<D.106~Thơ Vui>
Bướm lạ hoa thơm vẫn rộn thềm
***
NỖI SẦU TƯ
Muốn ném cho xa những muộn phiền Nhưng rồi nỗi khổ cứ triền miên
Cần đưa cảm giác đem rao bán
Để giữ tâm tình được tịnh yên
Một thuở vô hồn sai ý thức
Bao lần hối lỗi lụy mùi men
Trò gian xảo lắm giờ phơi lộ
Tội ác lên ngôi vãng trước thềm!
Nguyễn Đắc Thắng
20151109
---------------------------------
Bài xướng của Phương Hà
THANH THẢN
Hãy thả cho trôi những muộn phiền
Dù đời cay đắng cứ triền miên
Quên đi cảm giác buồn ray rứt
Giữ vững tâm hồn vui tịnh yên
Đừng kiếm hân hoan trong trụy lạc
Chớ dìm đau khổ dưới hơi men
Giậu phên dẫu vướng đầy gai góc
Bướm lạ hoa thơm vẫn rộn thềm.
Phương Hà
06/11/2015
-------------------
Các bài họa
-------------------
1. TÌNH SAY
Ngày tháng chưa quên những tủi phiền
Đêm dài lạnh lẽo giấc cô miên
Đường tay chằng chịt đường hư ảo
Bóng tối ngậm ngùi bóng lặng yên
Người mãi kiêu kỳ trong ánh mắt
Ta hoài ngầy ngật bởi hương men
Vài chung rượu đắng hồn say khướt
Đếm lá thu phai rụng trước thềm.
Thy Lệ Trang
-------------------
2. TỆ NẠN
Phố thị giờ đây lắm nỗi phiền!
Bao nhiêu tệ nạn cứ liên miên
Trèo tường cướp của không giây nghỉ
Móc túi chôm tiền chẳng phút yên
Sợ hãi dân chơi đua xế nổ
Lo âu bợm nhậu sặc mùi men
Bao người quanh quẩn ngày trong ngõ
Vận rủi tai ương đến tận thềm.
Hữu Hảo
---------------------------
3. ĐÂU BỎ ĐƯỢC
Nhiều khi muốn bỏ những ưu phiền
Để sống hồn nhiên giấc mộng miên
Cực khổ bao điều không muốn nghĩ
Đau buồn lắm chuyện khó mà yên
Anh em nhắn gửi đi bồ nhí
Bạn hữu đưa tin đến với men
Thúc dục cơn thèm đâu tránh được
Hoa thơm bớm lượn dạo hiên thềm
Hoàng Từ
6-11-2015
---------------------
4. GỌI NẮNG
Kiếm suối bình an tắm nỗi phiền
Rung sầu trái đắng rụng liên miên
Làng xưa tháng hạn nào ăn đủ
Xứ lạ đêm trường chẳng ngủ yên
Kẻ cháy hầu bao mơ bát gạo
Người đùa mỹ nữ ghẹo nàng men
Đời xua ánh sáng vào hư ảo
Gọi nắng vài tia rớt trước thềm
Bửu Tùng
6/11/2015
---------------------
5. NGẮM TRĂNG
Cuộc sống thế gian lắm lụy phiền
Thôi đừng day dứt bởi tùy miên*
Suốt đời nắm giữ hồn vương vấn
Một phút thở vào dạ lắng yên
Xa nẻo sân si không vướng mắc
Buông lòng tham hận chẳng mon men
Xin mời bạn hữu chung trà nóng
Ta ngắm trăng khuya tỏa sáng thềm.
Như Thu
*Tùy miên: nỗi ray rứt, khổ đau làm hao mòn thân tâm.
-------------------
6. THẾ TỤC
Thế tục trần gian lắm lụy phiền
Khiến đời đau khổ mãi triền miên
Cỏ cây cần lặng, mưa không tạnh
Bão tố muốn dừng, gió chẳng yên
Quân tử thất thời luôn giữ nghĩa
Anh hùng lỡ vận vẫn say men
Danh thơm sử sách lưu truyền mãi
Gian khổ chỉ qua nguyệt dưới thềm.
Văn Thanh
--------------------
7. TỰ SỰ
Năm xưa vợ bỏ quá buồn phiền
Quyết định dời sang ở đất Miên
Nơi ấy tâm hồn trôi lặng lẽ
Chốn nầy cuộc sống chảy bình yên
Qua đi năm tháng sầu cho phận
Đã hết bao ngày khổ với men
Viễn xứ tìm vui bên cảnh mới
Đời trôi thanh thản nhẹ qua thềm.
Motthoi
Nov. 7TH. 2015
-----------------------
8. ĐỪNG ĐÁNH MẤT MÌNH
Cuộc sống trần gian lắm chuyện phiền
Đắng cay đau khổ vẫn liên miên
Xua đi những thứ hầu vô cảm
Giữ lấy bao điều giới định yên
Đừng quá tham lam trong lạc thú
Không nên lợi dụng bởi say men
Đời khuyên vực dậy sau khi ngã
Đón nhận làn hương lướt cạnh thềm.
Hoàng Vũ
8-11-2015
-----------------------
9. PHẢI TỪ BỎ
Cố quên đi hết mọi ưu phiền
Để được an lành trọn giấc miên
Nếu trước khẩn trương đừng hờ hững
Thì giờ ắt hẳn đã bình yên
Cũng vì bản chất mê cờ bạc
Và tại con người có máu men
Bại sản tàn gia mau dứt bỏ
Nếu không vất vưởng dọc bờ thềm.
Tâm Thành
------------------------
10. TÌM QUÊN
Thương nhớ người xưa mãi khổ phiền
Năm canh trằn trọc giấc cô mien
Ngày luôn thao thức lòng chưa lặng
Đêm cứ mơ màng dạ chẳng yên
Sao phải đa mang tình tuổi mộng
Để rồi vương vấn chuyện ma men
Cơn say chếnh choáng quên sầu muộn
Tỉnh giấc trăng khuya vẫn rọi thềm.
Trần Văn Hạng
--------------------------
11. THANH THẢN
Đi câu những muốn giải ưu phiền
Nắng cháy đen thùi chẳng khác Miên
Được cái thong dong nơi gió mát
Thêm là thanh thản chốn bình yên
Rời xa cám dỗ mâm đầy thịt
Bỏ hết đam mê nước ủ men
Hy vọng sẽ làm tăng tuổi thọ
Để còn chờ ngắm Nguyệt qua thềm.
Thục Nguyên
------------------------
12. HOA CÒN NỞ
Như cây trút lá rứt ưu phiền
Tất cả chỉ là giấc thụy miên
Vứt hết lo toan tâm lắng đọng
Quăng đi oán hận dạ bình yên
Tâm hồn thanh thản không nhờ rượu
Đầu óc thư nhàn chẳng mượn men
Gió lạnh đông sang đừng vội tiếc
Ban mai cúc trắng nở bên thềm.
Thanh Hòa