10 tháng 2 2019

Đá Vàng

<C.017><Điển tích văn học> 
Đề tài: ĐÁ VÀNG 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC


        Đá Vàng hay Vàng Đá là hai vật chất cứng rắn và bền vững. Ta hay nghe nói Cứng như Đá và Vững như Vàng, chắc cũng vì thế mà ta có từ Vững Vàng chăng ?! Vàng cho dù có bị thiêu đốt bầm dập như thế nào thì vẫn giữ được màu Vàng cố hữu không phai lạt bao giờ. " Vàng thật không sợ lửa "mà ! Nên ... Tình Đá Vàng là tình bền vững, không dễ lung lay; Lời Vàng Đá là lời nói chắc chắn trước sau như một, như lời Kim Trọng đã nói với Vương Viên Ngoại lúc trở lại vườn Thúy tìm Kiều :
    Cùng nhau thề thốt đã nhiều,
    Những lời Vàng Đá phải điều nói không ?!

        "Những Lời Vàng Đá" là Kim Thạch Chi Ngôn 金石之言. Kim là Kim loại qúy, còn Đá qúy thì người xưa gọi là Ngọc; nên Kim Thạch Chi Ngôn còn được nói thành Kim Ngọc Chi Ngôn 金玉之言, ngoài nghĩa là những lời thề thốt chắc chắn, còn là những lời nói đáng trân trọng, đáng nghe theo, như lời nói của Trương Quân Thụy nói với Thôi Oan Oanh trong Tây Sương Ký : "Tiểu thơ Kim Ngọc Chi Ngôn, tiểu sinh nhất nhất minh chi phế phủ 小姐金玉之言,小生一一銘之肺腑", có nghĩa : Những lời vàng ngọc của tiểu thơ, tiểu sinh tôi đều ghi khắc ở trong lòng.

Tây Sương Ký

        Còn như Thúc Sinh khi muốn chuộc Thúy Kiều ra khỏi lầu xanh, mà cô Kiều còn e ngại, vì Thúc Sinh đã có Hoạn Thư ở nhà, thì Thúc đã dứt khoát một cách chắc chắn và liều mạng với Thúy Kiều rằng :
Đường xa chớ ngại Ngô Lào,
Trăm điều hãy cứ trông vào một ta.
Đã gần chi có đường xa,
Đá Vàng cũng quyết phong ba cũng liều !

        Đá Vàng ở đây cũng là Kim Thạch 金石, nhưng Kim Thạch ở đây chỉ Vũ Khí dùng để đánh nhau ngày xưa. Gươm đao giáo mác đều bằng kim loại và các loại ná đều bắn bằng đá. KIM THẠCH còn dùng để chỉ chung các loại Vũ Khí, theo như sách Chu Lễ có câu : Phàm quốc hữu đại cố, nhi dụng Kim Thạch, tắc chưởng kỳ lệnh 凡國有大故而用金石則掌其令. Có nghĩa : Hễ nước có biến cố lớn, thì phải dùng đến Vũ Khí ( chiến tranh ) để nắm quyền chỉ huy. Nên câu : " Đá Vàng cũng quyết phong ba cũng liều ". Có nghĩa : Dù cho có dùng Vũ Khí ( để đâm chém cản ngăn ) thì cũng quyết lòng thương nhau, dù cho có sóng to gió lớn thì cũng liều chết với nhau. Liều mạng đến thế, chả trách Thúy Kiều phải nhắm mắt nghe theo !

Kim Thạch, Thỉ Thạch : Vũ khí ngày xưa

        Khi tự đánh giá mình là " phận mỏng cánh chuồn " Thúy kiều đã lo lắng cho mối tình duyên của mình với Kim Trọng " Khuôn duyên biết có vuông tròn mà hay ?" thì Kim Trọng đã an ủi Thúy Kiều một cách chắc chắn là :
    Ví dù giải kết đến điều,
    Thì đem VÀNG ĐÁ mà liều với thân !

        Quả là liều mạng cũng không thua Thúc Sinh chút nào cả !

        Thỉ Thạch 矢石 là Tên và Đá, cũng dùng để chỉ Vũ Khí và Chiến Tranh. Như khi Từ Hải bị Hồ Tôn Hiến phục binh đánh lén, Thúy Kiều chạy đến thì chỉ thấy: 
    Trong vòng TÊN ĐÁ bời bời,
    Thấy Từ còn đứng giữa trời trơ trơ !

        Còn bình thường, như lúc ban đầu Thúy Kiều nhận lời tỏ tình của Kim Trọng trong cảnh "Chiều xuân dễ khiến nét thu ngại ngùng" thì cũng đã khôn ngoan lí lắc mà đỗ thừa rằng :
Đã lòng quân tử đa mang,
Một lời vâng tạc Đá Vàng thủy chung !

        Đá Vàng ở trong câu nầy là lời hứa chắc chắn, bền vững và chung thủy trong tình yêu, sẽ không bao giờ lay chuyển đổi thay ! Nên trong đêm hò hẹn hội ngộ lần đầu, khi mà " Sóng tình dường đã xiêu xiêu, Xem trong âu yếm có chiều lả lơi ", thì Thúy Kiều đã "xì- tóp" Kim Trọng lại bằng tích :
Ngẫm duyên kỳ ngộ xưa nay.
Lứa đôi ai lại đẹp tày Thôi Trương ?
Mây mưa đánh đổ ĐÁ VÀNG,
Qúa chiều nên đã chán chường yến anh !

        Đá Vàng ở đây là Duyên Vàng Đá, là Nghĩa Đá Vàng. Đá Vàng là cái gì đó trân qúy, rất đáng trân trọng, là KIM THẠCH LƯƠNG DUYÊN 金石良緣 là mối lương duyên lâu bền vững chắc và tốt đẹp như Đá với Vàng.

        Đến như lần đầu tiên khi Từ Hải tìm đến gặp Thúy Kiều ở lầu xanh với lòng hiếu kỳ là : " Bấy lâu nghe tiếng má đào, Mắt xanh chẳng để ai vào có không ?", thì cô đã trả lời một cách khiêm tốn khôn ngoan và thực tế là :
    Chút chi chọn ĐÁ thử VÀNG,
    Biết đâu mà gởi cang tràng vào đâu ?!


        Chọn Đá xem đá cứng hay bở; Thử Vàng xem Vàng thật hay giả. Ý của Thúy Kiều là muốn chắc lọc chọn lựa lấy cái tốt, muốn kiếm một tấm chồng cho xứng đáng để nương nhờ về sau. Ta hãy nghe cô nói tiếp :
    Còn như vào trước ra sau,
    Ai cho kén chon vàng thau tại mình !?

        Tội nghiệp cho các cô gái ở lầu xanh, muốn kiếm một tấm chồng đàng hoàng cũng đâu phải dễ !

        Ngoài ra, ĐÁ VÀNG còn dùng để chỉ cái gì đó rất thiêng liêng có thể lưu truyền mãi mãi về sau, như trong Đại nam Quốc Sử Diễn Ca của Lê Ngô Cát và Phạm Đình Toái Đoạn nói về Hai Bà Trưng :    
    Được thua mấy cỏi chiến trường,
    Nghìn năm tiết nghĩa ĐÁ VÀNG lưu danh !

        "Đá Vàng Lưu Danh" ở đây ĐÁ là Bia Đá; còn VÀNG là Chuông Vàng hoặc Đĩnh Vàng có khắc chữ khắc tên ghi lại công lao chiến tích của người đã mất để lưu truyền lại cho đời sau. 

        Nhưng thường thì trong các truyện Nôm của ta Đá Vàng hay Kim Thạch gì đều thường dùng để chỉ lời giao ước hứa hẹn với nhau, như trong Hoa Tiên Ký của Nguyễn Huy Tự và Nguyễn Thiện :
    Duyên này chẳng được bàn dai,
    Nhẹ đem Vàng Đá mà coi làm thường.

        Và như trong truyện Phương Hoa, quan Ngự Sử Trần Điện đã nói với quan Thượng Thư Trương Đài khi bàn về việc hôn nhân của Trần Phương Hoa và Trương Cảnh Yên : 
    Trần rằng : Kim Thạch nhất ngôn,
    Còn trời còn đất hãy còn đấy đây.


        Tóm lại, Đá Vàng hay Vàng Đá có rất nhiều nghĩa như trên đã dẫn, nên tùy theo ngữ cảnh, tùy theo câu thơ đang diễn đạt sự việc gì để hiểu nghĩa của nó một cách chính xác. Nhưng thường thì Đá Vàng hay Vàng Đá là lời đính ước hẹn hò một cách chắn chắn chân thành giữa trai gái với nhau. Trước năm 1975, ở Miền Nam còn có một tuồng hát Cải Lương lấy tựa là Trọn Nghĩa Đá Vàng.

Đỗ Chiêu Đức

Chúc Bạn Đầu Xuân

<D.452~Thơ Xuân> 



CHÚC BẠN ĐẦU XUÂN

Xuân hành hỉ chúc bạn nhà thơ
Lệ Tết tìm chia cũng chẳng ngờ
Thiện ý trao lời êm nghĩa mở
Thanh lòng mãn tứ đẹp trời mơ
Tinh thần sảng lạc khai hồn bút
Giác niệm hoà thiêng trải cõi bờ
Tổ quốc bừng say kèn rộn rã
Niềm vui hạnh phúc vững tâm chờ.

Mai Thắng – 190207

★ Bài xướng của Lâm Mỹ Thuận

CHÚC BẠN THƠ

Nắn nót đôi vần chúc bạn thơ
Sang năm tài lộc lớn không ngờ
Gia đình hạnh phúc vui đoàn tụ
Sự nghiệp rỡ ràng thỏa ước mơ
Thư thái tinh thần tâm sáng tỏ
Dạt dào tình cảm nghĩa vô bờ
Quê hương khởi sắc say ngòi bút
Thôi những trầm luân hết mỏi chờ !

Thuận. 06/02/2019.

★ Bài hoạ khác của Cao Linh Tử

Đáp Tạ

Thật là quý hóa những câu thơ
Gởi vận vì nhau thật bất ngờ
Rạch nhỏ dòng kia tuy đã cạn
Tình thân ý nọ đẹp như mơ
Chào xuân hoa nở trên đầu bút
Mến bạn lòng vui chẳng bến bờ
Hạnh phúc là đây dù bé nhỏ
Cho người may mắn đã thôi chờ.

Cao Linh Tử
6/2/2019

★ Bài hoạ khác của Nguyễn Thị Trọng

Chúc xuân đại huynh

Đẹp thay câu chúc viết bằng thơ!
Quà tặng đầu xuân đến bất ngờ.
Thịnh phát lộc tài như sở nguyện.
Ấm êm gia đạo vẫn thường mơ.
Cám ơn chỉ dẫn bao vần điệu.
Giải trí tìm quên những bến bờ.
Đồng cảm chi giao và ngưỡng mộ.
Chúc huynh thoả ý những mong chờ!

Nguyễn Thị Trọng

★ Bài hoạ của Dung Nguyên

XUÂN HẠNH PHÚC

Kỷ hợi khai vần xõa ý thơ
Tìm câu đủ nghĩa khó ai ngờ
Ươm nhành quất đỏ say chiều hẹn
Lựa cánh mai vành ủ ngõ mơ
Lý tưởng xanh mầm luôn trĩu hạt
Tình yêu biếc nhụy chẳng xa bờ
Mùa xuân ấp ủ niềm hi vọng
Thỏa nỗi lòng yêu hạnh phúc chờ!

8/2/2019
DUNG NGUYÊN

07 tháng 2 2019

Xuân Lận Đận

<D.451~Thơ Xuân> 



XUÂN LẬN ĐẬN

Bệnh ủ ù lì do LẬN ĐẬN
Mon men Lão Tết đến thêm GẦN
Nhìn đau đáu dõi năm CÙNG-TẬN
Cảm xốn xang chìm thức NỘ-SÂN
Cuộc sống khiên đầy khiên tủi HẬN
Dân tình gánh nặng gánh còm THÂN
Đông tàn cứ diễu trò luôn BẬN
Sợ hãi vui mừng cũng đáo XUÂN.

Mai Thắng - 190207

★ Bài xướng của Phương Lê (FB Lê Xuân Phượng)

XUÂN LẦN ĐÂN

AI KÊU, ai gọi cứ lần ĐÂN
LÉN LÚT mon men tiến đến GẦN
CUỐC KHÓC đau thương nhìn kiếp TẬN
CÀY THAN thảm não thấy đời SÂN
XUÂN VỀ cả đống bần dân HẬN
TẾT ĐẾN hàng đàn nhũng lại THÂN
TẾT NHẤT mười năm về một BẬN
MAY RA hy vọng tớ còn XUÂN!

MA 060219
Tú Ghẻ-Trạng Lụi

Đoản Khúc Ngày Xuân

<F.245~Bốn Mùa>


Bướm đỗ

Vẩy điệu mơ màng đỗ lắt lay
Ô kìa lũ bướm dịu dàng bay
Từng đôi cánh mỏng êm đềm vỗ
Giữa bội hoa vàng ngả rất hay

Mai Thắng – 190206

★ Bài xướng của Kim Oanh

Xuân Chờ…

Xuân về đầu ngõ có ai hay
Má phấn môi hồng hoa thắm bay…
Biết chăng một đóa riêng góc nhỏ
Đợi cánh si tình bươm bướm lay?!

Kim Oanh
Xuân Melbourne 2015



Mai vàng

Giao thừa một nhánh mai
Rực rỡ sắc vàng sai
Thềm cổng bừng hoa đẹp
Ngày xuân trải mấy nay

Mai Thắng – 190206

★ Bài xướng của Quên Đi

Nhánh mai mùng 1

Mùng một tết hôm nay
Nở đều trên Bonsai
Đua chen khoe nét đẹp
Duyên dáng cành hoa mai.

Quên Đi

X85. Khai Bút Đầu Năm

<D.449~Thơ Xuân>




KHAI BÚT ĐẦU NĂM

Mở mắt nhìn ra dỗ phận nghèo
Thay loài khỉ chó … cũng là heo
Thằng qua khệ nệ tìm duyên ấm
Đứa tới vênh vang chuyển kiếp bèo
Đất Lạc Hồng mê nòi Việt sướng
Trời Nam Mỹ dậy khúc Vê* reo
Dang tay khí phách mà đi bão
Để quãng đời trôi đọng tiếng vèo.

Mai Thắng – 190206

* Vê : Venezuela

★ Bài hoạ của Peter Lý

KHAI BÚT ĐẦU NĂM

Cũ qua mới lại mãi thêm nghèo
Chưa thể chối từ phận chó heo
Bám đít khuyển quân mong tí phẩn
Ôm chân Bất Giới mộng chia bèo
Mất nhà mất đất to mồm réo
Canh cặn cơm thừa vỗ ngực reo
Vênh váo tưởng mình nay đắc đạo
Chấn Hưng lò mổ kiếm đưa vèo

Peter Lý

★ Bài hoạ của Mỹ Bình

ĐỪNG MONG

Đừng mong mọi chỗ hết dân nghèo
Dẫu khỉ dê rồng hoặc chó heo....
Lỡ phải vô rồi mang kiếp bọt
Thì không thoát được nỗi thân bèo ...
Thằng Nô lỡm chủ cười him mí
Thị Kính hàm oan ngã cổ vèo
Mấy ả vô tình qua ngõ quẹo
Nhìn ngang sướng bụng đã mồm reo!

MB 11/2/2019

★ Bài hoạ của Phương Lê

KHAI HOẢ

LÀM SAO tưởng tượng số ta NGHÈO?
BỆNH ĐÃ quá giàu lại lắm HEO
GIÀU BỆNH, ê răng, ngơ xực KẸO
LẮM HEO, mỏi miệng, chả xơi BÈO
BIỂN ĐÔNG, dân Việt tha hồ RÉO
NAM MỸ, người Vê* mặc sức REO
DŨNG KHÍ cả đời nay đã HÉO
MAY RA còn một tiếng kêu "VÈO!"

MA 110219
Tú Ghẻ-Trạng Lụi

* Vê = Venezuela

★ Bài hoạ của Mai Văn Thành

LO HOÀI!

Năm mới mong qua nhũng nhiễu... nghèo !
Dẹp loài ăn tạp dữ hơn heo.
Cẩu lui nặng gói tiền vàng tẩu
Hợi đến oằn tay "đô" bạc theo...
Anh Nhật Bản lo mòi mượn nữa
Bạn Phương Tây ngán món vay lèo.
Xuân về sợ chất thêm chầu nợ
Dai đẳng sao hoài... gánh vẫn đeo !

Mai Thành.
----------------------------


★ Bài hoạ của Mộng Bình

ĐAU XÓT

Đau xót thương thay đất nước nghèo
Dân tình khốn khổ nhục như heo
Bao xuân tụt hậu rày chưa đổi
Nay tết vẫn cam chịu phận bèo
Mất đất dân oan tha hồ réo
Quan tham nhũng dựng biệt phủ vèo
Hỏi rằng công lý rày đâu tá?
Lợi ích bạo quyền đấu đá leo.

Mộng Bình

Bồng Lai Không Xa - Tống Kỳ

<C.016><Giai Thoại Văn Chương> 
Đề tài: BỒNG LAI KHÔNG XA 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC


        Tống Kỳ 宋祁 (998-1061), người đất An Châu (tỉnh Hồ Bắc hiện nay), người cao ráo đẹp trai, phong lưu tuấn tú, dáng người tiêu sái phiêu diêu như thần tiên giáng hạ. Lúc nhỏ nhà nghèo, gia đạo khốn khó, nhưng rất cố gắng và chăm chỉ học hành. Theo Trần Sử của Vương Đắc Thần ghi:

        Tống Giao 宋郊 (sau đổi là Tống Tường 宋庠 ) cùng em là Tống Kỳ 宋祁. lúc nhỏ cùng học ở đất An Lục. Cuộc sống của anh em rất chật vật, nghèo khó . Một năm, vào tiết Đông Chí, Tống Kỳ mời các bạn đồng học cùng ngâm thơ uống rượu và cười nói với bạn bè rằng :" Tiết Đông Chí mà không tiền mua rượu, tôi phải cạy những hoa văn trang trí trên bao kiếm của Tổ tiên để lại đem bán đi được hơn lượng bạc để mua rượu và đồ nhấm. Đông Chí thì ăn bao kiếm, đến Tết chắc phải ăn cả cây kiếm luôn !". Bạn bè cùng cười ồ, nhưng đều cảm động cho sự khẳng khái của anh ta.

        Năm thứ hai Thiên Thánh đời Tống Nhân Tông (1024), Tống Kỳ cùng anh là Tống Tường đều cùng đậu Tiến Sĩ. Khi điện thí Tống Kỳ được chấm đậu hạng nhất, tức đậu Trạng Nguyên. Nhưng lúc bấy giờ, thái hậu Chương Hiến đang phụ chính cho là : Anh em cũng ngang tài nhau, nếu để cho em đứng trên anh thì không hợp lễ tiết cho lắm, bèn chấm Tống Tường đậu Trạng Nguyên, còn Tống Kỳ xuống Tiến Sĩ hạng mười (?). Vì hai anh em đậu cùng khoa và đều họ Tống, nên các đồng liêu mới phân biệt gọi Tống Tường là Đại Tống, còn Tống Kỳ là Tiểu Tống.

        Tống Kỳ làm quan rất công minh chính trực, không về theo phe phái nào cả. Tất cả những chức vụ mà ông đãm nhiệm, bất luận là về mặt chính trị, văn hóa, nội chính trị an ... đều có thành tích rất tốt, vì thế mà con đường hoạn lộ rất thuận lợi suông sẻ một lèo lên đến chức Hàn Lâm Học Sĩ rồi Công Bộ Thượng Thơ.

 
       Tương truyền, khi đang làm Hàn lâm Học Sĩ ở Kinh Thành, một hôm đang lang thang trên đường phố, bất ngờ có một đoàn xe ngựa của hoàng tộc từ phía trước đi đến với một đoàn Ngự lâm quân đi trước mở đường. Tất cả bá tánh kể cả quan viên lớn nhỏ đều phải đứng nép vào hai bên lề đường, Tống Kỳ cũng đứng nép vào bên đường mà nhìn. Chợt trong một cung xa chạy ngang qua nghe có tiếng gọi: "Tiểu Tống !". Tống Kỳ giật mình nhìn lại thì thấy một bàn tay ngọc đang buông rèm xe xuống và thấp thoáng còn ẩn hiện một gương mặt thật đẹp của một cung nhân. Chàng Hàn Lâm Học Sĩ trẻ trung như bị hớp hồn, đứng ngẩn ngơ bên đường nhìn theo đoàn xe ngựa đi mất hút trong đám bụi mù mà lòng vẫn còn bàng hoàng ngơ ngẩn. Khi về đến phủ Hàn Lâm mà lòng vẫn cứ vấn vương vương vấn mãi hình bóng của ai kia: Nàng là ai, sao nàng lại biết ta là Tiểu Tống, nàng đã để mắt xanh đến ta từ bao giờ, sao ta không hề biết ? ... Qủa là " Ngổn ngang trăm mối bên lòng, nên câu tuyệt diệu ngụ trong tính tình", chàng bèn lấy giấy bút ra viết nên bài từ " Giá Cô Thiên 鹧鸪天 " tuyệt diệu như sau :

畫轂雕鞍狭路逢, Họa cốc điêu yên hiệp lộ phùng,
一聲腸断绣帘中。 Nhất thanh trường đoạn tú liêm trung.
身無彩鳳雙飛翼, Thân vô thái phụng song phi dực,
心有靈犀一点通。 Tâm hữu linh tê nhất điểm thông.
金作屋,玉為籠, Kim tác ốc, Ngọc vi lung.
車如流水馬游龍。 Xa như lưu thủy mã du long,
劉郎已恨蓬山遠, Lưu Lang dĩ hận Bồng sơn viễn,
更隔蓬山幾萬重。 Cánh cách Bồng sơn kỷ vạn trùng !

có nghĩa : 
Xe vua trạm trổ đẹp qua đường,
Một tiếng ai kêu luống đoạn trường.
Hận không đôi cánh như chim phượng,
Lòng tựa Linh tê đã vấn vương.
Nhà vàng đó, lầu ngọc suông,
Ngựa xe như nước chạy bon bon,
Chàng Lưu vốn hận Bồng Lai cách,
Lại cách Bồng Lai mấy vạn đường !


        Thật ra thì bài từ nầy cũng không phải là một tuyệt tác gì, chỉ sử dụng 4 câu trong hai bài Vô Đề của Lý Thương Ẩn, và câu "Xa như lưu thủy mã như long" trong bài Vọng Giang Nam của Lý Hậu Chủ, rồi viết thêm vài câu theo ý của tác giả cho đúng với hoàn cảnh trước mắt, chắp vá lại mà thành. Nhưng ... nó lại rất hay, rất sát sao với tình ý của tác giả lúc bấy giờ với câu chuyện tình giữa một vị Hàn Lâm với một cung nữ trong cung vua, nên bài từ nổi tiếng rất nhanh và được các ca nhi phổ nhạc hát khắp kinh thành. Chẳng bao lâu sau, bài từ được truyền vào đến hoàng cung, vua Tống Nhân Tông rất lấy làm lạ khi biết được viêc nầy, bèn cho tập hợp tất cả đoàn xe ngựa hôm đó lại để hỏi tra xem, cung nữ nào ngồi ở xe nào đã gọi tên " Tiểu Tống " ? Một cung nhân trẻ đẹp đã thẹn thùng đứng ra nhận tội. Vua hỏi làm sao biết được " Tiểu Tống "?thì nàng cung nữ tâu rằng : Trước đây, khi thị yến trong cung với các quan tân khoa, đã nghe mọi người gọi là Tiểu Tống, mấy hôm trước khi đi ngang qua phố tình cờ vén rèm thấy được nên mới buộc miệng gọi một tiếng " Tiểu Tống " mà thôi !

        Nhà vua lặng thinh chẳng nói gì, ra lệnh cho đòi Hàn Lâm Học Sĩ Tống Kỳ vào cung. Tống kỳ rất lấy làm lạ không biết là chuyện gì. Nhà vua thiết yến khoản đãi, trong buổi tiệc lại cho con hát hát bài "Giá Cô Thiên" của Tống Kỳ đã làm để tỏ tình với cung nữ. Tống Kỳ nghe xong, mồ hôi ra đầy mình, sợ quá, vội vàng quỳ xuống thỉnh tội. Nên biết rằng dưới chế độ phong kiến, các quan viên nào dám cả gan ghẹo đến người của hoàng tộc, nhất là các cung nữ của nhà vua, thì tội khi quân sẽ bị chém đầu như chơi. Nhưng ...

        Tống Nhân Tông là một ông vua rất khoan dung hòa ái, lại yêu thích văn chương, nên vội vàng đở Tống Kỳ dậy, cười xòa mà bảo rằng : "Bài từ của ái khanh viết là : 劉郎已恨蓬山遠 Lưu Lang dĩ hận Bồng sơn viễn, 更隔蓬山幾萬重 Cánh cách Bồng sơn kỷ vạn trùng."Bồng Lai" qủa thật rất xa xôi, nhưng hôm nay, trong cung nầy của Trẩm "Bồng Lai" của khanh ở rất gần nơi đây !". Nói đoạn, nhà vua bèn cho đòi nàng cung nữ hôm nọ đến và hạ chỉ : Ban tặng nàng cho Tống Kỳ, kết thúc cho một cuộc nhân duyên rất nên thơ và có hậu.


        Truyện được lan truyền ra ngoài rất nhanh, tạo thành một giai thoại văn chương và một chuyện tình đẹp hiếm có lúc bấy giờ, nhờ vào lòng khoan dung của một vị vua nhân từ : Tống Nhân Tông. Truyện vừa đẹp vì tình yêu đôi lứa, vừa đẹp vì cái nghĩa quân thần của nhà vua và Tống Kỳ. Dân chúng ở kinh thành lúc bấy giờ thường kháo nhau rằng : Chỉ cần một bài từ, chỉ cần có hai câu thơ ao ước đến được cỏi Bồng Lai, Tống Kỳ đã bồng được nàng cung nữ đẹp đẽ từ cung vua về nhà mình !

        Riêng Tống Kỳ, ngoài tài văn thơ ra, ông còn là một nhà viết sử nổi tiếng khi cùng với Âu Dương Tu cùng nhau kiểu chỉnh lại Cựu Đường Thư, và mất mười mấy năm để viết nên bộ TÂN ĐƯỜNG THƯ gồm 225 quyển. Ông còn nổi tiếng với bài từ " Ngọc Lâu Xuân 玉樓春 " trong đó có một câu rất hay là : 
紅杏枝頭春意鬧  - Hồng hạnh chi đầu xuân ý náo - có nghĩa "ý xuân đang reo vui ở trên đầu cành hoa hồng hạnh", nên Tống Kỳ còn được người đời gọi là "Hồng Hạnh Thượng Thư".

Đỗ Chiêu Đức 

05 tháng 2 2019

Cúng Lễ Giao Thừa

<D.448~LH Văn Hóa>



CÚNG LỄ GIAO THỪA

Hằng năm thủ lệ cúng giao thừa
Giữa tịch liêu bày cảnh đón đưa
Vỡ toạc màn đêm tràng pháo toả
Vờn xông lửa cuộn khói hương lùa
Nguồn ân hệ phát truyền tông giữ
Phúc lộc tâm thành kỉnh lễ thưa
Khẩn vái thiên đình xua nhiễu sự
Cùng dân tộc hưởng phút thay mùa

Mai Thắng – 190205

Thiên sứ mùa yêu

<D.447><Thơ Xuân> 



THIÊN SỨ MÙA YÊU

Chúc Tết hồn nhiên chúc cả mình
Xuân nào cũng đẹp dáng xuân nghinh
Vần thơ mãi quyến vần say mộng
Nét chữ hoài mang nét thảo tình
Trải rộng tâm hồn duyên rộng mở
Ươm vàng ước nguyện sắc vàng xinh
Mùa yêu vợi tưởng mùa thiên sứ
Ghép mảnh tơ loan ghép ảnh hình.

Mai Thắng – 190205

★ Bài xướng của Ngọc Liên

MÙA YÊU DẤU

Mượn bút đề thơ chúc tuổi mình
Xuân này, xuân nữa cố mà nghinh
Đường duyên mãi dệt ngàn câu hát
Bến mộng hoài đan một chữ tình
Để sớm hoa cười thơm ngõ nhỏ
Cho chiều nắng trải đẹp thềm xinh
Mùa yêu dấu gọi niềm mơ sẽ
Khắc trọn vào tim những bóng hình.

Ngọc Liên 05.02.19

★ Bài hoạ của Phạm Thị Đào

EM MÃI TƯƠI XINH

Em mãi tươi nguyên, mộng ước mình
Năm chờ tháng đợi buổi xuân nghinh
Lời yêu gởi gấm nhiều bưu ảnh
Kỷ vật lưu đây một khối tình
Anh kiệu nàng về khu phố nhỏ
Mai chờ bướm đậu góc vườn xinh
Cùng vui hạnh phúc trăm năm sẽ
Tay nắm chặt tay bóng với hình.

TDP

03 tháng 2 2019

Cánh Hoa Phù Vân

<D.446~TN Hoa Trái>



CÁNH HOA PHÙ VÂN

Phượng của ngày xưa đã mấy lần
Theo dòng lặng lẽ tiếng đời ngân
Hồn thương ngấm ủ thiên trường lệ
Huyết cảm hoà chan một cõi trần
Dẫu ruổi rong bền tâm hướng thiện
Sau gìn giữ vẹn mảnh tình chân
Màu hoa giữa cảnh ngàn giông tố
Vẫn nở thanh trời đẹp ánh vân.

Mai Thắng – 190203

★ Bài xướng của Kim Phượng

Cánh Hoa Phù Vân

Bên song phượng rũ đã bao lần
Trổi khúc ve sầu mấy lượt ngân
Sắc máu ngăn chia dòng định mệnh
Giọng rền lưu luyến khách dương trần
Đời hoa trôi giạt đâu phương hướng
Vạn nẻo ngại ngần giữ bước chân
Cách biệt một lần là mãi mãi
Họp tan tan họp đấy phù vân

Kim Phượng

★ Bài hoạ của Thầy Mai Lộc

Phù Sinh

Mỗi năm thiền viện viếng đôi lần,
Chuông khánh trong hồn cứ mãi ngân.
Xả xả sân si mùi tục lụy,
Buông buông tham ái cõi hồng trần.
Đường mây gió cuốn chao chao cánh,
Sương khói nẽo về lủi thủi chân.
Quán trọ ngày nao rồi cất bước,
Phù sinh một thoáng kiếp phong vân!

Mailoc

Chúc Tết Thi Hội

<D.445~Thơ Xuân> 



CHÚC TẾT THI HỘI

Sáu bảy năm rồi cũng một ta
Chào xuân lại đến để vui mà
Khai vần hĩ chúc nguồn thơ hội
Mở điệu ca mừng những sắc hoa
Ngưỡng cổ hi còn neo nhánh thọ
Thềm ân lộc hưởng phát muôn nhà
Giao thừa Kỷ Hợi tâm cầu phúc
Ủng hộ heo vàng vẫn tối đa.

Mai Thắng – 190203

★ Bài xướng của Đại sư huynh Văn Thanh

LÃO GIÀ CHÚC TẾT

Tuổi già tám bảy đến rồi đa
Chúc Tết Tân Xuân, bạn hữu ta
Xướng hoạ đôi câu, khai bút vậy
Cụng say vài chén, lấy hên mà
Bách niên giai lão, cụ ông thọ
Hậu thế lưu danh, thi sĩ nhà
Trừ tịch, đì đùng phong pháo điện
Hồn xưa lạc lỏng chút mơ hoa..!

Thanh Trương
(Tết Kỷ Hợi 2019)

Chúc Xuân Bạn Thơ

<D.444~Thơ Xuân> 



CHÚC XUÂN BẠN THƠ

Xuân về mở ngõ đón bình minh
Hĩ chúc người thơ chọn cả mình
Mở lối an nhàn câu mãn nguyện
Ôm màu rạng rỡ ánh vàng xinh
Tâm hừng khát vọng mùa say cảnh
Nghĩa thoả vần thương ý cạn tình
Gửi những khung trời tia nắng thọ
Thay cầu niệm khẩn phép thần linh.

Mai Thắng – 190203

★ Bài xướng của Trầm Vân

Xuân Về Mến Chúc Bạn Thơ

Mến chúc bạn thơ cũng chúc mình
Xuân về hồn mở cửa bình minh
An khang lòng biếc làn gió mát
Thịnh vượng cành nghiêng giọt nắng xinh
Mơ rực trời cao mơ lãng đãng
Mộng dài trăng sáng mộng lung linh
Gia đình hạnh phúc thêm hòa thuận
Thi ý phiêu bay thỏai cánh tình

Trầm Vân

★ Bài hoạ của Thanh Hoà

Giao thừa chúc bạn

Tiết Xuân khơi dậy biết bao tình
Vạn vật mong chờ phút diệu linh
Ước muốn cơ duyên toàn may mắn
Nguyện xin số phận mãi tươi xinh
Như mầm khắp chốn trông tia nắng
Tựa lá muôn nơi ngóng ánh minh
Mừng Chúc nhà nhà luôn Hạnh Phúc
Bình An Sức Khoẽ chẳng riêng mình.

Thanh Hoà

★ Bài hoạ của Sông Thu (Phương Hà)

CHÚC TẾT BẠN THƠ

Xuân đến, hân hoan chúc bạn mình
Cuộc đời tràn ngập ánh dương minh
Cánh nam sức lực luôn sung mãn
Phái nữ thân hình mãi đẹp xinh
Vận tốt đạt thành nhờ phước đức
Nghiệp lành phù hộ bởi thần linh
Tứ thơ dào dạt, lời trau chuốt
Xướng họa trao nhau thỏa ý tình.

Sông Thu

★ Bài hoạ của Trương Văn Luỹ

CHÚC ĐẦU NĂM

Năm mới hân hoan - chúc bạn mình!
Mọi người vui vẻ hưởng văn minh
Ốm o tan biến ông bà khoẽ
Ngoan ngoãn tràn vào con cháu xinh
Vạn sự an lành ơn tổ phụ
Trăm đều may mắn phước thần linh
Bốn mùa suôn sẻ như dòng thác
Phát triển văn thơ giữ mãi tình!

Trương Văn Luỹ

Đêm cuối năm

<D.443><Thời Tiết-Khí Hậu>



ĐÊM CUỐI NĂM

Theo ngày tháng lụn buổi tàn năm
Ánh đỏ chiều buông cũng lặng thầm
Tưởng nhớ người thân biền biệt nỗi
Nghe hoài khúc phổ ngậm ngùi âm
Trăng chìm bóng lặn trời u hiển
Gió thổi ngàn xa quãng bặt tầm
Một cõi tầng không đầy sóng ảo
Mơ hồ vẳng đọng bước về thăm.

Mai Thắng – 190203

Ngày Xuân Năm Ấy

<D.442~Thơ Xuân> 


NGÀY XUÂN NĂM ẤY

Hội Tết sum vầy ở xóm ta
Bình yên hưởng thụ với bao nhà
Ngày hưu chiến đạt vui niềm ngắn
Pháo nổ vang đùng thế súng xa
Giấc ngủ tàn canh bừng réo đạn
Màn đêm tử khí dựa nương đà
Thời thơ ám ảnh màu binh biến
Mấy chục năm dài lệ vẫn sa.

Mai Thắng – 190202

★ Bài xướng của Thầy Mai Lộc

GIAO THỪA THUỞ ẤY

Giao thừa thuở ấy vẫn trong ta
Những Tết quê hương lúc ở nhà.
Lạch tạch phố phường tràng pháo đẹt
Đì đùng tiếng súng bót đồn xa.
Chuông chùa hừng sáng còn man mác
Hương khói tinh sương mãi đậm đà.
Đất khách nửa đời sầu viễn xứ
Có đêm trằn trọc lệ dài sa!

Mailoc
01-30-19

★ Bài hoạ của Cao Linh Tử

Nhớ Xuân Xưa

Chưng cúng ông bà chuối lá ta
Vàng bông vạn thọ cũng vui nhà
Thịt heo cá lóc kho nồi lớn
Rượu đế trà lài đặt quán xa
Chuẩn bị như thường mong đón tết
Buồn xo bất chợt mất tiêu đà
Tản cư tán loạn màu dưa hấu
Khói lửa hoang tàn nước mắt sa.

Cao Linh Tử
31/1/2019

Hương Xuân Vừa Tỏa

<D.441~Thơ Xuân>

 

HƯƠNG XUÂN VỪA TOẢ

Phà hơi vị tết thoảng hương nồng
Bội cũ mai vàng nở mấy bông
Ngưỡng nắng tươi cười tia ửng rộn
Màu lan rạng rỡ sắc nhen hồng
Choàng manh áo lụa say hồn cảm
Dõi cảnh xuân chiều vợi hướng trông
Buổi tiễn đông tàn nuôi khát vọng
Tình yêu đất mẹ thoả tâm đồng.

Mai Thắng – 190201

★ Bài xướng của FB Dung Nguyên

MƯA XUÂN

Thoảng khẽ chiều nay vị tết nồng
Mai vàng mận trắng nõn nà bông
Êm đềm cội biếc khoe chồi mảnh
Rực rỡ nhành tươi trải sắc hồng
Má ửng bờ môi ngào ngọt hé
Duyên bừng mắt ngọc thẫn thờ trông
Phùn giăng ấp ủ niềm hi vọng
Lộc mỡ màng xanh cả cánh đồng.

31/1/2019
DUNG NGUYÊN

Ở Nhà Một Mình

<D.440~Thơ Vui> 



Ở NHÀ MỘT MÌNH

Vẫn đợi xem dòng chảy đến đâu
Buồng tim thấp thỏm nhẹ vương sầu
Duyên tìm lạc lối về thôn bản
Số giạt theo nguồn đổ bãi dâu
Ngán ngẩm con đường xa cõi tạm
Trầm ngâm tiếng nhạc ngả tâm rầu
Xuân nằm vợi tưởng cùng ai đó
Lại bỗng thôi dành thảo ít câu.

Mai Thắng – 190202

★ Bài xướng của FB Đặng Minh

Ở ... NHÀ

XUÂN buồn chả thích đi đâu
Chỉ tại buồng tim nhuốm vũng sầu
Dõi họ tưng bừng vui cuối bản
Xem người rộn rã thốn vườn dâu
*Nương kìa thổn thức
*Bụng đó u rầu
Cũng bởi em nghèo duyên trốn biệt
Nên đành chấp nhận ở nhà ...câu .

ĐM

*Nương kìa thổn thức hồn ngây dại
*Bụng đó bâng khuâng giọng úa rầu

Xuân Về Nắng Dịu

<D.439~Thơ Xuân> 



XUÂN VỀ NẮNG DỊU

Sớm gặp vần e chớm chạy te
Khăn choàng áo lụa vẫn không ghè
Bờ ao rặng liễu đâu thèm ghé
Ngõ xóm hàng me chả định khoe
Vẳng tiếng cành le reo thỏ thẻ
Vang âm gió chẻ điệu hầm hè
Chừ đem rượu nhẹ vui chung nhé
Nắng dịu xuân về tự thản nhe.

Mai Thắng – 190131

★ Bài xướng của FB Mỹ Bình

XUÂN MỜI

Kìa ai đã đứng đợi bên hè
Nũng nịu khăn choàng lả lướt che
Rặng liễu bờ ao dài bóng thả
Hàng cau ngõ xóm ngả mình khoe
Mơ hồ một tiếng dương cầm thoảng
Ảo diệu đôi dòng giãn bút tre
Hữu hảo xin mời ly rượu nhé
Hồng tươi nụ phấn buổi Xuân nè ....

MB 28/1/2019

29 tháng 1 2019

Gương Vỡ Lại Lành

<C.015~Điển tích văn học> 
Đề tài: GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC



        GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH có gốc từ Thành ngữ Điển tích PHÁ KÍNH TRÙNG VIÊN 破鏡重圓 mà ra. Nói Nôm na theo dân Nam Kỳ Lục tỉnh là "Kiếng Bể Lại Tròn". Thường dùng để chỉ vợ chồng hoặc đôi lứa yêu nhau, vì hoàn cảnh mà phải phân ly cách trở, xa nhau một thời gian, rồi do một cơ duyên nào đó lại được sum họp đoàn viên trở lại. Như Thúy Kiều sau mười lăm năm lưu lạc vì phải bán mình chuộc cha, "thanh lâu hai lượt thanh y hai lần", cuối cùng cũng được đoàn viên sum họp với gia đình và Kim Trọng, nên trong buổi tiệc đoàn viên, khi đã "Tàng tàng chén cúc dở say" Thúy Vân mới đứng lên nói rằng :
        Những là rày ước mai ao,
        Mười lăm năm ấy biết bao nhiêu tình.
        Bây giờ GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH
        Khuôn duyên lừa lọc đã dành có nơi ...

        Điển tích Gương Vỡ Lại Lành theo tích sau đây :
        Em gái của Trần Hậu Chúa 陳後主 Nam Triều là Lạc Xương Công Chúa 樂昌公主 có chồng là Thái tử Xá nhân Từ Đức Ngôn 徐德言. Vợ chồng rất mực thương yêu nhau.

 
       Khi Tùy Văn Đế cử binh đánh nước Trần, thì Trần Hậu Chủ chỉ lo ở trong cung ăn chơi, làm thơ đề từ. Nên quân Trần thua chạy khắp nơi. Từ Đức Ngôn thấy đại cuộc sắp tiêu vong, nên vô cùng lo lắng.

        Biết rằng nước Trần sẽ mất trong nay mai, không còn cách gì cứu vãn được nữa. Từ bèn nói với Công chúa rằng : "Với tài hoa và sắc đẹp của nàng, khi nước đã mất rồi, chắc chắn sẽ lọt vào tay những bậc quyền qúy sau nầy. Nếu duyên phận chúng ta chưa dứt, ta rất mong gặp lại nàng sau nầy, nhưng chúng ta cũng phải có một tín vật gì đó để mà nhận nhau chứ !". Nói đoạn, Từ Đức Ngôn vói tay lấy chiếc gương đồng trên bàn trang điểm của công chúa, đập bể làm đôi. Đưa cho công chúa một nửa, còn mình thì giữ một nửa còn lại.

        Hai người cùng ước hẹn nhau rằng, sau nầy nếu có muốn gặp nhau thì vào ngày Tiết Nguyên Tiêu, rằm tháng giêng hàng năm, cứ đem nửa mảnh gương nầy mà rao bán giữa chợ Trường An.


    
    Qủa nhiên, nước Trần mất vào tay nước Tùy. Lạc Xương Công chúa lọt vào tay của hoàng thân nước Tùy là Dương Tố. Tố rất sủng ái công chúa, nhưng nàng thì luôn luôn buồn bã vì nhớ đến chồng.

        Những năm sau đó, tuy cuộc chiến đã yên, nhưng Từ Đức Ngôn luôn nhớ đến công chúa qua nửa mảnh gương, nên thường ra dạo chợ Trường an.

        Tiết Nguyên Tiêu năm đó, Từ cũng mang nửa mảnh gương ra chợ, tình cờ gặp được một gia nhân cũng đang rao bán nửa mảnh gương. Ráp lại thì vừa vặn với nửa mảnh gương của mình.


        Từ bèn khẩn khoản mời gia nhân về nhà trọ hỏi thăm về tin tức của công chúa. Sau khi biết công cúa luôn thương nhớ đến mình. Từ rất xúc động viết một bài thơ ngũ ngôn gởi cho công chúa như sau:
        鏡與人俱去, 
        鏡歸人不歸; 
        無復嫦娥影, 
        空留明月輝 ! 
âm Hán Việt:
        Kính dữ nhân câu khứ 
        Kính quy nhân bất quy
        Vô phục Thường Nga ảnh
        Không lưu minh nguyệt huy!        
có nghĩa : 
        Gương đi người cũng đi theo,
        Gương về người chẳng về theo lại nhà.
        Đâu còn thấy được bóng Nga,
        Bơ vơ như ánh trăng tà trống không !

        Công chúa đọc thơ của Từ Đức Ngôn mà lòng đau như cắt. Suốt mấy ngày liền không ăn uống gì cả. Dương Tố biết chuyện, cảm thông cho tình vợ chồng sắt son gắn bó, mới cho người đi mời Từ Đức Ngôn vào dinh, làm tiệc khoản đãi và mời cả công chúa đến dự.


        Khi công chúa đến nơi, thấy trong bàn tiệc có cả chồng cũ lẫn chồng mới, nàng vô cùng ngỡ ngàng, nửa mừng nửa lo, xúc động mà ngâm rằng:
        今日何遷次, 
        新官對舊官; 
        笑啼俱不敢, 
        方驗作人難 !         
âm Hán Việt: 
        Kim nhật hà thuyên thứ 
        Tân quan đối cựu quan
        Tiếu đề câu bất cảm
        Phương nghiệm tác nhân nan!
 có nghĩa : 
        Hôm nay khéo đổi vời,
        Chồng cũ cùng chồng mới.
        Cười khóc cũng lỡ làng,
        Khó làm người cho nổi !
dịch lục bát:
        Hôm nay sao khéo đổi vời,
        Chồng cũ chồng mới cùng ngồi chung nhau.
        Khóc, cười thiếp biết phải sao ?
        Làm người khó lắm phải nào dễ đâu !


        Từ Đức Ngôn nghe xong cảm động mà rơi nước mắt; còn Dương Tố nghe xong thì cảm động mà cưới lớn rằng: "Thôi được rồi, ta sẽ trả nàng về để cho vợ chồng đoàn viên sum họp". Sau tiệc, Dương Tố chẳng những trả Lạc Xương Công Chúa về cho Từ Đức Ngôn mà còn ban thưởng rất nhiều vàng bạc cho vợ chồng về lại Giang Nam để sống yên vui hạnh phúc tới già .

        Câu chuyện PHÁ KÍNH TRÙNG VIÊN 破鏡重圓 từ đó được lan truyền khắp thiên hạ, qua đến Việt Nam ta thì thành GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH. Mong rằng tất cả những GƯƠNG VỠ trong thiên hạ đều LẠI LÀNH sau những sầu thương lận đận của cuộc đời !

Đỗ Chiêu Đức

Chúc Mừng Năm Mới

<D.438~Thơ Xuân> 



CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Nguyện sẽ chung cùng kết mảng thơ
Từ tâm thức dậy gửi mong chờ
Nương luồng gió chuyển thời u muội
Mục cảnh dương bày chuỗi xót nhơ
Lý tưởng chìm tan vùng rệu rã
Tình quê thấu cảm nỗi bơ phờ
Ngày xuân thưởng Tết hoà thiên lộc
Hĩ chúc muôn người đỏ vợi mơ

Mai Thắng - 190129

★ Bài mời hoạ của Võ Sĩ Quý

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2019

Năm mới dài thêm những ước mơ
Hòa Bình Hạnh Phúc khắp nơi chờ
Thương yêu trao gửi không toan tính
Thành thật hòa chia chẳng phĩnh phờ
Đất nước thêm nhiều nhiều bạn tốt
Quê hương bớt lắm lắm quan nhơ
Gia Đình Con Cháu vui đầm ấm
Các Bạn cùng Tôi dệt ý thơ

Nha Trang, 01.01.2019
Võ Sĩ Quý

Hồi Ức Xuân Xưa

<D.437~Thơ Xuân> 



HỒI ỨC XUÂN XƯA

Vẫn thoảng từ xa một góc trời
Đêm dài cảnh vật lắng chìm rơi
Dăm chùm đạn nổ trơ vòm mắt
Mấy tảng mù giăng lạnh quãng đời
Nhạc phổ xuân về nơi bãi chiến
Tay hờ súng thủ trận tiền khơi
Như tràng pháo vọng bên lò lửa
Ảnh mẹ buồn trông dáng rã rời.

Mai Thắng – 190128

----------------------------
★ Bài xướng của Đại sư huynh Văn Thanh

MƯỜI LĂM NGÀY PHÉP
-/-
Đêm khuya vọng gác giữa lưng đồi
A Lưới, A Shau, tuyết phủ rơi
Hoả pháo đêm đêm soi đỉnh núi
Đường băng sáng sáng ngập chim trời*
Sân bay Tây Lộc** vương chiều nắng
Đường phố Đặng Nghi** đợi bạn đời
Hạnh phúc tràn đầy khi hạ cánh
Mười lăm ngày phép, đó em ơi..!

Thanh Trương (1963)

* trực thăng trên sân bay A lưới
** Thành Nội Huế


-----------------------------
★ Bài hoạ của Peter Lý

MÙA XUÂN BUỒN

Tượng buồn chết lặng cả bầu trời
Ôm súng hững hờ mặc đạn rơi
Hàng mộ trong kia xong nhiệm vụ
Đoàn xe ngoài lộ chửa qua đời
Hỏa châu có lúc bừng lên sáng
Tiếng pháo đôi lần hoảng nổ khơi
Nón sắt ba lô chưa bỏ cuộc
Tháng Tư khốn khổ bắt tay rời

Peter Lý

-------------------------------------
★ Bài cảm tác của Hương Chiều

Anh về tiếng vọng đạn còn rơi
Nặng gió bụi sương em nhớ người
Mẹ vẫn chờ anh im tiếng súng
Ngắm hướng con trông dạ nào lơi
Xa nhà ngõ rậm bom đạn xới
Trầm lặng trông con tựa khách mời
Ba lô nặng lệch mùi chiến trận
Gìn giữ đất này mãi chẳng ngơi

Hương Chiều 

---------------------------------
★ Bài hoạ của Dung Nguyên

HỒI ỨC!

Phù vân một áng nẻo tây trời
Ngắm cảnh non ngàn lệ đắng rơi
Kiếm đọt hoa vàng đan mộng ái
Tìm dăm quả ngọt hái dâng đời
Bình yên cuộc chiến niềm yêu gợi
Tĩnh lặng miên trường nỗi nhớ khơi
Kỉ nệm quân hành luôn khắc khoải
Hằn trong kí ức chẳng khi rời!

30/1/2019
DUNG NGUYÊN

★ Bài hoạ của Thạch Hãn

KHÔNG GÌ TỒN TẠI MÃI 

(Nđt-ltvt-ntvv)*

Người ta chẳng muốn ở chung trời
Bỏ mặc đêm dài những thoáng rơi
Huyễn ảo người đi tìm cuộc sống
Huyền mơ kẻ lại kiếm manh đời
Trăng vàng mấy độ tàn trên bãi
Suối lạnh bao mùa rã biển khơi
Mọi thứ không là duyên vĩnh cửu
Thời gian cũng vậy đến đi rời ./.

LCT 31/01/2019

Ước mộng sang giàu

<D.436><Cảm Xúc>

Lẽ đời hai chữ trọng khinh
Răn mình thiện ác phân minh với đời



ƯỚC MỘNG SANG GIÀU

Đời ai cũng mộng ước sang giàu
Chẳng nghĩa đua đòi, trọng trước sau
Có: gửi tâm bày câu hữu dụng
Nghèo: e nói trổng vị không màu
Cày toang mã vạch hằn gian khổ
Gắng mở con đường vượt nỗi đau
Ngưỡng vọng gia đình vui sống đủ
Rồi ra nghĩ đến chuyện chung tàu.

Mai Thắng – 190127

★ Bài xướng của Thầy Sắc Tứ Minh Thiện

Thói đời giàu trọng nghèo khinh
Gẫm câu thế thái nhân tình mà đau !


ĐỪNG CHẢNH !

Chớ có khoe khoang ,chớ ỷ giàu
Tuồng đời mấy kẻ nghĩ ngày sau
Lên voi mãi tưởng nồng hương vị
Xuống chó càng lo bạc sắc màu
Cảnh thắm thay lòng gom hỷ lạc
Duyên tàn cúi mặt ngậm sầu đau
Đừng nên lắm của khinh thiên hạ
Sạt nghiệp thân như ngựa bỏ tàu!

Sắc Tứ Minh Thiện

27 tháng 1 2019

Chuyện Venezuela

<D.435><Thời Sự Quốc Tế>


Ảnh thời sự Venezuela đăng trên facebook

CHUYỆN VENEZUELA

Thế sự luận bàn chẳng dễ chơi
Hạt nhân đã ủ khắp cùng trời
Đang giàu đẹp nhất vùng Nam Mỹ
Bỗng lạc tồi tàn mọi chốn nơi
Ý niệm sai lầm còn bám víu
Độc tài gian trá lại đua mời
Lòng tham nhũng bạo chưa từ bỏ
Sẽ bị thanh trừng tội lỗi ơi!

Mai Thắng
190126

★ Bài xướng của Lâm Mỹ Thuận

VENEZUELA THỜI SỰ

Vê nê thời sự luận bàn chơi
Một phút vùng lên chuyển đất trời
Muôn miệng tự do gào lảnh tiếng
Triệu chân dân chủ tiến cùng nơi
Độc tài phát rét Diêm Vương gọi
Tham bạo run eng Chúa Ngục mời
Bài học nhân tâm mù chẳng biết
Hô hào cách mạng chết người ơi !

Thuận.26/01/2019.

Đếm bước thời gian

<D.434><Thời Tiết-Khí Hậu>



ĐẾM BƯỚC THỜI GIAN

Khi vầng ác lặn thoảng ngoài song
Gió nhẹ nhàng lan toả giữa dòng
Thả bước lần khân hoài lỡ hẹn
Chum đầu sửa soạn mãi chờ xong
Tuồng dâu bể diễn trò gian trá
Khúc khải hoàn ca ngã lộn còng
Phủi lớp phong trần rêu bụi giẫm
Buông tờ lịch gỡ mảnh đời rong.

Mai Thắng – 190125

★ Bài xướng của Nguyễn Gia Khanh

ĐẾM BƯỚC THỜI GIAN

Ngỡ bóng câu chiều chợt thoảng song
Thời gian vội vã cuốn theo dòng
Thang đời mấy bậc leo đà mỏi
Món nợ bao ngày giũ chửa xong
Tuổi mới chồng trên tờ lịch cũ
Niềm xưa chất giữa mảnh lưng còng
Ta ngồi phủi mộng vương đầu trắng
Chạnh bước phong trần lỡ ruổi rong.

Nguyễn Gia Khanh

Họp Mặt Tất Niên 2018

<L.244~Tình Bạn Hữu> 

Toàn bộ ảnh minh hoạ đám cưới con gái Ngọc Anh (Sài Gòn - 2013)

HỌP MẶT TẤT NIÊN 2018

Ta còn mấy móng cùng vui
Tàn niên gặp mặt chia ngùi nổi đau
Thời gian là phép nhiệm mầu
Chúng ta tìm lối trao nhau nụ cười
Xuân về hoa lá xinh tươi
Lòng ta rộng mở một trời ủi an
Quê hương xa ngái dặm ngàn
Những hồn nhiên cũ chảy tràn về đây
Ngại ngùng sắc tóc màu mây
Ngập ngừng bóp trán chau mày gọi tên
Hỏi ngày rủ áo sinh viên
Hỏi đường rèn chí lập nên phận người
Hỏi mùa chớp đỗ ngang trời
Hỏi vòng tan tác giữa thời rác rơm
Bão giông vùi dập oán hờn
Ly tan tản lạc ngàn phương nhớ về
Người từ đất mới xa quê
Người từ cách trở sơn khê dặm ngàn
Đường dài há ngại gian nan
Ngậm ngùi nhớ Mẹ* cưu mang không còn
Phút này tưởng niệm lòng con
Đệ huynh khắc tạc lòng son giữa trời
Bóng chiều đạm bạc áo tơi
Đường chiều áp mảnh tình khơi ấm tình
Phận người cuộc sống nổi nênh
Duyên người khéo buộc phù sinh bảo toàn
Trăm lần thương, vạn lần thương
Một lần gặp gỡ ánh dương cảm hoà. 

Nguyễn Đắc Thắng - 190127
K4/72 – ĐĐ11


 


 







26 tháng 1 2019

Giãi bày hơn thiệt

<D.433><Tuổi Lão>



GIÃI BÀY HƠN THIỆT

Cố giãi bày hơn bội hiểu nhầm
Dông dài kể khéo lạc vườn thâm
Tâm nhiều nói rõ càng thêm lộn
Ngữ ít làm thinh bị quở ngầm
Muốn diễn ngôn từ yêu thật cảm
Đem trình ý nghĩ ngộ thành hâm
Lòng luôn niệm tưởng hồi sau tốt
Hạnh phúc trời xa mãi khẩn thầm!

Mai Thắng – 190125

★ Bài hoạ của Dung Nguyên

THẦM MƠ

Nhiều khi nói giỡn lại hay nhầm
Ngỡ chỉ câu đùa hóa thật thâm
Chợt thấy dòng tin mày nhíu vội
Vừa hay đoạn nhắn lệ rơi ngầm
Làng phây bạn kết cho lòng
Mạng số duyên chờ hóa kẻ hâm
Khoảng cách xa vời mơ bữa gặp
Này môi mắt thỏa những thương thầm!

25/01/19
DUNG NGUYÊN

24 tháng 1 2019

Tiễn Hàn sĩ Thanh Sang

<D.432~Tiễn Đưa>

Nhà thơ HÀN SĨ THANH SANG,
hội viên sáng lập CLB Mây Hồng Cao Lãnh,
vừa ra đi vĩnh viễn sáng ngày 23/01/2019 tại quê nhà
thành phố Cao Lãnh tỉnh Đồng Tháp




THƠ TIỄN NGƯỜI THƠ

Lại có nhà THƠ buộc phải rời
Mây Hồng thoảng nhạt áng THƠ rơi
Đời THƠ lịch trải qua nhiều buổi
Nước mắt THƠ sương nhỏ ít lời
Ấm lạnh trần gian THƠ hữu ái
Vui buồn Đất Tháp tiếng THƠ ngơi
Đi thanh thản… nhớ ngày THƠ hội
Một đóa SEN THƠ tiễn biệt người!

Mai Thắng - 190123