Nhãn

23 tháng 8 2015

X13. Thuyền và Biển

<D.045~Thiên Nhiên Cảnh Vật> 

Anh là lòng biển bao la

Ấp yêu thuyền nhỏ la đà trong sương
Cánh buồm lộng gió ngàn phương
Biển luôn dang rộng tình thương đợi chờ



THUYỀN & BIỂN

Bao năm thuyền biển ấm tình nồng
Duyên thắm dung hòa giữa khoảng không
Lòng biển bình yên thuyền cảm khích
Bóng thuyền lẫn khuất biển hoài mong
Mưa giông rơi phủ thân thuyền gội
Bão tố quay cuồng dáng biển trông
Nắng sớm lung linh thuyền rẽ sóng
Êm đềm biển hát điệu say nồng!

Say nồng biển hát với thời gian
Bổng chuốc thương đau tận núi ngàn
Biển nhận vào lòng bao đổ nát
Thuyền mang thấu kiếp những ly tan
Biển gầm dậy sóng làn căm uất
Thuyền chất đầy khoan nỗi oán tràn
Từng cặp tình nhân trong tuyệt vọng
Nương nhờ bóng biển vượt không gian!

Không gian mắt biển dõi theo thuyền
Nguy khốn chất chồng mối thiện duyên
Bãi cát còn ghi lưu thệ ước
Tự do thôi thúc gội ưu phiền
Cuộc đời chiến bại cam thân bạc
Khí phách ngang tàng tạo mảnh riêng
Một thuở ra đi đầy bất hạnh
Nghìn thu khắc tạc bóng con thuyền!

Nguyễn Đắc Thắng
20150820


------------------------------------
* Bài cảm tác của Phương Hà

CHUYÊN TÌNH TRÊN BIỂN

Em thanh khiết như cành hoa lys trắng
Hương dịu dàng nguyệt quế đẫm hơi sương
Nụ ngọc lan thoang thoảng góc sau vườn
Mùi hoa bưởi vấn vương làn tóc xoã

Anh đen đũi cuộc đời sau vấp ngã
Thân lạc loài sỏi đá ở bên đường
Đời bẽ bàng, tâm trạng lắm đau thương
Màn đêm ngỡ bao trùm lên tất cả !

Ta gặp nhau một chiều bên mõm đá
Biển rì rào trắng xoá bọt lô xô
Em dõi nhìn cánh buồm đỏ nhấp nhô
Anh lầm lũi viết bài thơ trên cát

Một bài thơ bốn câu tình tan nát
Một trái tim xẻ nửa bởi cung tên
Những sợi thừng chằng chịt nhốt niềm tin
Vẽ rồi xoá...tan theo làn nước biển.

Từng bức tranh hoàn thành rồi tan biến
Miệt mài anh vẽ, xoá cuộc đời anh
Như cô đơn, như uất nghẹn...tan tành
Em lặng ngắm, ngỡ ngàng. ..dòng lệ chảy.

Chặn tay anh, nghẹn ngào em năn nỉ
Đừng huỷ đi, uổng lắm, để cho em
Anh ngước nhìn, lẳng lặng nhấc tay lên
Và cầm chặt tay em mà chẳng nói

Gió phần phật thổi tung làn tóc rối
Sợi mềm em vương vấn mắt môi anh
Ta nhìn nhau như ràng buộc vô hình
Trong nhịp sóng bồng bềnh, ta song bước.

Sóng xoá đi hình trái tim trầy xước
Cát in sâu từng vết bước song hành
Ráng chiều lên đỏ rực, biển lung linh
Bờ trắng xoá, dập dềnh muôn lượn sóng.

Phương Hà
Tháng 8/2015



-------------------------------------
* Bài cảm tác của Song Quang

TÌNH THƠ TRÊN BIỂN

Tình trên biển...một chuyện tình đẹp quá !
Của hai người...đôi trai gái gặp nhau
Một buổi chiều...bên sóng biển rạt rào
Thông cảm được xoá dị hiềm cách biệt

Nhờ THƠ đó ... tình yêu thành tha thiết
Xóa cuộc đời đau khổ ... nối yêu thương
Dù ngoài kia sóng vỗ của trùng dương
Cũng không xóa mảnh chân tình trao gởi.

Từng cơn sóng bập bềnh bờ cát nối
Tay trong tay ràng buộc bước song hành
Hương tóc mềm làm mát rượi hồn anh
THƠ trên biển sợi dây thừng kết chặt.

Gió chiều thổi niềm vui dâng lên mắt
Ở ngoài xa buồm đỏ khuất chân trời
Hai con tim hoà nhịp đập lứa đôi
Bức tranh vẻ hoàn thành rồi tan biến.

Song Quang

-------------------------------------
* Bài cảm tác của Kim Oanh

** Chị Phương Hà, anh Song Quang ơi,
Đọc bài của ai em cũng ứa nước mắt vì Biển đã chứng kiến biết bao chuyện lòng, nhất là những người rời quê hương qua lòng Biển. Em cũng có bài xúc động khi đọc xong " Bức trang vẽ hoàn thành rồi tan biến" của anh Song Quang

BIỂN NHỚ TÌNH EM

Đời cuốn mất một chuyện tình. Biển nhớ!
Ngày rời quê tim nghẹn thở phập phồng
Vượt trùng dương không ngại bão giông
Chỉ mong đến được bến bờ hy vọng.

Rồi thời gian phải vùi chôn tuổi mộng
Cuộc tình tàn theo gió lộng dỡ dang
Bao ước mơ như xe cát dã tràng
Cuốn theo sóng vỡ toang hạnh phúc.

Tình thơ em bị thắt dây từng khúc
Con chữ buồn loang thắm giọt lệ rơi
Niềm khát khao chẳng dám thốt nên lời
Đêm góc vắng là nơi em thổn thức.

Biển trùng khơi nghe tim rên rỉ nhứt
Xô cát êm xoa dịu vết thương đau
Sóng va vào ôm ghềnh đá có nhau
Thơ em dựa hòa trao lời.. Biển nhớ!

Kim Oanh

----------------------------------------
* Bài cảm tác của Thầy Nguyễn Hữu Lộc

** Gởi Vườn Thơ Thẩn,
Thật cảm khái những vần thơ của Phương Hà, SQ, Kim Oanh, tôi cũng muốn dệt vài cău lâm ly, sướt mướt có chữ Em, chữ Yêu như ai đó nhưng không tài nào. Có lẽ tâm hồn mình đã khô cằn rồi. Ra biển Seal Beach ngồi hằng giờ để tìm chút rung cảm như PH nhưng chỉ được như vầy thôi. Xin chia sẻ cùng VTT. Thân mến - Mailoc

BIỂN VẮNG

Bãi biển vắng ngồi một mình chiều xuống
Bóng dừa nghiêng tóc xỏa nắng hanh vàng
Ru mây hồng lãng đãng gió thênh thang
Sóng lớp lớp xô nhau bọt trắng xóa.

Mây xanh biếc hàng thùy dương lã lã
Trời bao la biển cả nước mênh mông
Thuyền xa xa buồm trắng sóng bềnh bồng
Nắng nhàn nhạt hồng pha chiều mây nước.

Trong gió lộng đôi tình nhân lặng bước
Thủy triều dâng sóng nước dấu chân phai
Dòng thời gian như cát chảy khe tay
Đời ngắn ngủi giữa trần ai ngơ ngác.

Tôi ngồi đấy mơ màng nghe biển hát
Sóng rì rầm nhạc khúc của muôn đời
Thả hồn mình theo cánh nhạn chơi vơi
Lòng lữ khách một trời ôm thương nhớ.

Như luyến tiếc , bóng tà dương chưa nỡ
Phân nửa chìm rực rỡ vẫy biệt ly
Ngày buồn tênh một thoáng cũng bỏ đi
Trong đêm tối biển thì thầm ma quái.

Mailoc
Cali 8-17-15



---------------------------
* Phương Hà họa thơ

1. Họa: TÌNH THƠ TRÊN BIỂN của Song Quang

Một chiều, họ kết mối duyên lành
Thơ mộng, êm đềm trước biển xanh
Gặp gỡ tình cờ nơi bãi vắng
Yêu thương nồng mặn dưới trời thanh
Bài thơ khắc hoạ trên bờ cát
Tâm sự trao nhau dưới dốc gành
Xao xuyến niềm vui trong đáy mắt
Đôi tay nắm chặt, bước song hành.

Phương Hà

2. Họa: BIỂN VẮNG của Mai Lộc

CÔ ĐƠN TRÊN BIỂN

Một mình biển vắng lúc chiều buông
Nghiêng bóng dừa xanh tóc xoã buồn
Lãng đãng mây hồng theo gió thổi
Nhấp nhô sóng bạc đón triều dâng
Rì rầm biển hát lời tha thiết
Ẩn khuất nhạn bay cánh chập chờn
Lữ khách lặng buồn trong nỗi nhớ
Quay đi lầm lũi giữa cô đơn.

Phương Hà

Không có nhận xét nào: