<D.128~Cuộc Sống>
Ta nhặt lá khô trải thảm vàng
HỎI NÀNG THI SĨ
Ngọn gió qua song rụng lá bàng
Em ơi hãy quá chuyến đò ngang*
Trời gom mây trắng giăng màn tím
Ta nhặt lá khô trải thảm vàng
Nửa mảnh trăng tình treo cổng đón
Nửa bài thơ nhớ đợi người sang
Nếu duyên ngàn dặm còn sum họp
Ta vẫn chờ em chẳng nhỡ nhàng!
Maithang
20141211
* Chỉnh câu 2: Em ơi có đến được cùng chăng?*
------------------
★ Các bài họa
------------------
1. MƠ HOANG
Nửa cuộc xuân thu lắm bẽ bàng
Đông về chốn ấy lạnh lùng chăng
Vần thơ vụng dại hoen màu nắng
Bóng nguyệt bâng khuâng trải ánh vàng
Lỡ buổi tao phùng câu tống biệt
Lưng bầu rượu cũ nợ cao sang
Trao ai một nét duyên thầm kín
Để phút mơ hoang rớt nhẹ nhàng !
Mùa Thu
11/12/2014
--------------------------------
2. TÌNH ƠI !
Đông qua đỏ rực lá cây bàng
Nỗi nhớ tràn về có biết chăng
Ngọn gió khi xưa màu tiếc nuối
Ngàn mây thuở ấy sắc hanh vàng
Gieo chi nốt nhạc ngày thu đến
Tìm lại cung đàn lúc hạ sang
Nếu biết duyên kia rồi úa nhạt
Tình ơi kỷ niệm có mơ màng ?
Ngọc Liên
--------------------------------
3. KHẤN NGUYỆN
Gió thu run rẩy những cành bàng
Tuyết đổ đầu mùa có nhớ chăng
Phủ trắng giáo đường vầng nguyệt đỏ
Trải đầy xa lộ ánh đèn vàng
Lời ca chúc tụng trên Thiên Quốc
Tiếng hát reo mừng chốn trọng sang
Hang đá belem mình khấn nguyện
Hài Nhi ban phước nhịp cùng nhàng
Ký Gàn (Peter Lý - USA)
4. SỢI TÌNH
Vươn tay em ngắt mây cành bàng
E lệ đứng chờ ai phải chăng ?
Trong cõi mơ hoang mây sắc đỏ
Giữa miền ảo tưởng nắng hanh vàng
Thẫn thờ đợi gió mang xuân đến
Ngơ ngác nhìn thu chở mộng sang
Mê hoặc tình ai ôm nỗi nhớ
Mi hoen lệ ngấn cứ làng nhàng.
Nắng Hỏa Tinh
12/12/2014
--------------------------------
5. NGHẸN LỜI
Trót lỡ thương anh lắm bẽ bàng
Người ơi, nhớ quá! Biết hay chăng?
Làng xưa khốn khó cành hoa dại
Xứ lạ đơn côi nhánh cỏ vàng
Thể xác gầy xơ khi Hạ mãn
Tâm hồn tái buốt buổi Đông sang
Dần xa ước vọng thời yêu dấu
Tiếng nấc con tim trổi nhịp nhàng.
Bửu Tùng
12/12/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét