21 tháng 11 2015

Áo trắng trên sân trường

<D.113><Tình Xã Hội>

Tinh khiết hồn thanh phơi bóng nắng
Trong veo ánh mắt mở đàn nai


ÁO TRẮNG TRÊN SÂN TRƯỜNG

Áo trắng tung tà tha thướt bay
Chừng như dáng phượng vẫn đua dài
Sân trường rộn chuyển bàn chân nghịch
Tiếng nói cười vang cảnh sắc say
Tinh khiết hồn thanh phơi bóng nắng
Trong veo ánh mắt mở đàn nai
Thời gian lắng đọng nhiều tâm cảm 
Bụi phấn về chiều vương tóc ai

Nguyễn Đắc Thắng
151120

-------------------

♣ Bài xướng của Phương Hà

NHỮNG TÀ ÁO TUNG BAY

Phất phơ rợp mát quãng đường dài
Cuốn hút tia nhìn ngây của ai
Đàn bướm rộn ràng trong nắng sớm
Ngàn hoa lay động giữa men say
Diụ dàng mềm mại thân hình sóng
Trong vắt ngây thơ ánh mắt nai
Cơn gió xôn xao như vẫy gọi
Những tà áo lụa thướt tha bay...

Phương Hà
20/11/2015

-----------------

♣ Bài cảm tác và hoạ của Đỗ Chiêu Đức

TÀ ÁO TRẮNG

Trưng Vương áo trắng bay bay
Gia Long áo tím cho dài ngẩn ngơ
Những chàng si học làm thơ
Suốt đời thơ thẩn nên ngơ ngẩn sầu!

Xe đạp song song giữa nắng chiều,
Thướt tha trong gió nhẹ hiu hiu.
Phất phơ áo trắng bay theo gió,
Xao xuyến lòng anh tuổi chớm yêu!

Theo gió phất phơ vạt áo dài
Thướt tha xao xuyến cỏi lòng ai
Nắng chiều nghiêng trắng lòng ngơ ngẩn
Gió nhẹ ửng hồng má tựa say
Tóc rối tung bay theo nhịp bước
Mắt huyền ngơ ngác sánh dường nai
Năm mươi năm lẻ lòng canh cánh
Hình bóng chập chờn áo trắng bay!

Đỗ Chiêu Đức

----------------------
♣ Các bài hoạ khác


MÙA THU ĐẤT KHÁCH 

Bao thu lạnh lẽo tháng năm dài
Đất khách sầu về đọng mắt ai
Tê tái tuổi vàng mơ ước cạn
Chập chờn quê cũ lắng hồn say
Đồng hoang lau lách bâng khuâng nhạn
Thung lũng rừng chiều réo rắt nai
Cánh hạc lững lờ theo gió cuốn
Nghìn đời mây trắng vẫn còn bay!

Mailoc
Cali 11-20-15

-------------------

TÀ ÁO BAY... 

Áo lụa em mang vạt đổ dài
Như đang vẫy gọi,đón mời ai
Cổng trường mở rộng càng tha thướt
Vành nón chao nghiêng thật đắm say
Những ước cùng thương theo gót ngọc
Rồi mơ lại mộng bám chân nai
Để rồi hụt hữang theo thời thế
Cánh phượng ngày xưa đã vút bay. 
 
Thái Huy
11-20-15

------------------

ÁO LỤA HÀ ĐÔNG

Viễn xứ thời gian lặng lẽ dài
Quê hương vạn dặm nhớ thương ai
Đêm thu lạnh lẽo đầu đen bạc
Ngày nắng âm u rượu trắng say
Tri kỷ còn đâu người cố cựu
Rừng phong lá đổ vắng hưu nai
Nâu sồng ai mặc lo kinh kệ
Áo lụa Hà đông chẳng thấy bay...

Mai Xuân Thanh 
Ngày 20 tháng 11 năm 015

------------------

LƯU LUYẾN

Tiếng vạc trong đêm tiếng thở dài
Lòng buồn vời vợi tỏ cùng ai
Một thời tuổi trẻ nhiều mơ ước
Cái thuở nghiệp thầy nặng đắm say
Viên phấn thướt tha trên mặt bảng
Học trò ngơ ngát tựa đàn nai
Nhưng rồi trăng khuyết mòn năm tháng
Nhuộm lá thêm sầu giận gió bay.

Quên Đi
  
-----------------

ÁO TRẮNG NGƯỜI XƯA

Hình bóng người em áo trắng dài
Thuở còn cắp sách....đắm hồn ai!
Đôi tà tha thướt theo chiều gió
Nhịp bước khoan thai khiến đắm say
Chiếc nón nghiêng che làn nắng nhạt
Mắt huyền lay láy ngỡ như nai
Giờ đây cách trở mà luôn nhớ
Áo trắng ngày xưa.....vạt vẫn bay?

SONG QUANG

19 tháng 11 2015

Về thăm trường cũ

<D.112><Tình Xã Hội>

CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO 20/11/2015




VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

(cặp luận chơi đại vận)

Về thăm trường cũ nhớ xa xưa
Buổi tiễn lần đi lúc chuyển mùa
Hàng phượng ngậm ngùi hàng lá rụng
Tiếng ve thổn thức tiếng lòng đưa
Đằng sau cổng vắng loang tường nắng
Bên góc rào thưa mất bóng dừa
Hình ảnh sân cờ còn ẩn hiện
Ngỡ ngàng trời lại chợt tuôn mưa!

Nguyễn Đắc Thắng
140820

---------------------------------------------
& Các bài họa
---------------------------------------------

1. TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA


Cảnh cũ sao người vội khác xưa
Niềm ve khắc khoải nỗi đau mùa
Ngôi trường lũ bạn ngày xa cách
Đoạn bút đôi mình thủa tiễn đưa
Kỷ niệm còn xanh từng ngọn liễu
Thời gian đã bạc những thân dừa
Thương về mắt ngọc còn chi nữa
Chỉ thấy hoang tàng lệ đẫm mưa

Hong Mai
18/11/15

---------------------------------------------

2. VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

Ta đứng bùi ngùi dưới cổng xưa
Thay tên đổi hiệu biết bao mùa
Này nơi cầu gỗ giờ tan học
Nọ mé bờ lau gió đẩy đưa
Nón lá nghiêng che đường trắng áo
Tóc thề lơi xỏa bóng xanh dừa
Nước về cá lượn trên sân cỏ
Ba bốn anh gàn đi dưới mưa.

Cao Linh Tử
18.11.2015

---------------------------------------------

3. TRƯỜNG CŨ

Còn đâu cảnh cũ, mái trường xưa
Bóng dáng đổi thay đã mấy mùa
Văng vẳng tiếng cười, sương khói quyện
Âm vang hồi trống, gió mây đưa
Chơ vơ cổ thụ bên sân cỏ
Thui thủi thân đơn cạnh cụm dừa
Một thuở vui buồn qua ký ức
Bờ môi giọt mặn, lệ hay mưa

Văn Thanh

-------------------------------------------

4. HƯƠNG NHỚ NGÀY XƯA

Tiếc nhớ mà chi cái thuở xưa,
Thời gian thấm thoát đã bao mùa.
Lời thầy văng vẳng lời khuyên nhủ,
Tiếng bạn êm đềm câu tiển đưa,
Ánh mắt người thương bên rặng liễu,
Nụ cười ai gửi cạnh hàng dừa.
Làm sao kể xiết tinh thân ái,
Khi mỗi mùa sang nắng chuyển mưa.

Hoành Trần
18/11/1
5

16 tháng 11 2015

Tình thầy trò

<D.111><Tình Xã Hội> 

CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO 20/11/2015
Ghi vài kỷ niệm với các Thầy Trung học Kiến Phong


Đồng lương hạn hẹp không xin xỏ
Tay trái thêm vào chẳng đắn đo




CHUYỆN CŨ

Gửi chút tâm tư đứa học trò
Nhớ hồi thuở ấy thật buồn xo
Đồng lương hạn hẹp không xin xỏ
Tay trái thêm vào chẳng đắn đo
Lên lớp chớp thời che ngáp gió
Về nhà ngã sạp ngủ chò co
Nhờ ơn mưa móc đời đen đỏ
Cuộc sống bon chen phải bước mò!

Nguyễn Đắc Thắng

-----------------------------
♣ Bài xướng của Cao Linh Tử

CHUYỆN XƯA !

Nhớ chuyện thầy tôi với học trò
Đệ sư có lúc cũng buồn xo
Quyền uy dẫu hẳn không thiên vị
Lý lẽ bao giờ biết đắn đo
“Thày Giáo tháo giày nằm chỏng gong,
Giáo ch… giức cháo ngủ chò co!”
Ngôi trường còn đó người đâu tá!
Tiên học gì đây hậu học mò ?

Cao Linh Tử
11/11/2014

* Ch…trong bài đọc là chờ, chính chữ là chức.

-----------------------------
♣ Bài họa của Thầy Nguyễn Hữu Lộc

BẢY LĂM

Bảy lăm giáo chức thích pha trò
Mất dạy, người nào cũng ốm xo
Rau muống ngày ngày còn khó kiếm
Khoai mì tháng tháng hết so đo
Mặt mày bun bủn vì teo tóp
Bao tử lình bình bởi dãn co
Qui mã rụt rè sợ bị tóm
Thuyền ghe, bãi đáp cứ lò mò.

Mailoc

-----------------------------
♣ Bài cảm tác riêng của Nguyễn Xuân Gương
Tưởng nhớ thầy Nguyễn Văn Út

NHỚ THẦY

Đêm dài trằn trọc dạ bâng khuâng
Ký ức ngày xưa hiển hiện dần
"Thở dốc thầy kêu: lên phụ giảng
Giật mình tôi ngớ: dạ xin vâng
Chứng minh rành mạch lời bay bướm
Lý giải hùng hồn ý sáng ngần!"
Chợt tỉnh mới hay là giấc mộng
Nhớ Thầy hồn quyện tiếng chuông ngân.

Nguyễn Xuân Gương




* Giai thoại về Thầy Nguyễn Văn Út qua lời trần thuật của cựu học sinh Nguyễn Trước Lâm (Cao Linh Tử)
Hôm qua thăm thầy cũ Đức Minh, câu chuyện hàn huyên quanh những kỷ niệm xưa dưới mái trường.
Nhân nhắc lại một giai thoại cười ra nước mắt của thầy dạy môn toán, thầy Nguyễn Văn Út. Thầy đã ra thiên cổ từ lâu, giờ nhắc lại mà ngậm ngùi, xúc cảm đôi vần về câu đối hài hước của thầy:

“Đêm ba mươi, thầy giáo tháo giầy nằm chỏng gọng
Sáng mồng một, giáo chức giức cháo ngủ chò co!”

* Giức: tiếng lóng của người Miền Nam, nghĩa là ăn.

Vì cặp đối này mà thầy bị học trò của thầy kiểm điểm khiền trách nặng nề hồi đầu thập niên 80 thế kỷ trước.
Gởi thầy và các anh chị bài thơ này đọc chơi, nếu có nhã hứng xin mời họa ạ ! (Bài số 1)

* Lời của Thầy Nguyễn Hữu Lộc (cựu Hiệu trưởng)
Cao Linh Tử ơi ,
Cám ơn em đã sốt sắng đi tìm Thầy Đức Minh cho các thầy. Nhân em nhắc lại thầy Út ngày trước, thầy bùi ngùi lắm vì hai chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm thật khó quên. Để trả công cho em, thầy xin gởi bài họa cùng em, nhưng chịu thua không làm nổi hai câu đối với Thầy Út mà em còn nhớ để thầy Út mĩm cười nơi Chín Suối (cặp luận của bài số 2).
Xin cám ơn CLT.
Thân mến. ML

* Lời của Nguyễn Đắc Thắng (cựu học sinh)
Tôi biết và luôn nhớ Thầy Út với câu chuyện rất cảm động và cao cả. Sự việc khi gia đình Thầy rời Đồng Tháp (Kiến Phong) cũ về Sài Gòn và bán căn nhà ở đường Hùng Vương (gần ngả tư Ngô Thì Nhậm) ngày nay. Tiếng là chuyển địa bàn công tác nhưng thực ra là để có tiền lo cho thằng con đi Úc học.
Thầy Út rất được sự kính nể và thương mến của học trò THKP hồi trước. Một hội viên trong hội thơ Mây Hồng Cao Lãnh có làm bài thơ, chuẩn bị đăng trên tập thơ địa phương (ghi lại ở bài số 4)

Ngày Nhà Giáo 20/11

<D.110~LH Văn Hóa>
CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO 20/11/2015

VINH DANH NHÀ GIÁO

Sông dài hai lối trọc và thanh
Cuộc sống in màu sắc lá xanh
Nghiệp giáo điềm nhiên vùng đất hẹp
Sân trường chứng kiến bước chân nhanh
Tình yêu gieo hạt xa quan lộ
Lý tưởng trồng người gạt lợi danh
Bụi phấn ngày qua vương tóc trắng
Niềm vui thanh bạch chẳng tranh giành!

Nguyễn Đắc Thắng

----------------------

♣ Bài xướng của Phương Hà

TIẾNG THƠM MUÔN THUỞ

Dòng sông dẫu nước trong hay đục
Thì bến bờ kia vẫn mướt xanh
Mái tóc người chèo dù đã bạc
Con thuyền tri thức mãi trôi nhanh
Học trò bao kẻ nên cơ nghiệp
Thầy giáo một đời chẳng lợi danh
Cuộc sống thanh bần, lòng rộng mở
Tiếng thơm thiên hạ dám đâu giành.

Phương Hà

------------------------
♣ Các bài họa

THẦY CÔ GIÁO 

Cuộc sống luôn luôn rời bến đục
Tâm hồn mãi mãi hướng màu xanh
Đầu trần bụi phấn rơi rơi nhẹ
Mắt kiếng bàn tay lướt lướt nhanh
Từng lớp nhân tài xây dựng nghiệp
Muôn ngàn trí thức nối công danh
Hy sinh tất cả vì con cháu
Trái ngọt hoa thơm cũng chẳng giành

Thuyền Viễn Xứ

--------------------------

NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

Rừng kia cây lá vẫn màu xanh
Nghề dạy đề cao nhất mọi ngành
Thầy giáo suốt đời luôn giữ mực
Học trò thay lớp mãi qua nhanh
Con thuyền tri thức không ham lợi
Sự nghiệp văn chương chẳng hám danh
Cuộc sống thanh tao tâm cao thượng
Mọi người tân bốc chẳng tranh giành.

Võ Đình Cử

X52. Thu Vàng

<D.109~Vần Thu Cảm> 


★ Bài xướng của Kim Phượng

THU VÀNG

Tôi đi tìm lại nắng thu vàng
Thu của năm nào trở tiết sang
Ngơ ngẩn thả hồn theo sắc thắm
Miên man mộng tưởng đến trăng tàn
Tình thư nắn nót o con chữ
Xương lá âm thầm ép những trang
Hơi lạnh thu mang lùa tóc rối
Ai lau nhan sắc nhuộm thu vàng

Kim Phượng
12/11/2015

-------------------------------------------
★ Các bài họa của Vườn Thơ Thẩn
-------------------------------------------

1. SẮC VÀNG MÙA THU

Xin gió đừng lay rụng lá vàng
Cho mùa đông xám khỏi theo sang
Trời mây bãng lãng màn sương nhẹ
Sông nước chơi vơi ánh nguyệt tàn
Áo lụa dịu dàng trong bóng nắng
Trang thư nhàu nhĩ dưới hành trang
Bên thềm, bụi cúc xôn xao nở
Nhuộm cả không gian với sắc vàng.

Phương Hà

------------------------------

2. VƯỜN THU

Đường cũ còn đây ngập lá vàng
Gió chiều lành lạnh chở mùa sang
Từ khi bướm bỏ vườn hoang vắng
Là lúc hoa rơi cánh úa tàn
Nhớ quá bờ vai ai mảnh khảnh
Thương hoài áo lụa nét đoan trang
Lấy gì đổi được trời thu ấy
Man mác hồn ta tuổi võ vàng.

Mailoc
Cali 11-13-15

------------------------------

3. TÌNH THEO MÙA THU

Một buổi trời thu có nắng vàng
Quen em nên cũng muốn tìm sang
Vờ xin xem lá rơi vừa rung
Mượn cớ nhìn hoa úa sắp tàn
Sẳn dịp trao thơ tình mới viết
Tìm vào nhật ký thảo vài trang
Ngập ngừng hàng dậu ngăn đầu ngỏ
Lại ngại ngoài hiên....cột chó vàng...hihi!!

Song Quang

------------------------------

4. SẮC VÀNG THU

Tà áo ai khoe lộng sắc vàng
Xui mình yêu trộm mỗi thu sang
Vô tư em hát trong nắng mới
Luyến tiếc anh lo nếu mộng tàn
Dẫu biết nhưng rồi đông vẫn đến
Niềm mơ đến lúc phải qua trang
Bao năm cách biệt anh còn nhớ
Tà áo ai khoe lộng sắc vàng

Quên Đi

------------------------------

5. TÌNH THU QUÊ MÙA

Ví dầu than nướng cá trê vàng
Chấm nước mắm gừng chả gọi sang
Xuồng đục lênh đênh con nước bạc
Cà rèm mát mẻ nắng thu tàn
Xuân tình bậu muốn nghe vài lớp
Vọng cổ qua vừa thuộc mấy trang
Gặp gỡ chung luồng câu dấu ó
Đồng không đâu có lá rơi vàng.

Cao Linh Tử
14.11.2015

------------------------------

6. GỬI MỘNG THU VÀNG

Tôi gửi cho em chút nắng vàng
Giao mùa nhuốm lạnh cũng vừa sang
Bao năm xa cách trời thu nhớ
Mấy lượt qua đi ánh nguyệt tàn
Mảnh đất trâu cày đang kiệt sức
Quê hương chuột túi đã thay trang
Hồn thơ giấc ngủ lời ru ấm
Để luyến vào mơ chuỗi mộng vàng!

Nguyễn Đắc Thắng
20151114

14 tháng 11 2015

Chùa Xưa

<F.118~Thơ Thiền>

Thiền môn gội rửa từ tâm thức
Lắng tiếng chuông chiều bớt mỏi mê!

   
 
& Bài xướng của Thầy Nguyễn Hữu Lộc

(Cựu Hiệu trưởng trường Trung học Kiến Phong ~
Hồi ức về chùa Linh Sơn Tự - Cao Lãnh)

 CHÙA XƯA

Ngày xưa tôi thích bước trong chiều
Chùa cổ một mình giữa tịch liêu
Cao vút hàng sao mưa trái rụng
Xoay xoay trong gió cánh quay đều.

Ra rả ve sầu nhạc khúc trưa
Hàng dương bóng ngã nắng lưa thưa
Rêu phong tháp cổ buồn im đứng
Lất phất cô đơn liễu bốn mùa.

Sen hồ vào hạ lá tròn xoe
Hàm tiếu hồng sen mấy cánh xòe
Thủy tạ nhịp cầu đà gãy đổ
Đáy hồ in nước mấy cành tre.

Ẩn mình rợp bóng mái chùa cong
Vách nứt hậu liêu mặc gió lồng
Lỗ chỗ tường vôi nhiều vết đạn
Ê a kinh mỏ vẳng trời không.

Chim chiều xao xác gọi trong cây
Cảm xúc lòng ai bỗng ngập đầy
Lẳng lẽ sư già gom xác lá
Khói un mờ mịt quyện lên mây.

Sau chùa nghĩa địa mộ lê thê
Tiếng khóc khói nhang thật não nề
Một cõi đi về ai tránh khỏi
Lòng tôi xao xuyến bước chân lê!

Mailoc
Cali 11-5-15

----------------------- 



& Bài họa của Mai Thắng

(Hồi ức về chùa Kim Quang và Hồng Liên - Cao Lãnh)

CHÙA XƯA

Tôi nhớ ngày xưa một buổi chiều
Lòng buồn lặng lẽ giữa cô liêu
Bước chân thất thểu đường hoang vắng
Định hướng vời trông tiếng mỏ đều.

Khi nắng oi nồng dỗ giấc trưa
Mây về bất chợt đổ cơn mưa
Cổng chùa ướt sủng hàng cây dậy
Giũ giọt mưa neo trước gió lùa.

Một góc tượng đài chiếc lộng xoe
Những con hạc duỗi cánh dang xòe
Đường hoa thẳng tắp màu trang đỏ
Dẫn lối sang bờ soi bóng tre.

Nằm ẩn mình sau lớp mái cong
Những ngôi tháp cổ nhánh cây lồng
Rong rêu bám víu theo ngày tháng
Lẳng lặng duyên đời ngộ sắc không.

Một góc bên thềm dưới tán cây
Lao xao chút động lá rơi đầy
Chuông trầm mấy tiếng công phu điểm
Mỏ cốc khua lòng gửi khói mây.

Tục lụy vương sầu khối thảm thê
Nhân sinh tan nát bước sang nề
Thiền môn gội rửa từ tâm thức
Lắng tiếng chuông chiều bớt mỏi mê!

Nguyễn Đắc Thắng
20151113

---------------
& Bài cảm tác khi đến chùa Hồng Liên lần đầu

DƯỚI BÓNG THIỀN

Tôi bước vào đây dưới bóng thiền
Hàng cây tượng Phật thảy bình yên
Hồi chuông tiếng mỏ chiều vang đọng
Nhẹ thản tâm lòng lắng nỗi riêng

13 tháng 11 2015

Trăng lả lơi

<D.108><Cảnh Trăng Sao>



TRĂNG LẢ LƠI

TRĂNG của xưa ngàn ánh vẫn chơi
NẰM ru hạ thế toả mơ đời
SÓNG trùng mở hội gom hoài bão
SOẢI cánh phi bằng vượt biển khơi
TRÊN đỉnh tầng cao mù mãi bám
CÀNH khô nhánh cỗi nụ không rời
LIỄU buông dáng rũ che tình gợi
ĐỢI GIÓ ĐÔNG VỀ ĐỂ LẢ LƠI.

Nguyễn Đắc Thắng
20151011

--------------------------------
♣ Bài xướng của Trần Tòng

ĐÊM BUỒN

TRĂNG đã chong đèn rủ lại chơi
NẰM nghe tiếng vọng ở bên đời
SÓNG vờn biển vắng loang bờ dọc
SOẢI cánh chim buồn lượn giữa khơi
TRÊN đỉnh Tiên bồng mi mãi khép
CÀNH cao Thánh ngự mắt không rời
LIỄU chờ giá lạnh màn sương phủ
ĐỢI GIÓ ĐÔNG VỀ ĐỂ LẢ LƠI....

Trần Tòng
11/10/2015

------------------------------
♣ Bài họa của Hường Xưa

LẢ LƠI

Trăng nhú lên kìa rủ bạn chơi
Nằm chi mệt mỏi rũ trong đời
Sóng chao mặt biển nghe hồn lắng
Soải vẫy chân chàng ngóng dạ khơi
Trên núi xa vời vang tiếng động
Cành sim thoảng lại nức sao rời
Liễu mong cảnh thắm ươm tình mộng
Đợi gió đông về để lả lơi

Hường Xưa

--------------------
♣ Bài họa của Nguyên Nhật (Thạch Hãn)

ĐÊM TÌNH

TRĂNG buồn lặng ngắm khách làng chơi
NẰM trải mênh mông giữa bến đời
SÓNG đẩy chao tình lay mặt nước
SOÀI buồm gió xoáy động hồ khơi
TRÊN cây xào xạc chim về tổ
CÀNH ngã lung lay cánh nhạn rời
LIỄU rũ ven bờ say mộng lỡ
ĐỢI TÀN CƠN KHÁT SẼ BUÔNG LƠI

Nguyên Nhật

12 tháng 11 2015

X51. Thăng Long Thành Hoài Cổ

<D.107~Tình Thơ Văn>
Hoạ thơ Bà Huyện Thanh Quan



THĂNG LONG THÀNH HOÀI CỔ

Tạo hóa gây chi cuộc hý trường
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Ngàn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy người đây luống đọan trường.

Bà Huyện thanh Quan

-----------------------
Các bài họa của Vườn Thơ Thẩn

1. ĐÊM KHẮC KHOẢI

Lơ mơ không ngủ suốt đêm trường
Khắc khoải nước nhà tóc nhuộm sương
Tiếng dế sầu ai ngoài ngạch cửa
Gió đêm réo rắt giữa hàng dương
Quê hương đất mẹ lòng tê tái
Đât nước dân tình dạ xót thương
Biển đảo … Bà ơi! Tàu cộng chiếm
Hậu sinh muôn một quyết can trường.

Mailoc
kính họa

---------------------

2. HẾT ĐOẠN TRƯỜNG

Cuộc thế xưa nay tựa HÍ TRƯỜNG
Biết bao tuế nguyệt lắm TINH SƯƠNG
Sử xanh còn sáng như gương báu
Vận nước sao buồn tựa TỊCH DƯƠNG!?
Cột móc biên thùy đành ôm hận,
Phong ba biển đảo chịu TANG THƯƠNG!
Ngày nao đất nước thôi xâm lược
Để khắp muôn dân hết ĐOẠN TRƯỜNG!

Đỗ Chiêu Đức

----------------------

3. THÀNH XƯA BỎ NGỎ

Tuy chẳng tang thương chốn chiến trường
Mà đau đòi đoạn tóc pha sương
Ngoài biên cột mốc di quan ải
Lãnh hải con tàu lấn đại dương
Thằng chệt xì xồ nghe phát ghét
Vua ta câm miệng ngẫm mà thương
Ngút ngàn khắp chốn lời ai oán
Ai mãi gây chi cảnh đoạn trường

Chân Diện Mục
(Thầy Phan Huy Viên)

-------------------------------------------
 
4. SẼ CÓ MỘT NGÀY

Dân Nam dòng giống vốn can trường
Nếm mật nằm gai chịu gió sương
Lê Lợi mười năm giành đất nước
Vua Trần ba lượt sáng vầng dương
Bắc triều quen thói luôn xâm lấn
Ngư phủ không ngừng bị tổn thương
Kiên nhẫn lòng tin rồi sẽ đến
Danh vang tộc Việt mãi miên trường.

Quên Đi

----------------------

5. NỖI NIỀM TRĂN TRỞ

Khắc khoải từng đêm nỗi đoạn trường
Suy tư phiền muộn, tóc pha sương
Quê hương ly loạn qua năm tháng
Bè bạn xa lìa cách đại dương
Cứ ngỡ thanh bình tròn nguyện ước
Nào ngờ đất nước ngập sầu thương
Giặc Tàu lang sói mưu xâm chiếm
Dân Việt đồng ca khúc hận trường.

Phương Hà



---------------------

6. KHOA MỤC

Trời sinh bản chất sẵn can trường
Đã sớm lăn vùi với gió sương
Những muốn đề danh thơm tổ phụ
Đâu cần xách kiếm đến Hàm Dương
Vô thời lận đận kìm chân đứng
Hữu phúc miệt mài học chữ thương
Ẩn nhẫn dù ai chê ngốc tử
Đề thi giải mấy chục năm trường.

Cao Linh Tử
10.11.2015

-------------------------

7. KHẮC KHOẢI

Thao thức từng canh gối mộng trường
Nhìn xuyên đêm thẳm ngập màn sương
Đường đê mở lớn khai hương lộ
Phố thị vươn dần đón ánh dương
Xót giá cao vời thiên máu lệ
Đau lòng thảm rắc diệt tình thương
Nền chân thiện mỹ - hồn nhân bản
Đổ vỡ tràn lan khắp hiện trường!

Nguyễn Đắc Thắng
20151110

E04. Thu Về Trong Mắt Em

<E.04~Vần Thu Cảm>


1. VÀO THU

Ừ nhỉ! Thu sang khẽ động mành
Sắc màu lá biếc dợn trời xanh
Mưa chiều cuối hạ thời chưa mát
Nắng sớm đầu thu tiết vẫn hanh
Ngày lụn quay cuồng lo cuộc sống
Đêm thâu trở giấc điểm cơ lành
Miền quê còn đó nhiều gian khổ
Mưa nắng hai mùa buồn quẩn quanh!

-------------------

2. THU ẨM

Tinh mơ nhóm bếp lửa pha trà
Nhấm nháp hương đời vội vã qua
Hạ vãn sen tàn chờ rũ cánh
Thu về cúc nở rộ đầy hoa
Đường lên chậm chạp đường đang nghẽn
Bước tiến lừng khừng bước vẫn xa
Thương xót miền quê nghèo tủi nhục
Niềm đau bạc tóc chửa phai nhòa!

-------------------

3. THU NHỚ 1

Trời chiều thoảng nhẹ ngọn thu phong
Dịu nắng hoàng hôn ửng sắc hồng
Sóng gợn làn sen chao mặt nước
Gió mơn đóa cúc nở bên song
Người nơi đất khách vui an hưởng
Kẻ ở quê nhà vọng nhớ mong
Số phận trớ trêu còn cách biệt
Mùa thay ấm lạnh chẳng thay lòng!

--------------------

4. CHIẾC LÁ TÀN THU

Chợt nhìn chiếc lá sắp lìa cành
Hướng vọng mây trời những khoảng xanh
Nghiền ngẫm cuộc đời đầy thử thách
Cười buồn số phận khéo đành hanh
Lời thơ khắc khoải thiên tư vấn
Tâm sự miên man khúc độc hành
Thất bại nhiều phen nhanh trắng tóc
Thu tàn mơ gió mới lay mành!

--------------------

5. THU NHỚ 2

Ta nhớ thu nào sánh bước em
Hoàng hôn lất phất hạt mưa mềm
Hàng cây uể oải nghiêng triền nắng
Chiếc lá bơ vơ đổ trước thềm
Lối cũ đường xưa vờn bóng ảo
Trời xa cảnh mới cảm chiều êm
Bên song đất khách còn hong tóc?
Những thoáng phân vân vén khép rèm?

-----------------------

6. THU VỀ TRONG MẮT EM

Ta thấy thu về trong mắt em
Mang tình lá úa đậu vai mềm
Em đan sợi gió lùa chân tóc
Ta dệt đường sao soi bóng đêm
Em hát lời ru miền mộng tưởng
Ta ngâm khúc tấu tảng mây chìm
Đôi ta duyên thắm tình không thắm
Ta vẫn thương nhiều! Em … vẫn em!
+
Ta vẫn thương nhìn đáy mắt sâu
Trời thu diệu vợi ý thu sầu
Tình yêu ẩn náu trong tiềm thức
Ký ức chôn vùi giữa bể dâu
Ráng vén mây mù soi vệt nắng
Chiều rơi bóng vội rụng bên cầu
Em thôi trăn trở thôi khao khát
Ta xót lòng đau tóc bạc màu!

-----------------------

7. THU CHẾT RỒI CHƯA

Thu chết rồi chưa hỡi tiết đông?
Phải chăng lá úa rụng nao lòng
Giá băng sao nở ươm dòng tưởng
Bóng ráng đang còn dệt ước mong
Vắt vẻo mây buồn trôi lạc lối
Âu sầu gió tạt rớt ngoài song
Nhưng thôi từ lúc đông vừa đến
Thu cũng chết rồi em biết không!

-------------------

8. THU CẢM 1

Lục tuần chưa biết ngưỡng gần xa?
Mái tóc đậm màu sương tuyết pha
Nắng ửng chân trời chiều sắp tắt
Mây in bóng ráng vệt phai nhòa
Tiếng vang thảng thốt mùa thu chết
Di sản bàng hoàng năm tháng qua
Nhóm lửa châm trà cơn khó ngủ
Nhâm nhi nỗi bất hạnh quê nhà!

--------------------

9. THU TRONG MẮT

Ta thích nhìn sâu thẳm mắt em!
Xem thu lặng lẽ đến bên thềm
Hàng cây ngã bóng mơn vai nhỏ
Vòm lá len mưa đọng tóc mềm
Gió lộng ráng chiều buông vội vã
Rèm lay ánh điện tỏa êm đềm
Vầng trăng lủi thủi niềm cô quạnh
Tâm sự mơ màng lại nhớ thêm!

Mai Thắng