<F.117~TC Cuộc Sống><8t*-2vl>
Ừ ! Có lẽ ...Em nên là cổ tích
Để lòng ta ôm ấp trọn niềm mơ
CỔ TÍCH
Ừ ! Có lẽ ...
Em nên là cổ tích
Để lòng ta ôm ấp trọn niềm mơ
Bốn mùa qua luôn gối mộng mong chờ
Ngày nắng mới vần thơ hoa mỹ dệt
Ừ ! Cứ thế ...
Ta trải lòng tha thiết
Đợi ngày vui đón tiếp ánh xuân sang
Lá hoa tươi vươn khí sắc rộn ràng
Như lòng mẹ thơm ngon từng giọt sữa
Ừ ! Vẫn thế ...
Ta chắc lòng để hứa
Buổi hạ về nắng táp những màu hoa
Tiếng ve kêu nhắc nhở nỗi buồn xa
Dìm ký ức chuỗi ngày đau xót ấy.
Ừ ! Dẫu thế ...
Ta sẵn lòng nếm trải
Buổi sang mùa lay chuyển ngọn thu phong
Giọt mưa ngâu canh cánh nỗi hoài mong
Cơn bão nổi ngầm mang mầm xanh mới.
Ừ ! Cứ mặc...
Ta bền lòng chờ đợi
Đông răn đe không khuất phục con người
Gió bạo cuồng tan tác lá vàng rơi
Bón phân đất cây đời thêm sức sống!
Mai Thắng
20151103
---------------------
★ Bài xướng của FB Mùa Thu
CỔ TÍCH
Ừ ! Có lẽ...
Em chỉ là cổ tích
Để bốn mùa XUÂN HẠ cứ thầm mơ
Rồi THU sang ai đó có mong chờ
Mà anh mãi một ĐÔNG đầy sương tuyết
Ừ ! Cứ để...
Tháng ngày trôi mải miết
HẠ đi rồi sẽ tiếp nối thu sang
Con đường xưa tràn ngập sắc lá vàng
Thoảng trong gió vấn vương mùi hoa sữa
Ừ ! Có phải...
Anh đã quên lời hứa
Một chiều rơi nức nở lá THU vàng
Chút tình buồn ai rẽ lối sang ngang
Còn đâu nữa những ngày thơ mộng ấy
Ừ ! Cứ trải...
Nỗi buồn lên trang giấy
Để đêm về tràn ngập cảnh ĐÔNG phong
Cuối trời tây người có thấy chạnh lòng
Khi tuyết trắng đã rơi đầy phố nhỏ
Ừ ! Cứ mặc...
Ngày XUÂN hờ hững đó
Tuổi hoa niên không trở lại bao giờ
Cơn gió chiều tan tác cánh phong rơi
Người yêu hỡi.. bơ vơ niềm tâm sự!
Mùa Thu
31/10/15
-----------------------
★ Bài hoạ của FB Do Ngo
MỐI TÌNH XƯA
Ừ … chẳng lẽ em chỉ là chuyện tích
Anh là người sẽ dịch những mộng mơ
Đôi vần thơ để thoả nỗi đợi chờ
Xua cái lạnh mịt mờ trời băng tuyết.
Ừ … lạ nhỉ sao em còn hờn miết
Mùa Hạ về bất diệt đến Đông sang
Ai chờ ai một kỷ niệm hoa vàng
Giờ đã mất thiên đàng...thơm hương sữa.
Ừ … chẳng phải anh quên lời thề hứa
Mối tình xưa vẫn chửa nhuộm hoa vàng
Nên cõi lòng hàng trăm nẻo ngổn ngang
Anh vẫn mãi mơ màng về thuở ấy.
Ừ … hãy trải u hoài trên mảnh giấy
Để đêm về lẩy bẩy ngọn hàn phong
Góc trời xa ai đó thấy nao lòng
Có còn đợi chờ trông em gái nhỏ.
Ừ … để mặc khung trời yêu thuở đó
Mối tình xưa đã bỏ tự bao giờ
Để mộng vàng lã chã giọt sầu rơi
Qua ngày tháng rã rời nhân thế sự.
Do Ngo
November 01,2015
---------------------
★ Bài hoạ của FB Nguyên Nhật
TRẢ LẠI EM
À ! Thôi thế
Cũng như là điển tích
Cuộc tình mình vỡ kịch trắng niềm mơ
Tháng năm trôi không hy vọng vẫn chờ
Như tối sáng trăng tròn rồi lại khuyết.
À ! Thôi được
tháng ngày dong ruỗi miết
Đông lại về bỏ mặc bóng thu sang
Bỏ quên đi chiếc lá xác xơ vàng
Rơi lác đác cuối chiều mây trắng sữa.
À ! Thôi nhé
Biết còn chi để hứa
Nắng rồi tan còn nữa áng mây vàng
Như con đò bỏ bến để sang ngang
Người mất biệt lệ tàn mùa trăng ấy.
À! Thôi vậy
Tình buồn như trang giấy
Nét mực nhòa khép lấy cánh thư phong
Góc yêu thương cạn tới đáy tâm lòng
Để người đợi mõi mòn căn gác nhỏ.
À ! Có lẽ
quên nhau từ dạo đó
Câu yêu thương bỏ ngõ đến bây giờ
Để tháng ngày trăn trở góc thu rơi
Xin trả lại những lời đêm tâm sự.
Nguyên Nhật
1/11/2015
★ Bài hoạ của FB Phạm Văn Phú
CÒN ĐÂU ?!?
Ừ ! Đúng vậy.. Anh chỉ là trầm tích
Gặp em rồi nên dịch chuyển thành thơ
Ngày xưa kia sao lại quá hững hờ
Để cuộc sống thờ ơ đầy gió tuyết.
Ừ ! Cứ thế.. đời trôi đi biền biệt
Thu đã tàn luyến tiếc lúc Đông sang
Lại hoài thương ký ức đã hanh vàng
Rồi vọng mãi nồng nàn mùi hương sữa.
Ừ ! Còn nữa.. những lời xưa hẹn hứa
Ai đã quên mộng ước chứa thu vàng
Để bây giờ lặng lẽ ở bến ngang
Đầy tâm sự ngỡ ngàng ngày xưa ấy.
Ừ ! Cứ để..nỗi buồn như hoa giấy
Hãy bay đi theo mãi với Thu phong
Bao buồn đau chất chứa ở trong lòng
Sẽ tan hết nhớ mong người yêu nhỏ.
Ừ ! Có lẽ..những ngày bên em đó
Dẫu khạo khờ chưa ngỏ được lời yêu
Để bây giờ tiếc nuối với bao điều
Yêu vụng dại như chưa yêu gì cả.
Phạm Văn Phú
01.11.2015
---------------------
★ Bài hoạ của FB Ngọc Liên
KHÔNG LÀ CỔ TÍCH
Thôi có lẽ, tại em nghiền truyện tích
Nên suốt ngày hết mộng rồi đến mơ
Buổi xuân qua vẫn mong có ai chờ
Rồi đông lạnh vu vơ tìm hoa tuyết.
Thôi cứ để, tình nồng đi đi miết
Xuân qua rồi thì hạ sẽ lại sang
Lá trên cây cũng tới lúc chuyển vàng
Thu kéo đến ngập tràn hương hoa sữa.
Mà chắc tại, ngày xưa anh đã hứa
Rằng mãi yêu dẫu nắng có hanh vàng
Có đâu ngờ tình ấy lại rẽ ngang
Để em tiếc một thời xa xăm ấy.
Thôi thì cứ, để tình vương trên giấy
Mặc thu về lá nhuộm đỏ rừng phong
Hay đông sang ngọn gió tái tê lòng
Thì em vẫn còn chờ trên lối nhỏ.
Thôi hãy mặc, cho tình ai bỏ ngỏ
Xuân sang chưa hay hạ đến nãy giờ
Thu có còn xào xạc lá vương rơi
Thời gian vẫn mãi không là cổ tích.
Ngọc Liên