TÀU ĐI … PHẬN LỠ
Đời sao nở vội sớm ơ hờ
Buổi tiễn sương tràn lặng ý thơ
Lữ khách về xa dồn nhịp thở
Lòng quê ngậm đắng tủi đôi bờ
Còn treo điệp khúc tình dang dở
Vẫn đọng bao chiều dáng ngẩn ngơ
Gửi chuyến tàu đi hờn phận lỡ
Vành mi nhạt cảm khói hoen mờ.
Mai Thắng
181201
★ Thơ mời hoạ của Ngọc Ánh
GIỮA BẾN TẦM DƯƠNG
(3 thanh trắc, bvđâ)
Chớ tưởng tình sao quá hững hờ
Khi người vẫn biết phải làm thơ
Niềm đau lữ thứ nằm trăn trở
Nỗi nhớ trào dâng sóng bỏ bờ
Lối cũ trăng tà thoi thóp thở
Đường xưa bóng liễu ngẩn ngơ chờ
Thôi đành lỡ chuyến đời dang dở
Xót tủi buồng gan cũng xoá mờ
Ngoc Anh Nguoideplongyen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét