<C.004><Giai thoại văn chương>
Bài thơ: TRƯỜNG TÍN CUNG
(Cung oán: bài 1)
Tác giả: LƯU PHƯƠNG BÌNH
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC
夢裏君王近, Mộng lý quân vương cận,
宮中河漢高。 Cung trung hà hán cao.
秋風能再熱, Thu phong năng tái nhiệt,
團扇不辭勞。 Đoàn phiến bất từ lao !
劉方平 Lưu Phương Bình
- Hà Hán : Còn gọi là Ngân Hà, Thiên Hà.
- Từ Lao : là Chối từ lao nhoc, Không chịu được sự lao nhọc.
- Bất Từ Lao : là Không chối từ sự lao nhọc. Có nghĩa : Sẵn sàng chịu lao nhọc.
* Nghĩa bài thơ
Trong mơ thấy mình được thân cận với quân vương. Trong cung bây giờ đã vào thu nên dãi Ngân Hà nhìn thấy trên cao. Nếu như gió thu có thể làm cho nóng nực trở lại, thì cây quạt lụa tròn nầy rất sẵn sàng không từ sự lao nhọc mà quạt mát cho vua ngay !
Qủa thật đáng thương và tội nghiệp vô cùng ! Vua thì ở trên cao như giải Ngân Hà, có thể ngắm được mà không thể với tới được. Và ... Ao ước một điều mà không hề có được, gió thu hiu hắt làm sao có thể nóng lại cho được ?! Cho nên ao ước như không, đành chịu cảnh lẻ loi ở lãnh cung mà không có cơ hội nào thân cận quân vương như trong mộng cho được!
* Diễn nôm
Trong mơ vua thân cận,
Vào thu Ngân Hà cao.
Gió thu như nóng lại,
Quạt lụa chẳng từ lao !
- Diễn lục bát
Trong mơ gần gũi quân vương,
Lãnh cung cao ngắm xót thương Ngân Hà.
Gió thu ví nóng lại mà,
Không từ lao nhọc quạt là sẵn đây !
Đỗ Chiêu Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét