Nhãn

Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thơ Tự Do -7 chữ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Góc Thơ Tự Do -7 chữ. Hiển thị tất cả bài đăng

07 tháng 2 2016

Cảm Xuân

<F.028~Thơ Xuân> 

Là ước mơ tổ quốc lên đàng

Đi cùng thời đại của vinh quang



CẢM XUÂN

Năm dài tóc muối lấn sang tiêu
Vượt ngưỡng sáu mươi, buổi xế chiều
Năm mới dò tìm niềm tin mới
Nhìn qua song cửa nghĩ suy nhiều.

Từ ấy, băm mấy năm đã qua
Trong lò lửa luyện thép trui già
Luyện thần dưỡng khí ươm mầm mới
Chung góp với đời những nụ hoa.

Là hoa dân chủ đang hồi sinh
Trải mấy nghìn năm đúc kết thành
Vận hội đem về nguồn sống mới
Phủ lên đất nước những màu xanh.

Là màu xanh hy vọng tự do
Tự quyền tạo hoá chẳng xin-cho
Tự đấu tranh, hy sinh, chịu đựng
Tự những đồng bào chung ước mơ.

Là ước mơ tổ quốc lên đàng
Đi cùng thời đại của vinh quang
Bắt tay hòa giải tình dân tộc
Mở hội đa nguyên nắm vận vàng.

Maithang - 2013

13 tháng 1 2016

Em Vẫn Là Em Của Thuở Nào

<F.125~Cuộc Sống>

Em vẫn là em của thuở nào
Thời thơ mắt biếc mộng ngàn sao


Ảnh Hường Xưa

EM VẪN LÀ EM CỦA THUỞ NÀO

Em vẫn là em của thuở nào
Thời thơ mắt biếc mộng ngàn sao
Thời men nhẹ lén hồng lên má
Điểm khóe mi chưa ngấn lệ trào!

Hãy đến cùng nhau tặng nụ cười
Xem hoa nở nụ bướm vờn lơi
Xem đêm quyến rũ trăng say đắm
Lắng nhịp tim rung xoáy nẻo đời!

Nhớ nhé em ơi chớ để buồn
Đừng cho lệ nóng chực trào tuôn
Đừng cho cảm xúc thành trơ cạn
Tiếng hát yêu đời vẫn giữ suôn!

Mạnh mẽ lên em bước chẳng chồn
Tìm nhau nhắc lại chuyện hàn ôn
Tìm nhau dạo bước vườn hoa thắm
Chớ để cô đơn phủ lạnh hồn!

Maithang
20160110



★ Bài xướng

TỰ DƯNG THẤY BUỒN (TỰ BẠCH)

Tôi chẳng là tôi của thủa nào
Nên lòng ảo não biết làm sao
Đêm nằm nghĩ ngợi trăm ngàn mối
Gỡ mãi không ra dạ cứ trào.

Lắm bận lo toan vẫn cứ cười
Giấu đi khắc khoải bước bên đời
Bạn bè dăm đứa luôn mời hỏi
Thật dạ không cần phải giả lơi.

Nhưng nào kẻ biết được tôi buồn
Gánh nặng hai vai lệ cứ tuôn
Bạn hữu thân tình chưa chắc hiểu
Chỉ riêng mỗi buổi viết thơ suôn

Cạn tỏ nào vơi ý ngập hồn
Nhưng rồi lẳng lặng sống cho ôn
Trần gian vẫn lắm người nông nổi
Hãy tự an nhiên chẳng để chồn (chân)

Hường Xưa
04/01/06

12 tháng 1 2016

Mùa Xuân Của Anh Và Của Tôi

<F.022~Thơ Xuân>

cứ đến xuân về anh lại nhớ -

thương về vùng quê nghèo xa xôi



MÙA XUÂN CỦA ANH VÀ CỦA TÔI

cứ đến xuân về anh lại nhớ -
thương về vùng quê nghèo xa xôi
nước Mỹ sang giàu nhưng vẫn thiếu
hương vị ngày xuân thuở thiếu thời.

cứ đến xuân về tôi lại ước
đông tàn, quyền bạo cũng tàn thôi
niềm vui dân chủ theo xuân mới
tiếng hát tự do chuyển đổi đời.

mùa xuân của anh và của tôi
chung một mùa xuân hai cảnh đời
chung thế hệ buồn thời nội chiến
chung đời chiến bại hận hai nơi.

Mai Thắng
2010

05 tháng 1 2016

Bốn Mùa In Dấu

<F.123~Bốn Mùa>

Ngàn năm sương gió cây già cỗi

Mà trái tim yêu vẫn đỏ hồng.



BỐN MÙA IN DẤU

Ta đón xuân về dưới ánh mai
Bên cành hoa thắm nét trang đài
Hồn xuân len đến từng hơi thở
Từng giọt rượu nồng say ngất ngây!

Ta đón hạ về vẳng tiếng ve
Theo thời nóng bức buổi trưa hè
Cành hoa phượng đỏ lòng son thắm
Ngọn gió oi nồng cuộn lá me!

Ta đón thu về tiếng nhạc vang
Khung trời dìu dịu lá bay vàng
Mưa ngâu tháng bảy tuôn sùi sụt
Như tiếng thơ buồn mãi nặng mang!

Ta đón đông về giá rét lan
Ủ lòng nhung nhớ dậy dâng tràn
Khơi lò thương sưởi lòng sương phụ
Đợi gió xuân về gửi mộng sang!

Ta đón em về ngọn gió thông
Khu vườn rực sáng ánh dương hồng
Chiều đang thấm lạnh nhưng lòng ấm
Em đã về đây trọn tấm lòng!

Nguyễn Đắc Thắng

--------------------------------- 
★ Bài xướng của Phương Hà

BỐN MÙA IN DẤU

Em đón mùa xuân trên nhánh mai
Cánh vàng rực rỡ nét trang đài
Nắng hồng nhảy nhót trên chồi biếc
Đàn bướm dập diù say ngất ngây.

Em đợi mùa hè trong tiếng ve
Âm thanh rộn rã giữa tàn me
Sắc hồng lộng lẫy chùm hoa phượng
Từng cánh rơi rơi xuống vỉa hè.

Em gặp mùa thu với lá vàng
Bầu trời dìu dịu gió miên man
Những tà áo trắng trên đường phố
Buổi lễ khai trường trống rộn vang.

Em nhớ mùa đông giá buốt tràn
Nỗi buồn vô cớ cứ dần lan
Vầng trăng bàng bạc màu sương khói
Và tiếng chuông chùa xa vẳng sang.

Em khắc tình ta lên gốc thông
Dãi dầu mưa nắng chẳng thay lòng
Ngàn năm sương gió cây già cỗi
Mà trái tim yêu vẫn đỏ hồng.

Phương Hà
31/12/2015

29 tháng 12 2015

Vịnh Hoa Mùa Đông

<F.122~Bốn Mùa>

VỊNH HOA MÙA ĐÔNG


TÙNG TRÚC MAI còn gọi là TUẾ HÀN TAM HỮU (Ba người bạn của cuối năm lạnh lẽo). Ý nói cuối năm là mùa Đông lạnh lẽo, mặc cho sương rơi tuyết phủ, ba loại cây nầy vẫn xanh tốt như thường.
Ngoài 3 loại chính như trên còn một số cây và hoa khác xuất hiện trong mùa đông của thơ văn như Tre, Đào, Liễu …
Xin mời xem các cảm nhận của Vườn Thơ Thẩn trong các bài vịnh dưới đây



★ TÙNG

Năm tháng dãi dầu sắc chẳng phai
Mặc cho mưa gió cứ bào mài
Thân cành sừng sững uy nghi đứng
Oai !

Phương Hà
25/12/2015



TRÚC

Mỗi độ đông về phơi dáng trúc
Giá băng đánh suốt mà không gục
Bền lòng chống chỏi với thời gian
Phục!

Nguyễn Đắc Thắng



MAI 1
 
Sương tuyết đầu cành vẫn chẳng phai
Đọt non xanh nụ đúng xuân nay
Hoa nở năm tai mang ngũ phúc
Mai !

Đỗ Chiêu Đức



MAI 2

Nếu bóng Xuân về vắng bóng ai!
Hình như...lòng cảm mối u hoài
Rượu,trà,lân,pháo nhưng còn thiếu
Cành MAI !

Song Quang



MAI 3

Không phải may mà được gọi may
Tết không thể thiếu cánh hoa này
Tỉa cành, vun bón chờ khai nhụy
Mai!

Lão Trần

------------------------ 
★★★ Các loại khác



TRE

Đứng thẳng bốn mùa bóng mát che
Khi thì trước ngõ lúc sau hè
Cột kèo rổ rế thang cầu khỉ
Bè !

Cao Linh Tử



ĐÀO

Đầu xuân mà thiếu cánh hoa nào
Là Tết dường như chưa tới sao!
Dậy đất pháo lân, tươi sắc thắm
Đào !

Mai Xuân Thanh



LIỄU

In bóng mặt hồ gió phất phơ
Dáng ngọc xinh tươi tóc rũ bờ
Vương tôn tay bút tơ lòng nhả
Thơ !

Mailoc

06 tháng 12 2015

Về Lại Tuổi Thơ

<F.119~Cuộc Sống> 

* Tặng FB Dương Loan 

Tuổi thơ đẹp nhất trong bình dị
Dẫu chẳng gấm hoa cũng tuyệt vời! ...


Ảnh Dương Loan

VỀ LẠI TUỔI THƠ

Ta chợt ngồi … nhìn ngắm áng mây
Tầng cao xa thẳm cuộn vầng bay
Bốn phương tụ tán trôi vô định
Gợi nhắc niềm riêng chuỗi tháng ngày!

Ta tạm ngồi … nghe tiếng lá rơi
Giữa vườn cỏ dại nắng nồng oi
Hồn thương hoa cỏ tình thân thiện
Chia sẻ lòng ta mối cảm hời!

Ta lại ngồi … im nghĩ vẩn vơ
Bùng nghe khúc nhạc tuổi ngây thơ
Không gian lặng vắng lời ca vọng
Gợi nhắc lòng ta điệp khúc khờ!

Ta vẫn ngồi … suy ngẫm chuyện đời
Cuộc đời thanh thản lững lờ trôi
Tuổi thơ đẹp nhất trong bình dị
Dẫu chẳng gấm hoa cũng tuyệt vời!

Nguyễn Đắc Thắng
20151201

05 tháng 12 2015

Vườn Thơ Thẩn Độc Cô Ẩm Tửu

<F.120~Lễ Hội>

VƯỜN THƠ THẨN ĐỘC CÔ ẨM TỬU

… Độc cô tửu chước hà tri khách? … 
  
♣ Vào một chiều đông, tiết trời Đồng Tháp Việt Nam ảm đạm … Cao Linh Tử chợt buồn, thấy bóng mình trên vách, gầy tiệc

Độc cô tửu chước hà tri khách?
Chợt thấy bóng mình trên tấm vách
Nâng cốc ta mời chú cụng chơi
Cạch !



♣ Đắc Thắng đang ghé qua, hưởng ứng ngay

Bất chợt nghe buồn nên nổi hứng
Một người đem rượu khoe mồi "ứng"
Người kia cộng "hưởng" để ngồi chung
Xứng !



♣ Cao Linh Tử cảm hứng, tâm sự tiếp

Độc cô tửu hứng chiều đông xuống
Cũng chỉ hai ly đầy cụng uống
Không mồi Đắc Thắng với Cao Linh
Tưởng !

♣ Quên Đi ở Vĩnh Long xa, nghe tin ấm ức, ghẹo Song Kim (AUS) cho đở tức

Không mồi phá Song Kim buồn bực
Đưa mắt nhìn bụng càng ấm ức
Nhị Đức thấy càng lớn tiếng cười
Tức!...

♣ Quên Đi thấy chưa áp phê, nên ghé nhà (Facebook) Cao Linh Tử xả stress :”Hết phá mồi”

Không mồi phá Quên Đi buồn bực
Mắt liếc nhìn bụng thêm ấm ức
Cao, Thắng thấy càng lớn tiếng cười
Tức!... 



♣ Đắc Thắng mời anh Quên Đi nhập cuộc: "Sư huynh ngồi xuống đi"

Ngồi xuống đi mà cho hết tức
Ly này để giải cơn buồn bực
Ly này phá thế "Độc Cô" ... dzô ...
Ực !!!

♣ Quên Đi xuề xòa điểm mặt :”Đúng là Cao và Thắng muốn rù quến đây mà … “ nhưng cũng làm dáng như chàng trai diễn tả “Tình Anh” với mấy đứa em thơ bằng một mâm quà (???!!!)

Chẳng mồi chỉ có rượu
Cao Thắng thiệt xôm tụ
Hữu Đức thấy hơi run
Dụ!

♣ Song Quang đang ở phương trời xa (USA) nửa vòng trái đất, cũng giơ tay hưởng ứng.

Nghe rũ nhậu lòng dzui hết sức
Muốn về tham gia cho đở bực
Phi cơ không chịu chở về nhà
Ức !!!

♣ Cả bàn chợt như ngừng lại, ngẫn ngơ nghe một giọng oanh vàng líu lo :“ Hi..hi….. đúng là anh Thắng “Dụ“ hay nhe. Dụ đến anh Song Quang cũng “Ấm Ức”.

Và nàng Kiều nữ xứ kangooroo (Austria) biệt danh Cô 9 Kim Oanh xuất hiện :”Không mồi cũng CẠCH, đi nhậu chực …hi…hi… 

“ Cạch! không rượu vậy mình kèm mứt
Tưởng Xứng… Thì ra có kẻ tức
Ai rượu đi... mình uống nước dừa
Chực!!!



♣ Kim Oanh nhà ta nhận ra không có mồi thiệt, nhớ tới chị Phương Hà gỡ gạc : “Chị Phương Hà ơi, chị hứa đãi em nước dừa phải không? Hihihihi. Em Kim Oanh nà … ”. Chị Phương Hà muốn “Uống Rượu Một Mình”, nhưng sợ “Cô Đơn”, lại còn nợ Kim Oanh lời hứa đãi nước dừa nên hai nữ thi sĩ VTT cũng đến ngồi chung vui trong bàn tiệc:

Lỡ vô Độc Ẩm Tửu
Mà không biết uống rượu
Xin thế bằng nước dừa
Ực cả trái say sưa
Nữa !!!




♣ Mai Xuân Thanh nghe tin muộn nhưng cũng xin tham gia chung vui:

Thấy vui tí rượu có sao đâu !
Nâng chén đưa hơi nhẹ gánh sầu.
Thôi hết lo âu ta có bạn,
Tương thân chia sớt bớt buồn rầu !
Cạn !

Vậy là túc số đạt trên 2/3 nên tạm cho là: 

VƯỜN THƠ THẨN ĐỘC CÔ ẨM TỬU

14 tháng 11 2015

Chùa Xưa

<F.118~Thơ Thiền>

Thiền môn gội rửa từ tâm thức
Lắng tiếng chuông chiều bớt mỏi mê!

   
 
& Bài xướng của Thầy Nguyễn Hữu Lộc

(Cựu Hiệu trưởng trường Trung học Kiến Phong ~
Hồi ức về chùa Linh Sơn Tự - Cao Lãnh)

 CHÙA XƯA

Ngày xưa tôi thích bước trong chiều
Chùa cổ một mình giữa tịch liêu
Cao vút hàng sao mưa trái rụng
Xoay xoay trong gió cánh quay đều.

Ra rả ve sầu nhạc khúc trưa
Hàng dương bóng ngã nắng lưa thưa
Rêu phong tháp cổ buồn im đứng
Lất phất cô đơn liễu bốn mùa.

Sen hồ vào hạ lá tròn xoe
Hàm tiếu hồng sen mấy cánh xòe
Thủy tạ nhịp cầu đà gãy đổ
Đáy hồ in nước mấy cành tre.

Ẩn mình rợp bóng mái chùa cong
Vách nứt hậu liêu mặc gió lồng
Lỗ chỗ tường vôi nhiều vết đạn
Ê a kinh mỏ vẳng trời không.

Chim chiều xao xác gọi trong cây
Cảm xúc lòng ai bỗng ngập đầy
Lẳng lẽ sư già gom xác lá
Khói un mờ mịt quyện lên mây.

Sau chùa nghĩa địa mộ lê thê
Tiếng khóc khói nhang thật não nề
Một cõi đi về ai tránh khỏi
Lòng tôi xao xuyến bước chân lê!

Mailoc
Cali 11-5-15

----------------------- 



& Bài họa của Mai Thắng

(Hồi ức về chùa Kim Quang và Hồng Liên - Cao Lãnh)

CHÙA XƯA

Tôi nhớ ngày xưa một buổi chiều
Lòng buồn lặng lẽ giữa cô liêu
Bước chân thất thểu đường hoang vắng
Định hướng vời trông tiếng mỏ đều.

Khi nắng oi nồng dỗ giấc trưa
Mây về bất chợt đổ cơn mưa
Cổng chùa ướt sủng hàng cây dậy
Giũ giọt mưa neo trước gió lùa.

Một góc tượng đài chiếc lộng xoe
Những con hạc duỗi cánh dang xòe
Đường hoa thẳng tắp màu trang đỏ
Dẫn lối sang bờ soi bóng tre.

Nằm ẩn mình sau lớp mái cong
Những ngôi tháp cổ nhánh cây lồng
Rong rêu bám víu theo ngày tháng
Lẳng lặng duyên đời ngộ sắc không.

Một góc bên thềm dưới tán cây
Lao xao chút động lá rơi đầy
Chuông trầm mấy tiếng công phu điểm
Mỏ cốc khua lòng gửi khói mây.

Tục lụy vương sầu khối thảm thê
Nhân sinh tan nát bước sang nề
Thiền môn gội rửa từ tâm thức
Lắng tiếng chuông chiều bớt mỏi mê!

Nguyễn Đắc Thắng
20151113

---------------
& Bài cảm tác khi đến chùa Hồng Liên lần đầu

DƯỚI BÓNG THIỀN

Tôi bước vào đây dưới bóng thiền
Hàng cây tượng Phật thảy bình yên
Hồi chuông tiếng mỏ chiều vang đọng
Nhẹ thản tâm lòng lắng nỗi riêng

06 tháng 11 2015

Nghĩ Về Một Chuyến Đi

<F.034~Miền Ký Ức>

Nhìn quà di sản niềm di hận

Lòng buồn trĩu nặng chuyến đi xa!


NGHĨ VỀ MỘT CHUYẾN ĐI

Anh đi rồi! mai mốt tới tôi
Trước sau, sau trước một lần thôi
Thế giới bên kia dù xa lạ
Ta sẽ gặp nhau nở nụ cười.

Tôi chuẩn bị rồi mớ hành trang
Một gói đơn sơ xách nhẹ nhàng
Chân bước lên đường tay vẫy biệt
Xin chào thương mến cõi nhân gian.
+
Đất nước chúng ta nhiều bất hạnh
Từ dòng lịch sử của chiến tranh
Trời Nam mơ thoát vòng nô lệ
Một thoáng u mê tự trói mình!

Thế hệ ông cha đã lạc lầm
Mê cuồng chủ nghĩa hại trăm năm
Lý tưởng chuyển dần lòng hãnh tiến
Lợi quyền rồi đã thắng lương tâm!

Thế hệ chúng ta bước mù lòa
Quay cuồng cuộc chiến chưa thoát ra
Thảm cảnh điêu tàn lòng ly tán
Chọn lựa nào cũng khó phôi pha!

Thế hệ con ta sống dật dờ
Lòng đầy tủi hận, nỗi bơ vơ
Mặc cảm vết hằn trong lý lịch
Bên rào công lý đứng thờ ơ!

Thế hệ hôm nay dẫu cựa mình
Tài nguyên, sức lực phải hi sinh
Con đường phát triển thời hoang dã
Nợ nần nặng gánh chất vai khênh!

Băm mấy năm dài nhiều biến đổi
Cái thời mông muội dẫu trôi qua
Khát vọng vươn mình luôn nghẽn lối
Tự do dân chủ vẫn còn xa!

Tôi chẳng cam lòng nhưng bất lực
Anh vang tiếng thét diệt bạo tàn
Người dân vô cảm tìm cơm áo
Ta vẫn là ta sớm tản hàng!

Anh đã hiểu và tôi cũng hiểu
Dân Việt Nam dần hiểu ra rồi
Chế độ độc tài tồi dỡ thế
Vẫn đứng ngang nhiên thách thức đời!

Còn lại những ngày giai đoạn cuối
Khơi lòng ôn lại chuyện ngày qua
Nhìn quà di sản niềm di hận
Lòng buồn trĩu nặng chuyến đi xa!

NĐ Thang
20130816

01 tháng 11 2015

Tháng Mười Một Em Về

<F.027~Ký Ức>

Đời sẽ mong manh như chiếc lá
Niềm vui dâng trọn những ngày này!




THÁNG MƯỜI MỘT EM VỀ

Tôi chợt nghĩ rằng, đó … chính em!
Nghiêng nghiêng chiếc bóng đổ bên thềm
Xa nhau từ độ mùa ly loạn
Băm mấy năm rồi vẫn khó quên!

Em về như một vì sao sa!
Khung cửa bên hiên chợt sáng lòa
Giá lạnh tiết đông lan nhè nhẹ
Bâng khuâng hoài niệm chuỗi ngày qua.

Em về cùng với vết thời gian
Khóe mắt chân chim nét phũ phàng
Mái tóc pha sương đời khoáng đạt
Thân tình pha chút nét bàng quan!

Tháng mười một còn chút heo may
Chiếc lá tàn thu rụng lối ngoài
Đời sẽ mong manh như chiêc lá
Niềm vui dâng trọn những ngày này!

Mai Thắng
20111119

18 tháng 10 2015

Vĩnh Biệt Chị

<F.112~Tiễn Đưa> 

Gia đình MAI + THẮNG thực hiện trang này để chia buồn
với Thầy NGUYỄN HỮU LỘC và gia đình CHỊ MƯỜI

NGUYỆN CẦU HƯƠNG HỒN NGƯỜI QUÁ CỐ
SỚM TIÊU DIÊU NƠI CÕI VĨNH HẰNG.


(ảnh họp mặt CHS-THKP hải ngoại, có đánh dấu ảnh người mất)

& Bài cảm tác của Thầy Nguyễn Hữu Lộc

VĨNH BIỆT CHỊ

Nay tháng mười mùa thu lại đến
Được hung tin chị bệnh ngặt nghèo
Tim em se thắt ruột bào
Những ngày còn lại nghẹn ngào lệ rơi.

Ngồi bên chị không ngơi cầu nguyện
Ánh đèn mờ xao xuyến hồn em
Tay người mỗi lúc lạnh thêm
Gió thu hiu hắt ngoài thềm lá rơi.

Như chiếc lá chị tôi lià thế
Thật nhẹ nhàng thoát bể trần gian
Đau thương ruột xé lệ tràn
Hồn ai phảng phất giữa màn sương đêm.

Vĩnh biệt chị về bên chân Phật
Kiếp nhân sinh qủa thật mong manh
Chấp tay khẩn nguyện lòng thành
Chị cười trên ấy Vĩnh Hằng em mong.

Mailoc
Thu San Jose 10-5-15

-------------------------------
& Bài cảm tác của Đỗ Chiêu Đức

* Đỗ Chiêu Đức xin được kính viết lại bài thơ của Thầy, thay cho lời chia buồn của mình, gởi đến Thầy với tất cả lòng cảm thông chân thành nhất

VĨNH BIỆT CHỊ

Tháng mười thu lại đến
Tin chị bệnh ngặt nghèo
Tim em dường se thắt
Khôn ngăn nỗi nghẹn ngào!

Bên chị em cầu nguyện
Ánh đèn mờ xao xuyến
Tay mỗi lúc lạnh thêm
Lá rơi, còn lưu luyến!

Nhẹ nhàng như chiếc lá
Chị thoát bể trần gian!
Đau thương xót lệ tràn
Sương đêm hồn phảng phất!

Trở về bên chân Phật
Lòng rũ sạch băn khoăn
Chấp tay em khấn nguyện
Mong chị vui Vĩnh Hằng!

Đỗ Chiêu Đức
Houston, 10-15-2015

------------------------------
& Bài cảm tác của Nguyễn Đắc Thắng

Đọc lại bài thơ Vĩnh Biệt Chị của Thầy Nguyễn Hữu Lộc, nhớ lại cái cảm giác ngày vĩnh biệt Mẹ mình, em cảm tác bài thơ này. kính dâng Thầy và với những ai đã trải qua những giờ phút như vậy.

LỜI VĨNH BIỆT

Tháng Mười lại đến đã tàn thu
Khúc cuối chu kỳ giấc mộng du
Những ánh sao rơi trời viễn xứ
Điệu buồn man mác tiếng hò ru!

Bước đi thanh thản bước an nhiên
Qua cõi phàm phu đến cõi tiên
Một chút ngập ngừng tình quyến luyến
Cuộc đời còn lại cõi nhân duyên!

Dặn lòng cố giữ tiễn đưa nhau
Bỗng thấy con tim chợt nghẹn ngào
Lệ nhớ tháng ngày trôi gắn bó
Thâm tình trao nhận xót lòng bao!

Niết bàn cõi ấy chắc không xa
Mà vẫn mênh mông chốn hải hà
Nhân thế mơ màng thân cát bụi
Sắc không liên tưởng chạnh lòng ta!

Nguyễn Đắc Thắng
20151016

------------------------------
& Bài cảm tác của Mai Xuân Thanh

* Thưa thầy Mailoc,
Mai Xuân Thanh xin phép được chia buồn cùng thầy qua bài thơ sau đây đê tỏ lòng thành kính phân ưu:

VĨNH BIỆT CHỊ

Giữa mùa thu độ tháng mười,
Chi nằm bệnh viện bao người lo âu.
Em trai thương chị nặng sầu,
Tâm cang se thắt buồn rầu ghé thăm.
Giọt châu lả chả ngồi chăm,
Chị sao im lặng lạnh căm tư bề,
Dưới đèn mờ ảo não nề,
Gió lay vàng rụng bay về hư không.
Chị đi như lá ngoài song,
Hồn siêu thanh thoát xa vòng trầm luân.
Gan bào ruột xé lệ rưng,
Nhìn ra sương khói như rừng hoang sơ
Gia đình bỏ lại xa mờ,
Xin chào vĩnh việt, trẻ thơ khóc gào.
Sắc, không nào biết nghẹn ngào,
Nhân sinh một kiếp nay vào chân như.
Nguyện cầu Địa Tạng ưu tư,
Chị lên cõi Phật tâm từ siêu thăng...
Nương mây đến cõi Vĩnh Hằng.
Hồn bay phảng phất Cung Trăng đón chào!

Mai Xuân Thanh
Ngày 15 tháng 10 năm 2015

------------------------------
& Bài phân ưu của Thái Huy

Phân Ưu Chị của Mailoc vừa qua đời

PHÂN ƯU

Lá đã rơi, bay khắp mọi nơi
Hương linh của chị hướng lên trời
Niết bàn vui hưởng niềm an lạc
Cõi thế chia buồn Mai Lộc, tôi...

Thái Huy


(Thơ tranh của Kim Oanh)

& Bài thơ THU CA bằng tiếng Pháp

Chanson D’automne

Les sanglots longs des violons de l’ automne
Blessent mon coeur d’ une langueur monotone
Tout suffocant et blême quand sonne l heure
Je me souviens des jours anciens et je pleure
Et je m’ en vais au vent mauvais
Qui m’ emporte decà, delà
Pareil à la feuille morte.

Paul Verlaine
(1844-1896)

--------------------------------
& Bản dịch THU CA của Thầy Nguyễn Hữu Lộc

Cùng Bạn,

Cứ mỗi thu về, tôi lại nhớ hình ảnh Mr Robin day Pháp văn ngày xưa ở ĐHSP, giọng trầm buồn của ông qua bài CHANSON D' AUTOMNE của PAUL VERLAINE không thể quên được. Xin chia sẻ cùng bạn và cũng để nhớ người chị vừa qua đời. Chị tôi rất thích bài thơ nầy. Thân mến. ML

Thu Ca

Nức nở lệ tuôn rơi
Vĩ cầm tiếng lã lơi
Mùa thu ! muà thu tới!
Làm hồn ta rã rời
Nỗi buồn cứ dằng dặc
Âm thầm mãi không vơi!

Tất cả như nghẹn ngào
Buồn thảm và xanh xao
Là khi giờ thu điểm
Kỷ niệm về xôn xao
Bâng khuâng ngày tháng cũ
Khiến lệ ta dâng trào.

Thôi ta đi lang thang
Trong gió táp phủ phàng
Cứ cuốn ta đi mãi
Phiêu bạt giữa trần gian
Tựa chiếc lá thu vàng.

Mailoc phỏng dịch

-------------------------------
& Bản dịch THU CA của Thầy Quang Tuấn

Thu Ca

Nỉ non tiếng vĩ cầm Thu
Khiến tim quặn thắt nỗi đau thương dài
Võ vàng, lúc Thu về đây
Khôn ngăn giọt lệ nhớ ngày xa xưa
Ra đi trong gió hững hờ
Cuốn ta đây đó tựa hồ lá rơi!

Quang Tuấn

---------------------------------
& Bản dịch THU CA của Quên Đi

Thầy Mai Lộc kính mến,
Em xin gởi bài thơ dịch Thu Ca như lời chia buồn cùng Thầy.

Thu Ca

Tiếng nấc buông dài
Vỹ cầm buồn thay
Ôi mùa thu tới
Lòng tôi đau nhói
Gặm nhấm cơn sầu
Dằn vặt không thôi
Giây phút nghẹn ngào
Vàng vọt xanh xao
Khi thời khắc đến
Kỷ niệm hiện lên
Ơi ngày tháng cũ
Xui lệ tuôn tràn
Và tôi lang thang
Ngọn gió vô tình
Cuốn đi cuốn mãi
Như lá khô bay.

Quên Đi

28 tháng 9 2015

Mừng Sinh Nhật Long Hồ Vĩnh Long

<F.107~Mừng Sinh Nhật>

MỪNG SINH NHẬT 24/09/2015 BLOG LONG HỒ-VĨNH LONG

Vùng đất chín rồng đang kém sút
Rất cần những bước khởi hùng phi!



MỪNG SINH NHẬT 2 TUỔI

Ngày này em gái tuổi tròn hai
Tuổi blog gian nan đã bước dài
Định hướng soi đường vui tuổi trẻ
Cho người cũ-mới hướng tương lai!

Em sinh dưới nắng muộn mùa thu
Tháng Chín mưa giông nét đặc thù
Ôm mộng khai quang vầng nguyệt tỏ
Tâm hồn tha thiết vén mây mù!

Môi trường truyền thống đã khai thông
Em cảm gì?… Long Hồ Vĩnh Long?
Nhân bản phát sinh từ giáo dục
Tiền Giang con nước vẫn xuôi dòng!

Tương lai tuổi trẻ dậy mà đi
Tự những con tim mộng ước gì?
Vùng đất chín rồng đang kém sút
Rất cần những bước khởi hùng phi!

Nguyễn Đắc Thắng
20150924

-------------------------------

★ Đăng lại bài mừng sinh nhật lần thứ nhất

TUỔI THÔI NÔI

Ngày này em gái tuổi tròn nôi
Đã đủ sức mình để tự thôi
Một thuở vun bồi nuôi chí lớn
Niềm tin mạnh mẽ bước ra đời

Em rất xinh tươi rất mặn mà
Có tranh có nhạc nét tài hoa
Văn chương thi phú hồn dân tộc
Sáng tác khảo biên kết thuận hòa

Em có vòm trời lộng ước mơ
Trưởng thành từ những dáng ngây thơ
Góp gom tất cả hồn tươi trẻ
Để hiến cho đêm gối mộng chờ.

Em hãnh diện mình đất Vĩnh Long
Vùng quê ký gửi của loài rồng
Cái nôi sinh trưởng nhiều thiên sử
Mãnh đất Long Hồ lắm ước mong!

(2014)