<D.246~Thơ Vui>
Đời mình đã rong rêu
Vẫn còn yêu yêu mãi
Vần thơ khúc ban chiều!
BAO GIỜ CŨNG THẾ
-nđt, nv-
Đã gọi tình xưa dẫu ít nhiều
Năm dài tháng rộng cũng từng xiêu
Đừng nghi cửa miệng không buồn giễu
Chớ nghĩ đầu môi chả được chiều
Lãnh cảm phai dần nhen nét điệu
Xuân thì há phải đợi trời siêu
Đâu cần mãi gán màn vi diệu
Để mộng Xưa Hường cứ đãi chiêu!
Mai Thắng
161220
------------^^^----------
Bài xướng của Hường Xưa
XƯA VÀ NAY
-nđt+nv-
Nhìn xem ảnh cũ lại thương nhiều
Vẫn tháng năm dài tủi nặng xiêu
Mải ước tình yêu đừng nhạt Liễu
Hoài mơ những lúc được êm chiều
Thời xuân đã hết không cần điệu
Kiếp hạc thôi màng cũng chả siêu
Dẫu Sống thanh nhàn mong cảnh diệu
Đâu còn lộng nữa để mà chiêu
Hường Xưa
------------^^^----------
Bài họa của Hồng Mai
NGẮM ẢNH NGÀY XƯA
-nđt+nv-
Dở tấm hình xưa nghĩ ngợi nhiều
Khi chàng dại gái mảnh hồn xiêu
Tình sâu sắc gửi ngày thanh liễu
Nghĩa đậm đà ghi khắc đỏ chiều
Diễm nở môi hồng khoe nét điệu
Tươi ngời vóc ngọc tỏa thần siêu
Cùng bao kỷ niệm thời niên thiếu
Tháng trở mùa xoay cỗi vạn điều
Hong Mai –
20/12/16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét