24 tháng 12 2016

Ngoại xưa 10

<H.14><Góc Thân hữu>

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA




10. BÔNG GÒN TRẮNG
+
Bấc về se lạnh sắp tàn đông
Thay lá cây gòn nở trắng bông
Dơi quạ ưa hoa đêm bấu cánh
Chim ruồi thích mật sáng vờn lông
Con thơ nách kẹp băng bao xóm
Giỏ xách vai mang lội mấy đồng
Đặt cọc ra giêng chờ rám vỏ
Hái về lột suốt rất dày công.
+
Ngồi bên xem lột thúng gòn bông
Nhột mũi át xì quá khổ công
Nào suốt, nào quây người thợ thở
Rồi cân, rồi chở bạn hàng trông
Thân gầy vai gánh oằn lưng vợ
Chân yếu lưng mang thấu dạ chồng
Mây trắng ngang trời con ngỡ mẹ
Trên đầu đang đội thúng gòn bông.
Thuận,24/09/2016.
------------^^^----------



Cảm tác của Dung Nguyên

CÁNH VÕNG MẸ RU

Ầu ơ !

cánh võng mẹ ru
Êm đềm như gió mùa thu dịu dàng
Quê mình đồng lúa mênh mang
Cánh cò bay lả bên hàng tre xanh
Dòng sông uốn khúc chảy quanh
Mẹ như cô Tấm hiền lành thảo thơm
Thân gầy khô tựa cọng rơm
Tháng ba khoai sắn thay cơm chẳng nề.

Dung Nguyên

----------------------
Đối họa của Lâm Mỹ Thuận

MẸ XƯA

Ngày xưa !
mẹ hát ví dầu
Ví qua ví lại ví trâu vô chuồng
Cơm nghèo mỗi buổi chiều buông
Mẹ gom lá đốt khói tuôn tận trời
Lạ nhìn nước mắt mẹ rơi
Mẹ đâu có khóc con ơi khói vào
Nay cơm hương gạo chợ Đào
Mẹ không đốt lá khói nào mắt cay.

Thuận, 21/08/2016.
----------------------



& Chia sẻ của Mai Thắng

NGÀY GIỖ ĐẦU NHỚ MẸ

Đêm tĩnh lặng con vẫn nằm thao thức
Để lắng nghe âm vọng tiếng đêm ru
Như thấy lại bóng mẹ yêu giận dỗi
Tay cầm roi răn dạy đứa con hư.
+
Bao ký ức chợt hiện về tràn ngập
Tình cảm mẹ hiền, kỷ niệm ngày qua
Chuyện sinh tử khó thoát vòng định mệnh
Vẫn nặng lòng đau xót cuộc chia xa.
+++
Con nhớ lại chuyện ngày xưa mẹ kể
Ngoại thương cha gả mẹ giữa chiến trường
Mẹ sanh con giữa vùng quê chạy loạn
Con ọt èo mẹ cơ cực nhiều hơn.
+
Cha mất sớm cảnh nhà thêm túng quẫn
Mẹ tảo tần nuôi dưỡng hai con thơ
Sớm tinh mơ nấu cháo gà bán chợ
Trưa nắng nồng đội thịt dặm đường xa.
+
Dù khốn khó vẫn nuôi con ăn học
Mong cho con chút vốn chữ phòng thân
Chiến tranh kéo dài ngày thêm ác liệt
Con trưởng thành lòng mẹ lắm lo toan.
+
Con từ giã bút nghiên vào binh nghiệp
Mẹ buồn lòng lo lắng chẳng an tâm
Đời dân quê đường xa xăm bỡ ngỡ
Chốn quân trường lặn lội một lần thăm.
+
Ngày ra quân con vào vùng đất dữ
Tim mẹ hiền bấn loạn những hung tin
Nỗi bất an hiện dần lên màu tóc
Tiếng súng nhiều mẹ cầu nguyện thâu đêm.
+
Ngày hoà bình con sa chân tù tội
Mẹ bền lòng nuôi trẻ chẳng oán than
Từ chốn xa xôi vùng kinh tế mới
Vẫn trở về thăm trẻ để ủy an.
+
Ngày tháng qua mẹ lưng còng mắt yếu
Con mảng lo chuyện sinh kế gia đình
Mẹ tiếp tục chuỗi hy sinh thầm lặng
Vui tuổi già trong đạo hạnh kệ kinh.
+
Lần đi này mẹ ra đi mãi mãi
Phút chia xa không giữ được dài lâu
Lời thương yêu gửi trao giờ ly biệt
Nỗi thu buồn đọng lại những ngày sau.
+
Con cố giữ lệ vẫn long khóe mắt
Hiểu lẽ đời chuyện sinh ký tử quy
Hiểu lòng mẹ dành cho con tất cả
Phận làm con phụng dưỡng mẹ khôn bì.
+
Cuộc tan hợp an bày theo duyên số
Chuyến ra đi như một chuyến về hưu
Lời nguyện cầu ở bên kia thế giới
Cõi niết bàn mẹ thanh thản tiêu dao.
+++
Bên di ảnh khói hương hoà bóng mẹ
Giữa cuộc đời sinh dưỡng tạc lòng con
Ngàn năm sông cạn đá mòn
Tình thương từ mẫu - vết son vững bền.

Uyên Du - 20130603

21 tháng 12 2016

Bao Giờ Cũng Thế

<D.246~Thơ Vui> 

Mười lăm năm nhìn lại
Đời mình đã rong rêu
Vẫn còn yêu yêu mãi
Vần thơ khúc ban chiều!




BAO GIỜ CŨNG THẾ

-nđt, nv-

Đã gọi tình xưa dẫu ít nhiều
Năm dài tháng rộng cũng từng xiêu
Đừng nghi cửa miệng không buồn giễu
Chớ nghĩ đầu môi chả được chiều
Lãnh cảm phai dần nhen nét điệu
Xuân thì há phải đợi trời siêu
Đâu cần mãi gán màn vi diệu
Để mộng Xưa Hường cứ đãi chiêu!

Mai Thắng
161220

------------^^^----------
Bài xướng của Hường Xưa



XƯA VÀ NAY
-nđt+nv-

Nhìn xem ảnh cũ lại thương nhiều
Vẫn tháng năm dài tủi nặng xiêu
Mải ước tình yêu đừng nhạt Liễu
Hoài mơ những lúc được êm chiều
Thời xuân đã hết không cần điệu
Kiếp hạc thôi màng cũng chả siêu
Dẫu Sống thanh nhàn mong cảnh diệu
Đâu còn lộng nữa để mà chiêu

Hường Xưa

------------^^^----------
Bài họa của Hồng Mai



NGẮM ẢNH NGÀY XƯA
-nđt+nv-

Dở tấm hình xưa nghĩ ngợi nhiều
Khi chàng dại gái mảnh hồn xiêu
Tình sâu sắc gửi ngày thanh liễu
Nghĩa đậm đà ghi khắc đỏ chiều
Diễm nở môi hồng khoe nét điệu
Tươi ngời vóc ngọc tỏa thần siêu
Cùng bao kỷ niệm thời niên thiếu
Tháng trở mùa xoay cỗi vạn điều

Hong Mai –
20/12/16

Sương lạnh chiều đông

<D.245><Tiết Lạnh Đông> 

Bao ngày trôi dạt đời phiêu lãng
Để nghiệm âm thầm nỗi trống không!




SƯƠNG LẠNH CHIỀU ĐÔNG

Tiết lạnh theo về buổi lập đông
Vòng xoay tạo hóa cuốn qua vòng
Tà dương ảnh nhạt chiều hiu quạnh
Gió bấc sương nhòa buổi rét đong
Giục mảnh hồn côi tìm mái ấm
Hồi quê chốn cũ nhóm than hồng
Bao ngày trôi dạt đời phiêu lãng
Để nghiệm âm thầm nỗi trống không!

Mai Thắng
20161219

------------^^^----------
Bài xướng của Ngọc Liên



SƯƠNG LẠNH CHIỀU ĐÔNG

Sương chiều thấm lạnh buổi vào đông
Nắng hững hờ rơi lạc mấy vòng
Nhặt ánh tà dương dòng nhớ bủa
Gom mùa gió trở khúc sầu đong
Đường xưa vẫn gợi ân tình thắm
Lối cũ còn in kỷ niệm hồng
Mộng đã xa rồi đâu trở lại
Anh về nẻo ấy nhớ gì không ?

Ngọc Liên
18.12.16

------------^^^----------
Bài họa của Tường Vân



GIÓ LẠNH CHIỀU ĐÔNG

Có phải anh về giữa phố đông
Vườn mơ cánh bướm lượn đôi vòng
Thương người viễn xứ chiều sương phủ
Chạnh kẻ phương trời dấu lệ đong
Ủ giọt men nồng cay mắt biếc
Tàn đêm rượu nhạt đắng môi hồng
Chàng đi chốn ấy xa xăm mãi
Gió trở mưa tràn có lạnh không ?

Tường Vân
18/12/16

------------^^^----------
Bài họa của FB Đường Lam



TRĂNG TÀN RẼ BẾN

Lặng lẽ mây chiều thuở chớm đông
Là nghe nỗi nhớ đượm tơ vòng
Bao ngày gặp gỡ duyên thầm ước
Những buổi tương phùng ái lạnh đong
Cảnh cũ giờ đây sầu mộng thắm
Thềm xưa thoáng đã lạc môi hồng
Ân tình mãi nhạt trăng tàn gửi
Kỷ niệm đâu còn...rẽ bến không.

Trương Được.

------------^^^----------
Bài họa của Nhung Nguyên




DUYÊN HỜ

Quạnh quẽ trang tình buổi lập đông
Chiều hoang tím ngã sắc cầu vòng
Quay về cố quận niềm thương đợi
Trở lại quê nhà nỗi nhớ đong
Vạn thuở in sâu hình bóng cũ
Ngàn năm khắc đậm mối tơ hồng
Duyên hờ nhạt nhẽo sầu trăm mối
Lệ đẫm đêm dài cậu biết không?

Nhung Nguyễn
19.12.2016

Tiết lạnh đông

<D.244><Tiết Lạnh Đông> 

Bụi phấn vương buồn thôi điểm tóc
Khi trời phảng phất lạnh ngày đông




TIẾT LẠNH ĐÔNG

Khi trời phảng phất lạnh ngày đông
Gợi cảm thèm hương lửa ấm nồng
Mắt dõi qua rèm mơ bóng nhạn
Mây chùng phản ánh nắng triền sông
Ngày thu vội vả chìm đêm quạnh
Tiết giá bâng khuâng ủ cánh hồng
Bụi phấn vương buồn thôi điểm tóc
Khi trời phảng phất lạnh ngày đông

MT - 20161219

------------^^^----------
Bài xướng của Mỹ Bình

HẾT LẠNH ĐÔNG

Xoã cả cho đời hết lạnh đông
Chiều xuân thỏa mãn giấc mơ nồng
Trưa hè chỏng vó ôm thềm sóng
Tối hạ giăng mùng ngủ giữa sông
Dẫu xót xa nhiều thu vẫn tím
Dù đau đớn dữ ngọc luôn hồng
Trăm nghìn bổng lộc không bằng phúc
Xoã cả cho đời hết lạnh đông.

MB 16/12/2016

19 tháng 12 2016

Êm Đềm Mùa Xuân

<F5.173~Thơ Xuân>



ÊM ĐỀM MÙA XUÂN

Lặng lẽ bóng chiều rơi
Ngày đông quá cảnh trời
Cánh hoa xòe nhụy nở
Cánh én liệng đùa chơi
Chút nắng vàng linh động
Chút tình cảm rạng ngời
Tiếng lòng vang nhịp trống
Nỗi khát vọng bày phơi.

MT – 20161216

------------^^^----------
Bài xướng của Dung Nguyên

ÊM ĐỀM MÙA XUÂN

Mưa phùn lặng lẽ rơi
Thẫm đẫm cả màn trời
Tết đến hoa đào nở
Xuân về cánh mận phơi
Mềm xinh tươi lá biếc
Trắng dịu đẹp bông ngời
Rộn trống khèn ngày hội
Anh à... nhớ ghé chơi!

14/1/2016
DUNG NGUYÊN

Gửi nắng cho em

<D.243><Tiết Khí>

Thầm mong tuyết giá thôi ngừng đổ
Đợi dáng xuân về thoả dạ trông.


GỬI NẮNG CHO EM

Nẻo Thái bây giờ lạnh tiết đông
Còn thêm gió bấc quẩn quanh lồng
Mà thương sắc liễu vàng hoe cội
Bỗng nể thân đào đỏ rực bông (Dung Nguyên)
Gửi nắng dành hong màu má thắm
Chuyền fây gợi ửng nét môi hồng
Thầm mong tuyết giá thôi ngừng đổ
Đợi dáng xuân về thoả dạ trông.(Mai Thắng)

18/12/2016
Đồng tác giả (co-author):
DUNG NGUYÊN & MAI THẮNG

Trả - Nhận - Cho

<D.242><Cảm Xúc> 

Cho chẳng cầu mong ngày đáp trả
Cho nhằm nhắc lại nghĩa xa xưa!




TRẢ

Trả đi sẽ biết thế nào chưa
Trả để mà so chuyện thiếu thừa
Trả hết chu toàn nghe tiếc rẽ
Trả chờ đủ tất ngậm buồn đưa
Trả xong nợ cũ còn chi nữa
Trả đoạn tình sâu há lẽ vừa
Trả mãi ngầm ôm niềm ấm ức
Trả rồi cảm nhận mất hồn xưa!

NHẬN

Nhận này để rõ chuyện nay xưa
Nhận bởi vì không biết nói vừa
Nhận đại nhận càng đâu tránh được
Nhận hờn nhận dỗi cũng buồn đưa
Nhận xong chỉ muốn cho xù nợ
Nhận dở làm sao tính thối thừa
Nhận lại thâm tình sau trả hết
Nhận lòng quý mến vẫn còn chưa

CHO

Cho nè chớ nệ đánh đòng đưa
Cho nhận ngay thôi khỏi hỏi thừa
Cho cứ cho đi rồi sẽ lấy
Cho hoài cho nữa đón luôn chưa
Cho vơi tháng lụn bao giờ đủ
Cho ngập hồn thương mấy mới vừa
Cho chẳng cầu mong ngày đáp trả
Cho nhằm nhắc lại nghĩa xa xưa!

MT – 20161218

------------^^^----------
Bài xướng của Hường Xưa

TRẢ..TRẢ...TRẢ CHO NGƯỜI

Trả hết cho chàng buổi hẹn xưa
Trả luôn kỷ niệm nói sao vừa
Trả say nghĩa cử ngày xa cách
Trả cạn ân tình lúc tiễn đưa
Trả nhé người ơi đừng giữ lại
Trả đây kẻ hỡi chớ ghim thừa
Trả nè vĩnh biệt không thèm nhớ
Trả mãi muôn đời ghét hiểu chưa

Hường Xưa

Một lần gặp mặt

<D.241><Cảm Xúc> 

Lắng đọng đêm tàn xao xuyến lạ
Bâng khuâng tiếc nuối mảnh duyên đời!




MỘT LẦN GẶP MẶT

Chiều ngơ ngẩn nhớ phút bên người
Bước ngại e làm bóng vỡ rơi
Điểm xuyết khung tranh màu diễm lệ
Viền tôn ảnh tượng nét cao vời
Lầu hoa dựng sẳn che màn thẹn
Khúc nhạc ca chùng thả điệu vơi
Lắng đọng đêm tàn xao xuyến lạ
Bâng khuâng tiếc nuối mảnh duyên đời!

MT – 20161214

------------^^^----------
♣ Bài xướng của Ngân Hà

CHUYẾN ĐI

Dõi mắt nhìn theo dáng một người
Nghe dòng lệ mặn bắt đầu rơi
Còn đâu kỷ niệm tình phơi phới
Vắng cả niềm ân ái tuyệt vời
Tháng ngắn niềm đau luôn cứ gợi
Ngày dài nổi nhớ khó nào vơi
Mong ai bước vững con đường tới
Bởi một lần đi ...suốt cuộc đời.....

15/12/16 . N.H

Thiên Đường Và Manh Chiếu

<D.240~Xã Hội>

Khát vọng trông nhầm tâm giả dối
Xuôi tay gậm nhấm nỗi buồn tê




THIÊN ĐƯỜNG & MANH CHIẾU

Xã hội vô cùng một cõi mê
Rồi ra chung cục vẫn quay về
Thiên đường lãnh cảm hoàn thân lặng
Manh chiếu cơ hàn gánh việc nê
Khát vọng trông nhầm tâm giả dối
Xuôi tay gậm nhấm nỗi buồn tê
Nói gì thêm nữa đêm còn tối
Gió rít căm hờn khản giọng khê!

Mai Thắng - 20161214

------------^^^----------
Bài xướng của Bửu Tùng



CẢNH THIÊN ĐƯỜNG

Thiên đường xã hội cõi trời mê
Chiếu cuộn thân anh gánh xác về
Vắt máu cùng đinh người đói khổ
Nuôi mồm trưởng giả bụng no nê
Văn minh khoác bóng thời hoang dã
Hạnh phúc mang hồn tiếng tỉ tê
Nước mắt tang gia còn mấy giọt,
Trong chiều ướt lạnh gió sơn khê?

Bửu Tùng
13/12/2016

Bóng Siêu

<L.171~Cuộc Sống>

Chạnh lòng những thoáng hôm mai

Gìn lòng lắng khúc thương hoài ngàn năm!



BÓNG SIÊU

Đường quê có vạn mối sầu
Đường xa tiếng hát tình sâu cuộn tràn
Đường đời mấy nẻo dọc ngang
Đường mơ gọi bóng thả loang góc đường
“Bóng siêu” tìm bóng yêu thương
“Tình siêu” gửi mảnh chiều vương đêm dài
Chạnh lòng những thoáng hôm mai
Gìn lòng lắng khúc thương hoài ngàn năm!

Mai Thắng - 161215

-------------------------------
Bài xướng của Kim Oanh



BÓNG SIÊU…

Từ người quay bước bóng sầu
Dối lòng gạt dạ bóng câu chẳng màn
Từ người đôi ngã lệch ngang
Ruột đau gan vỡ bóng loang mặt đường
Từ người đứt đoạn yêu đương
Tim hằn vết rạn bóng trường níu ân
Từ người tình nghĩa bất phân
Oằn trong nhức nhối là lần bóng siêu…

Kim Oanh

Nét thẳng - Đường cong

<D.239><Cảm Xúc> 

Lối cũ đi về tâm chẳng đổi
Đường xiêu dáng ngã bóng chao dòng!




NÉT THẲNG – ĐƯỜNG CONG

Thiên nhiên nét thẳng hợp đường cong
Kiến tạo phôi thai những mảnh lòng
Thẳng vút trời cao xuyên đỉnh trụ
Cong choàng biển rộng cuốn vòm bong
Khi thương giữ lấy niềm mơ hướng
Lúc cảm bày phơi sợi chuyển vòng
Lối cũ đi về tâm chẳng đổi
Đường xiêu dáng ngã bóng chao dòng!

MT - 20161215



♣ Bài xướng của Phương Hà

PH bắt gặp bức tranh này, thoạt nhìn thì rất đẹp nhưng nhìn kỹ thì thấy cái bóng sao không khớp với người chút nào. Có lẽ do tâm bất ổn nên bóng run rẩy chăng ?
Xin mời Thầy và các bạn xem bài thơ cảm tác của PH:

NGƯỜI VÀ BÓNG

Người thẳng mà sao Bóng lại cong ?
Có chi khuất tất ở trong lòng ?
Run run, thổn thức dường đau khổ
Ngắc ngoéo, lằng ngoằng tựa rối bung
Ghen ghét, so đo: tâm bấn loạn
Tính toan, luồn lách: ý xoay vòng
Khi hồn trong sáng và thanh thản
Người - Bóng song đôi, giống lạ lùng.

Phương Hà

-------------------------------------
Bài họa của Dung Nguyên



Ung dung ngõ thẳng cớ sao vòng?
Muốn tiến ta đành chọn lối cong


MUÔN VẺ ĐỜI TA

Nắng đổ hiên nhà những sợi cong
Vàng loang nhảy nhót lửa hun lòng
Hồn ngay chẳng ác thì tâm trụ
Dạ xảo không hiền bởi nghĩa bong
Vẫn ngỡ đường vênh xa vạn hướng
Nào hay nét thẳng khuất muôn vòng
Đời như trận thế cờ tan cuộc
Dẫu được hay thua cũng đảo dòng.

19/12/2016
DUNG NGUYÊN

----------------------------------
Bài họa của Ngọc Liên



BÀI THƠ CHÉP VỘI

Áo lụa hôm nào phấp phới cong
Làm vương vấn quá mảnh tơ lòng
Mơ vần ước hẹn hoài không đổi
Muốn chữ chung tình mãi chẳng bong
Dĩ vãng yêu thương còn trở lại ?
Thời gian hạnh phúc có xoay vòng ?
Bài thơ chép vội mùa đông ấy
Gói cả trăm năm đuợc mấy dòng ?

Ngọc Liên
21.12.16

Giũ cuộc phong ba

<D.238><Cảm Xúc> 

Ghép mảnh thâm tình nhen lửa ấm
Quê nghèo ấp quyện thản hồn ta!




GIŨ CUỘC PHONG BA

Em về giũ bỏ cuộc phong ba
Ném bóng gieo neo lạc góc nhà
Bón nụ hồng xinh tươi sắc đỏ
Trông màu ruộng biếc tận đồng xa
Niềm vui tạo hưởng đời thanh đạm
Hạnh phúc ngừng mơ gót hải hà
Ghép mảnh thâm tình nhen lửa ấm
Quê nghèo ấp quyện thản hồn ta!

Mai Thắng
161214

------------^^^----------
♣ Bài xướng của Phương Hà

SẮC HOA GỢI NHỚ

Mỗi chiều trong chiếc áo bà ba,
Em nhặt hoa rơi trước cửa nhà.
Màu phượng đỏ loang chiều tháng hạ,
Nỗi buồn tím nhuộm khoảng trời xa.
Thẩn thờ kẻ ở nơi thôn dã,
Biền biệt người trong chốn hải hà.
Mây có bay ngang qua nẻo ấy,
Hỏi ai còn nhớ đến tình ta.

Phương Hà


Ảnh chị Phương Hà và Mai Thắng

16 tháng 12 2016

Sầu đông 3

<D.237><Tiết Lạnh Đông> 

Men nồng khuấy dậy niềm sầu lắng
Khẽ ước mong chờ chút nắng hanh.




SẦU ĐÔNG

Buổi lập đông này chửa lạnh nhanh
Vàng khô lá vẫn bám nương cành
Hoàng hôn lẩn thẩn đi qua cửa
Giá tuyết âm thầm nhuộm thấu canh
Gối mỏi cô đơn nhìn hận tủi
Chân đơ rệu rã chịu cam đành
Men nồng khuấy dậy niềm sầu lắng
Khẽ ước mong chờ chút nắng hanh.

Mai Thắng - 20151012

------------^^^----------
♣ Bài họa của Ngọc Liên

(Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vùng tối nhạt nhoà. Từng mùa Đông theo qua...)

SẦU ĐÔNG...

Đông về ngọn gió cũng lùa nhanh
Chiếc lá thu xưa rụng khỏi cành
Lặng lẽ nơi này ôn kỷ niệm
Âm thầm nẻo đó đếm tàn canh
Thời gian chẳng xoá niềm đau cũ
Dĩ vãng nào phai nỗi đoạn đành
Một chén men nồng đâu đã cạn
Mà sầu nhân thế nhuộm vàng hanh.

Ngọc Liên
06/10/15

------------^^^----------
Bài họa của Tường Vân (Mùa Thu) 





TÌNH ĐÔNG

Cái rét khẽ khàng vội đến nhanh
Ngàn hoa tuyết trắng phủ trên cành
Cho anh khắc khoải tàn cơn mộng
Để bậu âu sầu thức suốt canh
Lặng lẽ ra đi hồn chẳng nỡ
Trầm ngâm cất bước dạ không đành
Đêm nay gió lạnh lùa qua ngõ
Đợi nắng xuân về sưởi chút hanh !

Mùa Thu
10/10/15

Tình thơ và nỗi nhớ

<D.236><Giao Tiếp> 

Diễn tả làm sao hồn khát vọng
Thơ rồi vẫn viết để là thơ!



TÌNH THƠ VÀ NỖI NHỚ

Em về lặng lẽ ôm niềm nhớ
Khúc tiễn buồn hơn cảnh đợi chờ
Mộng nắm bàn tay lòng dệt mộng
Mơ nhòa khóe mắt lệ tràn mơ
Hoài thương mãi tưởng ngàn hoa đẹp
Đối diện thầm đau những khoảng mờ
Diễn tả làm sao hồn khát vọng
Thơ rồi vẫn viết để là thơ!

Mai Thắng
20160716

------------^^^----------
♣ Bài xướng của Hường Xưa

TẢ THƠ
-nđt-

Buổi hẹn ban đầu em mãi nhớ
Chiều đan nẻo cuối bậu luôn chờ
Người đi mắt dõi âm thầm gửi
Gã lại tâm tràn khắc khoải mơ
Lặng lẽ mình tôi tìm xóm nhỏ
Đìu hiu một bóng dỗi đêm mờ
Thời gian tưởng tiếc âu sầu đợi
Chuyện cũ thương nhiều muốn tả thơ

Hường Xưa

Lửa lòng

<D.235><Xướng Họa>

Cho dẫu muốn quên thời vẫn nhớ
Chút gì có được hãy chăm chiu!




LỬA LÒNG

Lửa lòng lịm tắt ngỡ nhòa yêu

Đối diện thời gian cảm vắng nhiều
Cánh bướm vờn hoa say thỏa thích
Thân cò lẻ bạn đứng đìu hiu
Trời xanh tụ áng mây cô độc
Gối chiếc khơi nguồn giấc tịch liêu
Cho dẫu muốn quên thời vẫn nhớ
Chút gì có được hãy chăm chiu!

Nguyễn Đắc Thắng
161124

----------------------------
@ Bài xướng của Kim Phượng

CHIỀU THU ẤY

Đã tắt lửa lòng đốt tiếng yêu

Sao thu bàng bạc vấn vương nhiều
Hương yêu ngây ngất hồn cô phụ
Gió buốt lạnh lùng nỗi quạnh hiu
Mây trắng trắng trời trôi lãng đãng
Niềm riêng riêng mối vẫn cô liêu
Ai người còn nhớ chiều thu ấy
Mãi giữ trong lòng mỗi chắt chiu

Kim Phượng


Ảnh Phương Hà

@ Bài họa của Phương Hà

BÂNG KHUÂNG NỖI NHỚ

Muốn dứt tơ lòng, dập lửa yêu

Tâm tư vẫn mãi nhớ thương nhiều
Khi mùa đông đến, sương nhòa nhạt
Giữa buổi thu về, nắng hắt hiu
Cô quạnh trời đêm, trăng lặng lẽ
Lạnh lùng nhà vắng, gió hoang liêu
Chăn đơn gối chiếc, buồn tê tái
Tiếng nhạn lạc đàn kêu chíp chiu.

Phương Hà

----------------------
@ Bài họa của Mai Xuân Thanh

CHẮT CHIU TỪNG KỶ NIỆM

Lửa tình chưa tắt vẫn còn yêu

Gối lạnh phòng không thổn thức nhiều
Lẻ bóng hương thầm mưa lất phất
Đơn thân tưởng nhớ gió buồn hiu
Đêm trăng tròn khuyết lòng se lạnh
Ánh nguyệt vơi đầy dạ tich liêu
Hoài niệm chiều thu ta luyến nhớ
Thương đời vóc hạc chắt cùng chiu !

Mai Xuân Thanh

Ngày 23 tháng 11 năm 2016



Ảnh các thành viên Vườn Thơ Thẩn họp mặt

@ Bài họa của Đỗ Chiêu Đức (3)

HỌA VẬN CHIỀU THU ẤY

Chiều thu ấy chàng bước chân đi,

Theo hồn nước duyên tình nhớ chi,
Bao lời nói lòng em vẫn ghi....
Nhạc và Lời : Hiếu Nghĩa.



Chiều thu năm ấy bóng người yêu
Theo nước chàng đi thổn thức nhiều
Khoắc khoải lòng buồn đêm tịch tịch
Lạnh lùng sương xuống gió hiu hiu
Bên trời ai đó sầu đơn lẻ
Phòng vắng mình em lắng tịch liêu
Tưởng nhớ khôn nguôi hoài tưởng nhớ
Chiều thu chiều tắt chắt cùng chiu !

Đỗ Chiêu Đức

----------------------


@ Bài họa của Song Quang

CHIỀU TÀN THU

Tàn Thu thơ xướng thả vần yêu

Tâm sự người gieo xa xót nhiều !
Đất khách buồn tênh sầu lữ thứ
Quê người quạnh quẻ nổi cô liêu
Mây bay bay mãi trời vô định
Gió thổi thổi hoàì dạ hắt hiu
Xin hỏi ai kia còn có nhớ ???
Một chiều thu ấy dáng đăm chiêu !

songquang
11/23/16


Ảnh họp mặt rồi đi uống cà phê (2016)

@ Bài họa của Thái Huy

CHIỀU THU ẤY

Sao quên được nhỉ dáng em yêu
Thu đến càng thêm nhớ thật nhiều
Từ tiếng ngân nga khi mộng mị
Tới lời thỏ thẻ lúc đìu hiu
Cho lòng tê tái trong hoang lạnh
Khiến trí dại khờ giữa tịch liêu
Ai hiểu cho đây nơi đất khách,
Vời trông cố quận mắt đăm chiu.

Thái Huy,
11-23-16

----------------------
@ Bài họa của Lý Lệ Mai

TÂM SỰ CHIỀU THU

Nắng nhạt chiều Thu thật đáng yêu
Heo may đùa lá chẳng rơi nhiều
Bồng bềnh mây trắng trôi lơ lững
Biêng biếc trời xanh thoáng tịch liêu
Tâm sự đa đoan lòng khôn tỏ
Niềm riêng chất ngất dạ buồn hiu
Ngùi trông cảnh vật sầu cô lữ
Nổi nhớ u hoài cứ chắt chiu

Lý Lệ MAI

----------------------
@ Bài họa của Cao Linh Tử

ĐOẠN CUỐI TÌNH YÊU

Tham giàu họ bán cả tình yêu
Gian dối mà chi để khổ nhiều
Lợi dụng lòng tin trò bẩn thỉu
Dập vùi bếp lửa giấc đìu hiu
Ân tình ngắn ngủi buồn tiu nghỉu
Mái ấm hoang tàn hóa tịch liêu
Tấm mẳn tào khang nay rã rệu
Đàn con tội lắm cảnh liu chiu!

Cao Linh Tử
24/11/2016

Ngoại xưa 9

<H.13><Góc Thân hữu>

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA




GÓA PHỤ THƠ NGÂY

Anh dẫn chị về quê ngoại chơi
Dừa tươi em hái để dâng mời
Vuốt ve bà thích dâu xinh đẹp
Ngắm nghía ông khen rể tuyệt vời
Máy hát vẳng tai buồn vĩnh cách
Người nghe thấm dạ khổ đầy rơi
Tim thương sơn nữ Phà Ca vỡ
Tình chết Mộng Long uất nghẹn lời.
+
Từ đó mọi người vẫn ghẹo chơi
Mộng Hồng, Phà Tím đúng duyên trời
Hành trang ngày tiễn bao lời nghẹn
Áo gỗ hôm về lắm lệ rơi
Phủ mộ hoa đưa bài điếu vãng
Rền tai súng biệt xác thây phơi
Thơ ngây góa phụ bên gò mả
Đã quá khuya rồi, chị...chị ơi !

Thuận,23/09/2016.
* Sơn nữ Phà Ca và Mộng Long là hai nhân vật chính trong vở cải lương Người Vợ Không Bao Giờ Cưới.
* Anh ba Lâm Thủ, tên ở nhà là Hồng, bạn gái anh chỉ biết tên là Tím
------------------------


& Bài chia sẻ của Uyên Du

NGƯỜI EM NĂM CŨ

Tình cờ tôi gặp lại em
Áo hồng đang bước lên thềm quán thơ
Rõ ràng đâu phải là mơ!
Bao nhiêu kỷ niệm xa xưa hiện về…
+++
Ta chợt ngỡ ngàng đến ngẩn ngơ
Trời ơi người ấy tự bao giờ!
Về đây thăm lại người xưa cũ?
Em bước lên thềm như giấc mơ.
+
Có phải là em … em đấy không?
Con đường chiều vắng gió bay lồng
Những tia nắng yếu theo chân nhỏ
Những giọt mồ hôi đọng má hồng.
+
Tóc rối bồng bềnh theo gió bay
Nón nghiêng áo giật bóng vươn dài
Chiều buông nắng tắt lòng sôi rộn
Thương quá áo hồng em ngất ngây.
+
Đêm chốn đồn sâu lặng ngắm sao
Một bình trà nhỏ đắng cồn cào
Em không quen đắng nhưng cùng uống
Để trải cùng anh đêm thức thâu.
+
Bát cháo nhái bằm vị ngọt sao!
Tự lòng thuộc hạ mến dành trao
Em nghe sờ sợ nhưng cùng nhấm
Hương vị tình thương đám lính nghèo.
+
Đêm vẫn oi nồng sau trận mưa
Bầu trời dần rạng ánh sao thưa
Sân phơi ghế bố nhìn sao lánh
Em hỏi sao nào được gọi vua?
+
Anh bật chỉ vào … đây! chính ta
Nàng là hoàng hậu của sao sa
Nhớ vua đi kiếm và đang gặp …
“Khóa chặt tay anh để giải hòa!”
+
Canh đã về khuya đêm thấm lạnh
Hỏa châu lấp lóe góc trời xa
Vài tiếng súng buồn đêm lặng lẽ
Từng giờ phiên gác cũng trôi qua.
+++
Em đến cùng ta chung cảnh ngộ
Mảnh đời khốn khó nỗi đơn côi
Em cho tất cả mà chưa nhận
Để nợ lòng ta đến suốt đời.
+
Ngày tháng dài qua ta vẫn nhớ
Bể dâu in đậm cuộc tình hờ
Em đi lần ấy rồi đi biệt
Ta khắc trong tim một bóng chờ!

Uyên Du
20150422

Sinh nhật Tháng 12

<D.234~Thơ Sinh Nhật> 

Hồng ân kiến giải thiên mầu nhiệm
Trải mộng vi huyền cuộc chuyển luân!




SINH NHẬT THÁNG 12

Tháng tận năm cùng hé nụ xuân
Từ trong hỗn lý ủ duyên trần
Theo nguồn tác tạo nên mầm sống
Góp mặt sinh tồn hiện dáng nhân
Tiếng khóc oa oa tâm dọn thức
Tia nhìn lẳng lặng mắt thu thần
Hồng ân kiến giải thiên mầu nhiệm
Trải mộng vi huyền cuộc chuyển luân!

MT - 20161212

10 tháng 12 2016

Duyên Quê

<D.233~Cảnh Quê>



DUYÊN QUÊ

Quê nghèo nước nổi mưa sa
Tình nghèo gạo đỏ muối cà hôm mai
Bàn tay ta nắm chung tay
Đồng tâm tạo dựng tương lai đời mình.


Nước nổi mưa mùa hạt ngấm sa
Đời ươm đất thuộc vị thêm mà
Đồng quê gắn ước lời trao nguyện
Cảnh sống đơm tình mộng diễn ra
Mở lối khai vườn thu trái ngọt
Gìn tâm đắp vận ngộ xuân ngà
Trăm năm mảnh ruộng lòng chung thủy
Lắng quyện sâu cùng ký ức ta

Mai Thắng
161209




& Bài xướng của Mỹ Trinh

Miền quê nước chở phù sa
Chở luôn tình nghĩa đậm đà chẳng phai
Giữ duyên bền chặt lâu dài
Ta - mình trọn kiếp cầm tay vai kề.


DUYÊN QUÊ

Xem kìa nước ngọt chở phù sa
Điểm sắc vùng quê nghĩa mặn mà
Một chữ vừa trao đừng tháo bỏ
Trăm lời đã gửi chớ bàn ra
Nè mây lại chứng ân tình trẻ
Hỡi gió về ru phút mộng ngà
Đã quyện câu thề hôm phải ý
Ghi lòng trọn kiếp chữ mình - ta.

7.12 - TTMT

09 tháng 12 2016

Người Thổi Hồn Cho Đá

<D.232~TY Văn Nghệ> 
Bàn tay nghệ sĩ mang hoài bảo
Trí não con người tải vạn khơi




NGƯỜI THỔI HỒN CHO ĐÁ

Sầu năm tháng lặng giữa mây trời
Bảo cuộn mưa dầm trải sức phơi
Một khối vô hồn trơ phỗng đá
Hình nhân lộ tướng cảm duyên đời
Bàn tay nghệ sĩ mang hoài bảo
Trí não con người tải vạn khơi
Phục hổ tiềm long nguồn thể hiện
Tinh thần sức mạnh tỏ thay lời.

Mai Thắng
160306

---------------^^^-------------
♣ Bài xướng của Dung Nguyên

NGƯỜI THỔI HỒN CHO ĐÁ

Tảng đá chênh vênh giữa đất trời
Mưa nguồn nắng lửa dãi dầu phơi
Người tài gọt đẽo thành pho tượng
Kẻ khéo vần xoay dựng cảnh đời
Lại hóa Long chầu bên giếng ngọc
Thành ra Hổ phục cạnh chùa dơi
Sao mà bảo chúng vô hồn nhỉ
Hiểu những buồn vui dẫu chẳng lời.

5/3/2016
DUNG NGUYÊN

Ngoại xưa 8

THƠ LÂM MỸ THUẬN – CHỦ ĐỀ NGOẠI XƯA



8. CON SÁO CHÓP

Bắt trong bọng gáo ở ranh đồng
Chóp nhỏ ra ràng mới đủ lông
Cặm cụi vót tre quên cả tối
Xăm soi tìm dế quá hừng đông
Lòng con háu hức vui chim sáo
Mắt ngoại đăm chiêu ngắm chiếc lồng
Tuổi trẻ ham chơi lười biếng học
Sau này chẳng có chữ thành công.
+
Anh* về nghỉ phép ngoại mừng trông
Đảo mắt nhìn qua thấy chiếc lồng
Xa nhủ thôi đừng tìm dế ruộng
Gần khuyên chớ thích bắt chim đồng
Nhà chưa vững mạnh tay cày giỏi
Nước lúc suy vong chí khí hồng
Con chóp thỏa vờn không mấy chốc
Tin về...anh trọn nợ non sông !!!

Thuận, 22/09/2016.

------------------------
& Bài chia sẻ của Uyên Du

TÌNH QUÊ

Bình minh ửng rạng góc trời thanh
Sợi nắng ban mai chiếu dệt mành
Lúa trỗ đòng lên thay sắc mới
Đê tràn nước thả chạy vòng quanh
Không màng áo mão thì thôi mặc
Chẳng kể vàng son cũng tạm đành
Nghĩa nặng tình sâu đời đạm bạc
Câu hò điệu lý quãng đồng xanh!

Uyên Du
20160723

-------------
* Người anh thứ ba Lâm Thủ (tên gọi ở nhà là Hồng), chết tại Đức Hòa tỉnh Hậu Nghĩa năm 1965.

07 tháng 12 2016

Nghiệp nhà binh

<D.231><Thời Sự Quốc Tế>

Lòng tôn lẽ phải không dung bạo
Lý tưởng anh hùng tỏa ánh vinh.




NGHIỆP NHÀ BINH

Chọn bước chân vào cõi nghiệp binh
Là mong khắp chốn được thanh bình
Thời cơ rộn rạo loài ma quỷ
Thế loạn tranh giành lũ ác tinh
Chiến sĩ vung gươm vì cuộc lớn
Quân nhân trấn giặc khiếp hồn kinh
Lòng tôn lẽ phải không dung bạo
Lý tưởng anh hùng tỏa ánh vinh.

Mai Thắng
20161207

--------------------
@ Bài xướng của Bửu Tùng

TÁI XUẤT GIANG HỒ

Chim bằng tái xuất dẫn hùng binh
Bóp mũi sài lang kiến thái bình
Hải địa xông pha lừng tướng sỹ
Non ngàn ẩn nấp khiếp chồn tinh
Chân bừa tận đỉnh loài ham sát
Móng chộp trùng khơi lũ muốn kình
Tuổi lão an dân còn trọng trách
Đem tài bảo quốc há cầu vinh

Bửu Tùng
5/12/2016

--------------------
@ Bài hoạ của Dương Hồng Thuỷ

(họa bài Nghiệp Nhà Binh của Nguyễn Đắc Thắng)

SỐ PHẬN

65 nhập ngũ vào nhà binh
Thủ Đức quân trường mong thái bình
Nhức nhối đêm về nghe tiếng súng
Vui mừng được dẹp bọn xà tinh.
Bạn bè gục ngã hùng tâm vẫn
Chiến đấu quên mình giặc hãi kinh
Huynh đệ chung lưng lo diệt ác
Nghìn năm nhớ lại mãi tôn vinh.

Dương Hồng Thủy

Tuổi Xuân Chiều

<D.230~Tuổi Lão> 

Trỗi khúc ca trầm hương điệu mới
Hoàng hôn niệm tưởng đến bao điều!




TUỔI XUÂN CHIỀU

Ngày qua ngẫm lại tuổi xuân chiều
Cảm khái ân nồng đạt bấy nhiêu
Ngắm đóa hoa xòe khoe sắc thẳm
Nhìn con bướm đỗ ngộ thương nhiều
Đường mây ảnh tạo màu gom nắng
Cánh gió ngàn đưa tiếng vọng tiêu
Trỗi khúc ca trầm hương điệu mới
Hoàng hôn niệm tưởng đến bao điều!

Mai Thắng
#832>161207

---------------^^^-------------
Bài xướng của Dung Nguyên

XUÂN YÊU THƯƠNG

Vẫn nhớ người ơi một buổi chiều
Tình ta đẹp đẽ biết bao nhiêu
Ân nồng những buổi hồn in đậm
Nghĩa cả từng hôm dạ khắc nhiều
Ủ ngõ tơ hồng êm khúc nhạc
Ru bờ thủy ái dịu lời tiêu
Thềm hoa bóng nguyệt hằng đêm tỏ
Rực rỡ mùa xuân khởi sắc điều.

6/12/2016
DUNG NGUYÊN

Độc Ẩm

<D.229~Thơ Vui> 

Ngồi nhâm nhi rựơu đế

Và thưởng thức lẫu dê
Nghe bài ca vọng cổ
Tông cuối đang xuống xề!



ĐỘC ẨM
-ndt-

Nồng đô nhảy vọt lên men đế
Khẩu lại nghe thèm món lẫu dê
Bạn cũ đường xa mời chửa đến
Người thân gối mỏi gọi không về
Nhìn mây để gặp trời u ám
Vọng liễu nghe đầy tiếng tỉ tê
Tự huyễn mình ên ngồi nhớ tưởng
Bài ca vọng cổ xuống tông xề!

Mai Thắng
#739>160806



& Bài họa của Tòng Trần

CUỐI TUẦN
-nđt-

Một đĩa chân gà chơi tửu đế
Hai thùng bạch hổ với nồi dê
Tình thân bạn cũ ngồi vui tới
Ái hữu người quen nhậu chẳng về
Chúc mãi ly đầy không được xỉn
Vô hoài chén cạn lẽ nào tê
Đừng quên nghĩa vụ đêm này trả
Bã giận là xong chắc khỏi xề....(hề...hề.......).

Tòng Trần
06/8 /2016.

& Bài họa của Mộng Du Tuyết Trinh (Hường Xưa)

THẪN THỜ
-nđt-

Bởi thẫn thờ sao tìm rượu đế
Nơi hồn chết lặng giữa vườn dê
Tiêu điều cảnh cũ không đường nói
Quạnh quẽ dòng xưa chẳng lối về
Xướng họa xin ngừng ôi bỗng mỏi
Trao lời rạn nứt cả từng tê
Ngày đêm buốt lạnh hầu như đã
Gối mộng bây chừ bỏ nghĩ phê.

Hường Xưa

Vần Yêu

<L.170~Cuộc Sống>

Đường yêu trải dải lụa hồng
Tình yêu trải giấc mơ nồng em ơi!




VẦN YÊU

Vần yêu ấp ủ lời thơ
Lời yêu ấp ủ mảnh tơ bềnh bồng
Mùi hương hòa quyện gió lồng
Mùi men nhẹ dỗ giấc nồng êm say
Bóng chiều sợi khói bay bay
Đường chiều sợi ráng lắt lay giục lòng
Đường yêu trải dải lụa hồng
Tình yêu trải giấc mơ nồng em ơi!

Mai Thắng
161206

02 tháng 12 2016

Chiều rơi

<D.228><Tiết Khí>

Chuyển bóng mây ngàn xin giữ hộ
Tâm tình khát vọng chửa hề lơi!




CHIỀU RƠI 

-nđt-

Khi chiều thất thểu ngã mình rơi
Nhặt ảnh hoàng hôn loãng góc trời
Đốt rượu đi tìm hương vỡ lở
Châm trà thả đắm chuyện đầy vơi
Thời gian ngắn lại còn đeo đẳng
Giấc mộng dài hơn cảm rã rời
Chuyển bóng mây ngàn xin giữ hộ
Tâm tình khát vọng chửa hề lơi!

Mai Thắng
@725~160726

---------------^^^------------
♣ Bài họa của Thuận Đăng

CHIỀU RƠI 

-ndt- 

Nửa tiếng tiêu sầu thõng thượt rơi
Chiều buông nhẹ nhõm cả khung trời
Đôi niềm khắc khoải sương nhòa vẫy
Mấy dải êm đềm ngõ lộng vơi
Vẫn biết người đi lành lạnh phủ
Còn mong kẻ lại xót xa rời
Hoàng hôn khẽ thả mơ màng gợi
Để dõi bơ phờ cánh nhạn lơi .

Thuận Đăng

---------------^^^------------
♣ Bài họa của Dung Nguyên

HOÀNG HÔN

Mơ màng giọt nắng cuốn chiều rơi
Đỏ tím hoàng hôn lặn cuối trời
Cánh nhạn bâng khuâng hòa bóng tối
Thân cò chạng vạng lẫn dòng vơi
Mà nghe ngọn gió êm đềm thổi
Lại thấy màn sương lã chã rời
Lũ quốc bên đầm da diết gọi
Ơ ầu tiếng Mẹ khẽ khàng lơi.

25/7/2016
DUNG NGUYÊN