24 tháng 8 2019

Khẽ chạm tơ đàn

<D.577><Cảm Xúc>



KHẼ CHẠM TƠ ĐÀN

(nđt- ltvt- ntvv- nvc)

Khẽ chạm tơ đàn vẳng tấu âm
Mùa ngâu rả rích nỗi thương thầm
Yêu kiều điểm dáng vùi sương ngậm
Khắc khoải ôm hình duỗi mộng ngâm
Biển dạt dào vang lời thấm đẫm
Chiều mê mải vọng tiếng ngân trầm
Tầng mây lặng lẽ phương trời sẩm
Chạnh cảm xao lòng nghĩa kết thâm.

Mai Thắng – 180729

★ Bài xướng : Thơ: Mộng Liên Lynn Phan
#056 - 18/7/2019

LẶNG THẦM

(nđt- ltvt- ntvv- bvđâ)

Cung sầu khẽ vọng đến từng âm
Rả rích chiều mưa giữa lặng thầm
Liễu rủ mơ màng sương lạnh thấm
Trăng gầy thổn thức nỗi buồn ngâm
Miền thương trắc ẩn còn sâu đậm
Dạ khúc nồng say vẫn bổng trầm
Có phải mây ngàn tuôn lệ đẫm
Cho hồn trĩu nặng mối tình thâm

Hạnh Liên
Las Vegas

★ Bài họa của Thạch Thảo

MUỘN PHIỀN

Thoảng tiếng ru hời ngỡ biệt âm
Hoà trong sắc lạnh nỗi đau thầm
Khi màu kỷ niệm còn vương vấn
Lúc sợi tơ hồng vẫn trải ngâm...
Vạn nẻo đìu hiu lòng trống rỗng
Từng đêm khắc khoải đỗi thăng trầm
Cho dù có trở về hoa mộng
Cũng chẳng phai nhoà mọi vết thâm

Thạch Thảo

★ Bài đáp họa của Mộng Liên

ƯỚT MI

(nđt- ltvt- ntvv- bvđâ)

Tơ lòng đã hết chẳng hồi âm
Cuối nẻo đường xưa vẫn giận thầm
Thoảng những đêm dài hoen lệ thấm
Theo từng lối nhỏ nặng tình ngâm
Hoàng hôn tím, dỗi làn mây đậm
Bãi biển mờ, ngân giọng hát trầm
Mộng ảo vương sầu mi ướt đẫm
Trăng ngàn trở lại với rừng thâm

Mộng Liên Lynn Phan
Hạnh Liên

Mộng chén tri âm

<D.576><Tình Thân> 



MỘNG CHÉN TRI ÂM

Từ đâu dẫn khách lại nơi này
Hãnh diện ly mời thả phút say
Gặp gỡ mong cầu duyên số hỏi
Cò cưa khắc tạc nghĩa nhân bày
Vùng quê nếm thử the màu mặn
Mảnh đất ôm vùi sẵn vị cay
Thấu cảm tình si trường việt dã
Đàn lơ lửng tấu những đêm ngày

Mai Thắng – 190725
@1572 > MB > 100%

★ Bài xướng của Giang Hoa (Bích Yến)

TÌM TRI ÂM

Lữ khách từ đâu lại ngả này
Ta mời một chén để cùng say
Vì khuya gặp kẻ trong rừng cấm
Đã tối dừng chân sự thể bày
Rót nửa ly nồng xây nghĩa mặn
Thêm bầu rượu ấm lẫn mùi cay
Tình như thắm đượm tâm đà hiểu
Ngưỡng mộ nhìn nhau hết cả ngày

23.07.2019
Thơ: Giang Hoa.

Nhớ bạn xưa

<D.575><Tình Bạn>



NHỚ BẠN XƯA

Dõi ảnh hoàng hôn đọng cuối chiều
Ôm buồn tưởng đến bạn đồng liêu
Quay cuồng nhịp chuyển đời xoay tít
Tiễn biệt ngày qua cảnh nhớ nhiều
Hạ vẫn trầm ngâm quàng tuổi ước
Thu hoài khắc khoải nhập hồn phiêu
Lần đi giữa buổi tàn chinh chiến
Lỗi hẹn niềm đau tủi lắm điều.

Mai Thắng – 190723

★ Bài xướng của Phạm Thị Đào

HẠ ƠI...!

Ve ngân khúc nhạc hạ vàng chiều
Chốn cũ nay về cảnh tịch liêu
Lớp trẻ đủ đầy không nhớ hết
Bà con thưa thớt cũng quên nhiều
Cùng thời bạn hữu giờ đâu đó
Dạo trước cô thầy đã lãng phiêu...
Người bỏ ta đi, tình khó níu
Ve ngân khúc nhạc hạ vàng chiều...

22/7/19 TDP

Tịnh Dưỡng Lòng Quê

<D.574~Tình Quê>



TỊNH DƯỠNG LÒNG QUÊ

Dãy đất miền nam chẳng tượng đồi
Oi nồng giáng lửa nhẹ nhàng thôi
Đồng phơi nắng rọi mùa mưa đổ
Lúa trỗ đòng chen thảm mạ trồi
Vẳng tiếng chim hòa thương cội rễ
Vang chiều sáo vọng thẩm tình nôi
Lòng quê mấy mảnh êm đềm gọi
Tịnh dưỡng hồn thơ nhủ thế rồi

Mai Thắng - 190722

★ Bài xướng của Dung Nguyên

MÃI ĐẬM TÌNH QUÊ

Hồn như trộn lẫn khoảng xanh đồi
Vẫn cảnh quê mình đẹp quá thôi
Cọ nõn nà thân mầm biếc trổ
Chè mơn mởn búp lộc non trồi
Ru lòng mạch suối chan đầy bản
Đượm nghĩa mây chiều ủ ấm nôi
Chốn cũ êm đềm bao kỉ niệm
Tình xưa trúc mã bạn đâu rồi?

22/7/2019
DUNG NGUYÊN

03 tháng 8 2019

Vẫn Khúc Tình Thu

<F.103~Vần Thu Cảm><5t-2vl>


VẪN KHÚC TÌNH THU

Rồi cũng thượng tuần thu
Một vài cơn nắng lửa
Theo gió lùa qua cửa
Vẳng lặng tiếng buồn ve

Đã qua khỏi mùa hè
Chân lê dài sắp ngả
Lấy ai mà đáp tạ
Mệt mỏi vẫn quanh đây

Mưa đổ ướt hàng cây
Ngấm vào hồn ngơ ngác
Tiếng lá rơi xào xạc
Bóng chiều nhẹ lướt qua

Khép lại những đài hoa
Đường quê nằm ủ rũ
Đèn quang vàng nhắn nhủ
Đêm vẫn đến bên thềm

Mai Thắng - 190725

---------------------------
★ Bài xướng qua tranh thơ từ Blog thkt Rach Soi

CÓ PHẢI LÀ MÙA THU ?

Ta có nghe tiếng thu
Nhẹ nhàng qua ngang cửa
Hoa phượng hồng như lửa
Hòa cùng với tiếng ve

Ta nghe gió mùa hè
Đang gởi lời từ tạ
Nhẹ nhàng về muôn ngả
Gió thu về qua đây.

Ta nghe như hàng cây
Đang rì rào xào xạc
Khóc lá vàng xao xác
Sắp sửa rời xa cây.

Gió ủ nụ trong mây
Cho lá vàng rơi rụng
Giật mình ta tự nhủ
Có phải là mùa thu?

Sài Gòn. 17/7/2019
Lan Anh

-----------------------
★ Bài họa của Peter Lý

CHƯA PHẢI LÀ THU

Đấy chưa phải mùa thu
Khi nhìn qua song cửa
Còn thấy phượng như lửa
Ca khúc của loài ve

Vâng đó là mùa hè
Mùa học trò từ tạ
Mỗi đứa đi mỗi ngã
Có đứa quên nơi đây

Hun hút nhìn hàng cây
Những cánh hoa xào xạc
Nhầy nhụa nằm tan xác
Xuôi ngược quanh gốc cây

Chiều gió lộng rung mây
Làm giọt mưa rơi rụng
Chân vội vàng lúng túng
Ơ chưa phải là thu

Peter Lý 

Ước buổi chung đường

<D.573><Tuổi Lão>



ƯỚC BUỔI CHUNG ĐƯỜNG

Ngày nao nếu phải theo thần chết
Chạnh nghĩ cơ trời đâu nhủ hết
Khát vọng thời gian chẳng hão huyền
Cầu mong bản chất không y hệt
Duyên cần chí nguyện trải đầu tiên
Cổng đợi công thành trao đoạn kết
Ước buổi chung đường trỗi nhịp ca
Thầm mơ những phút hòa say mệt.

Mai Thắng
190721

★ Bài xướng của Peter Lý

LÝ LẼ CUỘC ĐỜI

Trần thế làm người ai cũng chết
Dần dà rồi cũng ra đi hết
Trăm năm một kiếp cứ như nhau
Thế kỷ muôn đời đều giống hệt
Chưa khóc thì đâu có bắt đầu
Chả cười đã thấy ngay hồi kết
Hữu sinh hữu tử chẳng ai qua
Đành vậy buồn chi cho nó mệt

Peter Lý

★ Bài họa của Suối Thơ

THANH THẢN

Đã thỏa duyên đời không sợ chết
Tình yêu để lại làm sao hết
Đường mây mở ngõ niết bàn như...
Cõi phúc ru hồn tiên cảnh hệt...
Bởi số êm đềm tĩnh lặng trôi
Nên lòng nhẹ nhõm bình an kết
Ta cười mãn nguyện khép dần mi
Giã chốn dương trần bao mỏi mệt...

Suối Thơ_
23.7.2019

★ Bài họa của Phạm Thị Đào

CHÂN LÝ

Nếu một ngày kia ta sẽ chết
Danh lưu để lại còn , không hết!
Nhãn tiền của nã chẳng bằng nhau
Nhắm mắt trắng tay xoè thứ hệt
Bất tử làm sao có khởi đầu
Vô sinh lấy đâu ra phần kết
Nại hà nhất định phải đi qua
Đừng quá ham giàu thân mỏi mệt

22/7/19
TDP
p/sTục ngữ: hùm chết để da ,người ta chết để tiếng
Vòng luân hồi chết không phải là hết... 

Vẽ chuyện đêm trường

<D.572><Thời Tiết-Khí Hậu>



VẼ CHUYỆN ĐÊM TRƯỜNG

Vẽ chuyện đêm trường chỉ có anh
Nằm khêu vũ khúc mộng yên lành
Ngày qua hạ vãn miền sâu vắng
Tiết trải thu về quãng quạnh xanh
Khắc khoải vòng tay đan vững bện
Trầm ngâm mở hướng đợi riêng dành
Lòng vui lắng đọng bền tâm nhẫn
Vẫn nhủ xây hoàn thiện mái tranh.
+
Vẫn nhủ xây hoàn thiện mái tranh
Đành thân phận hẩm cứ luôn dành
Êm đềm cánh mỏng căng mừng hợp
Lạc lõng tim nhàu điểm ước xanh
Dạo khúc thư nhàn duyên rảnh rỗi
Lồng câu giản dị giấc an lành
Còn say huyễn mộng chăm màu áo
Vẽ chuyện đêm trường chỉ có anh.

Mai Thắng – 
190720

★ Bài xướng của Vũ Văn Thơ (4T - vòng 1)

TRỌN ĐỜI VÌ NHAU

- Liên hoàn thuận nghịch vận_Thủ vĩ tương lân -

Tim này thổn thức thuộc phần anh
Những buổi nào quên vẹn giấc lành
Trải quãng thu vàng bên phận thắm
Thêm làn nắng dịu giữa dòng xanh
Nguồn yêu dẫu cạn triền miên điểm
Giọt ái dần vơi ảo não dành
Cứ mãi âm thầm khơi kỷ niệm
Mơ màng hạnh phúc thuở lều tranh
+
Mơ màng hạnh phúc thuở lều tranh
Đã nguyện cùng nhau chút để dành
Gửi nhớ êm đềm phơi ngõ lạnh
Giăng hờn nhẹ nhõm hỏi trời xanh
Tình xưa bỗng nhạt còn thơm khắp
Tiếng thảo dù thưa vẫn ngọt lành
Chợt cũng quay về đang nhắn nhủ
Tim này thổn thức thuộc phần anh

VanThoVu_15/07/2019

Mảnh Pháo Bông

<D.571~Xã Hội> 



MẢNH PHÁO BÔNG

Gầm lên chỉ một tiếng vang đùng
Mãnh liệt bên trời xác nổ tung
Những ánh hào quang bung mở rộng
Dòng tia suối lửa dậy lan bùng
Tài hoa vạch lối khoe chìa ảnh
Sặc sỡ phô hình để ép khung
Phút thỏa tình chơi trò lộng lẫy
Hồn say ngất ngưởng mộng yêng hùng.

Mai Thắng – 190719

♠ Bài họa của Peter Lý

PHÁO BÔNG

Chỉ thế thôi sao một tiếng... đùng
Lửa bay tung tóe giữa không trung
Màn đêm lóe sáng rồi phong kín
Bóng tối hừng lên bỗng lịm khung
Dăm tiếng hò la lời chúc phúc
Vài câu khách sáo hát reo mừng
Hao tiền tốn bạc toi công ngóng
Tan xác đầy trời vỡ dửng dưng

Peter Lý

Nỗi nhớ ngày mưa

<D.570><Thời Tiết-Khí Hậu>



NỖI NHỚ NGÀY MƯA

Cảm khó quên về những trận mưa
Còn vương vấn mãi bảo không thừa
Dần soi nắng nhạt hàng song thoảng
Đã chạnh thu vàng thảm lá đưa
Quạnh quẽ hương mùa ngâu trút đổ
Trầm ngâm lệ sử nước tuôn bừa
Tầng cao thẳm vợi màu mây tím
Nhủ gọi se lòng nỗi nhớ chưa.

Mai Thắng
190719

♠ Bài xướng của Hường Xưa

NHỚ NGƯỜI XƯA

Trông chờ thổn thức một chiều mưa
Bởi biết thời gian lạc lõng thừa
Sóng vỗ rồi đi lần lượt bủa
Thu về để lại nỗi niềm đưa
Mười năm cách trở xanh rờn lựa
Nửa kiếp tìm nhau nặng trĩu bừa
Tuổi quá tuần xuân còn lụy nữa
Thương người buổi ấy nẫu lòng chưa

Hường Xưa

Nối Vận Đường Thi

<D.569~Tình Thơ Văn> 



NỐI VẬN ĐƯỜNG THI

Mời chung các bạn hữu thơ Đường
Kết chữ thâm tình dệt thảo chương
Nghĩa luật thông đề phân phối đủ
Từ câu tạc khổ chấn hưng thường
Hài âm khởi tấu thiên hòa nhạc
Lỗi bệnh chuyên cần hóa giải phương
Ý tưởng bao thời luôn diễn đạt
Vần niêm mỹ cảm mới nâng phường.

Mai Thắng – 190718

---------------------
♠ Bài xướng của Sắc Tứ Minh Thiện

NỐI VẬN ĐƯỜNG THI

Mời bạn chung tay nối vận Đường
Chiếu tình trải đón khách văn chương
Ươm vần lễ giáo vui tôn tộc
Đắp cội nhân luân đẹp phố phường
Bút thép trừ gian lưu vạn thuở
Thuyền từ chở đạo trẩy muôn phương
Bao năm ấp ủ niềm mong ước
Rạng ánh sao Khuê giữa cõi thường !

STMT (Thích Thiện Thông)

♠ Bài họa của Peter Lý

HỌA Y ĐỀ

Bạn hữu nhanh lên hãy nhập đường ( nhà )
Ngũ ngôn tứ tuyệt miễn thành chương
Đổi trao hòa nhã không cầu cạnh
Đối họa an vui khỏi kị thường
Phú lục tâm tình buông khắp hướng
Văn thơ trải nghiệm tỏa muôn phương
Ca dao vốn dĩ là văn hóa
Tạo nét đặc trưng của Việt Phường

Peter Lý

♠ Bài họa của Dung Nguyên

KHỔ VÌ HAM

Bạn đã mời ta nối vận đường
Nhưng mà chửa viết được liền chương
Tung hoành tổn sức bài chưa vẹn
Khoán thủ hoài công bệnh vẫn thường
Gắng rũa trau rồi êm vạn ngả
Chăm rèn học hỏi khắp ngàn phương
Bao ngày vất vả mà đâu rõ
Mức độ này xem chỉ cỡ phường.

19/7/2019
DUNG NGUYÊN

♠ Bài họa của Ngọc Liên

NỐI VẬN ĐƯỜNG THI

Dẫu chẳng về chung một phố phường
Nhưng mà thiện chí trải ngàn phương
Tìm muôn ý đẹp bên dòng cũ
Kiếm vạn lời hay giữa lối thường
Nửa khúc tri âm hoà mấy nhịp
Đôi dòng cảm mến luận vài chương
Tình xa mộng ngắn thì ta vẫn
Thả tứ bình thơ nối vận Đường.

Ngọc Liên 19.07.19

02 tháng 8 2019

Phút lặng chiều thơ

<D.568><Thời Tiết-Khí Hậu>

Yêu thơ cảm xúc chiều thơ
Êm đềm quãng mộng bên bờ vấn vương
Mành tơ rộn rã bên đường
Ngày thu mãi dệt vần thương nhớ đầy




PHÚT LẶNG CHIỀU THƠ

Dõi bóng khơi ngàn vạn cảnh mơ
Tầng mây duỗi tít miệt xa bờ
Êm đềm quãng nhạc ru làn gió
Rộn rã khuê phòng trải mối tơ
Tiễn hạ mầm sen còn luyến cảm
Chào thu bội cúc vẫn thương chờ
Chân trời lịm ráng rơi nhàn nhã
Vãn ánh hôn hoàng thả vận thơ.

Mai Thắng
190717

★ Bài xướng của Ngọc Liên

CHIỀU THƠ

Em từ dạo ấy vẫn thầm mơ
Biển sẽ dìu đưa sóng cặp bờ
Để gió êm đềm ru quãng mộng
Cho đàn rộn rã trải đường tơ
Ngày xuân mãi dệt vần thương nhớ
Buổi hạ còn ươm khúc đợi chờ
Đẹp cánh thư hồng trang kỷ niệm
Nghe tình thắm lại giữa chiều thơ.

Ngọc Liên
16.07.19

Đường Bay Thử Dịp

<D.567~Thơ Vui>



ĐƯỜNG BAY THỬ DỊP

Hễ chạm duyên rồi ngó để mơ
Cần luôn mọi thứ thủ say hờ
Đùa mây lẳng lặng soi màu chữ
Bảo gió êm đềm dạo chuỗi thơ
Ngõ mộng chơi đàn khêu phổ ghép
Vườn yêu mở lối giạt sương mờ
Đâu còn mấy dịp đường bay thả
Những thảo hơn gì được thế cơ!

Mai Thắng
190717

★ Bài xướng của Nguyễn Lâm (Hữu Thiên)

TRẢI RỘNG ĐƯỜNG BAY

Ai người nghĩ dại khép niềm mơ
bến nhỏ ngày xưa bị hững hờ
Rủ ngọn mây đùa thêm nét chữ
Say vầng nguyệt giỡn ủ hồn thơ
Vườn yêu ghép để đời không lạnh
Ngõ mộng hàn cho bóng chẳng mờ
Tạm cõi trần gian là mấy buổi
Can gì dập tắt lửa tình cơ..!

NL 16/07/2019

Nhủ thương tròn kiếp

<D.566><Cảm Xúc>



NHỦ THƯƠNG TRÒN KIẾP

Nếu nhủ đi cùng trọn chữ thương
Dìu nhau trải hết những con đường
Mưa dầm cảm nhận tình ngâu nhắc
Nắng dãi che gìn cảnh lọng vương
Hạnh phúc ôm chầm chia nỗi khổ
Bình an giữ chặt mở đêm trường
Tâm bền tịnh dưỡng lòng son sắt
Vẫn vẹn chân thành ngát tỏa hương.

Mai Thắng – 190717

---------------- 

★ Bài xướng của Nguyễn Phượng

THƯƠNG TRỌN ĐỜI

Khi mình đã hứa trọn đời thương
Sẽ dắt dìu nhau suốt chặn đường
Nắng dãi mưa dầm không nộ vướng
Giông lùa tuyết phủ chẳng sầu vương
Chia bùi sẻ ngọt vùi gian khổ
Hạnh phúc bình yên xóa đoạn trường
Nghĩa quyện tình chân hòa cuộc sống
Cho dù vất vả vẫn nồng hương

Nguyễn Phượng

Biển vẫn đợi thuyền

<D.714><Cảnh Biển Trời> 



BIỂN VẪN ĐỢI THUYỀN

Hoài thương bóng cũ một con thuyền
Mãi vịn ân đời cảm mối duyên
Gió trở mùa sang bền ngưỡng vọng
Dòng trôi nước dạt phỉ tâm nguyền
Vào đêm vỗ sóng nguồn thân thiện
Ước buổi dâng triều nghĩa vẹn nguyên
Nếu nhủ buồm giăng lòng vẫn đợi
Tình loang mặt biển nét mơ huyền.

Mai Thắng
190716

★ Bài xướng của Ngọc Liên

BIỂN ĐỢI

Biển vẫn hoài thương một bóng thuyền
Bao chiều mãi đợi thắm nồng duyên
Mùa sang gió trở phai lời ước
Sóng cuộn dòng xô lỡ ý nguyền
Có phải ân tình không giữ trọn
Hay là kỷ niệm chẳng còn nguyên
Mà thơ cũng nhạt nhoà trang giấy
Để giọt sầu vương khoé mắt huyền.

Ngọc Liên
13.07.19

Vô Đề 1 - Lý Thương Ẩn

<C.042~Dịch Hán thi> 

VÔ ĐỀ 1 - LÝ THƯƠNG ẨN (813-858)


★ Nguyên bản  

无题                                         
相見時難別亦難,         
東風無力百花殘;          
春蠶到死絲方盡,         
蠟炬成灰淚始乾。         
曉鏡但愁雲鬢改,         
夜吟應覺月光寒;         
蓬萊此去無多路,         
青鳥殷勤為探看。         
 李商隱                                              

★ Phiên âm 

VÔ ĐỀ 
Tương kiến thì nan biệt diệc nan
Đông phong vô lực bách hoa tàn
Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp chúc thành hôi lệ thủy can
Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn
Bồng Lai thử khứ vô đa lộ
Thanh điểu ân cần vị thám khan. 
LÝ THƯƠNG ẨN  

    * LÝ THƯƠNG ẨN (812-858), tự là Nghĩa Sơn, nên thường đựơc gọi thân mật là Lý Nghĩa Sơn. Ông sống vào thời Vãn Đường (836-907), nhà Đường xuống dốc và sụp đổ nhanh chóng. Nông dân bị bóc lột, sưu cao thuế nặng, quan lại hà hiếp, sự xa hoa trụy lạc của bọn quí tộc quan liêu. Lời hịch khởi nghĩa truyền nhau đã dẫn dắt đến nhiều cuộc nổi dậy để đòi quyền sống, đỉnh cao là cuộc khởi nghĩa của Hoàng Sào. Trong cảnh xã hội nhiễu nhương, đất nước loạn ly phân tán, nền văn học Trung Hoa cũng đột nhiên chuyển biến mang tính chất lãng mạn, phóng khoáng, hiện thực, trữ tình, đem tình yêu nam nữ vào thi ca, và những nhà thơ nổi tiếng trong thời kỳ nầy có thể nói là Lý Thương Ẩn, Đỗ Mục, Tào Đường, Ôn Đình Quân, Đỗ Tuân Hạc… 

        Lý Thương Ẩn nổi tiếng qua những bài thơ VÔ ĐỀ vì có ẩn tình riêng. Cuộc đời tình ái của ông vô cùng lãng mạn như thanh niên nam nữa hiện nay, ông yêu cả 2 chị em nữ đạo sĩ Tống Hoa Dương, yêu cả người Thị thiếp của Lệnh Hồ Sở là Cẩm Sắc, yêu cả một Thiên kim tiểu thơ tên Liễu Chi....nên thơ của ông như tình của ông dàn trãi mênh mông, cuồng nhiệt, say mê đắm đuối mà... mơ hồ không rõ đối tượng, vì thế mà có tựa là VÔ ĐỀ, trong khi mọi người đều làm thơ HỮU ĐỀ, và ông lại nổi tiếng nhờ vào những bài thơ Vô Đề đó cho mãi đến hiện nay, và... Mọi người đều tôn xưng ông là ông Tổ của thơ VÔ ĐỀ. 

★ Dịch nghĩa

Gặp gỡ nhau đã khó, chia lìa nhau lại càng khó hơn
Gió xuân không đủ sức, để trăm hoa phải tàn úa
Con tằm xuân đến chết mới nhả hết tơ lòng
Ngọn nến tàn thành tro mới khô những giọt lệ nến
Sớm mai soi gương mới buồn cho tóc mây đã thay đổi
Ban đêm ngâm thơ mới chợt nhận ra ánh trăng lạnh lẽo
Đường đến Bồng Lai không có nhiều lộ
Ân cần nhờ chim xanh dọ hỏi dùm
 
★ Dịch thơ 

VÔ ĐỀ 1 
(Tương kiến thì nan biệt diệc nan)

Khó gặp nên thời khó biệt nhau
Gió xuân lả cánh để hoa nhàu
Con tằm kiệt sức đường tơ cạn
Ngọn nến khô ngòi mắt lệ lau
Chải tóc nhìn gương buồn chuyển mái
Ngâm thơ cảm nguyệt lạnh phai màu
Bồng Lai dẫn đến không nhiều lộ
Mượn lũ chim trời hỏi biết mau.

Mai Thắng 
190705

-----------------------------
@ Các bài họa trên facebook

1. Dịch thơ của Nguyễn Thiên Long

VÔ ĐỀ
Gặp nhau xa nhau lòng thấy đau
Chẳng vì gió hoa tàn thấy sầu
Như xuân tầm nhả tơ đến thác
Nến tuôn cháy đến bấc tận bạc
Râu tóc bạc màu buồn tới mau
Ánh nguyệt lạnh thâu thơ ngân sâu
Có đường nào đưa tới thiên thai
Chim ơi đưa ta tới … lâu dài
Nguyễn Thiên Long

2. Họa theo bài dịch của Đinh Hoàng Nhân

Y ĐỀ 
Phải có duyên thời mới gặp nhau
Đừng phơi giữa gió để loang nhàu
Do đầu ngọn nến không người giữ
Bởi ngọn tơ tằm chẳng gã lau
Tóc xoã bờ vai nhìn đẹp mái
Tình gieo gió biển thấy tươi màu
Trôi vào cảnh mộng bồng lai ấy
Đuổi bướm chơi đùa hỏi muốn mau???
No Đinh Văn

3. Họa theo bài dịch của Peter Lý

VÔ ĐỀ
Xum vầy đã khó huống xa nhau
Ngọn gió đông sang nụ chả nhàu
Rút xác đường tơ tằm kiệt lực
Bấc tàn lệ đổ nến khô lau
Soi gương cầm lược buồn trên tóc
Ngắm nguyệt viết thơ mực lạnh màu
Tiên cảnh hình như còn một lối
Chim xanh cất tiếng chuyển tin mau
Peter Lý

4. Họa theo bài dịch của Phạm Thị Đào

VÔ ĐỀ
Có duyên mới gặp ,khó lìa nhau
Gió lạnh làm hoa đổi sắc màu
Kiệt sức tằm buông tơ cũng cạn
Tàn ngòi nến tắt, lệ vừa lau
Soi gương tóc bạc buồn hiu mái
Ngắm nguyệt đêm khuya lạnh lẽo màu
Đường đến Bồng lai duy nhất lộ
Chim trời chỉ giúp hướng về mau...
9/8/19 TDP

5. Cảm tác của Nhất Mai Thư Hoàng

Bản dịch 2
Chẳng dễ gặp càng khó lúc xa
Gió xuân nan thắm lại hoa già
Tơ lòng đến thác tằm mong trả
Ngọn nến thành tro lệ mới xa
Dưới nắng soi gương chua tóc nhạt
Trong đêm ngân tiếng lạnh trăng nhòa
Thiên thai chốn ấy đà nên bước
Mượn cánh chim trời đưa lối ta..
9.8.19
Nhất Mai Thư Hoàng

6. Dịch thơ lục bát của Nguyễn Quê

Gặp đã khó, chia lìa càng khó
Trăm hoa tàn bỡi gió đông suy
Tơ lòng nhả hết “Tằm” đi
Nến thành tro xám, lệ thì cạn khô
Soi gương sớm buồn cho đầu bạc
Ngâm thơ đêm lạnh nhạt ánh trăng
Non bồng đường có xa chăng?
Chim xanh xin hãy dò thăm cho cùng
Nguyễn Quê

Ngày tháng phôi pha

<D.564><Thời Tiết-Khí Hậu>



NGÀY THÁNG PHÔI PHA

Đã mất đi rồi kỷ niệm xanh
Giờ đang níu giữ lệ di hành
Trò hư ảo dẫn màn chăn chiếu
Lẽ hẩm hiu cài mộng yến anh
Trỗi khúc an nhàn nung lửa vẹn
Gìn câu hạnh phúc chuyển tâm thành
Đời trôi vội vả mùa thao thức
Tiễn ánh dương tà lẳng lặng canh.

Mai Thắng
190716

★ Bài xướng của Nguyệt Lê (4928)

TÌNH PHÔI PHA

Xa rồi kỷ niệm thuở ngày xanh
Gót nhỏ đường khuya bước độc hành
Một chiếc khăn hồng chôn lấp mộ
Đôi dòng lá thắm gởi về anh
Đàn xưa nhạc khúc hòa đâu vẹn
Mộng cũ tình thơ kết chửa thành
Trải bấy nhiêu mùa đi vội vã
Nghe sầu ứ đọng tủi mòn canh.

Nguyetle
14/7/2019

Lời Nhắn Nhủ

<D.563~Thơ Vui>



LỜI NHẮN NHỦ

Mai này nếu chẳng gặp thằng ta
Nhỏ chớ đừng than đẫm lệ nhòa
Cảnh cũ êm đềm thôi khuấy động
Hiên buồn nhũn nhặn bước dần xa
Kiêm toàn kỷ niệm tôn mầm sống
Phụng dưỡng lòng yêu phủ mái nhà
Dạo khúc hoàng hôn nhàn tản trỗi
Khung trời đượm mãi bản tình ca.

Mai Thắng – 190716

--------------- 

★ Bài xướng của Phương Hà (Sông Thu)

NHẮN NHỦ

(Thay lời một người)

Nếu một ngày kia không có ta
Xin em đừng khóc mắt mi nhòa
Chớ đau buồn mãi, thân tiều tuy
Tránh tiếc thương hoài, dạ xót xa
Kỷ niệm hãy đưa vào hội họa
Tình yêu đem gởi ở thi ca
Chuyển qua nốt nhạc, lời tâm sự
Vẫn thấy chung đôi dưới mái nhà.

Sông Thu
( 11/07/2019)

★ Bài họa của No Đinh Văn (Đinh Hoàng Nhân)

LÒNG TIN

Chắc sẽ tương phùng gặp kẻ ta
Tình kia nghĩa ấy chẳng phai nhoà
Do thề thắt vẹn niềm thương cũ
Bởi hẹn đan tròn nỗi nhớ xa
Thiếp đợi duyên nồng canh giữ cửa
Chàng mong tổ ấm nguyện xây nhà
Tuy nghèo hạnh phúc trào dâng mãi
Dẫu khổ nhưng đời rộn tiếng ca

Đinh Hoàng Nhân

★ Bài họa của Dung Nguyên

LẶNG LẼ HOÀNG HÔN

Lối cũ nghiêng chiều chỉ một ta
Hoàng hôn đã nhạt nắng vương nhòa
Hoa lồng nỗi nhớ êm đường nhỏ
Lá rủ sương tràn đẹp ngõ xa
Nhẹ nhõm hương đùa bên cửa liếp
Đìu hiu gió thoảng cạnh hiên nhà
Tìm nhau tiếng vạc mơ màng trỗi
Dế khảy cung đàn lặng lẽ ca…

25/7/2019
DUNG NGUYÊN

★ Bài họa của Mộng Liên

TRĨU NẶNG TÌNH QUÊ

(NĐT, LTVT, NTVV, BVĐÂ)

Một chốn âm thầm chỉ mỗi ta
Tình quê lắng đọng buổi sương nhòa
Phong trần rũ bước chiều nghiêng lả
Gió bụi phai màu nẻo đã xa
Vẫn thoảng mùi hương nồng gốc rạ
Còn thương vạt áo cũ bên nhà
Thu về quạnh quẽ cho vàng lá
Ảm đạm khung trời lỡ khúc ca

Mộng Liên Lynn Phan

Giấc mộng đêm thu

<D.562><Vần Thu Cảm> 



GIẤC MỘNG ĐÊM THU

Ảnh dạo lên thềm khẽ xuyến xao
Hằng Nga tản bước tự khi nào
Chìa tay khảy tấu hòa âm điệu
Rộn cảnh say lần trữ mắt sao
Quãng mộng tơ tình thêu vá cảm
Dòng thơ nhã nhặn chảy tuôn dào
Mơ màng giấc điệp cài mê tỉnh
Trót thả linh hồn lạc cõi nao.

Mai Thắng – 190715

★ Bài xướng của Dung Nguyên

GIẤC THU

Êm đềm bóng nguyệt để lòng xao
Muốn thỉnh Hằng Nga tận cõi nào
Mượn áng thơ đường say giữ cảnh
Gieo vần lục bát thỏa cùng sao
Hoài thương quãng mộng tình chan chứa
Mãi gửi lời yêu gió dạt dào
Trở giấc thu về đêm lặng lẽ
Mơ màng gác điệp xõa hồn nao...

21/7/2019
DUNG NGUYÊN

15 tháng 7 2019

Nỗi nhớ niềm yêu

<D.561><Cảm Xúc>



NỖI NHỚ NIỀM YÊU

Dường bao thế sự diễn quên cười
Với những xem thường vẻ đẹp tươi
Đã cảm niềm vui chừng có một
Mà vương nỗi khó vọt lên mười
Nguồn tư tưởng dệt bâu giằng xé
Nếp tự do tìm phải giũa bươi
Lúc trẻ cuồng mê lời vỗ biện
Già đau khổ lụy kiếp con người.

Mai Thắng – 190713

------------- 

♠ Bài xướng của No Đinh Văn

NỖI NHỚ NGƯỜI YÊU

Đã bốn ngày qua chẳng tiếng cười
Cho dù cảnh đẹp lá cành tươi
Mà lưu đến não niềm vui một
Lại vấn vào thân nỗi khổ mười
Chỉ trách xuân đời nay mấy chục
Hay hờn tuổi kiếp đã vài mươi
Nhìn sơ cứ ngỡ thời non trẻ
Đổ lệ đìu hiu tưởng nhớ người

No Đinh Văn

Giây phút chạnh lòng

<D.560><Cảm Xúc>



GIÂY PHÚT CHẠNH LÒNG

Ghe tàu đỗ bến chập chùng xa
Những chuyến về đi mộng hải hà
Cuộc bá đồ gieo ngầm nhiễu cản
Mưu quyền thế định phủ dần qua
Nghìn năm dẫn chiếu lời gai ngạnh
Chính sự bày phơi bẫy thảm ngà
Đã hiểu muôn ngàn cơ giáng họa
Thương tình thiện chúng giữ đời ta.

Mai Thắng – 190713

---------------------- 

♠ Bài xướng của No Đinh Văn (Đinh Hoàng Nhân)

CHẠNH LÒNG

Ngắm dãy ghe tàu tận biển xa
Ngàn tâm sự lớn tựa sơn hà
Bao lời tủi hạnh dần trôi tới
Lắm chuyện u sầu sắp trải qua
Dẫu cảnh tình kia xoè dáng ngọc
Dù tranh mộng ấy toả thân ngà
Sao lòng trổi dậy niềm chua xót
Vẫn NHỚ một người chẳng nhớ ta

No Đinh Văn

Bốn Bồ Chữ

<C.041~Giai thoại văn chương> 
Đề tài: BỐN BỒ CHỮ - Tạ Linh Vận & Cao Bá Quát)
Đỗ Chiêu Đức sưu tầm

 

野旷沙岸净,        Dã khoáng sa ngạn tịnh, 
天高秋月明.        Thiên cao thu nguyệt minh.

có nghĩa :
Đồng không bãi cát mênh mông,
Trời thu cao vút trăng lồng bóng gương.

        Đó là một trong những câu thơ tả cảnh nổi tiếng của Tạ Linh Vận 謝靈運 (385-433), người đời Đông Tấn ở đất Cối Kê, thuộc tỉnh Chiết Giang ngày nay. Ông nguyên là cháu nội của danh tướng Tạ Huyền 謝玄, tiểu tự là Khách, nên người đời gọi là Tạ Khách, lại được hưởng tước Khang Lạc Công, nên còn được gọi là Tạ Khang Lạc. Ông là nhà thơ khai sáng ra phái Sơn Thủy Thi 山水詩, chủ yếu sáng tác thơ tả về núi non sông nước của đời Lưu Tống vào thời Nam Bắc Triều. Sơn Thủy Thi là một trường phái lớn của văn học sử thi ca Trung Quốc, có ảnh hưởng lớn đến đời Đường sau nầy với các thi nhân lớn như Lý Bạch, Vương Duy, Mạnh Hạo Nhiên... Chúa nhà Tống lúc bấy giờ là Lưu Dụ, nên gọi thời nầy là Lưu Tống, bề ngoài thì như xem trọng nhà họ Tạ, nhưng thực tế thì dần dần cắt bớt quyền hành đi, nên Tạ Linh Vận không còn được trọng vọng như trước. Thất ý trên trường chính trị, nên Tạ gởi gắm tâm sự vào tư tưởng Lão Trang qua thơ sông núi. Do bất đắc chí vì tài hoa xuất chúng, nên Tạ luôn tỏ ra khinh thế ngạo vật, cho mình là tài giỏi hơn cả thiên hạ. Tạ đã từng nói là : "Nếu như tất cả tài hoa trong thiên hạ là một thạch (gồm có 10 đấu), thì Tào Tử Kiện (tức Tào Thực, con trai thứ của Tào Tháo, rất giỏi về văn thơ) giữ hết 8 đấu rồi, ta giữ một đấu, còn một đấu là của tất cả những người trong thiên hạ". Câu nói nầy nghe ra có vẻ như là tôn sùng Tào Thực, thực ra là đang xem thường thiên hạ, vì cho là cả thiên hạ cộng lại mới bằng được mình ! Do tánh khí và thái độ cao ngạo, nên Tạ Linh Vận làm mất lòng hết các đồng liêu và quyền thần lúc bấy giờ. Cuối cùng, bị biếm đến Quảng châu và chết ở nơi đó khi mới có 49 tuổi mà thôi.

        Vì câu nói của Tạ Linh Vận, nên hình thành một thành ngữ thông dụng trong tiếng Hoa là : TÀI CAO BÁT ĐẤU 才高八斗 hay BÁT ĐẤU CHI TÀI 八斗之才 để chỉ những người tài hoa xuất chúng, vượt trôi hơn hẵn những người khác. Thi Tiên Lý Bạch trong bài tự Đào Lý Viên cũng phải hạ câu: 
Ngô nhân vịnh ca, độc tàm Khang Lạc   吾人詠歌,獨慚康樂, có nghĩa: Chúng ta ngâm vịnh ngày hôm nay, chỉ thẹn riêng với ông Khang Lạc mà thôi. (Khang Lạc tức Khang Lạc Công chỉ Tạ Linh Vận đó).


Tào Thực 8 đấu, Tạ Linh Vận 1 đấu, Thiên hạ 1 đấu. 

        Trong văn học sử của ta cũng có một người Tài Cao Bát Đấu nhưng không gặp thời giống như là Tạ Linh Vận vậy, đó chính là ... 

        CAO BÁ QUÁT 高伯适 (1809 – 1855) : 
        Tự là Chu Thần (周臣), hiệu là Mẫn Hiên (敏軒), lại có hiệu là Cúc Đường (菊堂), là quân sư trong cuộc nổi dậy ở Mỹ Lương, và là một nhà thơ nổi danh ở giữa thế kỷ 19 trong lịch sử văn học Việt Nam.
        Thuở nhỏ, Cao Bá Quát sống trong cảnh nghèo khó, nhưng nổi tiếng là trẻ thông minh, chăm chỉ và văn hay chữ tốt. Năm Tân Tỵ (1821), ông thi khảo hạch ở trường thi tỉnh Bắc Ninh lúc đó mới 13 tuổi, nhưng thi Hương (lần đầu) không đỗ. Năm Tân Mão (1831) đời vua Minh Mạng, ông thi Hương đỗ Á Nguyên tại trường thi Hà Nội, nhưng đến khi duyệt quyển, bị Bộ Lễ kiếm cớ xếp xuống cuối bảng xếp ông xuống hạng cuối cùng trong số 20 người đỗ cử nhân. Năm Nhâm Thìn (1832), Cao Bá Quát vào kinh đô Huế dự thi Hội nhưng không đỗ. Sau đó, ông vào kinh dự thi mấy lần nữa, nhưng lần nào cũng hỏng.
        Năm 1841 đời vua Thiệu Trị, được quan tỉnh Bắc Ninh tiến cử, Cao Bá Quát được triệu vào kinh đô Huế bổ làm Hành tẩu ở bộ Lễ. Tháng 8 (âm lịch) năm đó, ông được cử làm sơ khảo trường thi Thừa Thiên. Thấy một số bài thi hay nhưng có chỗ phạm trường quy, ông bàn với bạn đồng sự là Phan Nhạ lấy son hòa với muội đèn chữa lại. Việc bị phát giác, ông bị bắt giam vào ngục Trấn Phủ (ngày 7 tháng 9 âm lịch), rồi chuyển đến ngục Thừa Thiên (21 tháng 1 âm lịch năm Nhâm Dần, 1842). Suốt thời gian dài bị giam cầm, ông thường bị nhục hình tra tấn. Nhưng khi án đưa lên, vua Thiệu Trị đã giảm cho ông từ tội "trảm quyết" xuống tội "giảo giam hậu", tức được giam lại đợi lệnh.
        Sau ba năm bị thải về, Cao Bá Quát nhận được lệnh triệu vào Huế (1847) làm ở Viện Hàm Lâm, lo việc sưu tầm và sắp xếp văn thơ. Do không được lòng một số quan lớn tại triều, Cao Bá Quát đã bị đầy đi làm giáo thụ ở phủ Quốc Oai (Sơn Tây cũ). Khoảng cuối năm Canh Tuất (1850) đời vua Tự Đức, Cao Bá Quát lấy cớ về quê chịu tang cha và sau đó xin ở lại nuôi mẹ già rồi xin thôi chức Giáo thụ ở phủ Quốc Oai.
        Khoảng tháng 6, tháng 7 âm lịch năm Giáp Dần 1854, nhiều tỉnh ở miền Bắc gặp đại hạn, lại bị nạn châu chấu làm cho mùa màng mất sạch, đời sống người nhân dân hết sức cực khổ; Cao Bá Quát bèn vận động một số sĩ phu yêu nước, các thổ hào ở các vùng Quốc Oai, Vĩnh Phúc, Cao Bằng, Lạng Sơn... cùng nhau tôn Lê Duy Cự làm minh chủ chống lại nhà Nguyễn. Cao Bá Quát làm quốc sư, họp với thổ mục Sơn Tây là Đinh Công Mỹ và Bạch Công Trân dựng cờ nổi dậy tại Mỹ Lương, thuộc vùng Sơn Tây chống lại triều đình đương thời.
        Chính sử là thế, cuộc đời lắm gian truân chìm nổi, bất đắc chí như Cao Bá Quát đã than vản trong bài Tài Tử Đa Cùng Phú rằng :

Lều nho nhỏ kéo tấm tranh lướt thướt, 
ngày thê lương hạt nặng giọt mưa sa;
Đèn cỏn con ron chiếc chiếu lôi thôi, 
đêm tịch mịch soi chung vầng trăng tỏ.
Áo Trọng Do bạc phếch, giãi xuân thu cho đượm sắc cần lao;
Cơm Phiếu Mẫu hẩm sì, đòi tuế nguyệt phải ngậm mùi tân khổ.
Gió trăng rơi rụng, để cái quyên gầy;
Sương tuyết hắt hiu, làm con nhạn võ. ...

        Vì tài giỏi, nên theo truyền thuyết dân gian Cao Bá Quát rất cao ngạo, ông từng nói: "
Trong thiên hạ có 4 bồ chữ. Một mình tôi giữ hết 2 bồ. Anh tôi Bá Đạt và bạn tôi Nguyễn văn Siêu giữ một bồ. Còn một bồ phân phát cho thiên hạ"!
        Tương truyền, vì tánh khí cao ngạo nên mọi người đều xa lánh. Một hôm Vua Tự Đức- Ông vua rất giỏi về văn chương - làm được môt đôi câu thơ vừa Hán vừa Nôm rất ngộ nghĩnh đặc biệt, mới đọc khoe với quần thần là :
        Viên trung oanh chuyển "khề khà" ngữ,
        Dã ngoại đào hoa "lấm tấm" khai.

        Quần thần đều trầm trồ khen là độc đáo khác lạ, chỉ có Cao Bá Quát thản nhiên tâu: "Tâu bệ hạ, tưởng gì chứ hai câu ấy thì từ hồi còn để chỏm đi học, thần đã được nghe rồi ạ! Thần được nghe cả tám câu kia, nếu bệ hạ cho phép, thần xin đọc lại tất cả.
        Vua Tự Đức đang hí hửng về hai câu thơ dở Hán dở Nôm độc đáo của mình, không dè lại bị Quát dội một gáo nước lạnh thì tức lắm, vì rõ ràng hai câu thơ đó chính ông ta đã nghĩ ra. Tuy nhiên, nhà vua vẫn cố trấn tĩnh bảo Quát đọc cho nghe cả bài thơ, với thâm ý nếu không đọc được thì sẽ trị cái tội khi quân cho hả giận.
        Cao Bá Quát bình thản suy nghĩ một lát như để nhớ lại một bài thơ lâu ngày không nhìn đến, rồi cất giọng sang sảng ngâm rằng:

Bảo mã tây phương "huếch hoác" lai,
"Huênh hoang" nhân tự thác đề hồi.
Viên trung oanh chuyển "khề khà" ngữ,
Dã ngoại đào hoa "lấm tấm" khai.
Xuân nhật bất văn sương "lộp bộp",
Thu thiên chỉ kiến vũ "bài nhài".
"Khù khờ" thi tứ đa nhân thức,
"Khệnh khạng" tương lai vấn tú tài.

        Bài thơ vừa đọc dứt, cả đình thần hoang mang nhìn nhau, còn vua Tự Đức thì biết đích là Cao Bá Quát chơi xỏ mình, nhưng cũng rất sửng sốt và hết sức thán phục về tài thi tứ rất nhanh nhẹn và sắc sảo của Quát, nhưng trong bụng cũng không vui...
        Ta thấy, Tạ Linh Vận và Cao Bá Quát đều là những nhân tài hiếm thấy và rất có tài đặc biệt trên đời, nhưng vì hoàn cảnh khốn cùng bức bách, sinh bất phùng thời hình thành tính cách cao ngạo với cuộc đời, thậm chí đến nước làm phản để đến nổi thân bại danh liệt, bị tru di tam tộc như Cao Bá Quát thì thật cũng đáng thông cảm lắm thay !

Đỗ Chiêu Đức sưu tập 
(nguồn internet)

Trở Lại Vùng Quê

<D.559~Tình Quê>



TRỞ LẠI VÙNG QUÊ

Lần theo nẻo hẹp hướng thôn làng
Vẫn rảo qua cầu bắt nhịp ngang
Một lũ chim gù chân cánh khỏe
Vài cô nữ diện áo bông vàng
Thâm trầm điệu sáo len đường thoảng
Lấp lửng câu hò trỗi giọng vang
Những bước đi về trong phẳng lặng
Vùng quê gợi cảm xúc ngơ ngàng

Mai Thắng
190712

♠ Bài xướng của Giang Hoa (Bích Yến)

TRỞ LẠI

Ngược nẻo về qua phía ngõ làng
Quay nhìn ở chỗ bến cầu ngang
Đàn chim lượn ngả nghiêng trời tím
Thiếu nữ ngồi tơ tưởng hạ vàng
Dõi tận bên đồi hoa cỏ úa
Nghe cùng vũ khúc nhịp đàn vang
Buồn xưa bỏ xứ đời phiêu bạt
Trở lại miền quê thấy ngỡ ngàng

11.07.2019
Thơ: Giang Hoa

Thệ Vững Lòng Kham

<D.558~Thơ Vui>



THỆ VỮNG LÒNG KHAM

Khi rằng chửa chết vẫn còn ham
Xướng họa ngầm mê sẽ phải làm
Tưởng vọng mơ màng thân nữ chiếc
Trông vời giục giã khói chiều lam
Niềm tin thảo dược chăm hồi sức
Pháp bảo thần linh giữ chặt ngàm
Khắc khoải quên dần lo tịnh dưỡng
Duyên đời kiến tạo vững lòng kham.

Mai Thắng – 190712

--------------- 

♠ Bài xướng của Ng Mạnh Hoàng

ĐÃ BỆNH

Đã bệnh lâu ngày chẳng có ham
Nồi cơm biết thổi ngại không làm
Ra ngồi vãng cảnh nhìn mây biếc
Lại dẫn du hành thở khói lam
Buổi ấy qua đèo say lộn ngã
Hôm kìa đến vực đổ buồn kham
Bao ngày khấp khởi tha hồ giận
Mãi hận duyên đời bỏ tới nam

05-07-2019 
N.M.H-1886

♠ Bài họa của Hường Xưa

NHỚ MỘT NGƯỜI

Thơ nàng đã chết chẳng còn ham
Xướng họa giờ đây nẫu nản làm
Dõi lại hình xưa buồn vẻ biếc
Ươm từng kỷ niệm chán màu lam
Người gieo mấy nẻo sầu muôn ngã
Kẻ nhuộm bao lần nhớ mỗi Nam
Thổn thức đêm dài tim mãi giận
Đâu ngờ bão xoáy cả đời kham

Hường Xưa

Kết Nạp Chân Tình

<D.557~Xã Hội> 



KẾT NẠP CHÂN TÌNH

Người ta nhỏ nhẹ nói chung lòng
Thể hiện nhu mì dỗ bướm ong
Vẻ mặt ôn tồn say giễu bóng
Bàn tay hóm hỉnh kẹp ôm bòng
Chèn lơi giữa hội đâu đành hỏng
Giữ chặt trong mình ắt phải cong
Dưỡng nét chân tình luôn bảo trọng
Ngầm khuyên tránh lạc chữ a tòng.

Mai Thắng 
190711


14 tháng 7 2019

Thảo Khúc Tình Thơ

<D.556~Xã Hội> 



THẢO KHÚC TÌNH THƠ

(Thtk – gcđ)

AI dành thảo vội khúc tình thơ
DÕI nhịp thời gian phả ánh mờ
LỐI ngỏ trăng già/ êm nhã nhạc
XƯA màu áo/ chỉ quãng đường tơ
BUỒN lây lất đọng/ vòm xa thẳm
NẺO vắng chùng/ đau ngã lật lờ
MỘNG chẳng đi cùng xui vẫn nhớ
TA VỀ BẾN CŨ VỌNG CHIỀU MƠ

Mai Thắng – 190709

♣ Bài xướng của Hạnh Liên (Mộng Liên)

LỐI CŨ TÌNH THƠ

(THTK - NĐT - GCĐ)

AI ngồi xếp lại những vần thơ
DÕI bóng thời gian phủ bụi mờ
LỐI sỏi êm đềm hôm gặp gỡ
XƯA hờn dỗi trắc ẩn đường tơ
BUỒN hoen ngấn lệ lòng trăn trở
NẺO hẹn hò mây nước lững lờ
MỘNG tưởng nên sầu ngân trỗi nhớ
TA VỀ BẾN CŨ VỌNG CHIỀU MƠ

Hạnh Liên

♣ Bài đáp họa của Hạnh Liên

LẠNH ÁNH TRĂNG SẦU

(THTK - NĐT - GCĐ)

AI còn trắc ẩn dỗi tình thơ
DÕI lá vàng rơi cảnh nhạt mờ
LỐI phủ trăng sầu mây rạn vỡ
XƯA ngần ngại phím lỡ chùng tơ
BUỒN thân lữ khách hờn duyên nợ
NẺO giã từ sương khói lặng lờ
MỘNG ảo nên chìm sâu nỗi nhớ
TA VỀ BẾN CŨ VỌNG CHIỀU MƠ