
Sóng Cửu Long dài duỗi ngọn thưa
Kỷ niệm đi vào sâu nếp nghĩ
Tình quê nhắc mãi chẳng dư thừa

Mai Thắng
151120

---------------------------
★ Bài xướng của Hường Xưa

VỀ QUÊ

Trở lại quê mình đã quá trưa
Từ xa thấp thỏm nghĩ cây dừa
Con đường rộng trải in tình cũ
Cạnh ngõ quanh tìm tưởng dáng xưa
Vọng dõi người kia giờ sáng tỏ
Ngờ đâu nghĩa ấy hỏi không thừa
Hồn lưu kỷ niệm còn thương mãi
Nắng lặn xao lòng ảo não thưa

Xưa Hường
18/11/2015 

---------------------------
★ Bài xướng của Thuận Đăng

QUÊ MẸ

Vội vã dong xuồng buổi xế trưa
Dòng sông lặng tỏa bóng xanh dừa
Len vườn nhãn trổi hương tràn ngọt
Hỏi ngã Bơ dềnh vị đắm xưa
Đất CỬU LONG mùa chan não dịu
Miền CAO LÃNH vụ đón duyên thừa
Trời quê nổi gió xao hồn lạ
Dẫu sống phương nào gọi phải thưa

Thuận Đăng
18/11/2015

Nhớ

<D.131><Thơ Vui> 

Trời tây khuất bóng trời tây khuất

Tóc bạc đầu yêu tóc bạc đầu!



NHỚ

Chảy tận đâu nước chảy tận đâu?
Nặng lòng sầu gánh nặng lòng sầu!
Hồn thương lên mắt thương lên mắt
Hạt lệ đẫm châu lệ đẫm châu
Mộng gối niềm tin tin gối mộng
Câu hoài nỗi nhớ nhớ hoài câu
Trời tây khuất bóng trời tây khuất
Tóc bạc đầu yêu tóc bạc đầu!

Mai Thắng
20151212

------------------------
Bài xướng của Thy Lệ Trang

NHỚ...

Người về đâu hỡi người về đâu?
Một cõi sầu vương một cõi sầu
Mây đợi gió bay mây đợi gió
Lệ chờ châu chảy lệ chờ châu
Mộng chưa tròn mộng...chưa tròn mộng
Câu chửa trọn câu...chửa trọn câu
Trăng khuất núi tây...trăng khuất núi
Nhạn non đầu nhớ nhạn non đầu !

Thy Lệ Trang
10/12/2015

12 tháng 12 2015

Ô Y Hạng - Lưu Vũ Tích

<C.003><Giai thoại văn chương> 
Tên bài: Ô Y HẠNG 
Tác giả: LƯU VŨ TÍCH 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC 


1. Nguyên bản và phiên âm 

烏衣巷                                   Ô Y HẠNG
朱雀橋邊野草花,         Chu tước kiều biên dã thảo hoa,
烏衣巷口夕陽斜。         Ô y hạng khẩu tịch dương tà.
舊時王謝堂前燕,         Cựu thời Vương Tạ đường tiền yến,
飛入尋常百姓家。         Phi nhập tầm thường bách tính gia.
劉禹錫                                   Lưu Vũ Tích 

2. Chú Thích :

        Ô Y HẠNG 烏衣巷 : Ô là Màu đen, Y là Áo, Hạng là Con Hẽm. Ô Y Hạng là Con hẽm áo đen. Có tích như sau :
        Ô Y Hạng là một con hẽm của TP Nam Kinh nằm ở phía nam của sông Tần Hoài, con hẽm nầy có từ đời Tam Quốc, thuộc nước Đông Ngô, nơi độì Cấm quân Áo Đen trú đóng mà thành tên. ( Một điều thú vị mà văn nhân thi sĩ không biết tới, đội Cấm quân Áo Đen chính là đội Thuỷ quân Người Nhái được huấn luyện bên bờ sông Tần Hoài và Trường Giang chuyên đục lủng thuyền của quân địch. Chiếu theo ngũ hành, Thuỷ thuộc màu Đen, nên đội Người Nhái nầy toàn mặc quân phục màu đen là vì thế !).
        Sau, vào đời Đông Tấn, là nơi ở của 2 danh gia vọng tộc Vương Đạo và Tạ An. Gia nhân, ngưòi ăn kẻ ở của 2 nhà nầy đều mặc đồ đen, ra vào nườm nượp trong con hẽm nầy, nên Ô Y Hạng càng nổi tiếng " Ô Y " hơn. Con em của 2 nhà nầy được gọi là " Ô Y Lang ", có nghĩa là : Các Chàng của hẽm Áo Đen ( Ý chỉ là con em của hẽm nhà giàu, chớ chưa chắc là họ thích mặc màu đen đâu !). 
        Nhưng đến đời Đường thì Ô Y Hạng bị bỏ phế, và cho đến hiện nay, thì ....Ô Y Hạng là khu tập trung sản xuất công nghệ phẩm của dân gian.
        CHU TƯỚC KIỀU 朱雀橋 : CHU là Màu đỏ, TƯỚC là Chim sẻ, KIỀU là Cầu. CHU TƯỚC KIỀU là Cây cầu bắt ngang sông Tần Hoài qua Thành phố Nam Kinh đưa đến Ô Y Hạng, giữa cầu có lầu canh được trang trí bằng 2 con chim sẻ bằng đồng là kiến trúc của Tạ An xây nên.
        DÃ THẢO HOA : DÃ 野 là Hoang dã. DÃ THẢO HOA là Hoa cỏ mọc một cách hoang dã, không được trồng trot, chăm sóc.


3. Nghĩa của bài thơ

        Bên cầu Chu Tước ( lẽ ra rất phồn vinh tấp nập người qua kẻ lại, thì nay...) cỏ hoang hoa dại phủ đầy, và ở đầu con hẽm Ô Y ( không còn nườm nượp gia nhân ra vào như xưa, mà nay ...) chỉ thấy nắng chiều nghiêng nghiêng buồn bã. Những con én ngày xưa chít chiu ríu rít trên rường nhà cuả Vương Đạo và Tạ An, nay đã bay hết ra nhà của bá tánh thường dân rồi !
Chim én là biểu tượng của mùa xuân, của ấm êm hạnh phúc. Theo tập tính thì chim én chỉ làm tổ trên những rường nhà có người ở, còn nhà bỏ hoang thì chim én cũng... bay luôn !
        Lưu Vũ Tích đã khéo dùng hình ảnh hoang dại cuả cỏ hoa, cái nghiêng nghiêng sắp tắt của nắng chiều, và sự vắng lặng trơ vơ không một bóng chim lai vãng để gợi nên sự tiêu điều hoang phế của các danh gia vọng tộc đã từng vang bóng một thời, nay thì ..." thời oanh liệt nay còn đău !!!"
        Qủa là một bài thơ hoài cổ não lòng, làm ta chợt nhớ đến 4 câu thơ của Bà Huyện Thanh Quan :
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương!
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương!!!


4. Diễn nôm

HẼM Ô Y

Bên cầu Chu Tước cỏ hoa hoang,
Trước hẽm Ô Y ánh nắng tàn.
Chim én trên rường Vương Tạ trước,
Nay đà bay đến với dân gian !

- Diễn lục bát 
Cỏ hoang hoa dại bên cầu,
Chiều nghiêng nắng xế thêm sầu Ô Y.
Én xưa cũng hết rù rì,
Bỏ nhà Vương Tạ bay đi dân thường !

Đỗ Chiêu Đức

Tơ vương ...

<D.130><Cảm Xúc> 


TƠ VƯƠNG

(Thể Dĩ lục vi thủ hạ cú)

Cứ nghĩ vu vơ tớ lại buồn
Lại tìm kỷ niệm một mùi hương
Mùi loang men ái lưu màn nắng
Màn ủ ân tình gửi khói sương
Khói bụi bay mờ đường ráng hắt
Ráng vàng rớt chậm bóng chiều vương
Chiều phơi tóc chải dài năm ấy
Năm tháng thêm đầy nỗi nhớ thương!

Nguyễn Đắc Thắng
151210

--------------- 

& Bài xướng của Thy Lệ Trang

TƠ VƯƠNG... 

Dĩ lục vi thủ hạ cú

Trăng treo lơ lửng bến sông buồn
Sông nước gợn sầu nhớ cố hương
Cố quận mịt mù mây lạnh lối
Lạnh đường vời vợi phố đầy sương
Đầy vơi một mảnh hồn tan tác
Tan nát đôi lòng nỗi vấn vương
Vấn tóc, cài trâm ...em vẫn khóc...
Vẫn còn ấp ủ bóng người thương !!!

Thy Lệ Trang
09/12/2015