Nhãn

24 tháng 9 2015

X22. Già Mần Thơ

<D.060~Tuổi Lão> 

Cái thú tiêu dao quên mệt mỏi

Phục già mà cứ vẫn mần thơ!



GIÀ MẦN THƠ

Đã già mà thấy vẫn mần thơ
Ắt hẳn rằng không phải dật dờ
Luật áp chắc rim ghim hạt bắp
Tứ tràn bung thắt mắc đường tơ
Bình tâm ngồi ngắm rồi chiêm ngưỡng
Để ý nhìn xem sẽ hết ngờ
Cái thú tiêu dao quên mệt mỏi
Phục già mà cứ vẫn mần thơ!

Nguyễn Đắc Thắng

------------------------
♣ Bài xướng của Motthoi

VỀ GIÀ

Ngày thời rủng rỉnh ít vần thơ
Tối lại nhiều đêm cứ dật dờ
Lười ngủ không vì niềm nhớ bậu
Biếng ăn chẳng phải chuyện thương tơ
Đôi khi tóc rụng...hơi nghi ngại
Lắm lúc tim rung...thật đáng ngờ
Tuổi hạc tìm vui bên bạn hữu
Ngày thời rủng rỉnh ít vần thơ.

(Gởi Huynh Thục Nguyên)

Huynh ơi chớ nói hết mần thơ
Khổ lắm... người tôi thấy dật dờ
Nếu có hờn ai..."thoi" tại hạ
Không nên "giận" bạn...dứt đường tơ
Lời khen nhất định là tin tưởng
Tiếng phục đinh ninh chẳng có ngờ
Vắng bóng ..."nhà" hoang sao nỡ được
Huynh ơi chớ nói hết mần thơ.

Motthoi
Sep. 12th. 2015

---------------------------
♣ Bài họa của Thục Nguyên

TƯỞNG BỞ

Tuổi tác tuy già lại khoái thơ
Những toan làm thử, đụng anh...Dờ!
Bưng đầu kiếm chữ, mờ tâm trí
Bươi óc tìm vần, rối mối tơ
Cứ ngở dễ ăn rồi tưởng bở
Nào dè khó nuốt thiệt không ngờ!
Con đường thi phú đầy gai góc
Chắc phải giã từ các bạn thơ
+
Nói thì nói vậy, vẫn yêu thơ
Chỉ ngại không may gặp vận...dờ
Phí sức càng làm thêm bận trí
Hao công rồi cũng rối như tơ
Được khen rõ thật điều hì hửu
Lãnh thưởng quả là chuyện bất ngờ
Sẽ cố gắng luôn cho xứng đáng
Tấm lòng quí mến của nhà thơ

Thục Nguyên

----------------------------
♣ Bài họa của Như Thu

TẬP HỌA THƠ

Bận rộn suốt ngày tập họa thơ
Khó vui bởi bạn kết vần dờ!
Chọn từ vất vả như leo dốc
Chỉnh luật tơi bời tựa rối tơ
Đến lúc làm xong còn lúng túng
Có hôm đọc lại vẫn nghi ngờ?
Siêng năng học hỏi nên đâu ngại
Dẫu bận thế nào cũng họa thơ.

Như Thu

----------------------------
♣ Bài họa của Thy Lệ Trang

GỬI BÁC PHAN NGỌC

Từ lâu bác đã giỏi "mần thơ"
Nhưng cứ làm ra vẽ "dật dờ"
Lục Bát- Ngàn mây xinh khúc nhạc
Thất Ngôn - Một thuở đẹp vườn tơ
Ly tao- hạnh phúc nào suy tính
Bạn hữu- tình thân chẳng ngại ngờ
Tuổi hạc niềm vui là tất cả...
Xin mừng bác Ngọc vẫn "mần thơ".

Thy Lệ Trang

--------------------------
♣ Bài họa của Hạ Thái

TRẺ LẠI

Rảnh rổi bày ra định họa thơ
Đăm chiêu ngậm bút cái vần "dờ"
Ý chừng neo khó làng trai bảnh
Hay mốc đùa vui nhóm gái tơ
Sốt sắng người cho là ngốc nghếch
Dửng dưng chúng gán thứ lờ ngờ
Suy đi tính lại chưa nên chuyện
Nghĩ mãi... ra vào thẩn với thơ!

Hạ Thái

--------------------------
♣ Bài họa của Lê Đình Kỷ

CHÚC MỪNG

Xin mừng chúc Cụ vẫn làm thơ
Tiếp nối thời trai ....chẳng dật dờ
Tuổi tác khôn suy tình nghệ sĩ
Văn chương càng đậm nét đường tơ
Bề ngoài có đổi....không quan ngại
Ở trỏng đừng cho có chút ngờ
Giữ vững tinh thần luôn sáng tác
Xin mừng chúc Cụ vẫn làm thơ

LĐK
Sep.12,2015

-----------------------
♣ Bài họa của Lý Hiếu

THẨN THƠ

Đêm ngày ra thẩn lại vào thơ
Cắc cớ vần gieo dật với dờ
Giở chứng xui lòng đâm nhớ bậu
Đa mang khiến dạ lụy vòng tơ
Thời qua trụ đứng trông suy sụp
Vận hết gió xô thấy khó ngờ
Cạn nước thương đò phơi bãi cát
Đêm ngày ra thẩn lại vào thơ

Lý Hiểu
VA, 09/201
5

22 tháng 9 2015

X21. Tuổi Già Tự Sướng

<D.059~Tuổi Lão > 

Thây kệ thời gian kề miệng lổ

Mộng lành an giấc ngáy lai rai


Ảnh Văn Thanh

TUỔI GIÀ TỰ SƯỚNG

Tự sướng thì là ... như những ai
Cuộc đời tạm đủ để mừng thay
Duyên cho lộc hưởng đà phân tỏ
Số nhận thiên ban đã sắp bày
Xã hội cũng thôi vòng vướng lụy
Áo cơm vừa khỏi kiếp đi đày
Thời gian cuối quãng tìm vui thú
Giấc ngủ an lành sẽ ổn rai! (all right)

Nguyễn Đắc Thắng

---------------------------
& Bài xướng của Văn Thanh

VUI TUỔI GIÀ

Lão già “tự sướng” cũng như ai
Cuối mắt đầu mày vẫn đẹp thay
Giường nệm ấm êm luôn dọn sẵn
Vợ chồng chăn gối đã an bày
Nghĩa tình, ân oán, thôi ràng buộc
Tiền bạc, áo cơm, hết đọa đày
Thây kệ thời gian kề miệng lổ
Mộng lành an giấc ngáy lai rai…

Thanh Trương

-------------------------
& Bài hoạ của Thy Lệ Trang

CHUYỆN TỤI TUI

Nhìn lên dẫu biết chẳng bằng ai
Ngó lại tụi tui thích lắm thay
Hai mốt mùa thu vui gắn bó
Một trang tình sử đẹp phô bày
Chồng thân "thiên tướng" nên mang đọa
Vợ kiếp "trích tiên" phải bị đày
Phối ngẫu như trời cao đã định
Lo gì chẳng thoát khỏi vần "rai"

Thy Lệ Trang

-------------------------
& Bài hoạ của Một Thời

MỪNG ANH TỰ SƯỚNG

Bát thập còn "gân" có mấy ai
Hào hoa, dí dõm vẫn không thay
Phòng the hạnh phúc nhờ anh bảo
Bếp núc ngon lành thỉnh chị bày
Sách vở chàng như rồng chắp cánh
Thơ văn tớ tựa kẻ đi đày
Xin Người nhẹ bút cho em út
Thật khó cho tôi họa chữ "rai".

Motthoi

------------------------
& Bài hoạ của Thục Nguyên

NỖI NIỀM

Cố gắng nhưng không bắt kịp ai
Cho nên số phận chẳng hề thay
Nỗi lòng trắc ẩn đành chôn chặt
Tấc dạ buồn đau muốn tỏ bày
Vất vưởng tấm thân dường tội phạm
Lê thê kiếp sống tựa tù đày
Thế rồi ký ức như bừng dậy
Mong được về thăm lại Giá Rai *

Thục Nguyên 
*Huyện Giá Rai thuộc tỉnh Bạc Liêu.

-----------------------
& Bài hoạ của Hải Rừng

TỰ SƯỚNG

Lão gia “tự sướng” với cùng ai?
Chẳng lẽ chăn giường sạch mới thay
Có kẻ xem chừng ghen dẩy đẩy
Không đôi nghĩ cũng thích hay bày
Tay cầm ngấm nghía cười le lưởi
Chốt khóa liêu xiêu khóc tội đày
Tâm tại thân già vui bóng gió
Selfie nằm đứng cũng chơi rai

Hải Rừng

--------------------------
& Bài hoạ của Như Thu
(Tặng huynh Thanh)

LÒNG CHUNG THỦY

Những buổi sau vườn ngóng đợi ai?
Trọn lòng chung thủy dạ nào thay
Lời thề muôn kiếp không dời đổi
Tình nghĩa trăm năm đã định bày
Thỉnh thoảng lo âu khi mắt liếc
Miên man suy nghĩ lúc thơ đày
Đôi dòng chia sẻ xin thông cảm
Phải mất vài giờ bởi vận “rai”.

Như Thu

---------------------------
& Bài hoạ của Sông Thu

TUYỆT VỜI

Đôi lứa nhà này chẳng giống ai
Nhìn hình mà thấy lạ lùng thay
Tóc chàng đen mướt như than nhuộm
Đầu thiếp bạc phơ tựa tuyết bày
Mà vẫn ấm êm vòng trói buộc
Và luôn hạnh phúc kiếp tù đày (*)
Vợ già đằm thắm nhiều kinh nghiệm
Chồng trẻ càng thêm sức "rẻo rai"(**)

Sông Thu

(*) Ràng buộc hôn nhân trọn đời
(**) Rẻo rai= dẻo dai (Nói theo giọng của một địa phương miền Bắc . Giống như: rễ ràng = dễ dàng vậy ).

------------------------------
& Bài hoạ của Trần Hoành

ĐƠN CÔI

Ngó tới nhìn lui chẳng giống ai
Một mình thui thủi thiệt buồn thay
Đôi khi cũng muốn cùng tranh luận
Lắm lúc thèm nghe những giãi bày
Đâu muốn rỉ rên lời khốn khó
Không ưa than thở chuyện lưu đày
Khi mô có bạn bè vui tới
Xướng họa ngâm nga rồi muốn rai

Nhatthuyh 

X20. Gửi Chút Tình Quê

<D.058~Tình Quê Hương>

Quê hương xinh đẹp trong nghèo tủi

Năm tháng oằn đau ánh đóm tàn!



GỬI CHÚT TÌNH QUÊ

Đồng Tháp vào mưa không cảm lạnh
Lá rơi vài chiếc chẳng ươm vàng
Miền biên hanh nắng chùm Gò Nổi
Biển lúa bạt ngàn đất Mỹ An
Cây trái đơm hoa vùng Hữu ngạn
Thượng nguồn đầy cá nhánh Tiền Giang
Quê hương xinh đẹp trong nghèo tủi
Năm tháng oằn đau ánh đóm tàn!

Nguyễn Đắc Thắng
20150922

----------------------------------------------
& Bài Xướng của Phương Hà

SẮC VÀNG KỶ NIÊM

Anh về bên ấy hơi sương lạnh
Em gởi theo sang chút nắng vàng
Của sáng đầu xuân đồi Bảo Lộc
Và chiều cuối hạ biển Nha Trang
Ánh trăng huyền ảo rừng Tây Bắc
Sông nước mơ màng đêm Hậu Giang
Hiên cúc mùa thu ngồi đối ẩm
Nụ mai vừa hé buổi đông tàn.

Phương Hà
22/09/2015

----------------------------------------------
♣ Các bài họa của thi hội Hoàng Gia
----------------------------------------------

1. THU CẢM

Đêm Thu tiếng nhạn sầu mây bạc
Ngày vẳng lời oanh cảm lá vàng
Chạnh nhớ thông reo đồi Đálạc
Hoài trông sóng gợn biển Thành Trang
Bàng hoàng lũ cuốn vùng Tây Bắc
Lo ngại triều dâng đất Hậu Giang
Chia xẻ tâm tư lòng viễn xứ
Cầu mong gió nhẹ -bão phai tàn.

Ngọc Ẩn Nhi Huyền

--------------------------------------

2. CHIỀU NHỚ

Chiều thu vương vấn mây mờ ám
Gió thoảng vườn ai đổ lá vàng
Thương buổi ban sơ trời Bảo Lộc
Nhớ ngày đằm thắm biển Nha Trang
Còn gì đêm lạnh miền Tây Bắc
Đâu nữa nắng hồng bến Hậu Giang
Nước mắt dẫu khô theo dĩ vãng
Lệ lòng vẫn ướt những đêm tàn

Thanh Trương

---------------------------------------

3. NIỀM RIÊNG

Dù còn nắng Hạ, trời se lạnh
Đâu đã mùa Thu, lá úa vàng?
Khởi sự cũng mang nhiều mộng tưởng
Vào đời chẳng có chút hành trang
Qua bao vực thẳm không chùn bước
Vượt mấy sông dài, chỉ quá giang
Cứ ngỡ quyết tâm rồi sẽ đạt...
Thế mà lận đận đến ngày tàn!

Thục Nguyên

---------------------------------------

4. SẮC VÀNG KỶ NIÊM

Em ở bên này trời u ám
Không biết bên anh nắng có vàng?
Như sáng đầu xuân trời Bảo Lộc
Như chiều cuối hạ biển Nha Trang
Nhớ trăng huyền ảo rừng Tây Bắc
Nhớ nước mơ màng đêm Hậu Giang
Không người đối ẩm thu vàng nhớ
Buồn không bên ấy buổi đông tàn?

Trương Quốc Hoa

-----------------------------------------

5. MỘNG CHẲNG TÀN

Thức dậy, ngoài hiên...làn gió lạnh
Bên song chậu cúc ửng hoa vàng
Hồn hoang bút vẽ...thương An Lộc
Cảnh vắng thơ ̣ đề...nhớ Nghĩa Trang
Một thuở oai hùng trời Quảng Trị
Bao thời lẫm liệt nước Đằng Giang
Dù cho nghiệt ngã đời xa xứ
Mộng ước công thành mãi chẳng tàn.

Motthoi

------------------------------------------

6. MÙA THU CHO EM

Đồi xa thấp thoáng vầng mây trắng
Ngõ vắng xôn xao cánh bướm vàng
Gió đã dung dăng về mấy bữa
Anh còn nắn nót viết vài trang
.".. mãi nhớ trăng treo vòm Bửu tự
Hoài thương tóc xõa bến Đồng giang
Gửi em chút nắng mùa thu cũ
Để biết tình xưa chẳng úa tàn ..."

Thy Lệ Trang

-----------------------------------------

7. CHUYÊN CHÚNG MÌNH

Kỷ niệm chợt về xua giá lạnh
Bờ môi thỏ thẻ những lời vàng
Rừng thông bát ngát yêu Đà Lạt
Bãi biển mỹ miều nhớ phố Trang
Sáng sớm dạo chơi tìm chợ Nổi
Xế chiều rong ruổi ghé Kiên Giang
Bâng khuâng hồi tưởng thời xưa ấy
Tiếc nuối niềm vui đã chóng tàn!

Như Thu

----------------------------------------------
♣ Các bài họa của Vườn Thơ Thẩn
----------------------------------------------

8. MÀU KỶ NIỆM

Hôm ấy tan trường chung lối bước
Chiều buông gió mát nắng hanh vàng
Áo nàng màu cúc thêm lưu luyến
Mày liễu xanh tươi chẳng điểm trang
Đường nét tuyệt vời dường Tây Tử
Sắc màu huyền ảo nhớ Tương Giang
Hành quân chiều ấy qua rừng cũ
Tìm cánh hoa xưa sắc đã tàn!

Đỗ Chiêu Đức

----------------------------------------

9. CẦN THƠ HOÀI NIỆM

Cần Thơ mát mẻ trời không lạnh
Vườn tược xanh tươi với nắng vàng
Chợ nổi Cái Răng về Cái Tắc
Long Tuyền Bình thủy tiếp Thôn Trang*
Ninh Kiều tấp nập tàu xuôi ngược
Thốt Nốt thơm rơm lúa Hậu Giang
Ai đã có qua đều luyến nhớ
Miền Tây hoài niệm khó phai tàn

SONG QUANG
*An Thôn Trang

----------------------------------------

10. TRÊN SÔNG VẮNG

Trở lại làng xưa chiều nhạt nắng

Hoàng hôn thoi thóp ráng tô vàng
Màn đêm dần xuống trăng chênh chếch
Lau sậy im lìm nước lặng trang
Trầm lắng con đò sầu viễn khách
Âm thầm bến đỗ lạnh trường giang
Tình quê nặng trĩu trên sông vắng
Le lói trong mui nến sắp tàn.

Mailoc
Cali 9-22-15

----------------------------------------

11. NẮNG SÁNG

Lớp học tóc thề bên cửa sổ
Nghiêng nghiêng óng ả nắng hong vàng
Trộm nhìn xúc cảm lòng trăm thứ
Xao xuyến dâng trào giấy nửa trang
Cô bạn nào hay tình lãng tử
Dòng đời riêng nhập sóng trường giang
Bài thơ vụng dại xưa chưa gởi
Gặp lại Sư cô buổi sắp tàn!

Cao Linh Tử
23/9/2015

Thu Lắng

<F.106~Bốn Mùa>

Hãy nhấp cùng ta chén đắng này
Đêm tàn siết chặt lấy vòng tay




THU LẮNG

Thu đã sắp tàn để chuyển đông
Chuyển màu băng giá tái tê lòng
Chân như lạnh cóng không buồn bước
Thôi có còn gì để đợi mong!

Hãy nhấp cùng ta chén đắng này
Cuộc đời phút cuối trắng đôi tay
Trắng màu mơ ước hồn thanh thản
Trắng mộng hải hồ tỉnh lại say!

Còn lại gì không giấc mộng đầu
Thì thầm những tiếng đợi chờ nhau
Con tim đã nói lời đồng điệu
Mà tiếng thời gian lại thấm đau!

Năm tháng buồn lê gối mỏi rồi
Chiều tàn nắng nhạt bóng đơn côi
Từng đêm chén rượu say màu ảo
Để cảm lòng sầu một chữ Tôi !

Nguyễn Đắc Thắng
20150922

------------------- 
★ Bài xướng của Thy Lệ Trang

THU VƯƠNG ...

Thu về mang chút lạnh mùa đông
Gió chuyển màu mây tím cả lòng
Tiếng bước chân người...hay lá đổ?
Mong!

Hãy nhấp cùng ta chén đắng này
Đêm tàn siết chặt lấy vòng tay
Một nghìn năm nữa...xin chờ đợi...
Say!

Làm sao quên được buổi ban đầu
Thơ thẩn ra vào lại nhớ nhau
Lệ bỗng nhạt nhòa, tim buốt giá
Đau !

Mắt môi ngày đó nhạt phai rồi
Phòng vắng âm thầm một bóng côi
Tỉnh giấc đam mê tìm qúa khứ...
Tôi !

Thy Lệ Trang
22/09/2015

-------------------- 
★ Các bài họa của Hội Hoàng Gia

1. TỦI SẦU

Hiên vắng xạc xào ngọn gió đông
Nhớ nhung quay quắt ở trong lòng
Lá rơi...hay bước chân ai tới
Mong !

Rượu mạnh mà sao nhạt thế này
Chỉ vì chẳng phải bậu trao tay
Rót thêm ly nữa...rồi ly nữa...
Say !

Bao lời hẹn ước buổi ban đầu
Và từng kỷ niệm đã trao nhau
Tất cả tan mờ như bọt nước
Đau !

Tình nồng thuở ấy nhạt phai rồi
Tủi sầu bóp nghẹn trái tim côi
Trút giận vào ai cho nhẹ bớt
Tôi !

Sông Thu

----------------- 

2. GIẢI PHÁ THÀNH SẦU

(Trám yết hậu)

Hiên vắng xạc xào ngọn gió đông
Nhớ nhung quay quắt ở trong lòng
Lá rơi...hay bước chân ai tới
Thu đến đêm dài dạ nhớ Mong !

Rượu mạnh mà sao nhạt thế này
Chỉ vì chẳng phải bậu trao tay
Rót thêm ly nữa...rồi ly nữa...
Phố biển sóng vờn ta nhấm Say!

Bao lời hẹn ước buổi ban đầu
Kỷ niệm bạn từng đã trao nhau
Tất cả tan mờ như bọt nước
Ai người thấu hiểu nỗi lòng Đau !

Tình nồng thuở ấy nhạt phai rồi
Bóp nghẹn tủi sầu phận lử côi
Trút giận vào ai cho nhẹ bớt
Hỡi! người đồng cảm hiểu lòng Tôi!

Ngọc Ẩn Nhi Huyền

-----------------------

3. CÔ TỊCH

Rét buốt còn lùa ngọn gió đông
Thấy mưa chầu chực quá đau lòng
Đâu tia nắng ấm hong tình cũ
Mong!

Còn ước gặp nhau giữa chốn này
Giang hồ chẻ rượu chén trao tay
Hớp sầu sưởi ấm đời cô lữ
Say!

Rã rượi còn đây giấc mộng đầu
Chen bờ ký ức ngỡ còn nhau
Nào hay giải cấu chia đôi ngả
Đau!

Lặng lẽ đìu hiu chất ngất rồi
Đâu còn trăn trở phận đơn côi
Bốn mùa cô tịch thường như thị
Tôi!

Lê Đăng Mành

-----------------------

4. VẪN NHỚ

Đã trải bao lần cái rét đông
Phất phơ phần số cũng nao lòng
Bao giờ sẽ tới ngày quang đãng ?
Mong !

Vất vả triền miên tại xứ này
Tay trắng rồi thì cũng trắng tay
Rượu mới nhấp môi, sao cảm thấy
Say !

Bỗng dưng lại nhớ mối tình đầu
Bởi chẳng một lần tỏ ý nhau
Yêu chỉ đơn phương, đành đổ vỡ
Đau !

Bao nhiêu tủi hận ngỡ qua rồi
Cay đắng còn vương phận cúc côi
Vẫn nhớ, vẫn thương người phụ bạc
Tôi !

Thục Nguyên

-----------------------

5. TÌNH SI

Thầm hỏi người ơi đã mấy đông?
Sao còn ray rứt vấn vương lòng!
Gió vàng hiu hắt… lòng tơ tưởng
Mong!

Khó biết lòng ai thấu nỗi này!
Bàng hoàng nghe tiếng nói chia tay!
Đêm khuya lúy túy bên bầu rượu
Say!

Thiết tha thương nhớ mối tình đầu
Bậu hỡi sao người chẳng đợi nhau?
Sóng nước đưa thuyền xa bến vắng
Đau!

Tình si trăm mối vỡ tan rồi!
Chua xót nỗi niềm phận cút côi
Ngủ thiếp…say vùi bên gối mộng.
Tôi!

Như Thu

----------------------

★ Ý kiến của Mạnh Trương

        Xin thưa.
        Nếu không lầm, dường như thể thơ Yêt hầu, cổ-nhân dùng vào loại thơ tiếu, trào-phúng, đã-kích ... vv thì thích họp hơn. Ta dùng nó vào cho lọại thơ tả tình, tả cảnh thì không được thích họp vì câu cuối chỉ có một chữ nghe cụt ngủn, do vậy mà bài thơ hay cũng mất hay. Nhưng chơi thì trăm cách, chơi cách gì tùy thích cũng chẵng sao.

        Có lẽ Anh Ngọc Ẫn Nhi Huyền đã cảm nhận được điều nói trên, nên anh đã chơi thể Trám Yết Hậu để bài thơ không bị hụt hẫng và hay hơn, và thực tế bài thơ của anh cũng hay. Hoan hô anh NÂNH.

        Sau đây xin góp câu chuyện vui cùng chư vị,
        Thuở nhỏ, lúc mười bốn mười lăm tuổi, tôi nghe lóm được câu chuyện tiếu, vui vui trong ḿột đám cưới của bộ đội trong vùng kháng-chiến chống Pháp ở Quãng-Nam.
        Chuyện rằng có anh chàng bộ đội về phép, bà xã mừng vui, nấu cháo gà cho ăn no khoẻ,rồi cho anh tắm rửa sạch sẽ,mát mẻ. Tối hôm ấy anh lên giường đánh một giấc ngáy khò khò. Bà xã nằm đợi mãi đến khuya mà vẫn không thấy động tỉnh gì ráo, giận quá bà làm bài thơ và đọc lên cho chồng nghe...

Thân dài vai rộng để mà chi
Tắm mát ăn no lại ngủ khì
Anh ơi thức dậy chiều em tí
Đi.

Anh chồng bộ đội thức dậy, cũng làm bốn câu thơ dõng dạc ngâm lên cho bà xã nghe...

Vai mang xấc nặng lại đường dài
Mỏi cả xương sườn mỏi cả vai
Việc ấy hôm nay xin khất lại
Mai.

        Cả quan khách vỗ tay cười nhôn nhao rằng câu chuyện tiếu hay, vui. Chuyện hầu chư vị Xin stop nơi đây. Không quên chúc chư vị một ngày vui.

Đinh-Tà viễn xứ

20 tháng 9 2015

Gái Nhà Nông

<D.057~Tình Quê>



GÁI NHÀ NÔNG

Gắn bó cuộc đời với nghiệp nông
Sinh tồn thuận lý phải theo chồng
Bởi hoa hết quãng còn thương ngóng
Vì bướm vô tình chẳng ghé trông
Hạt giống nẻ mầm đang cấy mạ
Nạ đòng chuyển thể nở thành bông
Siêng năng bón lót mùa thu tốt
Bến lạ quen rồi cũng nghiệp nông!

Nguyễn Đắc Thắng
20150920

------------------------
♣ Bài xướng của Motthoi

THĂM HỎI

Em về bến ấy nước sâu nông
Vội vã làm chi chuyện lấy chồng
Bụi trúc vườn xưa...khô héo đợi
Cây đa bến cũ ... mỏi mòn trông
Cành mai trước ngõ lười ra nụ
Nhánh mận sau nhà biếng trổ bông
Gởi gió ngàn đưa lời nhắn hỏi
Em về bến ấy ... nước sâu nông?

Motthoi
Sep. 20th. 2015

Em Về

<F.104~Cuộc Sống>

Em về vui với mộng ngày xanh

Trả hết cho anh mộng chẳng thành



EM VỀ

Em về vui với mộng ngày xanh
Trả hết cho anh mộng chẳng thành
Trả hết mùa thu vàng úa lá
Chỉ xin giữ lại tấm lòng anh!

Em về đừng để lệ hoài rơi
Hẹn ước hôm nao đã hết rồi
Hẹn ước buồn như lời trách móc
Cho tình dang dở một anh thôi!

Em về gom nắng ủ trang thơ
Mộng ảo vờn quanh khóe mắt chờ
Mộng ảo giăng đầy trên lối ngõ
Đừng buồn giọt nắng lại làm ngơ!

Em về gom kỷ niệm mênh mang
Ấp ủ tình thu xác lá vàng
Ấp ủ trăng tàn soi bóng chiếc
Mơ màng tìm lại bóng thu sang

Nguyễn Đắc Thắng
20150918

-------------------- 
& Bài xướng của Ngọc Liên

EM VỀ

Em về gửi trả mộng cho anh
Bởi tiếng yêu thương mãi chẳng thành
Từ độ thu qua vàng sắc lá
Duyên mình cũng hết cả màu xanh.

Em về cất kỷ niệm đi thôi
Hẹn ước hôm nao đã muộn rồi
Đừng nhắc chi thêm tình đã lỡ
Câu thề chẳng trọn lệ hoài rơi.

Ân tình xếp lại giữa trang thơ
Mộng ảo mà sao vẫn đợi chờ
Ngõ vắng giờ đây buồn ủ rũ
Chiều nghiêng giọt nắng nhói tim khờ.

Em về giữa một buổi thu sang
Lối cũ ngày xưa lá úa vàng
Gửi lại nơi đây ngày tháng đó
Nghe niềm tiếc nhớ trải mênh mang.

Ngọc Liên
15.09.15

--------------------- 
& Bài họa của Mùa Thu

TÌNH KHỜ

Xa vắng em rồi ai với anh ?
Duyên tơ lỡ vỡ mộng không thành
Thu về mấy độ tình chưa trọn
Mộng ước hao mòn phí tuổi xanh.

Lối cũ em về một bóng thôi
Tình xưa mới thoáng vội phai rồi
Đêm nay bóng nguyệt sầu hoang vỡ
Có kẻ âm thầm đếm lệ rơi.

Ảo mộng bao ngày đẫm giọt thơ
Tim yêu khắc khoải nỗi mong chờ
Năm canh héo hắt màu trăng rũ
Mới hiểu rằng em cũng dại khờ.

Bến cũ chiều nay gió trở sang
Đường xưa lác đác lá thu vàng
Chờ ai cũng đã bao thu nhỉ
Một khối tình sầu trót nặng mang!

Mùa Thu
15/ 09/15

15 tháng 9 2015

X19. Sách Thơ

<D.056~Tình Bạn Hữu>

Tình THY khát vọng đời thương LỆ

Hương bưởi hòa tan sắc CÚC vàng ...



TÌNH THY

Lần tay trân trọng đến từng TRANG
Dỡ nhẹ nâng mềm cuốn bước thang
“ĐỂ NHỚ” tiếng lòng say mộng đẹp
Mà ru tấc dạ thả hồn hoang
Tình THY khát vọng đời thương LỆ
Hương bưởi hòa tan sắc CÚC vàng
Mảnh đất quê nhà đầy bất hạnh
Xứ người sống gửi kiếp nhân gian.

Nguyễn Đắc Thắng
20150909

--------------------------------
& Bài Xướng của Hải Rừng
--------------------------------

(Cám ơn Nữ sĩ Thy Lệ Trang đã gởi tặng tập thơ)

SÁCH THƠ

Đọc “ĐỂ NHỚ”, thơ Thy Lệ Trang
Lúc buồn trống trải bước lang thang
Là lòng thông cảm từ sâu thẳm
Như mộng hồn thiêng tận cõi hoang
Vườn bưởi hương thầm thương tuổi dại
Xứ người nhụy nở xót cành vàng
Thiên tài trút gởi bao hoài niệm
Nhắn nhủ chân tình với thế gian.

Hải Rừng
29/8/2015

--------------------
& Các bài hoa
--------------------

(tặng các huynh, tỷ, muội ... đã xướng họa cùng TLT)

1. GỬI BẠN THƠ

ĐỂ NHỚ chân tình trong mỗi tran
Trời thơ một cõi rộng thênh thang
Khói mây đẩy bóng trăng thu lạc
Sóng nước ru hồn mộng bước hoang
LÝ BẠCH bùi ngùi TƯƠNG TIẾN TỬU
THIÊN THƯ đắm đuối ĐỘNG HOA VÀNG
Bạn ơi-Xướng họa không màng tuổi
Mặc kệ dòng đời lắm dối gian!

Thy Lệ Trang

------------------------

2. NÀNG THƠ

Thơ ai phảng phất nét đài TRANG
Tha thướt tơ trời uốn bậc thang
Câu chữ tuôn trào - dòng suối mát
Điệu vần lả lướt - gió cồn hoang
Dịu dàng lãng mạn...hồn THY LỆ
Duyên dáng xinh tươi...đoá CÚC vàng
ĐỂ NHỚ- món quà đầy kỷ niệm
Tình nàng lưu lại chốn nhân gian.

Phương Hà

--------------------

3. MÃI NHỚ

Mang niềm tâm huyết gửi từng trang
Tựa thể cùng người sánh bước thang
Ấm áp văn chương dù xứ lạnh
Nồng nàn nhựa sống mặc vườn hoang
Nâng niu câu tứ sao nhàn nhã
Trau chuốt hồn thơ chẳng vội vàng
Gói trọn thương yêu vào “ĐỂ NHỚ”
Mãi luôn bền vững với thời gian.

Như Thu

--------------------

4. NIỀM RIÊNG

Vào đời chẳng có chút hành trang
Lại phải đương đầu cảnh "xuống thang"
Đói rách chưa tha thân xác hẽo
Khó khăn còn bám mảnh hồn hoang
Trải qua những phút cuồng tâm, não
Muốn thử một phen biết đá, vàng
Ngặt nỗi số phần cay nghiệt quá
Làm người không dễ cõi trần gian

Thục Nguyên

----------------------

5. MÓN QUÀ

Thích thú món quà TLTRANG
Tập thơ ĐỂ NHỚ bước từng thang
Lời gieo êm ái trong sương sớm
Vần thả dịu dàng giữa nắng hoang
Lòng vẫn luyến lưu về xứ mẹ
Tình không phai nhạt với thời gian
Bạn bè ai nấy đều thương mến
Hảnh diện hoàng gia được Cúc vàng !

NS

-----------------
6. ĐỜI

Nét đẹp đôi khi cũng hóa trang
Tiếc thay vật giá cứ leo thang
Thương người thiếu của thường tiêu kiệm
Xót bậu thừa tiền lại phí hoang
Những muốn thơm anh không sống bạc
Hằng mê tốt mã cố đeo vàng
Thói đời lắm lúc ưa hình thức
Trát phấn, tô son, khéo dối gian!

Hữu Hảo

----------------------

7. TÌNH THƠ

Mổi lần “Để Nhớ” lật từng trang
Là phút trời thơ rộng thênh thang
Thõa dạ giai nhân khi nguyệt xế
Ấm lòng thi hữu lúc chiều hoang
Xướng lời tao nhã như châu ngọc
Họa ý thâm sâu tựa đá vàng
Chén rượu hàn huyên vui kết nghĩa
Tình kia đẹp mãi với thời gian

Văn Thanh

----------------------

8. SÁCH HAY

Cảm xúc đọc thơ Thy Lệ Trang
Thong dong như kẻ bước lang thang
Lời thơ nhiều ý trong vần điệu
Nét bút thần kỳ giữa tháp hoang
Nghe tiếng sông trôi dòng nước bạc
Ngắm vườn tươi rộ cụm hoa vàng
Chợt đâu cơn gió mùa Thu tới
Quên hết tình ai đã dối gian.

Trịnh Cơ
15/09/2015