NỖI BUỒN SỰ THẾ
Thế cuộc dường như cảm nỗi buồn
Khi dòng chủng dịch cứ tràn khuôn
Bên vùng sự biến đầy phong tỏa
Giữa hiện trường căng cẩn lách luồn
Biểu lộ gìn thân đành diễn ước
Co cùm thủ phận tránh trào tuôn
Về đâu cũng gặp toàn nguy khốn
Cạn mảnh tình chung cố giữ nguồn.
Mai Thắng - 210708
----------------------------
★ Bài xướng của Thạch Hãn
NỖI BUỒN NHÂN THẾ
Nhìn manh thế sự bỗng nhiên buồn
Một bể nhân tình sắp rã khuôn
Nỗi sợ nằm trong lòng phố chuyển
Niềm lo ở giữa bóng đêm luồn
Đau vì dịch tễ hoài đeo bám
Khổ tại vi trùng mãi kết tuôn
Thấy cõi trần gian này hoảng loạn
Từ khi hiểm hoạ đến gieo nguồn./.
LCT O7/O7/2O21
★ Bài xướng của Thạch Hãn
NỖI BUỒN NHÂN THẾ
Nhìn manh thế sự bỗng nhiên buồn
Một bể nhân tình sắp rã khuôn
Nỗi sợ nằm trong lòng phố chuyển
Niềm lo ở giữa bóng đêm luồn
Đau vì dịch tễ hoài đeo bám
Khổ tại vi trùng mãi kết tuôn
Thấy cõi trần gian này hoảng loạn
Từ khi hiểm hoạ đến gieo nguồn./.
LCT O7/O7/2O21
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét