Nhãn

11 tháng 10 2015

X32. Thơ Thẩn

<D.077~Thơ Vui>

Chiều rơi nắng lụn nhìn xao xuyến

Nhạc trỗi đêm buồn nhớ vẩn vơ



THƠ THẨN

Vờ như tạo dáng vẻ ngu ngơ
Lẩn thẩn tâm hồn chất nén thơ
Hỏi gió rì rào tìm được bến?
Chào mây bảng lảng thấy đâu bờ?
Chiều rơi nắng lụn nhìn xao xuyến
Nhạc trỗi đêm buồn nhớ vẩn vơ
Gói cuộn dòng đời trôi lặng lẽ
Bâng khuâng tiếc nuối trải mong chờ!

Nguyễn Đắc Thắng
20151009

--------------------------
♣ Bài xướng của Phan Ngọc

CHỜ

Chiều xuống bên thềm nắng ngẩn ngơ
Bâng khuâng buồn nhớ ngập hồn thơ
Mây trôi lãng đãng khôn tìm bến
Thuyền dạt lênh đênh chẳng thấy bờ
Ngõ trước vào ra mơ vụng dại
Vườn sau lui tới mộng vu vơ
Người ơi ! dù biết tình xa vợi
Ta ở nơi đây mãi đợi chờ

Phan Ngọc (Motthoi)
07/10/2015

----------------------
♣ Các bài họa khác
---------------------

1. HƯ ẢO

Tình cờ gặp lại nỡ làm ngơ?
Kỷ niệm chợt về… dạ thẩn thơ
Vương vấn giọng hò khi vắng bậu
Luyến lưu sông nước dẫu xa bờ
Lang thang đất khách hay buồn tủi
Phiêu bạt chân trời nghĩ vẩn vơ
Mong ước cùng ai xe chỉ thắm
Biết là hư ảo… vẫn trông chờ

Như Thu

------------------------

2. TỰ THÚ

Em nói anh là kẻ ngất ngơ
Không hề viết lách, chẳng làm thơ
Như chàng thủy thủ khi lên đất
Giống kẻ ngao du lúc ghé bờ
Gốc gác đơn sơ quen mộc mạc
Cội nguồn khiêm tốn khoái bơ vơ
Nàng ơi, vốn liếng ta là vậy
Có thích hay chăng khỏi ngóng chờ

Trịnh Cơ

------------------------

3. HOÀI ÂM

Em đâu đến nỗi quá ngu ngơ
Chẳng hiểu lòng anh qua bức thơ
Ngặt bởi thuyền kia đà cập bến
Và rồi người ấy đã lên bờ
Nhìn mưa ngang cửa hồn tê tái
Nghe gió qua thềm dạ vẩn vơ
Nếu có kiếp sau xin hẹn ước
Trăm năm gắn bó thỏa mong chờ.

???

------------------------

4. YÊU

Đắm đuối tia nhìn...khó giả ngơ
Đêm về thắp nến viết bài thơ
Miên man nỗi nhớ, thuyền mong bến
Xao xuyến niềm mơ, sóng vỗ bờ
Dư ảnh trong trăng - đưa mắt níu...
Hương thừa theo gió - vói tay vơ...
Sương khuya thấm đẫm bờ vai lạnh
Chưa ngỏ, mà sao đã ngóng chờ?

Phương Hà

------------------------

5. NỖI NIỀM

Nhủ lòng hãy ngoảnh mặt làm ngơ
Sao vẫn bùi ngùi những lá thơ !
" Đá dẫu rêu xanh còn nhớ núi
Sóng dù bọt trắng chẳng quên bờ..."
Đồng Nai- dốc cũ nhiều vương vấn
Đông Bắc - mưa sầu lắm vẩn vơ
Ai bảo tình yêu như gió thoảng?
Mà em trọn kiếp mãi mong chờ

Thy Lệ Trang

------------------------

6. NHẮN GỬI

Vì yêu ra ngẩn lại vào ngơ
Rồi cũng tập tành đến với thơ
Khóc gió lạnh lùng, buồn vạn nẽo
Hờn sông ngăn cách, hận đôi bờ
Ai đem nhan sắc gieo nhung nhớ ?
Ta chuốc ưu sầu nghỉ vẩn vơ
Có cánh chim nào qua bến cũ ?
Cho tôi gửi hết nỗi mong chờ.

Thục Nguyên

------------------------

7. DẶN LÒNG

Không hiểu vì sao dạ ngẩn ngơ
Ra vào thờ thẩn nhớ vần thơ
Mây chiều lờ lững qua triền núi
Sóng biển lang thang dạt bến bờ
Tình đẹp chỉ là cơn mộng ảo
Đêm tàn chỉ thấy bóng bơ vơ
Thôi thì chấp nhận vui mà sống
Chẳng ước mơ chi chẳng đợi chờ

NS

------------------------

8. TÌNH NHỚ

Biển đêm thăm thẳm hoá ngu ngơ
Trăng giát ánh vàng dậy tứ thơ
Lãng đãng mây trời vô trụ xứ
Mênh mang gió biển sóng xô bờ
Thâu đêm thao thức tình ngây dại
Suốt sáng mơ màng ý vẩn vơ
Khiến dạ bùi ngùi sầu diệu vợi
Đâu người thấu hiểu nỗi mong chờ

Hồ Trọng Trí
10.10.2015

Không có nhận xét nào: