<D.092~Thơ Tiễn Đưa>
Mới đó mà nay đã mất nhau!
TIỄN BẠN LẦN CUỐI
Giã biệt người đi buổi sớm thu
Nặng nề tâm sự bóng cao su
Cây xanh khóc tiễn rơi nghìn lá
Đất đỏ chôn vùi khoá nỗi đau
Cát bụi hoà tan vào cát bụi
Lo ưu gửi lại trả lo ưu
Cuộc đời tất cả đều vô nghĩa
Gá chút tình vương để nhớ nhau.
Nguyễn Đắc Thắng
20151026
--------------------------------------------------
★ Bài xướng của Phương Hà
TIỄN BẠN LẦN CUỐI
Đưa tiễn bạn đi một sớm thu
Giữa rừng trùng điệp tán cao su
Đường trần trải nghiệm bao cay đắng
Đất lạnh chôn vùi hết đớn đau
Ứa lệ ngậm ngùi khi bái biệt
Não lòng nghèn nghẹn lúc phân ưu
Cuộc đời ngắn ngủi và vô nghĩa
Mới đó mà nay đã mất nhau!
Phương Hà
(22/10/2015)
* Người bạn vừa mất của Phương Hà học ngành Thủy-Lâm, một đời gắn bó với rừng. Khi mất, bạn được chôn giữa cánh rừng cao su bạt ngàn ở cuối tỉnh Bình Dương.
----------------------------------
1. Bài hoạ của Song Quang
TIỄN BẠN LẦN CUỐI
Tiển bạn ngày đi buổi sáng Thu
Cảnh rừng bát ngát những cành su
Ngàn cây lặng lẻ ngưng dòng chảy (mủ cao su)
Muôn cỏ gục đầu tỏ dấu đau
Một nhánh hoa nầy xin phúng viếng
Mấy lời nghèn nghẹn thốt "phân ưu"
Hôm nay tiển chị về Tiên cảnh
Chẳng biết ai người nhớ đến nhau ??
SONG QUANG
-----------------------------------
2. Bài hoạ của Đỗ Chiêu Đức
TIỄN BIỆT LÀ BIỀN BIỆT
Đưa nhau hôm ấy buổi tàn thu
Đen bạc tình không đáng "nửa su"
Biền biệt người đi tìm lạc thú
Ngậm ngùi kẻ ở ủ niềm đau
Đâu ngờ tiễn biệt là biền biệt
Nào biết tâm ưu sẽ vĩnh ưu!
Thói tục sanh ly rồi tử biệt
Sao lòng cứ mãi luyến lưu nhau?!
Đỗ Chiêu Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét