28 tháng 12 2015

X60. Thơ xuân 2016

<D.144~Thơ Xuân>

Thơ xuân Vườn Thơ Thẩn 2016 




XUÂN 2016

Chẳng biết cơ gì để định thân
Từ khi lãnh lệnh đáo dương trần
Dòng đời cuốn bốc chơi trò khỉ
Sự thế căng đày bức thảo nhân
Lý tưởng - niềm tin luôn khuấy động
Tình yêu - hận oán vẫn chờ phân
Mùa xuân hợp diễn trường ca khúc
Vũ điệu quay cuồng rất khó cân!

Nguyễn Đắc Thắng
20151210

------------^^^------------
♣ Bài xướng của Đỗ Chiêu Đức

VỊNH BÍNH THÂN 2016

Đứng hàng thứ chín thuộc chi Thân
Đại Thánh Tề Thiên giáng xuống trần
Ấn Độ khỉ thần phò thánh đế
Hoa Kỳ vượn chúa lụy giai nhân
Tâm viên ý mã khôn an trụ
Ruột đứt lòng sầu khó giải phân
Cây ngã hồ tôn đi tứ tán
Thái bình vui hưởng lấy chi cân!

Đỗ Chiêu Đức
08/12/2015
(Phần chú thích xem ờ cuối bài)

------------^^^------------
★ CÁC BÀI HOẠ

HÃNH DIỆN TUỔI THÂN
Tặng những người tuổi Thân* 

Sao phải ngậm ngùi ta tuổi Thân?
Mười hai con giáp ở dương trần
Khôn lanh nhất hạng là anh khỉ
Giống hệt loài người ấy dã nhân
Mặt mũi khôi ngô tròn chín bậc
Dáng hình thon gọn vẹn mười phân
Trí mưu vượt trội so cầm thú
Tình cảm bầy đàn không dễ cân!

Phương Hà

(*) Ca dao tục ngữ có câu:
“Người ta tuổi ngọ tuổi mùi
Riêng tôi lại phải ngậm ngùi tuổi thân”

------------------------------------

1. BẠCH VIÊN TÔN CÁC

Năm Ất Mùi qua đến Bính Thân
Nhớ xưa nàng khỉ bén duyên trần
Kiếp Tiên mắc đoạ mang hình thú
Cửa Phật tu hành hoá mỹ nhân
Nhan sắc Bạch Viên đâu dễ sánh
Danh tài Tôn Các khó bì phân
Trai thanh gái lịch nên chồng vợ
Dẫu tục và tiên vẫn xứng cân.

Quên Đi

--------^^^--------

2. TỦI THÂN TỰ HỌA

Suy tính phận mình cũng tủi thân
Sinh ra sống giữa cỏi hồng trần
Lọt lòng,cha mẹ đà ly tán
Khôn lớn,nương nhờ kẻ nghĩa nhân
Bương chải vào đời đành tự lập
Học hành trể nải khó tranh phân
Bính Thân sắp đến già thêm tuổi
Đạo lý làm người nghĩ khó cân

SONG QUANG

--------^^^--------

3. THÂN…TÔI

Mở mắt Giáp Thân nay Bính Thân
Bảy hai tuổi trọn giữa dương trần
Trải nhiều sóng gío-tuồng tro bụi
Chuốc lắm đa đoan-phận thế nhân
Ngước mặt nhìn đời than mất gốc
Dang tay nhớ bạn cảnh chia phân
Làm sao dây nhỉ tìm an lạc?
Bởi lẽ Vui,Buồn lệch cán cân.

Thái Huy
12-09-15

---------^^^---------

KHỈ THÂN !

Thân khỉ trong rừng chỉ khỉ thân!
Trần ai phủ miết tóc ai trần !
Rủi may chỉ tính trung bình cộng
Lỗ lã luôn chồng cấp số nhân
Mộc Đức xuôi dòng đang tiệm cận
La Hầu xỏ lá bỗng ly phân
Nhiều khi muốn xách mình đem bán
Khổ nỗi xác phàm chả đủ cân!

Cao Linh Tử
10/12/2015



CHÚ THÍCH CỦA BÀI XƯỚNG:

1. Tề Thiên Đại Thánh : Chuyện Tề Thiên... là chuyện hoang đường trong Tây Du Ký cuả Ngô Thừa Ân, nói về một con khỉ đá lanh lợi thông minh, học được phép tiên, làm loạn cả long cung, âm tào địa phủ và làm náo loạn cả thiên đình. Cuối cùng Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng phải chịu thua mà phong cho chức " Ông Thánh lớn ngang bằng trời " là : TỀ THIÊN ĐẠI THÁNH !

2. Ấn Độ khỉ thần : Ấn Độ với thần khỉ Hanuman là một nhân vật trong thần thoại Hindu được kể lại trong sử thi Ramayana. Theo sử thi, Hanuman đã giúp đỡ cho người anh hùng là Vua Rama trong cuộc chiến chống lại vua quỷ Ravana. Hanuman là người giúp đỡ vua đắc lực nhất, trung thành với vua nhất.

3. Hoa Kỳ vượn chúa : King Kong là tên một con ác thú khổng lồ (giống loài khỉ đột) được hư cấu trong nhiều loại tác phẩm, đặc biệt là điện ảnh. King Kong nổi tiếng khắp thế giới từ bộ phim cùng tên năm 1933, và tiếp tục được làm lại vào 1976 và 2005. 
        King Kong sinh sống trên Đảo Đầu Lâu (Skull Island), ở đâu đó trên Ấn Độ Dương và được cư dân nơi đây thờ cúng như một quái vật ăn thịt linh thiêng. Một đoàn làm phim từ New York lặn lội đường xa đến đây vì nghe nói có nhiều sinh vật huyền bí trên đảo này, do đó sẽ có cơ hội tạo những cảnh quay ngoạn mục. 
        Cô diễn viên Ann Darrow xinh đẹp bị bắt cóc và đem ra tế Kong. Con khỉ đột chẳng những không ăn thịt Ann mà còn thích thú và yêu mến nàng. Mọi người trên tàu đi giải cứu Ann, trong đó hăng hái nhất là nhà viết kịch bản Jack Discroll, người yêu của cô. Đạo diễn Carl Denham nhân cơ hội đó bẫy nó đem về New York. Ông ta gọi nó "Kong– vị vua (King) của thế giới".
        King Kong được đem ra trình diễn cho khán giả có máu mặt ở Manhattan ( Mã Nhật Tân, một khu phố lớn nổi tiếng ở New York ) như là một "Kỳ quan thứ tám của thế giới". Ann lại không đến dự vì phản đối hành động tàn ác đó. Kong phá tan nhà hát trình diễn, thoát ra tìm Ann. Nó đại náo toàn bộ khu đô thị lộng lẫy xa hoa, khiến xe cộ, nhà cửa đổ bể tan hoang. Ann xuất hiện kịp thời, Kong lại bị mê hoặc bởi sắc đẹp của nàng, giống như trong truyện Giai nhân và Quái thú (Beauty and the Beast). Nhưng quân đội ập đến, Kong bế Ann bỏ chạy lên tòa nhà Empire State cao nhất thời đó (trong phim năm 1976 là tòa WTC). Các phi cơ chiến đấu liên tục bắn nó, mặc cho Ann gào khóc ngăn cản. Cuối cùng King Kong gục ngã và rớt xuống đất, chết một cách đau đớn. Carl Denham lặng lẽ thốt lên "Con Quái thú không chết vì bị bắn, mà chết vì Giai nhân".

4. Tâm viên ý mã : Tâm Viên Ý Mã 心猿意馬 ", để chỉ TÂM và Ý không đồng bộ, không ăn khớp với nhau, vừa muốn làm việc nầy, vừa muốn làm việc nọ, tâm ý hoang mang không quyết định được. Theo kinh văn Duy Ma Cật, thì Phật Giáo cho là lòng của chúng sinh không có ổn định, như lòng của con vượn và ý của con ngựa vậy, luôn luôn động đậy và hướng ngoại, khó mà an trụ cho được !

5. Ruột đứt lòng sầu : là VIÊN TRƯỜNG THỐN ĐOẠN 猿腸寸斷 (Ruột của con vượn đứt ra từng tấc một), Ta nói là "Ruột thắt từng cơn" hay "Đứt từng khúc ruột" theo tích sau đây :
Sách Sưu Thần Ký đời Tấn, Quyển 22 ghi : Xứ Đông Hưng đất Lỗ, thuộc Quận Lâm Xuyên, có ngưới vào núi bắt được một vượn con mang về. Vượn mẹ chạy theo đến nhà. Người nầy trói vượn con trên cây trong sân. Vượn mẹ trông thấy, quỳ xuống van xin, giơ tay tự tát vào má mình. Người đó chẳng những không tha còn giết chết vượn con. Vượn mẹ trông thấy, kêu khóc thảm thương, rồi lộn đầu xuống đất mà chết. Người đó bèn mỗ bụng vượn mẹ ra, thì thấy ruột đã bị đứt từng khúc một. Nên, thành ngữ nầy dùng để chỉ sự nhớ thương bi thiết, hoặc qúa mức đau lòng mà " Đứt từng đoạn ruột "!

6. Cây ngã hồ tôn đi tứ tán : là " Thọ đão hồ tôn tán ! 樹倒猢猻散 !" Có nghĩa : Cây đã ngã rồi thì lũ khỉ cũng sẽ tan hàng ! Theo tích sau đây :
Trong sách Thuyết Phù được biên soạn bởi Đào Tông Nghi, trong đó có một câu truyện như sau :
Vào thời Nam Tống , có người tên là Tào Vịnh, vì có quan hệ mật thiết với Thừa Tướng lúc bấy giờ là Tần Cối nên được phong làm quan lớn. Mọi người đều a dua theo ông ta để được phong quan, duy chỉ có em vợ cuả ông ta là Lệ Đức Tân, người rất chính nghĩa, không thích a dua, thà chịu giữ chức thư lại nhỏ nhoi ở địa phương chứ không về hùa với ông anh rễ. Tào Vịnh rất giận, ra lệnh cho quan huyện địa phương gây áp lực và làm khó ông em vợ cứng đầu nầy, nhưng Lệ Đức Tân vẫn không khuất phục.
Sau khi Tần Cối chết, những người theo hùa với ông ta đều bị rơi đài. Tào Vịnh cũng bị biếm đến đất Tân Châu của vùng Quảng Đông. Lúc nầy, Lệ Đức Tân mới làm một bài phú có tựa là " Thọ Đão Hồ Tôn Tán Phú 樹倒猢猻散賦 ". Nội dung châm biếm những người a dua với Tần Cối như là lũ khỉ, dựa hơi Thừa Tướng để tác oai tác phúc. Nay cây đã ngã rồi thì lũ khỉ nhóc cũng phải tan hàng mà thôi. Tào Vịnh đọc bài phú tức đến ói máu, nhưng cũng không làm gì được cái ông em vợ chính trực kia !!!

Tự họa

<D.143><Góc Xướng họa>

Con tạo oái oăm sao cứ mãi
Đọa đày, thử thách, ghẹo trêu và ...

Ảnh tác giả bài xướng Phương Hà

TỰ HỌA

Ngó trước nhìn sau lộ khác là...
Ngay từ dáng đứng ngước trông ra...
Xem chừng mất thế như đang bị...
Có vẻ cầu hồn để vượt qua...
Cái thuở ngang tàng thì cứ chậm...
Bi giờ khép nép lại vòng xa...
Đề phòng mấy bước thay vì vẫn...
Chút ngắm mà chơi nói thiệt và...

Nguyễn Đắc Thắng

------------------------------------
Bài xướng của Phương Hà
(Thức tiệt hạ)

TỰ HOẠ

Soi gương thấy mặt khác chi là...
Người chẳng ra người, ngợm chẳng ra...
Dáng điệu yểu xìu như mới bị...
Hình dong tiều tuỵ tựa vừa qua...
Ngẩn ngơ ánh mắt bùi ngùi mất...
Trĩu xệ làn môi chua chát xa...
Con tạo oái oăm sao cứ mãi..
Đọa đày, thử thách, ghẹo trêu và...

Phương Hà
25/12/2015 

------------------------  
♣ Các bài họa

1. ĐÁNH TIẾNG

Không phải trích tiên ắt hẳn là...
Đêm dài thờ thẩn cũng thành ra...
Đầu bù, tóc rối dường như mới ...
Má nhạt, môi phai chắc đã qua...
Cái tuổi tròn xuân cay đắng phải...
Phận đời méo mặt ngậm ngùi xa...
Nếu mong cùng tớ xin em hãy...
Mở cửa phòng khuê lặng lẽ và...

Thy Lệ Trang  
 

2. TỰ GIỄU

Ngắm nghía trong gương cứ ngỡ là …
Lão nào lọm khọm chẳng nhìn ra…
Tóc tai dăm sợi phơ như đã …
Da dẻ mươi lằn xếp tựa qua …
Tuổi tác ôi chao dè những thoảng …
Thời gian ô hỡi tưởng tuồng xa …
Thế mà cứ nghĩ ta đây vẫn …
Trai trẻ , ngon cơm lắm lắm và …

CAO BỒI GIÀ
26-12-2015

------------------------

3. TÀN PHAI

Lau đi lớp phấn mới hay là
Những dấu chân chim đã hiện ra
Hình ảnh năm xưa đà biến mất
Người yêu tình cũ cũng đi qua
Thời gian biền biệt ôi cay nghiệt
Nhan sắc phai tàn thật xót xa
Môi thắm má hồng rồi héo úa
Tiếc thương duyên kiếp lỡ làng và…

NS

------------------------

4. CÒN XUÂN

Thất thập mà trông cứ ngỡ là…
Xuân còn biếc nụ, ngắm xem ra…
Thơ say, mộng thắm nên đành lại…
Sắc úa, hương tàn cũng chẳng qua…
Gối lẻ dù phai, nào đã vắng…
Tình chung mãi ấm, dẫu hoài xa…
Ba sinh một gánh tuy rằng chửa…
Vẫn giữ tròn câu ước nguyện và…

Nguyễn Gia Khanh

------------------------

5. CHẲNG NGÁN CÁI GIÀ
-/-
Da mồi tóc bạc cũng thường là
Thắng cảnh nhàn du cụ đẹp ra
Sáng sớm lắc lư làn gió thoảng
Chiều tà lơ lửng áng mây qua
Mạn đàm trà rượu người gần gủi
Xướng họa thơ văn bạn cách xa
Chẳng ngán cái già, dù ngắn ngủi
Mặc cho con tạo cứ xoay và...

Văn Thanh


6. GIẢ BỘ

Địa chỉ em trao chẳng phải là…
Anh đi tìm mãi vẫn không ra
Lơ ngơ khẽ hỏi người đang đứng
Lúng túng ngóng chờ khách sắp qua
Số kiếp long đong vì phận mỏng
Cuộc tình vất vả bởi phương xa
Một lần lỗi hẹn thôi thì cứ...
Giả bộ hai ta đã gặp và…

Như Thu

------------------------



7. VỌNG GIÁC

Bát ngọn về đây đã tỏ là…
Trông nhuần nhã đó hiện thành ra…
Bơ phờ khốn quẫn e thường lại ...
Mẫn cán tường minh ngại chẳng qua…
Cõi nhược thường mơ đành phải ngái ...
Non bồng vẫn mộng chắc còn xa…
Trầm ngâm vọng tưởng gieo sầu não...
Tuệ giác dần tiêu cũng bởi và…

Lê Đăng Mành

------------------------

8. TRỜI SINH

Xấu tốt chi đâu dẫu phải là
Nhìn hoài ngắm mãi chẳng chi ra
Bơ vơ lạc lõng trong lo lắng
Thổn thức bồn chồn lại chóng qua
Lắm kẻ bao người thơ thần ấy
Lòng ta tủi dạ ngẩn ngơ xa
Số phận đắng cay đeo đẳng mãi
Tạo hóa ban cho ắt hẳn và...

Hoàng Vũ
26-12-2015

------------------------

9. TRONG ĐÊM

Đang đêm thức giấc cứ nghe là...
Lụ khụ ai ho lại hoá ra...
Lò sưởi ồn ào e có bị
Cún con ứ ử chắc không qua...
Bước chân kẻ lạ dường như sắp ...
Bóng dáng người quen chẳng lẽ xa...
Ròng rã chờ mong ,không biết đã...
Ngày về quấn quýt ,luyến lưu và...

Thanh Hoà

27 tháng 12 2015

Tình đông

<D.142~TN Tiết Lạnh Đông> 

Em rời bến cũ đường xa thẳm

Bỏ xác con thuyền lạc giữa sông!



TÌNH ĐÔNG
-nđt-

Liễu rủ khô cằn lạnh tiết đông
Màu hoa tuyết đỗ nhạt dương hồng
Đò trôi lặng lẽ chiều đang rớt
Khách vãng im lìm cảnh đợi trông
Những trận say vùi lưu bóng lả
Nghìn câu ấp ủ dậy men nồng
Em rời bến cũ đường xa thẳm
Bỏ xác con thuyền lạc giữa sông!

Mai Thắng
20151212

---------------------------
Bài xướng của Bích Yến

HOÀNG ĐÔNG
-nđt-

Hương vờn đỉnh ái giữa hoàng đông
Nũng nịu thuyền hoa thả áng hồng
Gió giận chim chuyền oanh mãi lả
Mây hờn suối xõa nhạn hoài trông
Đàn ru bổng luyến thiên tình mộng
Nhạc đẫm trầm lưu cảnh bến nồng
Để phím rung buồn ươm chữ vẹn
Ôm ghì lịm giấc gởi hồn sông.

Bichyen Nguyen
11. 12. 2015

Tình khuya

<D.141><Giao Tiếp> 

Phòng đơn quạnh vắng chìm sương ảo

Tiếng nhạc u buồn luyến ngõ khuya.



TÌNH KHUYA

(1 từ vần)

Em về tiết lạnh phủ đường khuya
Gió nhẹ lan dài khúc tiễn khuya
Bóng đỗ say vờn đôi má nhạt
Trăng tàn ẩn giấu mảnh tình khuya
Phòng đơn quạnh vắng chìm sương ảo
Tiếng nhạc u buồn luyến ngõ khuya
Ánh điện im lìm khôn vỗ giấc
Canh chầy lặng lẽ giục trời khuya!

Mai Thắng
20151214

-----------^^^-----------
Bài xướng cuả Thạch Thảo



TÌNH KHUYA

Trăng lặn sao mờ đêm đã khuya
Một mình thơ thẩn dưới trời khuya
Sương rơi lộp độp khua thềm vắng
Lá rụng lao xao động lối khuya
Mắt ướt môi mềm trong giá lạnh
Tình buồn duyên nhạt giữa canh khuya
Trầm gian cõi tạm ai xui đến
Trở gót ta về dỗ giấc khuya

Thạch Thảo
20151212

-----------^^^-----------
Các bài họa khác

TÌNH KHUYA
1.
Rảo bước âm thầm qua phố khuya
Nhớ ngày đôi bóng dưới đèn khuya
Trao lời hẹn ước ngoài hiên vắng
Nghe khúc tình ca bên quán khuya
Người đã phôi phai bao kỷ niệm
Ta còn hoài vọng những đêm khuya
Thương cho cánh vạc trong sương lạnh
Xào xạc làm chi hởi gió khuya?
2.
Quạnh quẽ cô phòng lắng tiếng KHUYA.
Ai còn đếm bước dưới trăng KHUYA.
Gió lùa trên tháp hồi chuông vọng.
Sương rụng bên chùa nhịp mõ KHUYA.
Kẻ được an nhàn trong nệm ấm.
Người đang lận đận giữa đường KHUYA.
Sao đành cuộc sống phân giai cấp.
Để kiếp trầm luân lạc cảnh KHUYA...

Trần Thị Kim Dung

-----------^^^-----------

TIẾNG CUỐC TRONG SƯƠNG

Lời thơ ai rót giữa canh KHUYA.
Hay tiếng cuốc buồn thổn thức KHUYA.
Buốt dạ thi nhân...ngàn giá muộn.
Nhói lòng thục nữ...vạn canh KHUYA.
Phải câu xướng họa gieo vần lạc.
Nên khúc phượng cầu lỗi nhịp KHUYA.
Duyên nhạt tình buồn nơi cõi tạm.
Đêm tàn ta gởi ánh sao KHUYA.

Phan Nguyen

Để gió cuốn đi 2

<D.140~Góc Xướng họa>

Lời trao gửi trọn từ tim não

Hãy để cho làn gió cuộn đi!



ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI
-nđt-

Lúc tập làm thơ hỏi nghĩ gì?
Trang lòng khúc uẩn một vài khi
Giông càn giữa lối đường mê lộ
Bão nổi bên đời khối thị phi
Cuộc sống tan òa bao nỗi khổ
Tâm hồn đọng giữ mấy vần thi
Lời trao gửi trọn từ tâm huyết
Hãy để cho làn gió cuộn đi!

Mai Thắng
151222

----------------
& Các bài họa
----------------

1. ĐỂ GIÓ CUỘN THEO THƠ
-nđt+bvđâ-

Hồn thơ viết vội chẳng lo gì
Xướng họa đôi vần thỏa mãn đi
Bữa gặp tràn giông đừng hỏi ví
Đêm ngờ động bão chớ buồn khi
Đời thân những bận nhiều hôm phí
Ngõ phận bao lần lắm buổi phi
Kệ xác hao gầy thôi bỏ nghĩ
Gieo lời thả gió cuộn đường thi

Hường Xưa

----------------

2. THI SẦU
-nđt-

Tình duyên vụn vỡ luyến lưu gì
Để mỗi canh tàn mộng ước đi
Mỏi mệt bờ vai gầy những lúc
Âm thầm ngấn lệ nhỏ từng khi
Cơn hờ hững đến vây đời tủi
Nỗi xót xa về đẩy dạ phi
Lặng lẽ vầng trăng nào sáng tỏ
Chong đèn bút vẽ họa sầu thi

KaKa
KK: 875-12/15-5_

----------------

3. HÃY THẢ NHẸ DÒNG SUY NGHĨ

Làm thơ xả stress mộng mơ gì
Cứ để tâm hồn thoải mái đi
Bán gả chi mà đa ãi luỵ
Danh thành chớ mộng để lòng ghi
Ra vào chốn mạng tình hoan hỉ
Đến ảo bình thơ vẹn nghĩa vì
Muốn được tìm quên sầu bỏ nghĩ
Nên là hãy thả nhẹ dòng suy.

Catinh Phunu

----------------

4. KHỞI BÚT.
-nđt+bvđâ-

Nhà văn khởi bút, mộng mơ gì?!
Chẳng dễ tâm tình giống mọi khi
Tự thấy lòng son màu diễm phỉ…
Thường xem dạ sắt tỏ kiêu kỳ!
Soi lời thấu cảnh tăng cường vĩ
Thảo chữ chân đời tránh thị phi !
Chọn nghĩa tìm nhân dòng hiếu hỷ.
Câu vần khép mở trọng nguồn thi !

Minh Hiếu
23/12/2015

----------------

5. MONG GÌ
-nđt-

Rằng vui họa xướng chẳng mong gì
Trắc ẩn trong lòng cũng một khi
Bẩy chuyến cù đinh dù dẫu lộ
Ba lần rũ xác lại cuồng phi
Hồn ai vẫn giấu bao buồn khổ
Bụng hắn phơi bầy những dáng thi
Chấp sự làm chi rồi tủi não
Con đường cũ ấy mặc người đi.

Nguyễn Mạnh Tiến
23/ 12 /15 - H V

------------------------

6. MƠ HỒ
-nđt&bvđâ-

Xướng những vần thơ hỏi được gì
Gieo từ dở ẹt hãy ghìm đi
Dù mai muốn bỏ thôi đừng nghĩ
Dẫu mốt xa hoài chẳng sợ phi
Mỗi bận tìm mong sầu kiếp hỉ
Hôm rồi ngóng đợi tủi phần khi
Lời câu lỡ viết nghe buồn nhỉ
Mỏi mệt trong lòng chán rõ thi

Tuyết Trinh Mộng Du

----------------

7. TRẮC TRỞ
-nđt-

Mãi giận người yêu chẳng nói gì
Thôi đành ngậm nín sẽ chờ khi
Vì đâu biển rộng mà tuôn lướt
Để lúc sông dài lại hãm phi ?
Nẫu dạ thờ ơ đời tủi phú
Nao hồn lặng lẽ kiếp sầu thi
Phần duyên trắc trở đừng mong đợi
Chẳng lẽ riêng mình tạo lối đi !

Trần Tòng
23/12/2015

----------------

8. MỘNG HỒN THI
-nđt-

Tình thơ tỏ sớm lỡ yêu gì
Thể vẹn nơi lòng mỗi bước đi
Lặng lẽ sông từ khơi tủi lúc
Âm thầm suối nghĩa gợi sầu khi
Đường mây thổn thức lòng nương luỵ
Ngõ gió dâng trào dạ chẳng phi
Xướng hoạ bao lần sao đã thoả
Bên đời khắc khoải mộng hồn thi

Nguyễn Quyền
NQ: 23.12.2015

----------------------------------------

9. XIN ĐỪNG LẶNG LẼ...RỜI XA
-nđt-

Em hờn giận mãi chẳng mong gì
Đã bảo không cần giống mọi khi
Ủ rũ buồn đau ngồi cuối lộ
Nên hoài thổn thức dựa hoành phi
Muôn ngày rực rỡ còn kêu khổ
Bởi tại âm thầm vẫn nhớ thi
Nhắn gửi người yêu cần động não
Xin đừng lặng lẽ bước dần đi

Duc Hong

----------------

10. PHẢI GÌN TÂM
-nđt-

Nhọc mãi vì thơ hỏi muốn gì ?
Đau lòng ái tủi vật vờ ghi
Đời đơn cõi thế hồi mê lộ
Lẽ sống trần gian bẩn thị phi
Tạo hoá đêm ngày ôm nỗi khổ
Hồn nhân sớm muộn gửi vần thi
Trang tình để lại bao phiền não
Nguyện phải tâm gìn vững bước đi!

Tuấn Tôn
23/12/2015

----------------

11. NGÁN THƠ
-nđt-

Nghiền thơ nghiện tứ chả ngon gì
Đượm chữ thơm vần hỏi mấy khi?
Tối tẩn nhiều câu dường mỡ luộc
Khuya nhồi lắm vận ngỡ hành phi
Người thân đãi tặng nào ham phú
Bạn hữu khao mời chẳng hám thi
Vãi ruột còng lưng mần khốn khổ
Xong thường lặng lẽ quẳng bài đi

Hong Mai
24/12/15

Có Ai?

<L.121~Cuộc Sống>

Có ai yêu mấy vần thơ?

Cho tôi gửi tặng mộng mơ … dâng đời!



CÓ AI ?

Có ai níu ánh trăng thề?
Cho tôi xin hỏi đem về cho ai?
Có ai giữ ánh trăng cài?
Cho tôi xin hỏi tóc mai đâu rồi?
Có ai đành để trăng trôi?
Cho tôi giữ lại màu phôi tóc nàng!
Có ai quá chuyến đò ngang?
Cho tôi xin gửi trăng vàng cùng đi!
Có ai uống rượu chia li?
Cho tôi gửi tặng tình si một thời!
Có ai nhặt tuyết sương rơi?
Cho tôi gửi tặng nụ cười vu vơ!
Có ai yêu mấy vần thơ?
Cho tôi gửi tặng mộng mơ … dâng đời!

Nguyễn Đắc Thắng
151227

----------------
Bài họa của Kim Oanh (AUS)

CÓ NGƯỜI !

Có người xõa mái tóc thề
Nhờ làn gió gửi hương về bên ai
Có người cửa khép then cài
Quên trời hừng sáng nắng mai lên rồi
Có người lặng ngắm mây trôi
Bóng in bạc thếch phai phôi tình nàng
Có người phụ rẩy sang ngang
Hững hờ duyên phận vội vàng bước đi
Có người nhấp chén sầu ly
Say mèm vùi gốc cây si suốt thời
Có người nhặt cánh hoa rơi
Đêm trăng tơ tưởng mỉm cười vu vơ
Có người gối mộng dệt thơ
Chép trang ký ức ôm mơ trọn đời

Kim Oanh (AUS) 






Giáng Sinh 2015

<D.139~LH Tôn Giáo>
Hồng ân nguyện Chúa ban ơn khắp
Thế giới an bình mọi chúng sinh ! …



ĐÊM GIÁNG SINH

Vào đời trải nghiệm một lần sinh
Sứ mệnh thiêng liêng vẫn hữu tình
Thiên Chúa ba ngôi ban nguyện ước
Người dân cõi thế mộng an ninh
Ngắm vì sao sáng đêm huyền diệu
Lắng tiếng chuông ngân cảnh thái bình
Tỏ rạng hào quang nơi máng cỏ
Niềm tin - bác ái độ nhân sinh.

Nguyễn Đắc Thắng
20151208

----------------^^^---------------
Bài xướng của Đỗ Chiêu Đức

GIÁNG SINH 2015

Thắm thoát thế mà lại Giáng Sinh
Thời gian vùn vụt khéo vô tình
Bốn mươi năm vẫn mong sum họp
Mấy chục đông luôn ước thái bình
Lắp lánh đèn sao lòng thổn thức
Vô cùng đêm thánh dạ đinh ninh
Hồng ân nguyện Chúa ban ơn khắp
Thế giới an bình mọi chúng sinh!

Đỗ Chiêu Đức

-----------------------
Các bài họa

1. CHÚA GIÁNG SINH


Ngôi hai đến tá mẫu đầu sinh
Cứu chuộc nhân gian thoát tội tình
Hang đá mỡ đầu chương khó khổ
Sao trời rọi sáng lối công bình
Tin mừng chứng chắc bằng thương khó
Huyết đổ cam đành để tái sinh
Ngài ở trong ta hằng dẫn lối
Thiên đàng địa ngục vẫn an ninh.

Cao Linh Tử
7/12/2015

--------------------

2. ĐÊM GIÁNG SINH

Chúa xuống trần gian với chúng sinh
Cho bao đôi lứa đẹp duyên tình
Giúp người đơn chiếc niềm an ủi
Khiến kẻ hoang mang dạ ổn bình
Lấp lánh ngàn sao xua gíá lạnh
Ngân nga chuông thánh gọi an ninh
Tưng bừng một trận mưa ân sủng
Tưới khắp mọi nhà đêm Giáng Sinh.

Phương Hà

--------------------

3. MỪNG GIÁNG SINH 2015

Thời gian trôi chảy quá vô tình
Lại tháng mười hai đến Giáng Sinh
Lấp lánh đèn giăngng cây sang ngõ
Lung linh Thánh Giá cảnh yên bình
Ông già áo đỏ chùm râu bạc
Tuần lộc chuông rung chạy rập rình
Cầu nguyện Hồng ân Thiên Chúa nhận
Thanh bình cỏi thế được an ninh

Song Quang

--------------------

4. MỪNG CHÚA GIÁNG SINH

Đêm Thánh vô cùng Chúa Giáng Sinh
Con chiên ngoan đạo cảnh thanh bình
Hài nhi, máng cỏ, chào nhân loại
Cứu thế ra đời rất hiển vinh
Bác ái yêu thương lòng tín ngưỡng
Công bình đoàn kết mới an ninh
Đèn hoa rực rỡ cây thông sáng
Mùa Vọng Noel sống vẹn tình.

Mai Xuân Thanh
Ngày 07 tháng 12 năm 2015

26 tháng 12 2015

Tư Quân Ân - Lệnh Hồ Sở

<C.007><Giai thoại văn chương>
Tên bài: TƯ QUÂN ÂN 
Tác giả: LỆNH HỒ SỞ 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC 


★ Nguyên bản và phiên âm

    思君恩                        TƯ QUÂN ÂN
小苑鶯歌歇,            Tiểu uyển oanh ca yết,
長門蝶舞多。            Trường Môn Điệp vũ đa.
眼看春又去,            Nhỡn khan xuân hựu khứ,
翠輦不曾過。            Thúy liễn bất tằng qua.
    令狐楚                        Lệnh Hồ Sở 


★ Chú thích

- Tiểu Uyển : là Vườn Hoa nhỏ. Thượng Uyển là Vườn Hoa lớn của vua chúa dạo chơi ngắm hoa.
- Yết : là Nghỉ ngơi, là Hết, là Chấm dứt.
- Trường Môn : là Cung Trường Môn, nơi Trần Hoàng Hậu đời Tây Hán ở khi bị thất sủng.
- Thúy Liễn : là Xe màu xanh biếc của Vua đi do dê kéo.

★ Nghĩa của bài thơ :

        Nhớ lúc được hưởng ơn vua
Trong vườn hoa nhỏ nhoi nầy chim oanh đã ngừng hót,
Nhưng ở cung Trường Môn thì bướm lại bay lượn rất nhiều. 
Mắt trông mùa xuân lại đi qua rồi 
Mà xe vua thì vẫn bằn bặc chẳng thấy tăm dạng đâu cả !

        Cô đơn chiếc bóng mòn mõi đợi chờ, uổng phí cả thanh xuân !.... Bướn chỉ lượn ở cung Trường Môn, còn oanh thì đã ngừng hót, một mùa xuân nữa lại đi qua, một lần nữa lại đánh mất tuổi xuân một cách oan uổng trong lãnh cung buồn thảm ! Càng trông đợi vua thì càng chẳng thấy dấu xe vua. Tình ý thiết tha mà kín đáo, không trắng trợn lộ liễu như nàng cung nữ của Ôn Như Hầu :
        Tình rầu rĩ khôn khuây nhĩ mục,
        Chốn phòng không như giục mây mưa!

★ Diễn nôm

        NHỚ ƠN VUA
Vườn nhỏ oanh đà ngừng hót,
Trường Môn bướm lại lượn đua.
Xuân tàn đi qua trước mắt,
Vẫn nào thấy bóng xe vua !

        - Diễn lục bát : 
Oanh đà ngưng hót trong vườn,
Bướm còn bay lượn Trường Môn dập dìu.
Mắt trông xuân đã tiêu điều,
Xe vua nào thấy nghe nhiều đợi mong!
Đỗ Chiêu Đức

        * Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm 1972 bài TƯ QUÂN ÂN của Lệnh Hồ Sở

Ban Tiệp Dư (Cung Oán 3) - Vương Duy

<C.006><Giai thoại văn chương> 
Tên bài: 
BAN TIỆP DƯ
(Cung oán bài 3)
Tác giả: VƯƠNG DUY
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC


班婕妤                         BAN TIỆP DƯ
怪來妝閣閉,             Quái lai trang các bế,
朝下不相迎。             Triều hạ bất tương nghinh.
總向春園裡,             Tổng hướng xuân viên lý,
花間笑語聲。             Hoa gian tiếu ngữ thanh.
王維                             Vương Duy

★ Chú thích

- Quái Lai : Quái lạ ! Sao lạ Vậy !
- Trang Các : Cái Gác trang Điểm, Chỉ cái lầu cái gác cuả các bà các cô ở, chữ nầy cũng như chữ Trang Đài vậy.
- Triều Hạ : là Tan Triều,là Bãi Triều.
- Bất Tương Nghinh : là Không Nginh đón nhau.
- Tổng Hướng : là Đều Hướng Về. Tất cả đều hướng về.

★ Nghĩa bài thơ

        Lạ nhỉ, sao gác ngọc của nàng lại đóng im ỉm thế kia, tan chầu rồi cũng không ra nghêng đón đức vua. Ôi, Tất cả cũng chỉ để hướng về bên trong vườn xuân ấy, há chẳng nghe thấy tiếng cười nói trong hoa đó hay sao ?! (Nếu ta cũng lẫn vào trong đó, thì cũng chỉ thêm một tiếng cười nói tầm thường vô nghĩa mà thôi!).

        Nỗi oán hận âm ỉ trở nên bất bạo động, thay vì phải mở cửa để giả lả chào đón vua khi tan chầu, để mong có may mắn được nhà vua dòm dõ tới hay chăng. Đằng nầy nàng đóng kín cửa không thèm chào đón vua, vì nàng biết rằng chào đón cũng chẳng hề được vua đoái hoài, và như tất cả những cung nữ mơ mộng được vua thương đổ về nói nói cười cười trong vườn Thượng Uyển cũng vô ích mà thôi !

        Nàng cao ngạo hờn lẫy âm thầm đóng kín cửa chịu đựng với số phận hẩm hiu của mình, chớ không " Bực mình muốn đạp tiêu phòng mà ra " như nàng cung nữ của Ôn Như Hầu.


★ Diễn nôm
        
BAN TIỆP DƯ 

Quái lạ, sao đóng cửa,
Tan chầu chẳng tiếp nghinh.
Trong đám xuân viên đó,
Thêm chi một chút tình !

- Diễn lục bát
Lạ lùng sao cửa đóng im,
Tan chầu nàng cũng chẳng thèm tiếp nghinh.
Hướng về vườn Ngự hoa xinh,
Trong hoa cười nói chút tình như không !
Đỗ Chiêu Đức 

        * Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm 1972 bài BAN TIỆP DƯ của Vương Duy.

Tiệp Dư Oán (Cung Oán 2) - Hoàng Phủ Nhiễm

<C.005><Giai thoại văn chương>
Tên bài: 
TIỆP DƯ OÁN
(Cung oán: bài 2) 
Tác giả: HOÀNG PHỦ NHIỄM 
Biên soạn: ĐỖ CHIÊU ĐỨC 


婕妤怨                         TIỆP DƯ OÁN
花枝出建章,             Hoa chi xuất Kiến Chương,
鳳管發昭陽。             Phụng quản phát Chiêu Dương.
借問承恩者,             Tá vấn thừa ân giả,
雙蛾幾許長?             Song nga kỷ hứa trường ?
皇甫冉                          Hoàng Phủ Nhiễm


★ Chú thích

Hoa Chi : là Cành Hoa, Ở đây chỉ các người đẹp.
Kiến Chương : Tên một cung điện đời Hán.
Phụng Quản : Chỉ Ống Tiêu có hình con chim phụng.
Chiêu Dương : Tên của cung vua ở đời Hán.
Tá Vấn : là Ướm Hỏi, là Dám Hỏi.
Thừa Ân Giả : là Người đang nhận ơn vua.
Song Nga : chỉ Cặp Chơn mày. Ở đây chỉ Sắc đẹp.
Kỷ Hứa : là Bao nhiêu ?.

★ Nghĩa bài thơ

        Nỗi oán hận của nàng Ban Tiệp Dư
 Những người đẹp như những cành hoa đẹp phát xuất từ cung Kiến Chương.
 Tiếng tiêu tiếng sáo phụng dìu dặt trổi lên từ điện Chiêu Dương (nơi mà nhà vua đang yến ẩm vui chơi).
Dám hỏi những kẻ đang được vua ân sủng, đôi mày nga kia dài được bao nhiêu? Đôi Nga My (mày nga hoặc mày ngài) tượng trưng cho sắc đẹp của người phụ nữ.

        Trong Cung Oán Ngâm Khúc Ôn Như Hầu cũng đã viết: Đóa lê ngon mắt cửu trùng / Tuy mày điểm nhạt nhưng lòng cũng xiêu !
        Nàng cung nữ ở lãnh cung đã mĩa mai những cung nhân đang được vua yêu là: Để xem mày ngài của các nàng dài được bao nhiêu, ý muốn nói, để xem các nàng còn đẹp được bao lâu, còn được vua yêu thêm bao lâu nữa ? Trước kia, ta cũng đã từng được vua yêu như các nàng đó các nàng ơi !


★ Diễn nôm

TIỆP DƯ OÁN

Kiến Chương hoa nở đẹp,
Chiêu Dương nhạc rộn ràng.
Dám hỏi người vua mến,
Mày dài mấy hai hàng ?!

 - Diễn lục bát :
Hoa xinh đẹp xuất Kiến Chương,
Phụng tiêu nhạc trổi Chiêu Dương rộn ràng.
Hỏi người yêu dấu điện vàng,
Đã dài được mấy hai hàng mày nga ?!
Đỗ Chiêu Đức

        * Bản viết tay của Đỗ Chiêu Đức năm 1972 bài TIỆP DƯ OÁN của Hoàng Phủ Nhiễm

Đêm Giáng Sinh

<F.057~LH Tôn Giáo><5t-3v>
GIÁNG SINH 2015



ĐÊM GIÁNG SINH

Mừng ngày chúa giáng sinh
Đất nước đã thái bình
Đoàn người đi lũ lượt
Đường hoa dài lướt thướt

Cuộc chiến đã đi qua
Chết chóc đã mờ xa
Đói nghèo vẫn còn đó
Đời muôn nghìn cái khó

Cầu nguyện chúa ban ân
Hạnh phúc cõi hồng trần
Một thế gian bình đẳng
Sống cuộc đời ngay thẳng

Tội ác sẽ phơi bày
Dưới ánh nắng ban mai
Tương lai màu rực rỡ
Người yêu người hớn hở.

Nguyễn Đắc Thắng