<D.237><Tiết Lạnh Đông>
Khẽ ước mong chờ chút nắng hanh.
SẦU ĐÔNG
Buổi lập đông này chửa lạnh nhanh
Vàng khô lá vẫn bám nương cành
Hoàng hôn lẩn thẩn đi qua cửa
Giá tuyết âm thầm nhuộm thấu canh
Gối mỏi cô đơn nhìn hận tủi
Chân đơ rệu rã chịu cam đành
Men nồng khuấy dậy niềm sầu lắng
Khẽ ước mong chờ chút nắng hanh.
Mai Thắng - 20151012
------------^^^----------
♣ Bài họa của Ngọc Liên
(Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vùng tối nhạt nhoà. Từng mùa Đông theo qua...)
SẦU ĐÔNG...
Đông về ngọn gió cũng lùa nhanh
Chiếc lá thu xưa rụng khỏi cành
Lặng lẽ nơi này ôn kỷ niệm
Âm thầm nẻo đó đếm tàn canh
Thời gian chẳng xoá niềm đau cũ
Dĩ vãng nào phai nỗi đoạn đành
Một chén men nồng đâu đã cạn
Mà sầu nhân thế nhuộm vàng hanh.
Ngọc Liên
06/10/15
------------^^^----------
Bài họa của Tường Vân (Mùa Thu)
TÌNH ĐÔNG
Cái rét khẽ khàng vội đến nhanh
Ngàn hoa tuyết trắng phủ trên cành
Cho anh khắc khoải tàn cơn mộng
Để bậu âu sầu thức suốt canh
Lặng lẽ ra đi hồn chẳng nỡ
Trầm ngâm cất bước dạ không đành
Đêm nay gió lạnh lùa qua ngõ
Đợi nắng xuân về sưởi chút hanh !
Mùa Thu
10/10/15
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét