<H.14><Góc Thân hữu>
10. BÔNG GÒN TRẮNG
+
Bấc về se lạnh sắp tàn đông
Thay lá cây gòn nở trắng bông
Dơi quạ ưa hoa đêm bấu cánh
Chim ruồi thích mật sáng vờn lông
Con thơ nách kẹp băng bao xóm
Giỏ xách vai mang lội mấy đồng
Đặt cọc ra giêng chờ rám vỏ
Hái về lột suốt rất dày công.
+
Ngồi bên xem lột thúng gòn bông
Nhột mũi át xì quá khổ công
Nào suốt, nào quây người thợ thở
Rồi cân, rồi chở bạn hàng trông
Thân gầy vai gánh oằn lưng vợ
Chân yếu lưng mang thấu dạ chồng
Mây trắng ngang trời con ngỡ mẹ
Trên đầu đang đội thúng gòn bông.
Thuận,24/09/2016.
------------^^^----------
Cảm tác của Dung Nguyên
CÁNH VÕNG MẸ RU
Ầu ơ !
cánh võng mẹ ru
Êm đềm như gió mùa thu dịu dàng
Quê mình đồng lúa mênh mang
Cánh cò bay lả bên hàng tre xanh
Dòng sông uốn khúc chảy quanh
Mẹ như cô Tấm hiền lành thảo thơm
Thân gầy khô tựa cọng rơm
Tháng ba khoai sắn thay cơm chẳng nề.
Dung Nguyên
----------------------Đối họa của Lâm Mỹ Thuận
MẸ XƯA
Ngày xưa !
mẹ hát ví dầu
Ví qua ví lại ví trâu vô chuồng
Cơm nghèo mỗi buổi chiều buông
Mẹ gom lá đốt khói tuôn tận trời
Lạ nhìn nước mắt mẹ rơi
Mẹ đâu có khóc con ơi khói vào
Nay cơm hương gạo chợ Đào
Mẹ không đốt lá khói nào mắt cay.
Thuận, 21/08/2016.
----------------------
& Chia sẻ của Mai Thắng
NGÀY GIỖ ĐẦU NHỚ MẸ
Đêm tĩnh lặng con vẫn nằm thao thức
Để lắng nghe âm vọng tiếng đêm ru
Như thấy lại bóng mẹ yêu giận dỗi
Tay cầm roi răn dạy đứa con hư.
+
Bao ký ức chợt hiện về tràn ngập
Tình cảm mẹ hiền, kỷ niệm ngày qua
Chuyện sinh tử khó thoát vòng định mệnh
Vẫn nặng lòng đau xót cuộc chia xa.
+++
Con nhớ lại chuyện ngày xưa mẹ kể
Ngoại thương cha gả mẹ giữa chiến trường
Mẹ sanh con giữa vùng quê chạy loạn
Con ọt èo mẹ cơ cực nhiều hơn.
+
Cha mất sớm cảnh nhà thêm túng quẫn
Mẹ tảo tần nuôi dưỡng hai con thơ
Sớm tinh mơ nấu cháo gà bán chợ
Trưa nắng nồng đội thịt dặm đường xa.
+
Dù khốn khó vẫn nuôi con ăn học
Mong cho con chút vốn chữ phòng thân
Chiến tranh kéo dài ngày thêm ác liệt
Con trưởng thành lòng mẹ lắm lo toan.
+
Con từ giã bút nghiên vào binh nghiệp
Mẹ buồn lòng lo lắng chẳng an tâm
Đời dân quê đường xa xăm bỡ ngỡ
Chốn quân trường lặn lội một lần thăm.
+
Ngày ra quân con vào vùng đất dữ
Tim mẹ hiền bấn loạn những hung tin
Nỗi bất an hiện dần lên màu tóc
Tiếng súng nhiều mẹ cầu nguyện thâu đêm.
+
Ngày hoà bình con sa chân tù tội
Mẹ bền lòng nuôi trẻ chẳng oán than
Từ chốn xa xôi vùng kinh tế mới
Vẫn trở về thăm trẻ để ủy an.
+
Ngày tháng qua mẹ lưng còng mắt yếu
Con mảng lo chuyện sinh kế gia đình
Mẹ tiếp tục chuỗi hy sinh thầm lặng
Vui tuổi già trong đạo hạnh kệ kinh.
+
Lần đi này mẹ ra đi mãi mãi
Phút chia xa không giữ được dài lâu
Lời thương yêu gửi trao giờ ly biệt
Nỗi thu buồn đọng lại những ngày sau.
+
Con cố giữ lệ vẫn long khóe mắt
Hiểu lẽ đời chuyện sinh ký tử quy
Hiểu lòng mẹ dành cho con tất cả
Phận làm con phụng dưỡng mẹ khôn bì.
+
Cuộc tan hợp an bày theo duyên số
Chuyến ra đi như một chuyến về hưu
Lời nguyện cầu ở bên kia thế giới
Cõi niết bàn mẹ thanh thản tiêu dao.
+++
Bên di ảnh khói hương hoà bóng mẹ
Giữa cuộc đời sinh dưỡng tạc lòng con
Ngàn năm sông cạn đá mòn
Tình thương từ mẫu - vết son vững bền.
Uyên Du - 20130603