<F7.001~Miền Ký Ức>
QUÊ HƯƠNG
Tôi sinh ra và lớn ở đây
Muốn xin được chết cũng nơi này
Quê hương nghèo khổ nuôi tôi lớn
Ấp ủ hồn tôi năm tháng dài.
Thời loạn mẹ sinh cảnh khó nghèo
Lớn lên nhờ dưa mắm canh rêu
Gạo đỏ Cửu Long hồng máu thịt
Nước phèn Đồng Tháp sạm da nâu.
Bên những hàng cau những ngọn dừa
Cầu tre qua rạch bước đong đưa
Cánh đồng bát ngát cò bay lả
Tiếng hát ru hò nhịp võng trưa.
Xa tít đồng xa lúa bạt ngàn
Bình minh nắng sớm tỏa mơn man
Lăn tăn gió lướt trên đầu lúa
Rạng rỡ trời xanh sắc lúa vàng.
Mưa nắng hai mùa tiếp nối nhau
Mùa mưa giông bão nước dâng mau
Lũ về bốn phía trời và nước
Nước cuộn phù sa dưỡng đất màu.
Mấy thằng bạn nhỏ những ngày mưa
Lặn lội ra đồng bắt ốc cua
Thả lưới, giăng câu con nước nổi
Bẫy chim, ví chuột những ngày mùa.
Những buổi đến trường tay cắp sách
Con đường quê nắng bụi mưa bùn
Mấy thằng bạn học vui như pháo
Lưu dấu hoa niên dưới mái trường.
* * *
Non nước bùng lên cảnh lửa binh
Làng quê bom đạn dính đầy mình
Tuổi thơ với những ngày di tản
Ẩn ức căm hờn phải nín thinh.
Tuổi trẻ lớn dần theo chiến tranh
Làng quê không thể sống yên lành
Bước đi từ giã đời nghiên bút
Thầm xót xa mình phận mỏng manh.
Cuộc chiến kéo dài sau đỉnh cao
Vào đời với tuổi mộng mơ nhiều
Sự đời nghiệt ngã, thân cô thế
Đối diện thường xuyên với hiểm nghèo.
Cuộc chiến vụt tàn như định mệnh
thương đau - tổ quốc bị an bày
Cuộc đời chiến bại thân tù tội
Đêm tối âm u phủ bóng dày!
Cái giá hòa bình thật xót xa
Quê hương tàn tạ mỗi ngày qua
Xã hội bần cùng và lạc hậu
Nỗi buồn vô sản khúc bi ca!
Giấc mộng đào sinh cứ sục sôi
Chiếc phao cứu rỗi lững lờ trôi
Số phận đẩy đưa người ở lại
Trò chơi con tạo khéo trêu ngươi!
Cuộc sống âm thầm trôi…vẫn trôi
Cuộc đời đọng lại lắm buồn vui
Nằm đây gặm nhấm đời thất bại
Ngắm ánh sao sa góc cuối trời!
Tôi vẫn còn đây vẫn đợi chờ
Vẫn còn da diết một niềm mơ
Quê hương là cả đời sinh trưởng
Là cả tình yêu phủ bóng mờ!
Nguyễn Đắc Thắng
(2007-04)
Tôi sinh ra và lớn ở đây
Muốn xin được chết cũng nơi này
Quê hương nghèo khổ nuôi tôi lớn
Ấp ủ hồn tôi năm tháng dài.
Thời loạn mẹ sinh cảnh khó nghèo
Lớn lên nhờ dưa mắm canh rêu
Gạo đỏ Cửu Long hồng máu thịt
Nước phèn Đồng Tháp sạm da nâu.
Bên những hàng cau những ngọn dừa
Cầu tre qua rạch bước đong đưa
Cánh đồng bát ngát cò bay lả
Tiếng hát ru hò nhịp võng trưa.
Xa tít đồng xa lúa bạt ngàn
Bình minh nắng sớm tỏa mơn man
Lăn tăn gió lướt trên đầu lúa
Rạng rỡ trời xanh sắc lúa vàng.
Mưa nắng hai mùa tiếp nối nhau
Mùa mưa giông bão nước dâng mau
Lũ về bốn phía trời và nước
Nước cuộn phù sa dưỡng đất màu.
Mấy thằng bạn nhỏ những ngày mưa
Lặn lội ra đồng bắt ốc cua
Thả lưới, giăng câu con nước nổi
Bẫy chim, ví chuột những ngày mùa.
Những buổi đến trường tay cắp sách
Con đường quê nắng bụi mưa bùn
Mấy thằng bạn học vui như pháo
Lưu dấu hoa niên dưới mái trường.
* * *
Non nước bùng lên cảnh lửa binh
Làng quê bom đạn dính đầy mình
Tuổi thơ với những ngày di tản
Ẩn ức căm hờn phải nín thinh.
Tuổi trẻ lớn dần theo chiến tranh
Làng quê không thể sống yên lành
Bước đi từ giã đời nghiên bút
Thầm xót xa mình phận mỏng manh.
Cuộc chiến kéo dài sau đỉnh cao
Vào đời với tuổi mộng mơ nhiều
Sự đời nghiệt ngã, thân cô thế
Đối diện thường xuyên với hiểm nghèo.
Cuộc chiến vụt tàn như định mệnh
thương đau - tổ quốc bị an bày
Cuộc đời chiến bại thân tù tội
Đêm tối âm u phủ bóng dày!
Cái giá hòa bình thật xót xa
Quê hương tàn tạ mỗi ngày qua
Xã hội bần cùng và lạc hậu
Nỗi buồn vô sản khúc bi ca!
Giấc mộng đào sinh cứ sục sôi
Chiếc phao cứu rỗi lững lờ trôi
Số phận đẩy đưa người ở lại
Trò chơi con tạo khéo trêu ngươi!
Cuộc sống âm thầm trôi…vẫn trôi
Cuộc đời đọng lại lắm buồn vui
Nằm đây gặm nhấm đời thất bại
Ngắm ánh sao sa góc cuối trời!
Tôi vẫn còn đây vẫn đợi chờ
Vẫn còn da diết một niềm mơ
Quê hương là cả đời sinh trưởng
Là cả tình yêu phủ bóng mờ!
Nguyễn Đắc Thắng
(2007-04)
7 nhận xét:
HD sang thăm anh và đọc bài tự sự rất hay của anh
Chúc anh ngày chủ nhật vui anh nhé!
KẾT THÚC
Chiến tranh kết thúc bốn mươi năm
Hòa hợp làm sao thấy khó khăn
Thua thắng cùng con dân một nước
Vết thương liền sẹo để yên nằm
Cuộc sống hàng ngày vẫn vậy thôi
Làm sao níu được áng mây trôi
Gác lại chuyện xưa xây đời mới
Hưởng trọn niềm vui cuối cuộc đời!
XP 30-4-2015
Người ta chán blog rồi anh còn nhào vô (- _ -)
Rất vui được hân hạnh đọc một bài thơ rất hay của Thầy. Nhưng đọc lại lần nữa thì thấy nhiều xót xa quá.
Có lẽ là tâm trạng chung của thi nhân khi đang ở ngoài vòng.... cương tỏa và nhất là tuổi xế chiều.
Rất mong Thầy được hưởng trọn niềm vui...
dht
Cám ơn Hướng Dương. Rất vui khi được em ghé thăm và có nhận xét tốt cho bài thơ. Chúc sức khỏe và hạnh phúc
Cám ơn Thuy Taylor. Việc cảm nhận bài thơ dựa trên tình cảm và tâm sự của người đọc, cũng như tôi trải tâm tình ra để mong được chia sẻ dưới bất cứ góc nhìn nào. Rất vui khi em ghé thăm và có nhận xét tốt về bài thơ. Chúc sức khỏe và hạnh phúc
Cám ơn Red Diamond đã ghé thăm và chia sẻ. Bài này anh viết lúc mới tập làm thơ để tâm sự với một người bạn HO. Lúc đầu chỉ được vài khổ, cho tới năm 2011 mới xong.
Anh tìm đến blog chỉ muốn ghi lại những cảm nghĩ của mình về quê hương và thân phận theo dòng thời gian.
Chúc em vui khỏe và hạnh phúc để hiến cho đời những bài thơ hay hơn nữa.
Đăng nhận xét