<F.079~TC Cuộc Sống><8t*-2vl>
Rồi em sẽ đón nhận niềm đau mới
Bởi vì em mang giòng máu Việt NamKHÓC NỮA ĐI EM
Em cứ khóc …
Và khóc nhiều thêm nữa!
Cho niềm đau theo nước mắt phôi pha
Cho tình riêng theo năm tháng nhạt nhòa
Nước mắt cạn không cho em tiếc nuối.
Rồi em sẽ đón nhận niềm đau mới
Bởi vì em mang giòng máu Việt Nam
Đất quê hương khổ nạn mấy nghìn năm
Đời lệ thuộc, u mê và uất hận.
Lời đạo đức gông cùm người bạc phận
Lòng nhân từ bảo vệ kẻ điêu ngoa
Em cô đơn giữa định kiến mù lòa
Em thất thểu giữa dòng đời vô cảm.
Em đối diện cảnh gia đình u ám
Mẹ cha gầy năm tháng khổ trơ xương
Những đứa em khao khát được đến trường
Em sẽ thấy không con đường nào khác!
Em lại khóc …
Nhưng … Tìm đâu ra nước mắt!
Maithang
20150802
--------------------------
@ Bài họa của Dung Nguyen
HÃY CƯỜI LÊN EM...
CƯỜI LÊN EM ƠI
Em đừng khóc, đừng buồn làm chi nữa
Dù niềm đau cũng không dễ phôi pha
Theo thời gian tất cả sẽ phai nhòa
Cứ vui lên, chớ buồn đau tiếc nuối
Rồi ngày mai sẽ mang theo nắng mới
Màu hồng tươi trải khắp đất trời Nam
Ôi quê hương lịch sử bốn ngàn năm...
Sẽ không còn đau thương và tủi hận...
Em đừng khóc để nhạt nhòa má phấn
Hãy vui lên -đời vẫn sáng niềm tin
Đứng thẳng lên,đừng bi lụy,cầu xin
Và bước tiếp dù đời còn giông gió...
Cười lên em,dù còn bao khốn khó
Vững tin rằng...vẫn còn đó: ngày mai!
Ta đồng tâm xây dựng lại tương lai
Và vứt bỏ lời rêu rao trống rỗng
Cười lên em!
Ngày mai còn chiến đấu!
Dung Nguyen
--------------------------
& Bài họa của FB Ngọc Ánh nguoideplongyen
EM ĐANG KHÓC
Em đã khóc !
Và đang khóc trong điêu tàn binh lửa
Khi nhìn non sông theo sóng nuớc phôi pha
Đồng bào đang trong đói rét nhạt nhoà
Lòng se sắc chan hoà trong tiếc nuối
Niềm đau mới hằn lên lòng đá cuội
Sẽ kéo dài thêm đời nô lệ mấy nghìn năm
Hỏi dòng máu nào đang cuộn chảy âm thầm
Hay đã quên nỗi hờn căm trong huyết quản
Của những anh hào nữ kiệt thuở xa xưa
Bởi vinh hoa phù phiếm đã không chừa
Bởi ngu xuẫn, u mê mà quên niềm uất hận
Cứ vô cảm đi sẽ cùng chung số phận
Để cúi đầu chấp nhận lũ gian tà
Cứ tham lam trong cặn bã vinh hoa
Vật chất, xa hoa biến con người thành vô cảm
Rồi tất cả sẽ chìm trong u ám
Ngoại xâm, bạo quyền không đồng nghĩa với tự do
Mà đôc lập, tự cường dẫu có xin cũng chẳng ai cho
Phải thức tỉnh dành quyền cho sự sống
Đừng đứng khóc!..
Nước mắt cũng sẽ chìm trong tang tóc
Đừng đứng nhìn!
Trong lúc vận nước đang trôi
Hai chữ nhân quyền cũng theo sóng ra khơi
Hãy níu lại ...
Hai ngàn năm cũng đã quá dài rồi
Hãy giữ lấy khi ta còn có thể...
Đừng khóc nữa làm ơn..xin đừng khóc...
Ngọc Ánh nguoideplongyen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét