27 tháng 12 2015

X59. Để gió cuốn đi 2

<D.140><Tình Yêu Văn Nghệ>
"... Lời trao gửi trọn từ tim não
Hãy để cho làn gió cuộn đi! ..."



ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI
-nđt-

Lúc tập làm thơ hỏi nghĩ gì?
Trang lòng khúc uẩn một vài khi
Giông càn giữa lối đường mê lộ
Bão nổi bên đời khối thị phi
Cuộc sống tan òa bao nỗi khổ
Tâm hồn đọng giữ mấy vần thi
Lời trao gửi trọn từ tâm huyết
Hãy để cho làn gió cuộn đi!

Mai Thắng
151222

----------------
& Các bài họa

1. ĐỂ GIÓ CUỘN THEO THƠ
-nđt+bvđâ-

Hồn thơ viết vội chẳng lo gì
Xướng họa đôi vần thỏa mãn đi
Bữa gặp tràn giông đừng hỏi ví
Đêm ngờ động bão chớ buồn khi
Đời thân những bận nhiều hôm phí
Ngõ phận bao lần lắm buổi phi
Kệ xác hao gầy thôi bỏ nghĩ
Gieo lời thả gió cuộn đường thi

Hường Xưa

----------------

2. THI SẦU
-nđt-

Tình duyên vụn vỡ luyến lưu gì
Để mỗi canh tàn mộng ước đi
Mỏi mệt bờ vai gầy những lúc
Âm thầm ngấn lệ nhỏ từng khi
Cơn hờ hững đến vây đời tủi
Nỗi xót xa về đẩy dạ phi
Lặng lẽ vầng trăng nào sáng tỏ
Chong đèn bút vẽ họa sầu thi

KaKa
KK: 875-12/15-5_

----------------

3. HÃY THẢ NHẸ DÒNG SUY NGHĨ

Làm thơ xả stress mộng mơ gì
Cứ để tâm hồn thoải mái đi
Bán gả chi mà đa ãi luỵ
Danh thành chớ mộng để lòng ghi
Ra vào chốn mạng tình hoan hỉ
Đến ảo bình thơ vẹn nghĩa vì
Muốn được tìm quên sầu bỏ nghĩ
Nên là hãy thả nhẹ dòng suy.

Catinh Phunu

----------------

4. KHỞI BÚT
-nđt+bvđâ-

Nhà văn khởi bút, mộng mơ gì?!
Chẳng dễ tâm tình giống mọi khi
Tự thấy lòng son màu diễm phỉ…
Thường xem dạ sắt tỏ kiêu kỳ!
Soi lời thấu cảnh tăng cường vĩ
Thảo chữ chân đời tránh thị phi !
Chọn nghĩa tìm nhân dòng hiếu hỷ.
Câu vần khép mở trọng nguồn thi !

Minh Hiếu
23/12/2015

----------------

5. MONG GÌ
-nđt-

Rằng vui họa xướng chẳng mong gì
Trắc ẩn trong lòng cũng một khi
Bẩy chuyến cù đinh dù dẫu lộ
Ba lần rũ xác lại cuồng phi
Hồn ai vẫn giấu bao buồn khổ
Bụng hắn phơi bầy những dáng thi
Chấp sự làm chi rồi tủi não
Con đường cũ ấy mặc người đi.

Nguyễn Mạnh Tiến
23/ 12 /15 - H V

------------ 

6. MƠ HỒ
-nđt&bvđâ-

Xướng những vần thơ hỏi được gì
Gieo từ dở ẹt hãy ghìm đi
Dù mai muốn bỏ thôi đừng nghĩ
Dẫu mốt xa hoài chẳng sợ phi
Mỗi bận tìm mong sầu kiếp hỉ
Hôm rồi ngóng đợi tủi phần khi
Lời câu lỡ viết nghe buồn nhỉ
Mỏi mệt trong lòng chán rõ thi

Tuyết Trinh Mộng Du

----------------

7. TRẮC TRỞ
-nđt-

Mãi giận người yêu chẳng nói gì
Thôi đành ngậm nín sẽ chờ khi
Vì đâu biển rộng mà tuôn lướt
Để lúc sông dài lại hãm phi ?
Nẫu dạ thờ ơ đời tủi phú
Nao hồn lặng lẽ kiếp sầu thi
Phần duyên trắc trở đừng mong đợi
Chẳng lẽ riêng mình tạo lối đi !

Trần Tòng
23/12/2015

----------------

8. MỘNG HỒN THI
-nđt-

Tình thơ tỏ sớm lỡ yêu gì
Thể vẹn nơi lòng mỗi bước đi
Lặng lẽ sông từ khơi tủi lúc
Âm thầm suối nghĩa gợi sầu khi
Đường mây thổn thức lòng nương luỵ
Ngõ gió dâng trào dạ chẳng phi
Xướng hoạ bao lần sao đã thoả
Bên đời khắc khoải mộng hồn thi

Nguyễn Quyền
NQ: 23.12.2015

--------------- 

9. XIN ĐỪNG LẶNG LẼ...RỜI XA
-nđt-

Em hờn giận mãi chẳng mong gì
Đã bảo không cần giống mọi khi
Ủ rũ buồn đau ngồi cuối lộ
Nên hoài thổn thức dựa hoành phi
Muôn ngày rực rỡ còn kêu khổ
Bởi tại âm thầm vẫn nhớ thi
Nhắn gửi người yêu cần động não
Xin đừng lặng lẽ bước dần đi

Duc Hong

----------------

10. PHẢI GÌN TÂM
-nđt-

Nhọc mãi vì thơ hỏi muốn gì ?
Đau lòng ái tủi vật vờ ghi
Đời đơn cõi thế hồi mê lộ
Lẽ sống trần gian bẩn thị phi
Tạo hoá đêm ngày ôm nỗi khổ
Hồn nhân sớm muộn gửi vần thi
Trang tình để lại bao phiền não
Nguyện phải tâm gìn vững bước đi!

Tuấn Tôn
23/12/2015

----------------

11. NGÁN THƠ
-nđt-

Nghiền thơ nghiện tứ chả ngon gì
Đượm chữ thơm vần hỏi mấy khi?
Tối tẩn nhiều câu dường mỡ luộc
Khuya nhồi lắm vận ngỡ hành phi
Người thân đãi tặng nào ham phú
Bạn hữu khao mời chẳng hám thi
Vãi ruột còng lưng mần khốn khổ
Xong thường lặng lẽ quẳng bài đi

Hong Mai
24/12/15

Có Ai?

<L.121~Cuộc Sống>

Có ai yêu mấy vần thơ?

Cho tôi gửi tặng mộng mơ … dâng đời!



CÓ AI ?

Có ai níu ánh trăng thề?
Cho tôi xin hỏi đem về cho ai?
Có ai giữ ánh trăng cài?
Cho tôi xin hỏi tóc mai đâu rồi?
Có ai đành để trăng trôi?
Cho tôi giữ lại màu phôi tóc nàng!
Có ai quá chuyến đò ngang?
Cho tôi xin gửi trăng vàng cùng đi!
Có ai uống rượu chia li?
Cho tôi gửi tặng tình si một thời!
Có ai nhặt tuyết sương rơi?
Cho tôi gửi tặng nụ cười vu vơ!
Có ai yêu mấy vần thơ?
Cho tôi gửi tặng mộng mơ … dâng đời!

Nguyễn Đắc Thắng
151227

----------------
Bài họa của Kim Oanh (AUS)

CÓ NGƯỜI !

Có người xõa mái tóc thề
Nhờ làn gió gửi hương về bên ai
Có người cửa khép then cài
Quên trời hừng sáng nắng mai lên rồi
Có người lặng ngắm mây trôi
Bóng in bạc thếch phai phôi tình nàng
Có người phụ rẩy sang ngang
Hững hờ duyên phận vội vàng bước đi
Có người nhấp chén sầu ly
Say mèm vùi gốc cây si suốt thời
Có người nhặt cánh hoa rơi
Đêm trăng tơ tưởng mỉm cười vu vơ
Có người gối mộng dệt thơ
Chép trang ký ức ôm mơ trọn đời

Kim Oanh (AUS) 






Giáng Sinh 2015

<D.139~LH Tôn Giáo>
Hồng ân nguyện Chúa ban ơn khắp
Thế giới an bình mọi chúng sinh ! …



ĐÊM GIÁNG SINH

Vào đời trải nghiệm một lần sinh
Sứ mệnh thiêng liêng vẫn hữu tình
Thiên Chúa ba ngôi ban nguyện ước
Người dân cõi thế mộng an ninh
Ngắm vì sao sáng đêm huyền diệu
Lắng tiếng chuông ngân cảnh thái bình
Tỏ rạng hào quang nơi máng cỏ
Niềm tin - bác ái độ nhân sinh.

Nguyễn Đắc Thắng
20151208

----------------^^^---------------
Bài xướng của Đỗ Chiêu Đức

GIÁNG SINH 2015

Thắm thoát thế mà lại Giáng Sinh
Thời gian vùn vụt khéo vô tình
Bốn mươi năm vẫn mong sum họp
Mấy chục đông luôn ước thái bình
Lắp lánh đèn sao lòng thổn thức
Vô cùng đêm thánh dạ đinh ninh
Hồng ân nguyện Chúa ban ơn khắp
Thế giới an bình mọi chúng sinh!

Đỗ Chiêu Đức

-----------------------
Các bài họa

1. CHÚA GIÁNG SINH


Ngôi hai đến tá mẫu đầu sinh
Cứu chuộc nhân gian thoát tội tình
Hang đá mỡ đầu chương khó khổ
Sao trời rọi sáng lối công bình
Tin mừng chứng chắc bằng thương khó
Huyết đổ cam đành để tái sinh
Ngài ở trong ta hằng dẫn lối
Thiên đàng địa ngục vẫn an ninh.

Cao Linh Tử
7/12/2015

--------------------

2. ĐÊM GIÁNG SINH

Chúa xuống trần gian với chúng sinh
Cho bao đôi lứa đẹp duyên tình
Giúp người đơn chiếc niềm an ủi
Khiến kẻ hoang mang dạ ổn bình
Lấp lánh ngàn sao xua gíá lạnh
Ngân nga chuông thánh gọi an ninh
Tưng bừng một trận mưa ân sủng
Tưới khắp mọi nhà đêm Giáng Sinh.

Phương Hà

--------------------

3. MỪNG GIÁNG SINH 2015

Thời gian trôi chảy quá vô tình
Lại tháng mười hai đến Giáng Sinh
Lấp lánh đèn giăngng cây sang ngõ
Lung linh Thánh Giá cảnh yên bình
Ông già áo đỏ chùm râu bạc
Tuần lộc chuông rung chạy rập rình
Cầu nguyện Hồng ân Thiên Chúa nhận
Thanh bình cỏi thế được an ninh

Song Quang

--------------------

4. MỪNG CHÚA GIÁNG SINH

Đêm Thánh vô cùng Chúa Giáng Sinh
Con chiên ngoan đạo cảnh thanh bình
Hài nhi, máng cỏ, chào nhân loại
Cứu thế ra đời rất hiển vinh
Bác ái yêu thương lòng tín ngưỡng
Công bình đoàn kết mới an ninh
Đèn hoa rực rỡ cây thông sáng
Mùa Vọng Noel sống vẹn tình.

Mai Xuân Thanh
Ngày 07 tháng 12 năm 2015

26 tháng 12 2015

Tư Quân Ân - Lệnh Hồ Sở

<C.007><Giai thoại văn chương>
Tên bài: TƯ QUÂN ÂN 
(Cung Oán 4) 
Tác giả: LỆNH HỒ SỞ 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC 


★ Nguyên bản và phiên âm

思君恩                        TƯ QUÂN ÂN
小苑鶯歌歇,            Tiểu uyển oanh ca yết,
長門蝶舞多。            Trường Môn Điệp vũ đa.
眼看春又去,            Nhỡn khan xuân hựu khứ,
翠輦不曾過。            Thúy liễn bất tằng qua.
令狐楚                        Lệnh Hồ Sở 


★ Chú thích

- Tiểu Uyển : là Vườn Hoa nhỏ. Thượng Uyển là Vườn Hoa lớn của vua chúa dạo chơi ngắm hoa.
- Yết : là Nghỉ ngơi, là Hết, là Chấm dứt.
- Trường Môn : là Cung Trường Môn, nơi Trần Hoàng Hậu đời Tây Hán ở khi bị thất sủng.
- Thúy Liễn : là Xe màu xanh biếc của Vua đi do dê kéo.

★ Diễn nghĩa bài thơ :

Nhớ lúc được hưởng ơn vua
Trong vườn hoa nhỏ nhoi nầy chim oanh đã ngừng hót,
Nhưng ở cung Trường Môn thì bướm lại bay lượn rất nhiều. 
Mắt trông mùa xuân lại đi qua rồi, 
Mà xe vua thì vẫn bằn bặc chẳng thấy tăm dạng đâu cả.

Cô đơn chiếc bóng mòn mõi đợi chờ, uổng phí cả thanh xuân !.... Bướn chỉ lượn ở cung Trường Môn, còn oanh thì đã ngừng hót, một mùa xuân nữa lại đi qua, một lần nữa lại đánh mất tuổi xuân một cách oan uổng trong lãnh cung buồn thảm ! Càng trông đợi vua thì càng chẳng thấy dấu xe vua. Tình ý thiết tha mà kín đáo, không trắng trợn lộ liễu như nàng cung nữ của Ôn Như Hầu, "Tình rầu rĩ khôn khuây nhĩ mục / Chốn phòng không như giục mây mưa"

★ Diễn nôm

NHỚ ƠN VUA
Vườn nhỏ oanh đà ngừng hót,
Trường Môn bướm lại lượn đua.
Xuân tàn đi qua trước mắt,
Vẫn nào thấy bóng xe vua !
 - Lục bát: 
Oanh đà ngưng hót trong vườn,
Bướm còn bay lượn Trường Môn dập dìu.
Mắt trông xuân đã tiêu điều,
Xe vua nào thấy nghe nhiều đợi mong!
Đỗ Chiêu Đức

Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm 1972 bài TƯ QUÂN ÂN của Lệnh Hồ Sở

Ban Tiệp Dư - Vương Duy

<C.006><Giai thoại văn chương> 
Tên bài: 
BAN TIỆP DƯ
(Cung oán bài 3)
Tác giả: VƯƠNG DUY
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC


班婕妤                         BAN TIỆP DƯ
怪來妝閣閉,             Quái lai trang các bế,
朝下不相迎。             Triều hạ bất tương nghinh.
總向春園裡,             Tổng hướng xuân viên lý,
花間笑語聲。             Hoa gian tiếu ngữ thanh.
王維                             Vương Duy

★ Chú thích

- Quái Lai : Quái lạ ! Sao lạ Vậy !
- Trang Các : Cái Gác trang Điểm, Chỉ cái lầu cái gác cuả các bà các cô ở, chữ nầy cũng như chữ Trang Đài vậy.
- Triều Hạ : là Tan Triều,là Bãi Triều.
- Bất Tương Nghinh : là Không Nginh đón nhau.
- Tổng Hướng : là đều hướng về, tất cả đều hướng về.

★ Nghĩa bài thơ

Lạ nhỉ, sao gác ngọc của nàng lại đóng im ỉm thế kia, tan chầu rồi cũng không ra nghêng đón đức vua. Ôi, Tất cả cũng chỉ để hướng về bên trong vườn xuân ấy, há chẳng nghe thấy tiếng cười nói trong hoa đó hay sao ?! (Nếu ta cũng lẫn vào trong đó, thì cũng chỉ thêm một tiếng cười nói tầm thường vô nghĩa mà thôi!).

Nỗi oán hận âm ỉ trở nên bất bạo động, thay vì phải mở cửa để giả lả chào đón vua khi tan chầu, để mong có may mắn được nhà vua dòm dõ tới hay chăng. Đằng nầy nàng đóng kín cửa không thèm chào đón vua, vì nàng biết rằng chào đón cũng chẳng hề được vua đoái hoài, và như tất cả những cung nữ mơ mộng được vua thương đổ về nói nói cười cười trong vườn Thượng Uyển cũng vô ích mà thôi !

Nàng cao ngạo hờn lẫy âm thầm đóng kín cửa chịu đựng với số phận hẩm hiu của mình, chớ không " Bực mình muốn đạp tiêu phòng mà ra " như nàng cung nữ của Ôn Như Hầu.


★ Diễn nôm
        
BAN TIỆP DƯ 

Quái lạ, sao đóng cửa,
Tan chầu chẳng tiếp nghinh.
Trong đám xuân viên đó,
Thêm chi một chút tình !
- Diễn lục bát
Lạ lùng sao cửa đóng im,
Tan chầu nàng cũng chẳng thèm tiếp nghinh.
Hướng về vườn Ngự hoa xinh,
Trong hoa cười nói chút tình như không !
Đỗ Chiêu Đức 

* Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm 1972 bài BAN TIỆP DƯ của Vương Duy.

Tiệp Dư Oán - Hoàng Phủ Nhiễm

<C.005><Giai thoại văn chương>
Tên bài: 
TIỆP DƯ OÁN
(Cung Oán 2) 
Tác giả: HOÀNG PHỦ NHIỄM 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC 


婕妤怨                         TIỆP DƯ OÁN
花枝出建章,             Hoa chi xuất Kiến Chương,
鳳管發昭陽。             Phụng quản phát Chiêu Dương.
借問承恩者,             Tá vấn thừa ân giả,
雙蛾幾許長?             Song nga kỷ hứa trường ?
皇甫冉                          Hoàng Phủ Nhiễm


★ Chú thích

Hoa Chi : là Cành Hoa, Ở đây chỉ các người đẹp.
Kiến Chương : Tên một cung điện đời Hán.
Phụng Quản : Chỉ Ống Tiêu có hình con chim phụng.
Chiêu Dương : Tên của cung vua ở đời Hán.
Tá Vấn : là Ướm Hỏi, là Dám Hỏi.
Thừa Ân Giả : là Người đang nhận ơn vua.
Song Nga : chỉ Cặp Chơn mày. Ở đây chỉ Sắc đẹp.
Kỷ Hứa : là Bao nhiêu ?.

★ Nghĩa bài thơ

Nỗi oán hận của nàng Ban Tiệp Dư
Những người đẹp như những cành hoa đẹp phát xuất từ cung Kiến Chương.
Tiếng tiêu tiếng sáo phụng dìu dặt trổi lên từ điện Chiêu Dương (nơi mà nhà vua đang yến ẩm vui chơi).
Dám hỏi những kẻ đang được vua ân sủng, đôi mày nga kia dài được bao nhiêu? Đôi Nga My (mày nga hoặc mày ngài) tượng trưng cho sắc đẹp của người phụ nữ.

Trong Cung Oán Ngâm Khúc Ôn Như Hầu cũng đã viết: 
Đóa lê ngon mắt cửu trùng / 
Tuy mày điểm nhạt nhưng lòng cũng xiêu!
Nàng cung nữ ở lãnh cung đã mĩa mai những cung nhân đang được vua yêu là: Để xem mày ngài của các nàng dài được bao nhiêu, ý muốn nói, để xem các nàng còn đẹp được bao lâu, còn được vua yêu thêm bao lâu nữa ? Trước kia, ta cũng đã từng được vua yêu như các nàng đó các nàng ơi !


★ Diễn nôm

TIỆP DƯ OÁN 
Kiến Chương hoa nở đẹp,
Chiêu Dương nhạc rộn ràng.
Dám hỏi người vua mến,
Mày dài mấy hai hàng ?!
- Lục bát 
Hoa xinh đẹp xuất Kiến Chương,
Phụng tiêu nhạc trổi Chiêu Dương rộn ràng.
Hỏi người yêu dấu điện vàng,
Đã dài được mấy hai hàng mày nga ?!
Đỗ Chiêu Đức

* Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm 1972 bài TIỆP DƯ OÁN của Hoàng Phủ Nhiễm

Đêm Giáng Sinh

<P.051-P5.03><Lễ Hội Tôn Giáo>



ĐÊM GIÁNG SINH

Mừng ngày chúa giáng sinh
Đất nước đã thái bình
Đoàn người đi lũ lượt
Đường hoa dài lướt thướt

Cuộc chiến đã đi qua
Chết chóc đã mờ xa
Đói nghèo vẫn còn đó
Đời muôn nghìn cái khó

Cầu nguyện chúa ban ân
Hạnh phúc cõi hồng trần
Một thế gian bình đẳng
Sống cuộc đời ngay thẳng

Tội ác sẽ phơi bày
Dưới ánh nắng ban mai
Tương lai màu rực rỡ
Người yêu người hớn hở.

Nguyễn Đắc Thắng

23 tháng 12 2015

T05. Những Vần Thu Cảm

<T.05.D><Những Vần Thu Cảm>



1. THU SẦU 1

Nhìn xác lá khô rụng úa vàng
Ngậm ngùi thương cảm mỗi mùa sang
Mưa luôn chực sẵn nơi trời thẳm
Bão vẫn ra oai tự biển ngàn
Đêm lạnh trùm chăn nuôi ước mộng
Ngày ui đợi nắng tỏa dương quang
Thu sầu từ dáng xa xăm cũ
Nối tiếp niềm đau lệ tản hàng.
140902

-----o0o-----

2. THU QUYẾN RỦ

Dòng nước trong veo chảy lượn lờ
Bình minh rực sáng đỉnh đồi mơ
Bướm vờn hoa thắm tình điên đảo
Ong hút mật đầy cánh ngẩn ngơ
Nắng sớm lên cao trời ấm lại
Mây chiều tan hợp mảng xanh lơ
Hoàng hôn níu ráng đan màn tím
Se lạnh đêm thương cảnh sắc mờ.
140902

-----o0o-----

3. THU CẢM 2

Tôi biết anh đi sẽ trở về
Dù đời chất ngất những buồn tê
Súng gươm trả lại thời chinh chiến
Hành lý mang đầy bóng xóm quê
Thế giới bao dung dần hội nhập
Non sông tệ bạc vẫn không nề
Hoàng hôn viễn xứ thêm khao khát
Lữ khách hồi tâm nhất khứ hề!
140906

-----o0o-----

4. THU SẦU 2

Ngày thu sắc úa dợn màu mây
Ngập lối đường xưa xác lá gầy
Lặng lẽ vầng trăng soi bóng đỗ
Lang thang cánh gió thoảng ngàn bay
Trời cao xa thẳm tầng cao vợi
Con nước về xuôi sông nước đầy
Gối mộng đêm dài thầm hỏi mộng
Một mùa tâm sự có còn ai?
140911

-----o0o-----

5. THU CHỜ

Phải chi đừng đến có còn hơn!
Một tiếng thét vang chuỗi ngậm hờn
Màu lá xanh non vương khói ám
Cánh buồm bạc mốc dựng cô đơn
Cuộc đời đang sức dòng đời nghẽn
Sắc áo chưa phai cổ áo sờn
Hoa phượng chạnh lòng ve hốt hoảng
Thu chờ trên những bước đường trơn!
140911

-----o0o-----

6. THU QUẠNH THIỀN MÔN

Khi ráng chiều in mảnh áo nâu
Tầng không giăng mắc áng mây sầu
Mỏ chuông tụng niệm phiêu hồn thế
Năm tháng trôi qua bạc mái đầu
Kinh Phật chuyên cần ru giấc ngủ
Cửa Thiền kết nạp luyện niềm đau
Bóng đêm lủi thủi trời cô quạnh
Phủi vết bụi đời bám sắc thu!
140914

-----o0o-----

7. ĐÊM CUỐI THU

Cuối thu mà lá vẫn còn rơi!
Mưa sót chiều buông thoảng lạnh rồi
Mở mạng lang thang nguồn cảm lạ
Châm trà nhấm nháp chén đầy vơi
Màn đêm cô độc trôi lầm lũi
Giấc ngủ mơ hồ mộng lẻ loi
Thu đến thu đi và cứ thế
Còn thu chiếc lá vẫn còn rơi!
140920

-----o0o-----

8. TRỜI VẪN CÒN THU

Anh ơi trời cũng vẫn còn thu!
Hãy cứ nâng ly tiếp tạc thù
Đất khách lá buồn rơi ngập lối
Quê nhà bão sót đọng sa mù
Hai phương xa cách hai màu nhớ
Một nếp nghĩ non một khối sầu
Dõi bóng hoàng hôn đang xuống vội
Chiều thu gom lá đốt đêm thâu!
140920

-----o0o-----

9. MÙA THU CÒN ĐÓ

Cơn mưa báo hiệu buổi sang mùa
Lối nhỏ vang xào tiếng lá khua
Bóng ráng bâng khuâng nhìn nắng lụn
Hoàng hôn vất vả tản mây lùa
Thời gian hé lộ màu quang ám
Canh bạc rõ rồi lẽ thắng thua
Xót trải đêm dài nhiều ác mộng
Cuộc tình mê muội lắm cay chua.
140920

Mai Thắng 

22 tháng 12 2015

Để gió cuốn đi

<D.138~TY Văn Nghệ> 
Lời trao gói trọn niềm tâm huyết
Hãy để cho làn gió cuốn đi!



ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI (*)

Lúc tập làm thơ hỏi nghĩ gì?
Trải lòng u uẩn một đôi khi
Phong ba con chữ đường mê lộ
Bão táp dòng đời khối thị phi
Cuộc sống vỡ tan bao ước vọng
Tình người đọng lại mấy vần thi
Lời trao gói trọn niềm tâm huyết
Hãy để cho làn gió cuốn đi!

Nguyễn Đắc Thắng
141222

(*) tên bản nhạc của Trịnh Công Sơn

★ Các bài họa 

1. CHẲNG CÒN CHI!

Tớ thích làm thơ chẳng nghĩ gì
Gột lòng cho sạch để phòng khi
Vài câu chia sẻ ghi xiêu vẹo
Đôi chữ ngu ngơ viết ngựa phi
Lếu láo nhiều khi trùng ý nhạc
Vu vơ lắm lúc điệp lời thi
Thế thôi hay dỡ tùy tâm ý
Rồi có một ngày giả biệt đi.

Nhatthuyh
(FB Hoanh Tran)

---------------------

2. CHƠI VUI

Eo ôi! chớ hỏi thích chơi gì?
Sáu bó vui đùa được mấy khi
Sức kiệt quy quỳ xin viễn tẩu
Thân già xạ bắn hết cao phi
Ưa mần thơ phú không cần học
Khoái ghép câu vần chả phải thi
Lướt web đăng bài nhờ cháu nội
Dễ gì nhớ mật khẩu ai đi! (ID)

Cao Linh Tử
22/12/2014

------------------

3. NGỒI CHỜ

Văn chương chữ nghĩa chẳng ra gì
Tuy thế vui buồn cũng có khi
Nguệch ngoạc vài câu xanh gởi bạn
Ngoằn ngoèo đôi nét bạc đầu phi
Thời nay thơ thẫn in-tơ-nét (*)
Thuở ấy lẵng lơ tuổi dậy thì
Hơn chín chục rồi còn mộng mị
Nhọc lòng ngồi đợi đến ngày đi.

Nắng Hỏa Tinh
22/12/2014

18 tháng 12 2015

Trường Tín Cung - Lưu Phương Bình

<C.004><Giai thoại văn chương>
Cung Oán 1 : TRƯỜNG TÍN CUNG
Tác giả: LƯU PHƯƠNG BÌNH
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC



Hầu hết thơ Cung Oán đời Đường đều xoay quanh đề tài của nàng Ban Tiệp Dư, cung Trường Tín, điện Chiêu Dương... đời Hán. Ít có bài thơ nào dám nói thẳng vào hậu cung nhà Đường lắm. Âu cũng là thường tình. Ta đã đọc các bài Thất Ngôn Tứ Tuyệt rồi, bây giờ thì ta đọc Ngũ ngôn Tứ Tuyệt nhé !

長信宮                 TRƯỜNG TÍN CUNG
夢裏君王近,        Mộng lý quân vương cận,
宮中河漢高。     Cung trung hà hán cao.
秋風能再熱,        Thu phong năng tái nhiệt,
團扇不辭勞。     Đoàn phiến bất từ lao !
劉方平                 Lưu Phương Bình



* Chú thích

- Hà Hán : Còn gọi là Ngân Hà, Thiên Hà.
- Từ Lao : là Chối từ lao nhoc, không chịu được sự lao nhọc.
- Bất Từ Lao : là Không chối từ sự lao nhọc. Có nghĩa : Sẵn sàng chịu lao nhọc.

* Nghĩa bài thơ

Trong mơ thấy mình được thân cận với quân vương. Trong cung bây giờ đã vào thu nên dãi Ngân Hà nhìn thấy trên cao. 
Nếu như gió thu có thể làm cho nóng nực trở lại, 
thì cây quạt lụa tròn nầy rất sẵn sàng không từ sự lao nhọc mà quạt mát cho vua ngay !

Qủa thật đáng thương và tội nghiệp vô cùng ! Vua thì ở trên cao như giải Ngân Hà, có thể ngắm được mà không thể với tới được. Và ... Ao ước một điều mà không hề có được, gió thu hiu hắt làm sao có thể nóng lại cho được ?! Cho nên ao ước như không, đành chịu cảnh lẻ loi ở lãnh cung mà không có cơ hội nào thân cận quân vương như trong mộng cho được!

* Diễn nôm

TRƯỜNG TÍN CUNG 
Trong mơ vua thân cận,
Vào thu Ngân Hà cao.
Gió thu như nóng lại,
Quạt lụa chẳng từ lao ! 
- Lục bát
Trong mơ gần gũi quân vương,
Lãnh cung cao ngắm xót thương Ngân Hà.
Gió thu ví nóng lại mà,
Không từ lao nhọc quạt là sẵn đây !
Đỗ Chiêu Đức

* Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm1972 bài TRƯỜNG TÍN OÁN của Lưu Phương Bình